Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Tạp Huyết
Chapter 55

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 55 

 

Sàn của phòng tập có kết cấu lạnh lẽo như chính ánh sáng xanh đang soi rọi gian phòng. 

Khi anh nhẹ nhàng nhảy lên, một cảm giác nảy dễ chịu dâng lên qua các đầu ngón chân. 

Trong lúc anh khởi động, Kinuan nhàn nhã thưởng trà. 

Ông ấy mang trà đến tận nơi luyện tập, đựng trong một chiếc phích giữ nhiệt. 

Có vẻ ông ấy thực sự rất thích trà. 

'Kinuan định nghiêm túc dạy mình Tuyệt kỹ Achilles.' 

Bất kể ý định của ông ấy là gì, anh tự nhủ mình phải học nó thật kỹ. 

Lúc đầu, anh có chút thất vọng khi nghe ông ấy nói rằng Tuyệt kỹ Achilles không tương thích với Legion, nhưng cuối cùng, tuyệt kỹ này lại là thứ giúp anh còn sống tới giờ phút này. 

"Luka, cậu nhớ rõ nguồn gốc của Tuyệt kỹ Achilles, phải không?" 

Kinuan nhấp một ngụm trà, nhắm mắt lại. 

"Ý ông là kỹ thuật chiến đấu mà Noel Mullizcane đã tạo ra cho các thủ lĩnh của quân khởi nghĩa?" 

“Cậu nghĩ điều đó liên quan gì đến 'Tuân thủ'?" 

'Tuân thủ' là khái niệm đầu tiên mà Kinuan dạy anh. 

Tuân thủ, Tối ưu, Thích nghi. 

Những khái niệm này trái ngược với các nguyên tắc chiến đấu của Đế chế. 

Nếu tóm tắt khuôn khổ của các kỹ thuật chiến đấu tiêu chuẩn của Đế chế theo cách tương tự, thì đó sẽ là Xung Đột, Tăng cường và Vượt qua. 

Các kỹ thuật chiến đấu của Đế chế tập trung vào việc đạt được và kiểm soát 'sức mạnh lớn hơn', trong khi Tuyệt kỹ Achilles xoay quanh việc sử dụng 'sức mạnh hạn chế'. 

Do đó, Tuyệt kỹ Achilles trở thành chiến kỹ tuyệt vời cho chiến tranh du kích của quân kháng chiến. 

Đội quân vốn thiếu thốn đến mức phải dùng chi giả dân sự để chiến đấu. 

Chi giả của họ không phù hợp để chiến đấu, không được bảo trì định kỳ và đôi khi họ còn phải chiến đấu mà không có chi giả. 

Những người lính dưới quyền chỉ huy của quân kháng chiến là một nhóm hỗn tạp không được đào tạo chính quy, một lực lượng chiến đấu vô cùng bất ổn. 

Nguồn lực nghèo nàn, điều kiện kém, vũ khí thiếu hiệu quả và chi giả khi có khi không. 

Tuy nhiên, họ không thể phàn nàn. 

Cho dù họ có thích hay không, họ vẫn phải chiến đấu trong điều kiện tồi tàn này và phải giành chiến thắng. 

Tài sản duy nhất của họ có thể so sánh với Đế chế là 'bộ não'. 

Họ tăng chiến lực bằng cách đẩy bộ não tới cực hạn. 

Như con thiêu thân lao đầu vào lửa, bộ não họ hoạt động tối đa, đến mức nó có thể vỡ tung. 

Anh sắp xếp những suy nghĩ của mình và nói to chúng lên. 

Kinuan thỉnh thoảng nhướng mày rồi cười. 

Khi anh nói xong, ông ấy thêm một lời giải thích: 

“…Trong hàng ngũ quân kháng chiến của Noel, các sĩ quan có xuất thân và sự nghiệp hoàn toàn khác nhau. Từ những chiến binh đường phố đến những người lính phản bội Đế chế, đều có cả. Thậm chí còn có những người từ Cora và Bellato. Vì việc dạy một chiến kỹ thống nhất cho quân lực từ đầu là điều không thể, vì thế Noel đã giới thiệu khái niệm về một chiến kỹ siêu chiến đấu—một ‘chiến kỹ lợi dụng chiến kỹ khác’.”

Anh nêu ra câu hỏi mà anh đã ấp ủ từ lâu: 

"Ông từng nói với tôi là tôi có năng khiếu thành thạo Tuyệt kỹ Achilles, thưa thầy. Nhưng từ đầu Đế chế đã gíup tôi tăng cường sức mạnh bằng vô số phương pháp từ khi còn nhỏ, giúp tăng cường hệ thần kinh của tôi. Để thông thạo Tuyệt kỹ Achilles đến mức này tốn không ít công sức. Tôi không khoe khoang, nhưng ý ông muốn nói các sĩ quan quân kháng chiến cũng được gia cường sức mạnh như tôi?" 

Trước lời nhận xét của anh, Kinuan lạnh lùng cười: 

"Luka, nếu sẵn sàng chấp nhận rủi ro, thì có rất nhiều cách. Thực ra là vô số cách. Ví dụ đơn giản, hầu hết các chỉ huy phiến quân liên tục sử dụng lượng lớn thuốc kích thích, gần mức gây tử vong. Thậm chí sẽ không ngoa khi nói rằng não của họ chứa đầy thuốc thay vì dịch tuỷ não." 

Kinuan gõ nhẹ vào đầu mình bằng ngón tay khi nói. 

Ông dừng lại, từ từ nhấp một ngụm trà trước khi tiếp tục:

“Ngoài ra, họ đã trải qua hầu hết thủ thuật thử nghiệm tăng cường thần kinh, hoàn toàn không được xác minh bằng lý thuyết. Các phương pháp điều trị thần kinh hóa học mà chúng ta nhận được từ Đế chế ngày nay… đã được hoàn thiện thông qua cái chết của những người đó.” 

Ánh mắt của Kinuan trở nên xa xăm. 

Anh lặng lẽ quan sát ông ấy. 

Ngay cả cái nhìn xa xăm đó cũng có thể là do ông ấy cố tình cho anh thấy. 

“Vậy, bài học hôm nay chỉ là lý thuyết thôi sao, thưa thầy?” 

Anh hỏi một cách chế giễu, chờ đợi phản ứng của Kinuan. 

Anh háo hức được chiến đấu với ông ấy.

Lần này, anh cảm thấy tự tin hơn trước nhiều. 

Chi giả của Kinuan được chế tạo cho mục đích dân dụng, không dùng để chiến đấu. Tất nhiên, ông ấy từng đánh anh ra bã chỉ với những chi giả này. 

'Nhưng bây giờ thì khác rồi.'

Giờ Kinuan không thể đánh bại anh với mớ chi giả dân dụng đó nữa. 

Có giới hạn về mặt thể chất. 

Như chính Kinuan đã nói, Tuyệt kỹ Achilles không phải là phương pháp kỳ diệu có thể tạo ra phép màu. 

“Cậu trông có vẻ rất muốn đánh ta.”

“Tính cách của tôi có chút méo mó, chắc ông cũng biết rồi.” 

Kinuan đứng dậy khỏi ghế. 

Động tác của ông ấy bình tĩnh và khoan thai đến lạ. 

Sự cân bằng của ông cực kỳ hoàn hảo. 

Đến độ không ai biết ông ấy thuận tay trái hay tay phải. 

Ông không tiết lộ thông tin gì về bản thân, thông tin về ông gần như không có.

“Cậu tiến bộ nhanh hơn ta mong đợi. Ta không ngờ cậu lại tiếp cận Mysta nhanh như vậy. Tài năng là một chuyện, nhưng... chính những trải nghiệm chiến đấu quá mức dữ dội của cậu mới thực sự định hình nên cậu.” 

“Mysta?” 

“Nó ám chỉ một người đã đạt đến trình độ có khả năng dạy Tuyệt kỹ Achilles cho người khác. Trước đây, các cấp bậc trong Achilles được chia thành nhiều cấp, được phân loại như Mysta vậy. Nhưng giờ ngay cả phân cấp cũng đã biến mất, khiến những thuật ngữ như vậy trở nên vô nghĩa. Chỉ cần nhớ mơ hồ rằng nó từng tồn tại là được rồi.” 

Anh không hứng thú với hệ thống phân cấp lắm. 

Anh chỉ đơn giản là suy ngẫm về những lời của Kinuan. 

“Vậy, nếu ông nói tôi 'gần' đến Mysta có nghĩa là tôi vẫn chưa đạt đến nó.” 

“Cậu học bằng thực hành vẫn nhanh hơn lý thuyết, như mọi khi. Hôm nay, ta định cho cậu thấy kỹ năng thực sự của mình. Nếu cậu không muốn phải nhập viện, nhớ bảo vệ đầu và thân mình cho kỹ.” 

Kinuan đưa tay trái ra sau lưng. 

Ông chỉ duỗi cánh tay phải về phía trước. 

Tay áo bên phải của ông tuột xuống khuỷu tay. 

'Chi giả chiến đấu?' 

Anh nhướng mày. 

Một tiếng động cơ yếu ớt phát ra từ cánh tay phải của Kinuan, rõ ràng không phải tiếng chi giả dân dụng có thể phát ra. 

'Ông ấy thay tay phải dân dụng bằng một cánh tay chiến đấu.' 

Kinuan ra hiệu khiêu khích bằng ngón tay. 

Cho đến giờ phút này, anh thậm chí còn không hề nhận ra cánh tay phải của Kinuan là loại dùng để chiến đấu. 

Mặc dù có sự khác biệt đáng kể về cảm giác và trọng lượng, ông vẫn không hề mất cân bằng trái phải, dù chỉ một giây. 

Khả năng kiểm soát cơ thể thật đáng nể. 

"... Cảm ơn ông, thầy à." 

Anh nói không chút ác tâm. Chúng xuất phát từ tấm lòng chân thành. 

Hệ thống thần kinh bị tổn thương của Kinuan không thể xử lý được các chi giả công suất cao. 

Ông ấy chấp nhận rủi ro để dạy anh. 

Cơ hội tốt như hôm nay rất hiếm. Đây là cơ hội đầu tiên và cũng có thể là cuối cùng. 

Anh tỏ lòng tôn trọng với thầy của mình rồi nghiêm trang vào tư thế chiến đấu. 

Sau đó, anh lao lên. 

Vù! 

Bàn chân anh lướt trên sàn khi anh lao về phía Kinuan. 

Anh hạ thấp tư thế, xoay người mạnh mẽ. 

Phần thân trên của anh thấp, nhưng bàn chân bay cao. 

Đòn đánh đầu tiên của anh là một cú đá xoay người về phía sau nhắm vào đầu. 

Anh không hề có ý định nương tay. 

Ngay cả một cú chạm nhẹ cũng có thể giết chết Kinuan. 

* * * 

Bang! 

Với một cú sốc khiến anh thấy như trời long đất lở, anh đã bị đánh bại. 

'Lại thua rồi.' 

Cuộc đấu tập với Kinuan kéo dài năm giây. 

Năm giây không phải là khoảng thời gian ngắn đối với cả hai. 

Đó là khoảng thời gian đủ để dốc toàn bộ sức mạnh vào trận đấu tập. 

Năm giây đó với anh đã quá đủ. 

Anh đã tung hết kỹ năng của mình vào Kinuan. 

… và giờ nằm đây, bị một cánh tay chặn lại một cách thảm hại. 

Kinuan không hề lao vào anh khi anh nằm trên sàn. 

Anh đắm chìm trong suy nghĩ.

'Về mặt điều kiện, mình lúc nào cũng chiếm ưu thế áp đảo.' 

Chi giả chiến đấu của Kinuan chỉ có cánh tay phải. 

Ngay cả hiệu suất của nó cũng không khác biệt mấy so với của anh. 

'Cái cảm giác bất hợp lý thật khó chịu.' 

Cảm giác như thể Kinuan sở hữu khả năng nhìn thấy tương lai vậy. 

Ông ấy thực hiện phòng thủ và tấn công cực kỳ tối ưu, như thể ông ấy nhìn trước được anh sẽ ra đòn gì, nhắm vào đâu vậy. 

Như thể được biên đạo, những cú đá, đấm của anh đều bị một tay phải của Kinuan chặn gọn gàng. 

Ngay sau đó, Kinuan nhìn thấu sơ hở của anh, nắm lấy cổ tay anh và ném anh xuống sàn. 

Đó là lý do tại sao anh đo ván. 

Cơn đau nhói sau lưng anh chẳng còn mấy ý nghĩa. 

Tự ghét bản thân còn đau hơn. 

Anh từng trải qua cảm giác này trước đây. 

Hồi đó, anh chỉ đơn giản nghĩ là do khoảng cách về kinh nghiệm và kỹ năng. 

Về mặt kỹ thuật, vẫn là vấn đề về kỹ năng, nhưng đây không phải là khả năng chiến đấu thông thường - mà là thứ gì đó tiên tiến và tinh vi hơn. 

"... Thưa thầy, ông có thể nhìn thấy tương lai hay gì đó kiểu vậy sao?" 

Anh thẳng thắn với ông ấy về cảm giác của mình. 

Ngẩng đầu lên một chút, anh liếc nhìn Kinuan. 

Ông ấy đang tựa người vào ghế, nhàn nhã thưởng trà. 

"Nếu ta có khả năng đó, liệu ta còn phải chịu cảnh thế này sao?" 

"Ờm, tôi đoán là không." 

Anh chống tay lên đầu gối nâng lên, ngồi dậy. 

"Luka, Tuyệt kỹ Achilles là thứ mà cậu học được bằng cách ăn cắp." 

‘Chết tiệt, khó quá.’ 

Anh cố kìm tiếng lầm bầm dâng lên trong cổ họng. 

Nhận thấy sự thất vọng của anh, Kinuan cười và chỉ ngón trỏ lên trên:

"Cho đến bây giờ, cậu đã học được cách tạo ra thêm mắt - bằng cách mở rộng các giác quan và thay đổi cách cậu nhận thức thế giới." 

Anh biết chính xác ông ấy muốn nói gì. 

Ta có thể hình dung một cách sống động hình ảnh ba chiều chính xác về môi trường xung quanh bằng cách sử dụng các giác quan mở rộng - đặc biệt là dữ liệu thị giác. Điều này cho phép ta giảm thiểu độ trễ giữa các chuyển động, loại các chuyển động thừa của mắt hay đầu - vốn để mở rộng tầm quan sát môi trường. 

Để làm được điều này đòi hỏi khả năng mô phỏng phi thường. 

Anh có thể tính toán trực quan quỹ đạo đạn đạo mà không cần sự hỗ trợ của các công cụ tính toán. Đó là lý do tại sao anh được Kinuan chọn.

“Các thành viên của Đội Vệ Binh Đế Chế được huấn luyện đặc biệt để sử dụng Legion. Não của cậu vẫn còn những nguồn lực chưa được sử dụng. Hãy thử tìm cách khai thác chúng. Khi nào cậu thành công, chúng ta sẽ tiếp tục.” 

Môi anh cong lên thành một nụ cười nhẹ. 

Kinuan là huấn luyện viên tàn nhẫn. 

Nếu anh không thể tự mình tìm ra, anh không xứng đáng học tiếp. 

Khóa học Tuyệt kỹ Achilles của anh sẽ ngay lập tức kết thúc. 

“Cậu đi được rồi, Luka.” 

Kinuan nói mà không đứng dậy. 

Anh đi về phía cửa, nhưng đột nhiên dừng lại. 

Quay lại, anh lại gần Kinuan: 

“…Để tôi đỡ ông. Tôi đoán giờ ông khó mà di chuyển được.” 

Anh nhận thấy ngón tay của Kinuan run rẩy nhẹ từ trước đó. 

Đồng tử của ông ấy cũng thỉnh thoảng mất tập trung. 

Ông ngồi yên vì đứng dậy rất khó. 

Có lẽ, ngay cả khi nói chuyện với anh, ý thức của ông đã tắt vài lần, giống như một cỗ máy bị hỏng. 

Kinuan đã chiến đấu tốc độ cao, điều khiển chi giả chiến đấu bằng bộ não bị tổn thương. 

Anh biết chính xác điều đó đáng kinh ngạc như thế nào. 

Dựa vào tường, Kinuan loạng choạng và tựa vào anh để đứng dậy:

"Chắc ta phải cảm ơn cậu rồi." 

“Ông đừng khách sáo vậy." 

Anh đỡ Kinuan suốt chặng đường đến văn phòng. 

Có hàng núi điều anh muốn hỏi ông ấy—mối quan hệ của ông ấy với Tora, hay những gì ông ấy đã làm ở hạ tầng trong quá khứ. 

Anh không cần phải nhọc công điều tra; bởi người đàn ông biết mọi thứ đang ở ngay bên cạnh anh. 

Nhưng anh biết, dù anh có hỏi, Kinuan cũng không trả lời. 

Anh cũng không muốn ông ấy trả lời. 

Thay vào đó, hai người chỉ trò chuyện về những điều tầm thường. 

Ông ấy thậm chí còn khuyên anh nên thử tìm bạn gái. 

Kinuan đề cập đến những khác biệt tinh tế về giác quan giữa cơ thể sinh học và chi giả, gợi ý rằng anh nên trải nghiệm tình dục trước khi thay thế toàn bộ cơ thể sinh học bằng cơ thể giả. 

Anh nghĩ mình phải tự mình giải quyết vấn đề đó. 

… Vào những khoảnh khắc như thế này, hai người cảm thấy gần giống như một cặp thầy-trò bình thường. 

'Có lẽ một ngày nào đó…' 

Nhưng có khả năng là mối quan hệ của cả hai cuối cùng sẽ kết thúc trong đổ vỡ. 

Mối quan hệ của hai người cực kỳ mong manh. 

Cả Kinuan và anh đều luôn chuẩn bị sẵn sàng cắt đứt quan hệ bất cứ lúc nào. 

Không buồn rầu. 

Nhưng sẽ là nói dối nếu nói rằng nó không để lại dư vị cay đắng. 

Anh chỉ hy vọng rằng anh sẽ không phải tự tay loại bỏ Kinuan.

*** 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương