Ta Tại Nhà Trẻ Giả Vờ Tu Tiên
Chapter 14: Lời đồn

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

"Oa! Thì ra lớp phó kỷ luật thích Lâm Chính Nhiên! Bảo sao vừa nãy không ghi tên cậu ấy!"

"Hóa ra là vậy!"

"Đến với nhau đi! Đến với nhau đi!"

"Gả cho cậu ấy! Gả cho cậu ấy! Gả cho cậu ấy!"

Giang Tuyết Lỵ bị hô đến đỏ mặt tía tai, tay chân cũng không biết đặt đâu, chỉ biết nhắm nghiền mắt hét lên: "Các cậu đừng có nói linh tinh! Ai bảo tớ thích Lâm Chính Nhiên? Tớ chưa bao giờ nói thích Lâm Chính Nhiên! Các cậu còn thế này tớ mách giáo viên đấy!"

"Gả cho cậu ấy! Gả cho cậu ấy!" Tiếng hò reo vẫn vang lên đều đặn, chôn vùi lời giải thích của Giang Tuyết Lỵ.

Giang Tuyết Lỵ liếc nhìn Lâm Chính Nhiên, đành ngồi phịch xuống ghế của mình, gục mặt xuống bàn, nhắm chặt mắt che lỗ tai làm ngơ.

Lâm Chính Nhiên thì ngược lại không sao cả, bởi hắn hiểu rõ cố giải thích với đồ ngốc, mình cũng sẽ bị giảm trí thông minh và ngốc theo mà thôi.

Lũ trẻ bảy tuổi này biết gì chứ? Càng giải thích càng được nước lấn tới.

Hắn chỉ tạo chút động tĩnh, vo một cục giấy to ném vào người gây ồn ào đầu tiên, mặt không thay đổi nói: "Cậu bị điên có phải không?"

Cả lớp lập tức im bặt, bởi ai cũng biết Giang Tuyết Lỵ chẳng làm gì được bọn họ, nhưng nếu trêu chọc Lâm Chính Nhiên, tên này thực sự sẽ lôi bạn học ra đánh nhau.

Hơn nữa do học lực của Lâm Chính Nhiên tốt, giáo viên luôn thiên vị hắn.

Không lâu sau, giáo viên bộ môn bước vào lớp, dưới sự quở trách của giáo viên, chuyện này ngoài mặt coi như chấm dứt: "Các em vừa ồn ào cái gì thế? Văn phòng chủ nhiệm ngay bên cạnh đấy, không muốn ngồi học nữa hả?"

Nhưng sau giờ học, không ngờ Giang Tuyết Lỵ lại chủ động tìm Lâm Chính Nhiên. Trên đường tan học, nhân lúc không có ai, cô bé lén kéo Lâm Chính Nhiên vào một góc khuất.

Mặt Lâm Chính Nhiên đầy nghi hoặc.

"Bạn Lâm Chính Nhiên!" Giang Tuyết Lỵ vô cùng khó xử nói: "Chuyện trong lớp cậu đừng coi là thật nhé! Tớ không thích cậu đâu, chỉ là sợ cậu kể chuyện con chó vàng hôm đó cho người khác nên mới không ghi tên cậu thôi, đừng hiểu lầm!"

Cô bé chằm chằm nhìn Lâm Chính Nhiên giải thích: "Nhưng hôm nay cậu ngủ gật tôi không ghi tên, cũng coi như giúp cậu một lần, hai chúng ta hòa rồi đấy! Chuyện hôm đó cậu không được kể với ai khác biết không?"

Lâm Chính Nhiên đã biết chắc chuyện này có lý do, nhưng vô cớ bị phát "thẻ người tốt" cũng thật kỳ quặc: "Ừ, thì ra là thế. Dạo này cậu tránh mặt tôi cũng vì chuyện này?"

Cô bé không ngờ Lâm Chính Nhiên đã nhận ra, ngượng ngùng cắn môi nói: "Phải... Phải đấy, tớ sợ gặp cậu, cậu sẽ chế giễu tớ trước mặt người khác, dù sao con trai các cậu đều thế, chỉ biết bắt nạt con gái."

Nói một nửa, cô bé liếc nhìn sang phía khác thì thầm: "Dù... Dù tớ thấy cậu hình như không giống bọn họ lắm..."

Lâm Chính Nhiên thở dài: "Cậu còn chuyện gì khác không?"

Đối phương không ngờ Lâm Chính Nhiên lại thờ ơ đến vậy, lắc đầu, hai bím tóc cũng đung đưa theo.

"Không có gì nữa, chỉ mỗi chuyện này thôi."

"Vậy cậu yên tâm đi, tôi không thích đem chuyện người khác ra làm trò đâu. Sau này tôi ngủ gật cậu cứ việc ghi tên lên bảng, hai chúng ta hòa. Tôi đi đây."

Nói xong quay đi không một chút lưu luyến. Giang Tuyết Lỵ lại đứng nhìn theo bóng lưng hắn, tự lẩm bẩm: "Cái đồ giả bộ ngầu này, suốt ngày làm ra vẻ người lớn không biết mệt sao..."

Lâm Chính Nhiên đang đi xa bỗng quay đầu lại trừng mắt cô bé một cái, Giang Tuyết Lỵ vội đặt hai tay ra sau, quay mặt đi chỗ khác giả vờ ngắm cảnh, huýt sáo như không có chuyện gì.

Sau đó dù nhiều người đã quên chuyện này, nhưng vẫn có một nhóm nhỏ tiếp tục bàn tán.

Mỗi khi Giang Tuyết Lỵ quản lý trật tự lớp,

những nam sinh nghịch ngợm lại đem chuyện cũ ra trêu chọc: "Lớp phó kỷ luật, cậu cũng đừng ghi tên tôi lên bảng nha, tôi với Lâm Chính Nhiên quan hệ rất tốt!"

Lần nào Giang Tuyết Lỵ cũng tức giận nghiến răng, xấu hổ giải thích: "Cậu thân với Chính Nhiên thì liên quan gì đến tớ? Đã bảo tớ với cậu ấy không có gì rồi mà! Tớ sẽ ghi tên cậu lên đầu bảng! Để giáo viên phạt cậu trước!"

Lời đồn vô lý này kéo dài suốt đến năm sau, sang học kỳ hai của năm kế tiếp vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

Khi mùa hè gần kề, kỳ thi cuối năm cũng sắp tới.

Nhà trường thông báo do chỉ đạo từ cấp trên, năm nay sẽ tổ chức một giải thi đấu thể thao trước kỳ thi.

Mục đích được cho là để tăng thêm động lực và tinh thần cho kỳ thi chuyển cấp.

Ngôi trường trong trấn nhỏ này luôn có những quyết định bất ngờ như vậy.

Lâm Chính Nhiên xem như là tiên phong của lớp 2A, đã giành chức vô địch giải thể thao. Phần thưởng từ hệ thống khiến Lâm Chính Nhiên không có đối thủ nào ngang tầm trong cùng lứa tuổi.

Mà trận đấu này, theo nhắc nhở của hệ thống, được coi như một cuộc chiến giữa các cao thủ, trực tiếp giúp Lâm Chính Nhiên đạt tới cảnh giới mới, cấp hai mươi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương