Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
Chapter 96 Tầng 6, Khu rừng Yêu tinh.

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 96: Tầng 6, Khu rừng Yêu tinh.

 

[Bạn đã tiến vào tầng 6]

 

Khi tầm nhìn tối đen của tôi sáng trở lại, một khu rừng dày đặc trải dài trước mắt tôi.

“Quả thật, nơi này là một trong những chỗ nghỉ ngơi tốt nhất trong toàn bộ Tháp Thí Luyện.”

Trời trong xanh và nắng vàng.

Trên hết, khung cảnh được tạo nên từ cảnh vật thiên nhiên hùng vĩ thật sự đáng kinh ngạc.

“Ở dưới cái cây này này ! Đúng rồi. Thịt nướng và bia tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị.”

“Tôi nghe nói “Kẹo Bông Gòn” trên tầng 6 này khá ngon đấy. Chúng ta có nên đi ăn thử không?”

“Ugh. Có khá nhiều đồ tạo tác ở cửa hàng trong làng. Giờ không dùng coin thì tính khi nào mới dùng nữa.”

Thoạt nhìn qua, người chơi trên tầng 6 đang tụ tập thành đám đi với nhau.

Gì thế này?

Mọi người đều nghĩ sẽ có một khoảng thời gian nghỉ ngơi trong cuộc đời leo tháp sau những cuộc chiến nảy lửa?

Việc người chơi trở nên lười biếng ngay khi đặt chân lên tầng 6 cũng là chuyện dễ hiểu.

Tuy nhiên.

“Mình có thể tạm gác lại việc vui chơi sau.”

Khu rừng Yêu tinh không phải là nơi để nô đùa với thiên nhiên.

Đây là cơ hội để đạt được kĩ năng chỉ có thể nhận được ở đây.

Những người thật sự muốn trở nên mạnh mẽ sẽ không ở đây đâu.

Họ sẽ đi loanh quanh trong rừng để tìm kiếm yêu tinh.

‘Mình cũng nên bắt đầu sớm thôi.’

Jin Hyuk vượt qua đám đông người chơi và tiến sâu vào khu rừng.

*********

Khoảng 3 tiếng sau, khu rừng dần trở nên phức tạp hơn.

Đó là một lời cảnh báo.

Bạn có thể đến đây tùy ý, nhưng chỉ đến đây thôi, sau đó là khu vực của yêu tinh nên đừng tiến xa hơn nữa.

Tuy nhiên, dẫu cho sự sắp xếp của những cái cây phức tạp đến mấy thì cũng vô ích. Hay cả khi những cành cây di chuyển tạo thành địa hình khác thì cũng thế bởi Jin Hyuk đã học được cách tìm đường từ trước.

“Hít hà.”

Tôi hít một hơi thật sâu, tất cả hương vị của khu rừng kích thích mạnh vào khứu giác của tôi.

Mùi hương tươi mới của cỏ và mùi thơm ngọt của các loại trái cây.

Tất nhiên, quan trọng nhất ở đây là mùi đất.

Jin Hyuk thấm rõ mùi hương nhàn nhạt của đất.

‘Ở phía bên trái.’

Có sự khác biệt về mùi hương ở bên trái.

Jin Hyuk lập tức quay người.

Vị trí của nấm, hình dáng của cỏ, hay thậm chí là vòng sinh trưởng của cây.

Ngay sau đó có một ngã ba đường, nhưng Jin Hyuk lập tức nhận ra dấu hiệu của Yêu tinh và tiếp tục đi sâu hơn vào trong.

Và rồi.

Trên một ngọn cây ở phía xa kia, có một sinh vật đang quan sát mọi thứ.

Một chủng tộc với tóc ngắn và tai nhọn.

Đó là Yêu tinh, chủ nhân của khu rừng.

‘Sao con người lại biết cách đó nhỉ?’

Sylvia, một vệ binh của làng Yêu Tinh cảm thấy khó hiểu.

Vô số hàng phòng vệ được tỉ mỉ tạo ra để ngăn cản con người.

Chẳng phải mọi thứ bị vượt qua quá nhẹ nhàng sao?

‘Không thể nào phân biệt được mùi hương của đất nếu chưa từng sống trong rừng một thời gian dài.’

Nếu không phải người trong làng sẽ không thể biết được vị trí của nấm và hình dạng của cỏ.

Người bình thường sẽ không hứng thú với việc nhỏ nhặt như vậy.

‘Có…khi nào có một bán Yêu tinh được sinh ra mà mình không hay biết không?’

Nếu không phải vì ngoại hình, tôi còn chẳng có cảm giác anh ta là người mà cứ như yêu tinh đang giả làm người vậy.

Cho đến giờ, cách người kia tìm thấy đường đi quả thật rất giống với Yêu tinh.

Ngay lúc đó.

Nhân loại kia đã tới chỗ rào chắn.

‘Được rồi! Mặc kệ nhân loại kia giỏi đến đâu, điều đó cũng kết thúc tại đây.’

Thứ hiện ra trước mắt là một kết giới đặc biệt của Yêu tinh.

Sẽ không thể thoát ra khi tiến vào ‘kết giới ảo ảnh’ được viết bằng ngôn ngữ bậc cao của Yêu tinh.

Nếu ở trong một vùng tối vô hạn khoảng một tuần, bạn cũng sẽ kiệt sức.

Nhiệm vụ của Sylvia sẽ hoàn tất nếu khi kéo tên nhân loại đã bất tỉnh đó ra ngoài.

Nhưng mà.

“Ummm. Ngôn ngữ bậc cao của Yêu tinh này không phải viết như vậy. ‘Ete Tamaros’ là thể bị động, nhưng lại viết thành thể chủ động. Không biết là yêu tinh nào nhưng chắc hắn ta đã ngủ gật trong tiết ngữ pháp. Vậy nên chỉ có thể phát huy được 50% năng lực của kết giới.”

Nhân loại tặc lưỡi khi nhìn vào ngôn ngữ được khắc trên gỗ

Đồng thời hắn cũng sửa lại phần bị sai với một hòn đá nhặt ở dưới đất.

Mặt của Sylvia đỏ lên

Với tư cách là một cảnh vệ thực tập, cô nàng vẫn gặp khó khăn với ngôn ngữ bậc cao của Yêu tinh.

‘Rốt…. cuộc nhân loại đó là thứ gì vậy!’

************

“May thay,có một chú Yêu tinh nhỏ ở đây”

Jin Hyuk cười.

Kể từ lúc đặt chân tới bìa rừng, tôi đã cảm nhận được sự tồn tại của các yêu tinh đang theo sau tôi từ những cành cây.

Nhưng vì là một chủng tộc của rừng xanh, họ khá giỏi trong việc ngụy trang.

Nhờ vào sự tự tin có phần vụng về và các kĩ năng của mình, tôi có thể dễ dàng định vị được vị trí của đối thủ.

‘Mình đã thả mồi đủ lâu rồi,….’

Có vẻ nhiêu đó đã đủ để lại ấn tượng mạnh mẽ cho đối phương.

Giờ tôi sẽ gọi những kẻ đang ẩn nấp phía sau ra.

Jin Hyuk mở kho lưu trữ không gian ra.

Sau đó tôi lấy ra những nguyên liệu đã được chuẩn bị sẵn và đồ dùng chế biến thức ăn.

 

[Kích hoạt Lv1 “Nhà hàng dị giới”]

Kĩ năng nhận được thông qua việc đi ăn ở các nhà hàng Michelin. Và kích hoạt một kỹ năng cao cấp hơn từ việc dung hợp các kỹ năng đó.

Và rồi đôi tay vụng về của Jin Hyuk trở nên hoàn toàn khác biệt.

Một kĩ năng cho phép việc dùng dao thái rau và cắt trái cây ở đẳng cấp gần như là nghệ thuật.

‘Oh…Đẹp quá.’

Sylvia đang ngồi trên ngọn cây, nhìn chăm chăm vào Jin Hyuk.

Nhưng cũng chỉ được một lúc.

“Không thể nào….?”

Việc tập trung quan sát làm mình quên béng mất, nhưng cái mùi này. Và cả hình dáng đặc biệt của món ăn đó.

Không còn nghi ngờ gì nữa.

Đó là “thịt”

Sylvia liền nhảy xuống khỏi cây.

“Sao ngươi dám nấu thịt trong khu rừng thiêng của Yêu Tinh hả, ngươi đang làm trò gì thế!”

Cô ấy la lối trong khi cầm cây cung lên.

Mặt cô ấy nàng đầy vẻ tức giận, thể hiện sẽ không bao giờ tha thứ.

Ừm.

“Đây là thịt hả?”

JIn Hyuk nhún vai.

“Hử?”

“Ta nói đây không phải là thịt.”

“Ta đã tận mắt nhìn thấy, ngươi nghĩ ngươi nói thế ta sẽ tin sao?”

“Nếu không tin, ngươi có thể lại gần và kiểm tra.”

“Không thể nào..”

Sylvia tiến tới chỗ Jin Hyuk một cách ngờ vực và thận trọng.

Nhưng mà

“CÁI GÌ ĐÂY?”

Sylvia chấn động.

Nhìn và mùi thì giống thịt.

Nhưng quan sát kĩ hơn thì nó không phải là thịt.

Đồ ăn được làm hoàn toàn từ đậu trắng, các loại hạt và rau củ.

“Nó được gọi là thịt đậu nành. Nó là món ăn khá nổi bật trong dòng thức ăn thay thế gần đây ở chỗ chúng tôi.”

Đồ ăn thay thế.

Nó được lan truyền nhanh chóng trong những năm gần đây bởi vì lý do bảo vệ môi trường, quyền của động vật, đức tin của con người.

Trên thực tế, giá thị trường của công ty tên “Beyond Meat” được liệt kê trên Nasdaq, đang vượt trên cả tưởng tượng.

‘Tất nhiên nó có sức hút mạnh liệt với loài Yêu tinh vốn ghét thịt.”

Thế nên tôi đã chuẩn bị.

Một món ăn có thể làm hài lòng cả những yêu tinh khó tính nhất sử dụng kỹ năng nấu nướng tuyệt nhất.

“Thử một lần đi. Tôi nói ra nghe hơi giả tạo nhưng tôi khá tự tin đấy.”

“Chắc chứ….Nó không phải thịt sao?”

“Tôi không thích đùa với đồ ăn. Thậm thí tôi còn không có ý thù địch với yêu tinh.”

Theo lời Jin Hyuk, Sylvia từ từ hạ cung xuống.

Với ánh mắt tò mò, cô ấy bỏ một miếng thịt đậu vào miệng.

Nhoăm nhoăm.

Cái miệng nhỏ nhai liên tục

Ngay lúc đó.

“Trời đất ơi, hương vị này..”

Lời cảm thán thốt ra từ miệng Sylvia.

Tôi không còn lựa chọn nào khác.

Đây là lần đầu tiên tôi ăn một món ngon như vậy.

‘Ngon quá đi’

Đậu thì mềm và có vô số loại rau củ hòa trộn tạo nên hương vị trọn vẹn

Nó có lượng dầu Olive vừa đủ, mềm mịn và ngon miệng.

Nó còn được hoàn thiện với một loại sốt đặc biệt, nên dù yêu tinh có khó tính đến mấy, họ cũng phải rung động.

 

[Hảo cảm của Cảnh vệ hạng 3 “Sylvia” dành cho bạn đã tăng lên]

[“Sylvia” cảm thấy có lỗi vì đã chĩa cung vào bạn]

 

Trái ngược với cảm giác yêu thích gia tăng, cảm giác có lỗi cũng xuất hiện.

Tất cả mọi việc đều như Jin Hyuk tính toán trước.

Và đúng như dự đoán.

“Tôi xin lỗi. Tôi không hề biết điều đó.”

Sylvia cúi đầu

Cô ấy đang hối lỗi vì việc mình đã làm.

Nếu như bạn chấp nhận lời xin lỗi ở đây, mọi chuyện sẽ công cốc.

“Tôi mừng vì đã hóa giải được hiểu lầm. Nó cũng là lỗi của tôi khi tôi đã tiến vào vùng đất của yêu tinh trước.”

Jin Hyuk cố gắng đẩy thêm sức nặng lên cảm giác tội lỗi của Sylvia. Cỡ này chắc là đủ rồi.

“Không. Đó là lỗi của tôi.”

Sylvia lắc đầu

“Như một lời xin lỗi, tôi sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn.”

Tất nhiên cô nên nói vậy.

Vì lý do đó mà tôi đã phải đeo chiếc mặt nạ ngây thơ vô tội suốt thời gian qua.

“Thế.. Chúng ta có thể đi thăm làng của cô chứ ?”

“Vâng? Làng của chúng tôi sao?”

“Thật ra, tôi là sinh viên xã hội học. Tôi đang nghiên cứu một học thuyết về sự sống của chủng tộc khác. Nếu như cô cho tôi một cơ hội để tiến vào khu vực nơi mà con người không tiến vào được, nó sẽ là một kỉ niệm đáng nhớ đối với tôi.”

Nó là luật Tham gia quan sát.

Nó là một trong những phương pháp được sử dụng bởi sinh viên xã hội học để hiểu rõ sự khác biệt về phong cách và văn hóa.

 

[Kích hoạt Lv4 “Giao tiếp”]

Jin Hyuk bí mật sử dụng kĩ năng.

Một kĩ năng dạng tăng trưởng đã được sử dụng nhiều lần và đã lên cấp tới mức đối phương sẽ coi bạn như một người bạn thân.

Hiệu quả ngay lập tức.

Sylvia, người vừa mới do dự trước lời nói của JIn Hyuk đã đồng ý ngay lập tức.

“À đúng rồi. Có một lễ hội sẽ được tổ chức vào tuần sau ở làng tôi. Nếu như anh có thể phục vụ những món ăn thế này, các già làng và dân làng sẽ rất thích đấy.”

Một tuần sau…..

Vừa đúng thời gian.

“Vậy được rồi. Tôi sẽ tới đúng giờ.”

“Vâng, được rồi.”

Sylvia vừa tiễn Jin Hyuk đi, đột nhiên nói lớn như thể quên mất điều gì đó.

“À còn nữa. Không biết…. Anh tên là gì ?”

“Cô có thể gọi tôi là Jin Hyuk”

Hãy nhớ cho kỹ và đừng có nhẫm lẫn nhé.

Không phải là Tư lệnh Timo mà là Kang Jin Hyuk.

“Tôi là Sylvia. Tôi trong đội cảnh vệ hạng 3.”

Sylvia cũng lịch sự giới thiệu bản thân.

Nếu chỉ là hạng 3, cô nàng là Yêu tinh cấp thấp.

“Sylvia, tôi nhớ rồi. Lần tới tôi sẽ đem theo nhiều món ngon hơn nữa.”

“Vâng. Tôi rất mong đợi điều đó đấy.”

Sau khi nói lời chào tạm biệt, Jin Hyuk bắt đầu đi ngược lại con đường ban đầu.

Ngay lúc đó

Huuuuuoooooo

Một bảng trạng thái hiện ra trước mặt.

 

[Bạn nhận được cuộc gọi từ Kim Ki Tae]

Kim Ki Tae.

‘Có vẻ như họ đã chuẩn bị xong xuôi’.

Không dễ dàng để thu thập nguyên vật liệu cần thiết mở ra mê cung nhưng có vẻ họ đã hoàn thành khá nhanh.

Điều đó đồng nghĩa với việc nó khá gấp gáp.

Ngay khi tôi chấp nhận cuộc gọi, gương mặt Kim Ki Tae hiện ra.

“Xin chào người chơi Kang Jin Hyuk. Tôi có việc muốn nói với anh. Anh có thời gian không?”

“Anh không cần phải giải thích dài dòng. Chỉ cần nói tôi thời gian và địa điểm.”

“Được rồi. Sau khoảng một giờ nữa, Đồi Melta trên tầng 3. Nếu như anh cho biết tọa độ của mình lúc này, tôi có thể gửi người chơi ma pháp sư có khả năng dịch chuyển không gian tới chỗ anh.”

Cơ hội để nhận được chức nghiệp đầu tiên và phần thưởng ẩn cùng một lúc.

Cuối cùng, đã tới thời điểm đi đến Điện thờ màu xám.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương