Tạp Huyết
-
Chapter 56
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 56
Hai ngày sau, anh xuống hạ tầng gặp Gabriel.
"Luka, tôi đã tập hợp đủ số người cậu cần rồi này. Họ là kiểu người sẽ làm bất cứ điều gì miễn là cậu trả tiền cho họ."
Gabriel chỉ về phía lối vào của một con hẻm.
Ở đó, năm người đàn ông, cơ thể gắn đầy chi giả rẻ tiền được cấy ghép bất hợp pháp đang hít chất lỏng bốc hơi qua ống hít.
Anh thậm chí còn không tò mò tìm hiểu xem chất lỏng đó là gì.
"Tôi bảo anh tìm những người đáng tin cậy, không phải tìm mấy thằng nghiện." Khi anh khiển trách hắn, Gabriel nhìn anh, đôi mắt hiện lên vẻ hoài nghi:
"Cậu muốn những người đáng tin cậy ở hạ tầng sao? Cậu đùa tôi à? Những người này là những người siêng năng nhất mà tôi có thể tìm thấy rồi đấy!" Gabriel nổi giận.
Nghĩ lại, anh thấy Gabriel nói không sai.
Có bao nhiêu người thực sự đáng tin cậy ở nơi hỗn tạp này chứ? Anh bước về phía căn cứ mà Gabriel đã chọn.
Căn cứ là một tòa nhà nhỏ sâu hơn trong con hẻm.
Nó cũng gần xưởng của Gilda.
Đây sẽ là căn cứ cho băng đảng của Gabriel từ bây giờ.
“A, Đ-Đại ca! Anh đến sao không nói trước với bọn em?”
Một trong những tên nghiện vẫy tay với Gabriel.
Nhìn đôi mắt đờ đẫn vì thuốc của hắn thôi cũng khiến anh đau đầu.
Những người Gabriel tập hợp còn tệ hơn anh tưởng nhiều.
Họ là kiểu người mà anh không thể giao phó những nhiệm vụ quan trọng.
Chỉ cần một chi tiết nhỏ cũng dễ dàng khiến họ phản bội.
“Còn Ken Noma thì sao?”
“Tôi đã sắp xếp một căn phòng cho ông ấy bên trong căn cứ. Tôi đã nói với cậu lần trước rồi, đưa Ken ra khỏi bệnh viện tốn rất nhiều tiền. Sau khi đảm bảo căn cứ và thuê mấy gã này, giờ tôi chẳng còn nổi một xu dính túi.”
Anh ta đang xin thêm tiền.
Anh rút một con chip tín dụng ra, nhập số tiền và ném cho Gabriel.
Gabriel cười toe toét bắt con chip giữa không trung.
'Không biết Hemillas sẽ chịu chi thêm bao nhiêu nữa đây.'
Có lẽ vẫn trong giới hạn cho phép.
Ngân sách của Đội Vệ Binh Đế Chế khá lớn.
“Tôi nên giới thiệu cậu với đàn em thế nào đây?”
“Nói với họ rằng tôi là hậu thuẫn của anh là được.”
Ở hạ tầng, không hiếm các quý tộc hoặc cá nhân giàu có hậu thuẫn các băng đảng để mở rộng ảnh hưởng.
Nên việc anh hậu thuẫn Gabriel không có gì là lạ.
Hơn nữa, đó cũng là một phần sự thật.
Gabriel đến gần những người đàn ông trước đó và nói chuyện với họ.
Ngay sau đó, một người đàn ông đầu trọc háo hức nhìn tôi:
"Vậy, thiếu gia là đại ca của đại ca chúng tôi, phải không? Hehe."
Xoa hai tay vào nhau, gã đầu trọc tiến về phía anh.
Có vẻ hắn muốn kiếm chút gì từ anh.
"Tao không quan tâm mày thường làm gì, nhưng hãy tỉnh táo khi làm việc."
"Ồ, tất nhiên rồi, thưa ngài."
Anh nhìn chằm chằm vào phía sau đầu của người đàn ông đầu trọc.
Có một cổng tiêm thuốc đóng mở được gắn ở phía sau hộp sọ của hắn.
Có vẻ hắn sẽ thỉnh thoảng mở nó ra để tiêm thuốc trực tiếp vào não.
“Từ giờ mày sẽ là Baldy. Tên kia—Mũi lợn, bên cạnh là Mắt chó, và Râu…” Thay vì gọi tên, anh gọi từng người bằng biệt danh dựa trên đặc điểm của họ. Mấy gã nghiện gật đầu như thể họ đã quen với kiểu đối xử này.
Ken, người mà anh đang bảo vệ, là một nhân vật quan trọng để điều tra hoạt động của Kinuan.
Anh ra lệnh cho đàn em canh gác Ken và căn cứ, chia thành hai ca.
Anh kiểm tra bên trong căn cứ.
Toàn bộ tầng một là một phòng duy nhất, trong khi tầng hai có bốn phòng được sắp xếp dọc theo một hành lang trung tâm.
Mặc dù có hơi tồi tàn, nhưng nó không tệ để sử dụng làm nơi ẩn náu.
Căn phòng của Ken Noma nằm ở căn phòng trong cùng trên tầng hai.
Anh mở cánh cửa để kiểm tra tình trạng của Ken.
Cánh cửa kêu kẽo kẹt, bên trong, Ken đang ngồi trên giường, nước dãi chảy ròng ròng.
Khả năng nhận thức của ông ta vẫn thế, vẫn tổn thương nghiêm trọng.
“Tên của Ken vẫn được lưu trong hồ sơ bệnh viện. Trừ khi có người đến thăm hắn, nếu không sẽ không ai nhận ra hắn đã biến mất. Tất nhiên, ngoại trừ những người bảo vệ và y tá mà chúng ta đã hối lộ.”
Gabriel nói trong khi dựa vai vào khung cửa.
Anh có phần ấn tượng với cách anh ta khéo léo xử lý tình huống—anh ta có năng lực hơn anh nghĩ.
“La Vie en Rose, đúng không? Có chuyện gì với băng đảng đó vậy?”
“Họ bảo tôi phải xuất hiện trong vòng hai ngày, nếu không họ sẽ giết tôi. Có lẽ...lần này họ thực sự nghiêm túc.”
“Chúng ta qua gặp họ đi, tránh đêm dài lắm mộng. Trên đường đi, kể cho tôi mọi thứ anh biết về La Vie en Rose.”
Mặc dù vẫn khó tin, Martina—trùm của La Vie en Rose—cực kỳ ám ảnh với Gabriel.
Nếu vẫn cứ tiếp tục chiến đấu ở đấu trường một mình như trước, Gabriel chắc chắn chết hoặc trở thành cấp dưới của Martina.
Không có Gabriel, mọi thứ sẽ trở nên phức tạp hơn đáng kể.
Anh vốn đã có rất nhiều việc phải làm; khối lượng công việc ở hạ tầng có thể tăng gấp hai, gấp ba nếu không có Gabriel.
'Aleph ở đấu trường không thể thay thế Gabriel.'
Cái tên Aleph thoáng qua trong đầu anh, nhưng anh nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ đó.
Aleph có thể tuân lệnh anh, nhưng anh không muốn quá thân thiết với ông ta.
Ngay cả sự không thống nhất nhỏ nhất về lợi ích cũng sẽ khiến ông ta bán đứng anh.
* * *
Một điều Kinuan đã nói trước đó hiện lên trong đầu anh.
'Ngay cả giun cũng có vai trò riêng của chúng.'
Ông ấy đã nói thế khi nhìn những tên côn đồ bắt cóc Gilda.
Nhờ những lời đó, chúng mới giữ được cái đầu trên cổ.
Ở hạ tầng, có rất nhiều băng đảng, thượng vàng hạ cám.
Đặc biệt là ở những khu vực tối tăm ngoài tầm kiểm soát an ninh của Đế chế, các băng đảng nắm giữ quyền lực tương đối đáng kể.
Nếu một băng đảng có tên cụ thể như La Vie en Rose, có nghĩa chiếc ghế ông trùm đã nhiều lần đổi chủ, ngụ ý băng đảng có lịch sử và truyền thống riêng.
"La Vie en Rose là một băng đảng do gái mại dâm tạo ra để tự bảo vệ mình. Đây là một trong hai thế lực chính ở khu đèn đỏ."
Gabriel đảo mắt, cười toe toét.
Mặc dù đang là giữa trưa, khu đèn đỏ vẫn tràn ngập sắc đèn neon xanh đỏ. Những bảng quảng cáo ba chiều trái phép nằm dọc các con phố chính, chiếm trọn tầm nhìn của bất kỳ ai qua đường dù họ có muốn nhìn chúng hay không.
Hầu hết video là hình ảnh những phụ nữ khỏa thân cùng tiếng rên rỉ của họ, nhưng thỉnh thoảng, cũng có đàn ông xuất hiện.
Anh thậm chí còn thấy 'gái mại dâm ngoài hành tinh', điều khá hiếm thấy ở Đế chế.
Khi anh quay đầu khỏi những quảng cáo chóng mặt, mắt anh thoáng nhìn thấy những chương trình khuyến mại nhỏ hơn nhắm vào những người có sở thích lệch lạc.
'Động vật đã là bạn đồng hành của loài người kể từ khi chúng ta còn trên Trái đất. Chó, mèo, ngựa - chúng đều là bạn của chúng ta. Mọi thứ bạn từng tưởng tượng đều ở đây….'
Anh thậm chí không muốn tưởng tượng phần còn lại.
May mắn thay, quảng cáo này không có hình ảnh.
"Luka, muốn ghé qua một chút không?"
Gabriel chỉ về phía một cửa hàng trong một con hẻm.
Anh cau mày.
Cửa hàng, nằm trong một con hẻm tối tăm, tỏa ra một mùi hương lạ.
Những ánh đèn màu tinh tế đang thay đổi theo trình tự bên trong.
Bên ngoài những ô cửa sổ mờ ảo, những bóng hình mềm mại, đung đưa vẫy gọi người qua đường bằng những cử chỉ hấp dẫn.
Việc không thể nhìn rõ khiến họ càng khiêu gợi hơn.
"Này, nếu cậu không muốn, cứ nói thẳng, đừng cau mày như thế. Tôi chỉ nghĩ rằng chúng ta có thể củng cố tình bạn của cả hai thôi, dù sao thì cũng đã đến đây rồi."
Gabriel nhún vai sau khi nhìn thấy biểu cảm của anh.
"Đừng nói nhảm nữa. Tiếp tục giải thích đi."
“……Quy tắc đầu tiên và cũng là quan trọng nhất của La Vie en Rose là: Các thành viên băng đảng không bao giờ được làm hại hoặc sử dụng bạo lực với 'búp bê'.”
'Búp bê' là tiếng lóng để chỉ gái mại dâm.
Quy tắc này có lẽ là lý do giúp La Vie en Rose được khu đèn đỏ ủng hộ—nó định nghĩa bản sắc của băng đảng. Họ chắc chắn sẽ duy trì quy tắc này.
Anh gật đầu, chờ Gabriel nói tiếp.
“Nếu cố tình làm trái quy tắc này, băng đảng sẽ khiến hắn đau khổ khủng khiếp đến mức hắn sẽ ước mình được chết đi. Nhưng dù sao thì những trường hợp như vậy hầu như không bao giờ xảy ra. Hầu hết các thành viên của La Vie en Rose đều là những đứa trẻ sinh ra ở đây hoặc từng là gái mại dâm. Cũng có thể nói họ là một đại gia đình.”
“Còn bà trùm ở đây, Martina thì sao?”
“Ý cậu là Martina Diva. Nhân tiện, thủ lĩnh của La Vie en Rose thừa hưởng danh hiệu 'Diva' từ thế hệ này sang thế hệ khác. Và thủ lĩnh băng đảng phải là phụ nữ. Bằng cách đó, cô ấy có thể dễ dàng nhận được sự ủng hộ từ gái mại dâm.”
Một băng đảng đã kết thúc ngay khi mất đi sự ủng hộ của cộng đồng cơ sở. “Việc Martina thích anh có nghĩa là anh đã từng gặp cô ấy trước đây.”
“Chúng tôi chỉ gặp nhau vài lần vì công việc. Đôi khi tôi nhận làm vệ sĩ bán thời gian tại các cơ sở của họ. Tôi đoán lý do có thể là… tôi trông khá nam tính, đủ đáng sợ để làm việc đó.”
Nghe hắn nói, anh nhận ra Gabriel thực ra không biết nhiều về Martina.
Trước khi hai người nhận ra, cả hai đã đứng trước điểm hẹn.
Trước mặt cả hai là một tòa nhà ba tầng theo phong cách phương Đông hiếm thấy ở Đế chế.
Một tấm biển gỗ kiểu cũ có khắc dòng chữ 'Blue Ocean Pavilion'.
"Chúng tôi đến gặp Martina."
Gabriel thông báo về sự xuất hiện của cả hai khi hắn đứng ở lối vào Blue Ocean Pavilion.
Một tên côn đồ canh gác nơi này ngay lập tức liên lạc với ai đó bên trong.
“Nét mặt xấu xí đặc trưng này, anh hẳn là Gabriel. Ai đi cùng anh thế?”
Ngay sau đó, một người phụ nữ có vẻ là người điều hành bước ra khỏi Blue Ocean Pavilion.
Mắt trái của bà ta được che bằng một miếng bịt mắt, tạo cho bà ta một vẻ ngoài đặc biệt.
“Cậu ấy là bạn tôi. Có vấn đề gì không? Các người suýt giết được tôi hai lần. Các người còn muốn tôi đến một mình nữa à, điên hay gì? Chúng tôi sẽ mang theo vũ khí vào trong. Nếu các người không thích, chúng ta có thể giải quyết luôn tại đây.”
Gabriel đe dọa một cách hung hăng.
Nom rất đáng sợ—có lẽ anh ta cũng thực sự tức giận.
“……Hiểu rồi.”
Người phụ nữ đeo miếng bịt mắt trả lời ngắn gọn và dẫn cả hai vào trong.
Tầng một của Blue Ocean Pavilion là một câu lạc bộ có sân khấu.
Có vẻ như giờ làm việc vẫn chưa bắt đầu; chỉ có nhân viên vệ sinh đi lại trong khi các thành viên của La Vie en Rose trừng mắt nhìn anh và Gabriel.
Ở tầng hai, các phòng VIP và các phòng có mục đích rõ ràng khác nằm dọc hành lang được trải thảm đỏ.
Cuối hành lang là một cầu thang dẫn lên tầng ba.
“Gabriel.”
Đứng trên cầu thang dẫn lên tầng ba, người phụ nữ đeo miếng bịt mắt đột nhiên dừng lại.
"Gì nữa đây ? Muốn đánh nhau ở đây à?"
Gabriel tạo bầu không khí hung hăng bằng cách bẻ đốt ngón tay thật to.
Âm thanh kim loại vang lên đầy đe dọa.
“Tôi cảnh cáo anh—lần này, đừng từ chối Diva. Chỉ vậy mới đảm bảo anh toàn mạng trở về.”
“Này, Quý cô bịt mắt, tôi—”
Trước khi Gabriel kịp nói hết câu, người phụ nữ đó đã bước lên lối vào tầng ba và mở cửa.
Khi cánh cửa mở ra, một mùi hương nồng nàn khó tả, thoang thoảng bay ra. Một mùi hăng hắc, kích thích hòa lẫn với mùi hương ngọt ngào tràn ngập không khí.
Nó được cân bằng đủ tinh tế để khiến người ta thèm nhỏ dãi, mặc dù một số người có thể thấy nó ghê tởm.
Người phụ nữ bịt mắt bước vào trong.
Gabriel và anh đi theo bà ta qua ngưỡng cửa.
'……Thì ra là thế này.'
Ngay khi bước vào, anh đã hiểu ra tình hình.
Mùi hương quá nồng chứa các chất được tinh chế để phá vỡ nhận thức giác quan.
Có lẽ hương này được pha chung với một số chất gây tê.
Tác dụng của chúng đủ nhẹ để làm tê liệt các giác quan một cách tinh tế, đồng thời khiến chúng khó bị phát hiện.
Nhưng làm sao anh có thể nhận ra điều này? Bởi vì ngay cả một người lính tầm cỡ như anh cũng nhận ra tên côn đồ ẩn núp ở cửa quá muộn!
Lách cách!
Nòng súng lục chạm vào thái dương anh.
Một tên côn đồ đang nhắm vào anh.
Anh không có nhiều thời gian để nắm bắt hoàn toàn tình hình xung quanh.
Phản xạ chiến đấu đã ăn sâu vào từng tế bào khiến cơ thể anh tự di chuyển mà không cần lệnh từ bộ não.
Ngay lúc này, anh không khác gì một con rô-bốt được lập trình sẵn.
Giống như thả một sợi dây cao su căng chặt, cơ thể anh nhanh chóng phản ứng để vô hiệu hóa mối đe dọa.
Kẹt!
Tên côn đồ bóp cò.
Anh nghiêng đầu né đạn. Đoàng!
Tiếng súng sượt qua tai anh, gần như xé toạc nó.
Không chớp mắt, anh nhìn chằm chằm vào tên côn đồ đã bắn anh.
La Vie en Rose có rất nhiều côn đồ nữ.
Kẻ trước mặt anh cũng là một người phụ nữ.
Nhưng anh không ngại bắn phụ nữ, trên chiến trường thì ai cũng như ai.
Vù!
Anh tóm lấy tay cầm súng của tên côn đồ và giật về phía trước.
Cô ta mất thăng bằng và loạng choạng về phía anh.
Rắc!
Cú đấm của anh móc lên trên, đập vào cằm cô ta.
Lực tác động truyền từ cằm cô ta thẳng qua đỉnh đầu.
Bụp!
Đầu của tên côn đồ nổ tung.
Hàm của cô ta lõm vào theo đường đi của nắm đấm, và nửa trên hộp sọ của cô ta bật ra như nắp lon, để lại một khoảng trống màu đỏ ghê rợn.
Bộ não bị nghiền nát của cô ta bắn lên trên, văng tung tóe khắp trần nhà.
La Vie en Rose rõ ràng đã lên kế hoạch giết anh.
Chúng nghĩ anh là trở ngại với chúng.
Có lẽ định loại bỏ anh rồi sau đó thương lượng với Gabriel.
Nhưng anh không định chết ở đây.
Nếu chúng muốn giết anh, anh chỉ cần ra tay trước là được.
Cơ thể anh ngay lập tức phản ứng.
Vù!
Anh giật khẩu súng từ tên côn đồ đã chết.
Cuối cùng, anh cũng có một khoảnh khắc ngắn ngủi để đánh giá rõ ràng tình hình xung quanh.
Gabriel và anh đứng ở lối vào phòng.
Bên cạnh anh, tên côn đồ đã chết gục xuống sàn, và người phụ nữ đeo miếng bịt mắt dẫn đường cho cả hai đứng cách đó khoảng năm bước.
Phía sau người phụ nữ đeo miếng bịt mắt, bảy tên côn đồ đã rút súng.
"Không được nhúc nhích. Nếu dám nhúc nhích dù một ngón tay, tôi sẽ bắn bay đầu các người."
Anh đưa ra lời cảnh báo.
Một tên phớt lờ lời anh nói và bắt đầu nhắm vào anh.
Bùm!
Nhưng anh bắn nhanh hơn hắn.
Đúng như lời anh nói, anh đã bắn bay đầu hắn.
Giờ đã có hai xác chết.
Căng thẳng giữa cả hai bên dâng cao, tưởng chừng có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Một cuộc thảm sát sẽ sớm xảy ra.
"... Đủ rồi. Từ khi nào La Vie en Rose lại đối xử thô lỗ với khách như vậy?"
Một giọng nói vang lên khi cánh cửa mở ra từ một căn phòng bên trong.
Đó là một giọng nói đặc biệt hay - anh không thể biết liệu nó có phải là giọng nói tự nhiên hay đã qua phẫu thuật chỉnh sửa.
Giọng nói này có lẽ thuộc về Martina Diva.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook