Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Thư Sinh Này Có Chút Hung Ác (Bản Dịch)
Chapter 26: Đợi Hứa Tiên 2

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Vương Đại Phú cười nói: "Nhìn Lạc lão đệ không giống người sẽ quay đầu lại, loại nữ nhân như vậy có gì hay? Lạc lão đệ, sau này cứ theo ca ca mà chơi, ca ca sẽ dẫn đệ đến thanh lâu để đệ biết thế nào là những nữ nhân dịu dàng, ân cần, mắt như nước mùa thu."

Tô Biệt cười ha hả nói: "Chắc là Lạc lão đệ chưa từng đi thử."

Trương Dật Thiên im lặng nãy giờ cũng cười nói: "Vậy mấy hôm nữa, chúng ta sẽ dẫn Lạc lão đệ đi thử."

"Được, cứ quyết định vậy đi."

Vương Đại Phú vỗ tay, đắc ý khoe khoang: "Ca ca đều là khách quen của mấy thanh lâu ở ngoại thành, nữ tử trong đó không có ai là ca ca ta không quen biết. Những nữ tử đó thấy ca ca thì cứ phải gọi là tươi cười rạng rỡ, mắt như nước mùa thu, eo uốn éo như rắn nước?"

Mấy người cười ha hả.

Lạc Tử Quân thầm nghĩ: Chỉ sợ khi ngươi nhìn thấy những vết đỏ, dịch nước màu và trĩ lớn ở phía dưới của những nữ tử đó thì sẽ không cười nổi nữa.

Mấy người nói chuyện phiếm một lúc, khách khứa cũng đã đến đông đủ.

Lưu ma ma đứng ở mạn thuyền, lại ngóng về phía bờ một lúc, chuẩn bị sai người thu cầu gỗ.

Lúc này, một thiếu niên ăn mặc như thư đồng chạy tới, lên cầu gỗ, nói vài câu với Lưu ma ma, rồi quay người rời đi.

Lưu ma ma nhíu mày, sai người dỡ cầu gỗ.

Lạc Tử Quân nhìn từ cửa sổ, vội vàng nói: "Tô huynh, Lưu ma ma đã dỡ cầu rồi, sao Hứa huynh vẫn chưa tới?"

Tô Biệt nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng rất nghi hoặc: "Lạ thật, chẳng lẽ Hứa huynh đột nhiên có việc, tối nay không tới được?"

Đừng vậy chứ đại ca!

Lạc Tử Quân thầm lo lắng.

Tối nay hắn tới đây chính là để nhân lúc này làm quen Hứa Tiên, nếu Hứa Tiên không tới, vậy hắn ngồi đây còn có ý nghĩa gì?

Nghe mấy người khoác lác, xem ca múa trên đài à?

Thật là phí phạm thời gian!

Lúc này, Lưu ma ma lắc lư vòng eo vào khoang thuyền, quan sát một lượt, đi thẳng tới bàn của bọn họ.

"Tô công tử, vừa rồi thư đồng của Hứa Tiên công tử tới truyền lời, nói tối nay Hứa công tử bận việc, không tới được, bảo các vị cứ vui chơi uống rượu, ngày khác sẽ tới tạ lỗi."

Lời này vừa nói ra, tâm trạng của Lạc Tử Quân lập tức trở nên buồn bực.

Tô Biệt cau mày nói: "Lưu ma ma có biết Hứa huynh vì chuyện gì mà chậm trễ không?"

Lưu Cúc cười nói: "Nghe thư đồng kia nói, vừa rồi Hứa công tử đã tới Tây Hồ, chỉ là gặp hai nữ tử hỏi đường ở cầu Đoạn, sau đó đích thân đưa hai nữ tử kia đi."

Lạc Tử Quân nghe vậy, đột nhiên đứng bật dậy: "Là nữ tử như thế nào?"

Hửm?

Mọi người đều nhìn hắn với ánh mắt nghi hoặc.

Lạc Tử Quân lúc này mới nhận ra mình thất thố, đành ngồi xuống, có chút ngượng ngùng nói: "Ta lo lắng cho Hứa huynh, sợ huynh ấy gặp phải kẻ xấu."

Xà yêu vốn đã xấu xa.

Vừa xấu xa vừa ngu ngốc!

Muốn báo ân thì cứ đưa tiền là được, hà cớ gì phải thèm thuồng thân thể người ta, lấy thân báo đáp? Kết quả cuối cùng lại bị bạc tình phản bội, thân tử đạo tiêu, than ôi đáng thương!

Tội gì đến nông nỗi này?

Lưu ma ma nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ, cười nói: "Thư đồng chỉ nói có mấy câu đó, ta cũng không hỏi kỹ. Có lẽ là Hứa công tử tốt bụng, giúp dẫn đường, chỉ là hai nữ tử yếu đuối, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

Lúc này.

Hoàng hôn đã buông, đèn lồng trên hoa thuyền đều sáng lên.

Hội văn sắp bắt đầu.

Lưu ma ma không nán lại nữa, dẫn theo nha hoàn vội vã đi về phía sau đài hoa.

Tô Biệt thấy sắc mặt Lạc Tử Quân không ổn, vội vàng nói: "Tử Quân đừng thất vọng, ngày mai ta sẽ đích thân đi hẹn hắn, cơ hội còn nhiều, chắc chắn sẽ cho đệ gặp được hắn."

Việc đã đến nước này.

Lạc Tử Quân cũng không dám biểu hiện quá vội vàng, tránh bị người khác hiểu lầm.

Thời buổi này, nam phong vẫn rất thịnh hành.

Nhiều nhà nho nuôi dưỡng thư đồng, đôi khi không chỉ để đọc sách, thỉnh thoảng còn thủ thỉ bên tai, tư tình vụng trộm.

Lúc này, hội văn đã bắt đầu.

Lưu Cúc bước lên đài hoa, trước tiên là cảm ơn mọi người, sau đó lần lượt giới thiệu một vài lão tiên sinh đức cao vọng trọng, cuối cùng mới nói ra mục đích tổ chức hội văn lần này.

Đêm nay Thiên Tiên lâu đã cử ra tám nữ tử tranh giành danh hiệu Hoa Ngâm.

Hoa Ngâm chỉ có hai danh ngạch.

Tám nữ tử tối nay, ngoài việc phải dùng hết sức biểu diễn tiết mục, còn phải tự mình vận động, người nào có nhiều phiếu nhất sẽ trúng cử.

"Tám vị cô nương này đều là những mỹ nhân sắc nước hương trời, tài hoa hơn người của Thiên Tiên lâu. Tối nay, hai danh hiệu Hoa Ngâm sẽ được chọn ra từ họ. Thậm chí, danh hiệu Hoa Khôi cũng có thể được chọn từ trong số họ..."

"Chư vị đều là những tài tử của Lâm An. Tối nay, xin chư vị hãy hết sức ủng hộ cuộc tuyển chọn Hoa Ngâm này..."

Lưu ma ma đứng trên đài, tươi cười nói.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương