Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
Chapter 95 Cách xây dựng của người chơi cũ (2)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 95: Cách xây dựng của người chơi cũ (2)

 

Kim Ki Tae được cho có 5 ngày để thu thập người chơi đi tới mê cung.

Trong lúc đó, Jin Hyuk đi tới các buổi hòa nhạc và nhà hàng Michelin do Kim Hee Woong chuẩn bị trước

Địa điểm hiện tại là Cuộc thi piano quốc tế Chopin.

Đây là cuộc thi piano được tổ chức 5 năm một lần và là một trong ba cuộc thi âm nhạc lớn trên thế giới, nơi mà mọi người tranh tài với nhau qua các ca khúc của Chopin.

Tận dụng lợi thế người chơi hạng S để có một vị trí mà không gặp phải khó khăn gì, Jin Hyuk đang thích thú với màn trình diễn của một nam nghệ sĩ dương cầm tầm 20 tuổi.

Đã bao lâu đã trôi qua?

Bản hòa tấu đạt đến cao trào rồi lại lắng xuống, bàn tay của người nghệ sĩ dương cầm cuối cùng cũng rời khỏi chiếc Piano.

Màn trình diễn đã kết thúc.

‘Mình không hiểu biết nhiều về âm nhạc… cơ mà nổi da gà thật.”

Một lĩnh vực hoàn toàn khác với những trận chiến.

Những nốt nhạc đẹp đẽ và tuyệt diệu như được biến tấu trở thành một tác phẩm nghệ thuật.

Jin Hyuk run rẩy và xoa xoa ngực mình.

“Phù...”

Nó thật tuyệt vời.

Tâm trạng như xem một bộ phim điện ảnh vậy.

Cả cơ thể như vẫn đang đắm chìm sau khi mọi thứ đã kết thúc.

‘Mất khá nhiều thời gian, nhưng dù sao cũng đã đạt được mục đích.’

Tôi đã đến tất cả các cuộc thi và buổi hòa nhạc có thể đi.

Vào lúc đó.

 

 [Bạn đã thưởng thức những bài hát nổi tiếng của thời đại.]

 [Bạn đã hoàn thành '7 lần đi tới buổi hòa nhạc'.]

 [Bạn đã hoàn thành tham quan thực tế ‘Bảo tàng Beethoven’]

 

Các bảng trạng thái xuất hiện trước mặt tôi.

‘Tuyệt vời’.

Khóe môi Jin Hyuk nhếch lên.

 

[Điều kiện đã được đáp ứng.]

[Sao chép thành công kỹ năng “Cảm âm tuyệt đối (F)'!]

[Đã sao chép thành công kỹ năng “Am hiểu nhạc cụ”(F)'!]

 

Tất cả các kỹ năng sao chép được đều là hạng F.

Tuy nhiên, Jin Hyuk không chỉ hài lòng với điều này.

Kết hợp các kĩ năng cấp thấp lại với nhau có thể tạo ra kỹ năng cấp độ cao hơn.

Đó cũng chính là lí do tôi chọn Kĩ năng độc nhất “Dung hợp”

“Mình sẽ kết hợp kĩ năng “Phước lành của những vì sao” và “Am hiểu nhạc cụ’.”

Jin Hyuk dùng kỹ năng “Dung hợp” ngay lập tức.

 

[Kỹ năng “Phước lành của những vì sao” và “Am hiểu nhạc cụ” đã được kết hợp.]

[Dung hợp thành công]

[Bạn đã nhận được kỹ năng 'Giai điệu thiên đàng']

[Giai điệu thiên đàng]

Độ khó đạt được: B

Mô tả: “Bestia”, nữ thần âm nhạc, trân trọng sự hòa hợp và bình yên cho mọi người đã vượt lên sự khác biệt về chủng tộc. Cô ấy cũng tin rằng dù thế giới có khắc nghiệt đến đâu, âm nhạc vẫn là một phương thức có thể bao phủ những nơi bị tường vây che chắn. Kỹ năng này cũng được thổi vào Gió của nữ thần.

 

[Kỹ năng đã sao chép được lưu trữ trong “Kí ức Thế giới”]

 

Tôi không đến đây chỉ vì tôi đang rảnh.

Mà để có thêm những kĩ năng không thuộc hệ chiến đấu.

Và để có thêm sức mạnh cần thiết để leo tháp trong tương lai.

Tôi đang sử dụng hiệu quả thời gian của mình = Tôi sẽ không lãng phí thời gian của mình vì nó quý như vàng.

‘Tiếp theo sẽ đến lượt nấu ăn’

Hai việc cần hoàn thành trước khi đặt chân vào Rừng của Yêu tinh ELF.

Bây giờ, việc còn lại chỉ có học nấu ăn.

Jin Hyuk lần lượt xem qua danh sách các nhà hàng Michelin 3 sao đã được đặt trước.

 

[Đáp ứng các điều kiện sau để sao chép kỹ năng 'Đầu bếp của hoàng thất'.]

[1. Ăn tại nhà hàng Michelin3 sao trở lên (7/10 lần)]

[2. Xem đầu bếp nấu ăn (3/5 lần)]

[3. Thử tài với các món ăn khác nhau (25/30 lần)]

 

Tôi đã thực hiện giữa những khoảng trống xem hòa nhạc nên cũng chẳng còn bao nhiêu nữa.

‘Mình sẽ làm xong mọi thứ trong ngày hôm nay và trở về Hàn Quốc.’

Hay nói cách khác

Đã đến lúc để tiến vào tầng 6

*************

Tháp Citic ở Bắc Kinh, Trung Quốc.

Vô số người trong đó có cả đàn ông và phụ nữ đang tụ họp trong một căn hộ chung cư trên tầng cao nhất Penthouse, cao đến mức thích hợp để dùng cụm từ "tòa nhà chọc trời”.

Đó là những rankers thuộc Guild Trung Hoa, Guild lớn nhất ở Trung Quốc.

“Chết tiệt! Chúng ta lại lỡ mất chiến công đầu nữa rồi. Thể loại chết tiệt gì vậy chứ! Biết thế tao đã không tự tin nói có thể quét sạch tầng 5 đầu tiên!”

Một người đàn ông với thân hình to lớn và bộ râu rậm hét lên.

Thật vậy.

Khâu chuẩn bị vô cùng hoàn hảo.

Họ đã từng quét sạch tầng 5.  Không những thế họ đã chuẩn bị sẵn một lượng lớn người chơi cũ từng leo top ở tầng 5 để chạy đua với thời gian.

Đương nhiên cả Guild cũng đã quả quyết sẽ chiếm được chiến công đầu và chuẩn bị cho cả thánh vật được đánh giá “màu cam” trong đó.

Nhưng.

Guild Trung Hoa đã thất bại trong việc lấy được chiến công đầu của tầng 5.

Ngay cả khi họ đã đầu tư rất nhiều công sức và tài nguyên.

Thậm chí hơn một nửa trong số họ vẫn đang vật lộn để thoát khỏi núi khoáng sản và đấu trường.

“Không phải chúng tôi đã không có chuẩn bị đầy đủ. Chỉ là anh chàng tên Kang Jin Hyuk đã bắt được boss với một tốc độ lạ thường”.

Kang Jin Hyuk.

Cái tên mang lại sự phẫn nộ cho tất cả mọi người

“Tất cả mọi người đều đang bàn tán về hắn ta.  Tôi tình cờ nghe có một gã nói nhảm nhí rằng tên đó chính là hy vọng duy nhất của nhân loại.  Tất nhiên, tôi đã cắt cổ họng hắn ngay lập tức.”

“Việc như thế sẽ không xảy ra, nhưng hãy nghĩ tới sẽ có những kẻ đào tẩu rời khỏi đội.”

“Làm sao tên đó đã làm đảo lộn Tháp Thí luyện rồi lại leo tháp nhanh như vậy?  Tôi nghe nói hắn đã làm điều đó một mình mà không có bất kỳ sự trợ giúp nào từ bên ngoài ...”

“Chắc hẳn là người chơi lâu năm rồi.  Có lẽ hắn ta đã leo được hơn 20 tầng không biết chừng.”

Tầng 20.

Một nơi chưa có ai ở đây từng đặt chân đến.

“Gì chứ....”

“Có thằng điên nào lại đi chơi cái trò điên khùng đó qua tầng 20 chứ?”

“Đó là điều vô lý! Ngay cả Trung Quốc, quốc gia có hơn 500 triệu người, với cái thằng ở cái đất nước có gom hết lại cũng chỉ có 50 triệu dân ấy á!”

Mọi người đều phủ nhận điều đó.

Trung Quốc là trung tâm của thế giới. Đó là do họ tin rằng chỉ ở Trung Quốc mới có thể nhìn thấy đỉnh của thế giới.

Thế nên chẳng phải họ mới tự gọi mình là 'Trung Hoa' và tự hào về bản thân sao?

Nhưng dù mọi người có cố gắng che giấu thế nào đi chăng nữa.

Thì cũng có một người chơi cũ trong tháp này mà họ không hề biết rõ.

Và người chơi cũ đó còn đáng sợ hơn cả một Guild.

Sự im lặng bao trùm cả căn phòng

Rầm!

Cánh cửa bật sang hai bên và một người đàn ông xuất hiện.

Một người đàn ông ấn tượng với vẻ ngoài đẹp đẽ và quần áo được làm từ lụa tơ tằm xa xỉ xuất hiện.

Mọi con mắt đều đổ dồn về phía người đàn ông đó.

“Ngài Nam Gung Cheon!”

“Ngươi đã nói chuyện xong với phía Moorim chưa?”

Chủ nhân của Guild Trung Hoa. Người chơi mạnh nhất Trung Quốc.

Nam Gung Cheon

Đó là những gì người khác nghĩ về người đàn ông này

 "Vâng, đã xong rồi ạ ."

 Nam Gung Cheon bước thẳng qua căn phòng với vẻ mặt không hài lòng.

 Từng bước một.

 Dù chỉ bước đi, nhưng bên trong lại tràn ngập luồng sát khí lạnh như tủ đông.

 Ực.

 Khắp nơi đều có tiếng nuốt nước bọt khô khốc.

 Đương nhiên, không ai dám hỏi nguyên nhân vì sao Nam Gung Cheon như thế.

Nam Gung Cheon ngồi lên ghế chủ tọa, cất tiếng.

 “Ta đã nhận được báo cáo về tầng 5. Ai là người chịu trách nhiệm?”

“ Là tôi ... Nhưng, ngài Nam Gung Cheon!  Sự việc lần này…”

 Người đàn ông có bộ râu rậm vội vã đưa ra những lời biện hộ.

 Tất nhiên, bào chữa không giải quyết được vấn đề.

“ ... khặc?”

 Rạch!

 Máu tuôn ra như thác từ phần bị cắt nửa trên cơ thể

 “Người không làm được việc thì không thể ở lại với ta.”

Thanh kiếm của Nam Gung Cheon chém ngang.

Một tốc độ không thể nào cảm nhận được, chưa kể có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.

Ánh mắt của Nam Gung Cheon sau khi lau sạch vết máu trên thanh kiếm, nhìn về phía các rankers.

“Ta phải lên tầng 5 của tòa tháp để hoàn thành những gì phía Moorim yêu cầu.Đội tiến công chính cũng phải đi với ta.”

 Nam Gung Cheon gọi đội tiến công chính.

 Các đội trưởng đều cúi đầu dưới ánh mắt đó.

“Còn tầng sáu thì sao?”

“Phía yêu tinh cho phép lập đội 3 người chơi cấp S tiến công.  Những người được chọn sẽ đi lên tầng 6, bắt yêu tinh làm tù binh và thiêu rụi khu rừng. Thời hạn là mười ngày.”

Sắc lệnh được đưa ra là xóa sổ cả 1 tầng.

Không ai phản đối.

Và cũng không có câu hỏi nào.

Bởi vì hoàn thành yêu cầu được giao là cách duy nhất để sống sót.

“Được rồi.”

“Lần này đừng có làm ta thất vọng”

 

*********

 

Sau khi hoàn thành mọi việc ở Châu Âu, Jin Hyuk tiến thẳng đến Tháp Thí luyện.

Vẫn còn một ngày trước cuộc hẹn với Kim Ki Tae, vì vậy trong thời gian chờ đợi, tôi đã nghĩ đến việc đi gặp và mở lời với các yêu tinh.

‘Không dễ gặp vì họ ẩn nấp rất sâu trong rừng.’

Chủng tộc yêu tinh vốn là như vậy.

Họ là một chủng tộc yêu thiên nhiên và có vẻ ngoài xinh đẹp hơn bất cứ ai, nhưng lạ thay họ có tính bài xích các chủng tộc khác.

Nói ngắn gọn.  Không những gặp họ đã khó mà nói chuyện được với họ còn khó hơn gấp bội.

Nhưng những điều đó chỉ áp dụng với người chơi bình thường.

‘Mình thì khác.’

Yêu tinh sống ở đâu?

Cây ăn quả yêu thích của họ ở đâu?

Tôi thậm chí còn biết mình phải làm gì để có được sự yêu thích của họ.

Jin Hyuk đang nở một nụ cười kỳ lạ, đột nhiên nhăn mặt.

Bất chợt, những kí ức xưa cũ ùa về.

‘Nghĩ lại thì, mình đã cố gắng làm quen với họ trước, vốn không có chuyện gì xảy ra ....’

Kỉ niệm bị cả bộ tộc truy đuổi chỉ vì đưa cho chủng tộc ăn chay một con gà quay, đó là một kỷ niệm khó quên.

Nếu chết trong game sẽ không thể đăng nhập lại trong vòng 48 giờ, vì vậy tôi đã chơi đuổi bắt trong rừng suốt 17 tiếng liền.

Dù gì đó cũng là lỗi của mình.’

Vì đã đưa thịt cho yêu tinh.

Chắc họ sẽ không tức giận đến như vậy nếu tôi đưa cho họ một ít hạt hướng dương rang muối.

Nhưng nó chưa phải là điều tồi tệ nhất.

Kỉ niệm khủng khiếp nhất là vào ngày 17 tháng 10 lúc 11:43:15 tối.  Tôi nhớ lại ngày hôm đó

‘Đến lúc chết, mình cũng sẽ không bao giờ quên.’

Tôi thậm chí còn nhớ cả ngày và giờ mà.

Jin Hyuk cắn môi.

Sau nhiều lần thử, Jin Hyuk đã có cơ hội làm quen với các yêu tinh và được mời đến làng của họ.

Nhưng, sau đó là lễ hội hàng năm của yêu tinh.

Một bãi đất trống với bầu trời đêm tuyệt đẹp và những ngọn đèn từ đom đóm.

Các loại trái cây thơm ngon và thức uống hiếm có trên thế gian dường như đã tạo ra thế giới lý tưởng của riêng họ.

Bầu không khí thật sự rất tốt.

‘Đấy là cho đến khi họ hỏi mình liệu mình có thể chơi một loại nhạc cụ nào đó không.’

Nhạc cụ là thứ tôi chỉ nghịch vài lần ở trường tiểu học.  Thậm chí còn thường xuyên gà gật.

Như một kế sách cuối cùng, tôi đã mua thứ duy nhất mà tôi có thể mua thông qua việc trao đổi coin.

Đó là một ống sáo.

Jin Hyuk đã chơi ca khúc bất hủ 'My heart will go on' trong khi sai hết tất cả những nốt nhạc và cao độ.

Thậm chí tôi còn áp dụng phép thuật khuếch đại âm thanh vì lo các yêu tinh không thể nghe thấy.

Đó là …..

Đó là một sai lầm chết người.

 “Awwwww!”

“Dừng lại, dừng lại!  Làm ơn dừng lại!”

“Đó là ma quỷ! Quỷ dữ đã đi xuống đây!”

“Khu rừng, khu rừng đang giận dữ! Cây cối đang chết dần!”

“Các tinh linh đang rời đi.”

 Dường như tiếng la hét của những yêu tinh vẫn còn vang trong tai tôi.

 ‘Bên cạnh đó, cái giá phải trả cho việc chơi hết sức mình thật sự là một thảm họa.’

Tôi đã nghĩ mình sẽ tái hiện sự hùng vĩ của con tàu Titanic và sự tuyệt vọng của Leonardo Dicaprio.

Tuy nhiên, thực tế thật sự quá thất bại

Tôi bị trục xuất vĩnh viễn

Với lời buộc tội rằng tôi đã gây ra những thiệt hại không thể bù đắp được cho tâm hồn của các yêu tinh và những tinh linh trong rừng.

‘Lần này sẽ khác.’

Vì tôi đã chuẩn bị mọi thứ để bù đắp cho mối nhục đó.

Huooooooo

Tầm nhìn của Jin Hyuk tối sầm lại, và Jin Hyuk bước vào tầng 6 của Tháp Thí Luyện.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương