Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
-
Chapter 100 Điện thờ màu xám (4)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 100: Điện thờ màu xám (4)
Xèo!
Khi chạm vào hỏa diễm được nén đến cực đại, khiên sắt bị cắt ra như một tờ giấy.
“Khiên tích hợp mana bị xóa sổ chỉ trong một đòn.”
“Ahhh! Đây là cấp độ laser gì thế này.”
Đúng rồi đấy.
Cột lửa được tạo ra để cắt, không phải đốt.
Nhưng vấn đề có tới hàng trăm cái như thế.
Thêm nữa, lửa đến từ khắp mọi hướng, thu hẹp dần khoảng cách, nên rất khó để tránh chúng.
“Chuyện gì thế này!”
Takeshi nhìn Jin Hyuk với đôi mắt hoang mang
Bởi vì không ai khác mà là Jin Hyuk nói rằng đường bên trái an toàn.
Làm ơn, xin hãy nói với tôi rằng đây chỉ là một màn trình diễn và có cách giải quyết được nó.
Tuy nhiên, Jin Hyuk né tránh ánh nhìn của Takeshi.
“Này. Không biết ai đã đẩy đội công kích vào địa ngục rồi. Thường thì đó không phải lỗi của đội trưởng sao?”
Dáng vẻ rất chi là tự nhiên khi đùn đẩy trách nhiệm cho người khác.
Bị lừa rồi.
Takeshi cảm thấy như có người mới cầm búa gõ vào đầu hắn.
Nhưng không còn thời gian để hối hận.
“Làm sao để tránh được mấy thứ này.”
Là né tránh chứ không phải ngăn chặn.
Bởi vì cả khiên sắt của tanker cũng không thể chịu nổi, đồng nghĩa với việc không ai ở đây có thể chặn được tia lửa đó.
“Chết tiệt!”
“Tất cả mọi người mau chạy đi.”
Người chơi của Guild Samurai nhanh chóng bỏ chạy
Tất cả mọi người đều toát mồ hôi hột để sống sót khỏi cái bẫy chết người đang bay tới từ sau lưng và cổ, mắt cá chân và đầu gối.
“Dù gì cũng là người chơi mới..”
JIn Hyuk cười, lấy ra cuộn giấy đen từ kho lưu trữ không gian.
Con dấu phong ấn đã được gỡ bỏ.
Huuooooooo!
[Nhiệm vụ chức nghiệp lần đầu của Kết giới sư bắt đầu]
Để trở thành một Kết giới sư……..
Giải thích rất dài, nhưng Jin Hyuk ấn bỏ qua ở bảng trạng thái như thể không có gì đáng xem.
Khi biết mình sắp phải làm gì, thì chẳng có lí do gì phải đọc hướng dẫn cả.
‘Chỉ là cụ thể hóa vài kết giới đơn giản, như nằm đó ăn bánh gạo vậy.’
Jin Hyuk bắt đầu tập trung mana trên đầu ngón tay
Phốc!
Một đốm sáng trắng xuất hiện
Ngay sau đó, một họa tiết lớn và hoa lệ xuất hiện trong không khí.
Nó là một kết giới được khắc cổ ngữ Rune.
[Kết giới “Tường chắn vật lý bản hạn chế” được kích hoạt]
[Bạn đã hoàn thành điều kiện đầu tiên của Nhiệm vụ.]
Mặc dù có chữ “hạn chế” kèm theo, nhưng đó là một kết giới có hình thái hoàn chỉnh.
“Đây chính là giới hạn trước khi có chức nghiệp.”
Ban đầu để có thể chức nghiệp Kết giới sư, bạn phải ngồi trong thư viện ở tầng 1 và học cổ ngữ Rune sơ cấp tối thiểu 6 tháng.
Tất nhiên, thậm chí còn mất nhiều thời gian hơn để có thể sử dụng kết giới trong thực chiến.
Ngay cả Jin Hyuk, người chỉ đắm chìm vào game, đã mất tận 5 năm để có thể học thuộc cổ ngữ Rune cổ đại.
‘Chính xác thì…nó không phải một lĩnh vực dễ xơi.’
Vốn nó không phải chức nghiệp kém hấp dẫn.
Khi chọn thực tế ảo để có thể trốn thoát thực tại, chẳng ai dành thời gian đó tận hưởng việc học ngày cày đêm trong thư viện cả.
“Người chơi Kang Jin Hyuk, rốt cuộc là sao..”
“Đây là ma pháp sao?”
“Không. Đây là thứ gì đó khác. Không phải đây là lần đầu tiên chúng ta thấy kí tự như vậy sao?”
Lee Young Kwon và những người chơi còn lại hoang mang trước sự xuất hiện bất ngờ của cổ ngữ Rune.
Họ đã vài lần nhìn thấy cổ ngữ Rune thông qua việc kích hoạt kỹ năng, nhưng.
Đây là lần đầu tiên họ thấy một kết giới thật sự hoàn toàn được tạo dựng từ những cổ ngữ như thế này.
Tuy nhiên, cảm tưởng không được bao lâu.
Những đường lửa đang tiếp tục tiến đến trước mặt họ.
“Không một kỹ năng nào có thể chống lại nó. Chúng ta cũng phải di chuyển thôi.”
Lee Young Kwon quẳng khiên và giáp xuống đất để bản thân nhẹ nhàng hơn.
Nhưng.
“Không sao cả. Anh cứ đứng yên đó là được.”
Jin Hyuk nhìn vào kết giới bao quanh người chơi như một khối hình hộp, và thoải mái khoanh tay.
“Đứng yên hả. Ý anh là sao?”
Lee Young Kwon hỏi, nhưng Jin Hyuk chỉ mỉm cười ẩn ý.
Và ngay lúc đó.
Vệt lửa va vào kết giới.
Kwakwakwa!!!
“Hả!!!”
“Wow!!!!”
Đám người chơi la hét. Họ đã nghĩ cơ thể họ sẽ bị cắt rời cùng với kết giới.
Tuy nhiên.
“Uh?????”
“Gì thế này. Mọi người ổn chứ?”
Không hề có một vết xước nào trên kết giới.
Không. Không chỉ dừng ở đó.
Dòng chảy của vệt lửa dừng lại ngay trước kết giới và bắt đầu chuyển động về hướng ngược lại.
Chạy về phía những người chơi của Guild Samurai đang chạy loạn.
“Oh, xin lỗi! Lại thêm một cái nữa chạy về phía đó rồi.”
Jin Hyuk giơ tay phải lên tỏ ý xin lỗi.
“Chuyện này…..”
Lee Young Kwon chấn động.
Điều bất ngờ là những người còn lại cũng vậy.
“Sao có thể đẩy nó đi được.”
“Không thể tin được. Chắc là người chơi có kĩ năng phản xạ.”
“ …. Hạng S đúng là ở một đẳng cấp khác biệt.”
Chúng tôi đã biết anh Jin Hyuk vô cùng tuyệt vời thông qua việc xem các video.
Ranker cấp S thứ 16 của Hàn Quốc
Là quái vật được sư phụ Guild Hắc Vân, quỷ kiếm Cheon Yoo Sung, hay Hong Doek Pyo đã công nhận.
Người tiên phong chinh phục tầng 4 và tầng 5.
Một danh sách dài đầy những thành tích đủ làm họ há hốc miệng.
Nhưng việc nhìn thấy tận mắt lại là một chuyện hoàn toàn khác so với việc nghe kể hay xem qua video.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Tim của tất cả mọi người đập nhanh hơn.
Cảm giác an tâm khi đứng kế bên một top ranker
Đầy những xác chết quanh kết giới, nhưng cảm giác nguy hiểm chỉ bé bằng cái móng tay.
Và ngay lúc đó.
“Tôi sẽ gặp lại mọi người sớm thôi.”
Jin Hyuk di chuyển
Tôi định ra khỏi kết giới.
“HẢ!!!!????”
“Người chơi Kang Jin Hyuk! Đợi một chút đã!”
“Vâng?”
“Cái bẫy vẫn còn ngoài đó.”
“Đúng vậy. Sẽ rất nguy hiểm khi ra ngoài vào lúc này.”
Với giọng nói khẩn trương, Lee Young Kwon chỉ ngón tay ra ngoài.
Có rất nhiều người chơi của Guild Samurai chết thảm ngoài kia.
Họ đang cố gắng hết sức để né những vệt lửa tới từ cả trước và sau, nhưng có vẻ khó mà cầm cự được lâu.
À. Nếu là chuyện đó.
“Tôi cực kì giỏi việc canh thời gian nên đừng lo lắng về điều đó. Mà thực tế, nếu có thể né tránh được 300 lần liên tiếp mà không bị thương, nó sẽ cho anh một vật phẩm.”
Nó tên là [Pháo hoa cháy sáng]
Một vật phẩm đặc biệt sẽ rất hữu dụng về sau.
Nó là hàng cao cấp…..
Bằng cách nào?
Bạn có đủ dũng cảm để thách thức nó ?
Jin Hyuk cười và nhìn quanh.
“Không…sao chứ.”
“Chúng tôi sẽ đứng và quan sát từ phía sau.”
Ngay cả khi có vật phẩm ẩn giấu cũng không ai chịu tiến lên.
Đằng nào thì, người chơi mới bây giờ không có đủ gan để làm điều đó.
Whoops!
Jin Hyuk nhẹ nhàng thả lỏng các khớp và ra khỏi kết giới.
Hàng chục đường lửa kéo ra xa rồi lại gần, nhưng nó khá đáng yêu với một người chơi cũ đã ghi nhớ tất cả nhịp điệu.
Nhịp điệu của ca khúc tái hiện trong đầu.
Jin Hyuk bắt đầu di chuyển nghiêm túc.
“Trái 3 phải 3. Kế tiếp, tiến lên trước 1m, nhảy và cúi xuống nhỉ?”
Có khoảng cách đủ cho một người chui qua.
Lần này, tôi phải vượt qua nó.
Nếu như mắc sai lầm, tôi sẽ chết.
Ngay cả như thế, trên mặt Jin Hyuk không hề có dấu hiệu căng thẳng mà một người bình thường nên thể hiện.
*************
“Haha…. Tôi thật sự không còn gì để nói.”
Lee Young Kwon lẩm bẩm với gương mặt đuối sức.
Hắn cũng từng chứng minh giá trị bản thân ở đấu trường tầng 5. Thậm chí còn nhận được sự công nhận từ truyền thông đại chúng.
‘Không thể tưởng tượng nổi’
Những bước di chuyển và sự tự tin có thể nhìn thấy từ xa.
Và trên tất cả, là thái độ tận hưởng trong hoàn cảnh đó.
Hắn không nghĩ mình có thể vượt qua đối phương trong bất cứ lĩnh vực nào.
‘Đó là lí do tại sao Đội trưởng Kim Ki Tae vẫn phải cam chịu khi bị thiệt hại.’
Thực tế, Lee Young Kwon đã nghe được một tin trước khi tới đây.
Đó là Guild Brawl Father sẽ từ bỏ mọi lợi ích có thể nhận được từ cuộc tiến công này.
Ban đầu, Kim Ki Tae cũng có nói sẽ giành những món lợi tốt nhất về cho Guild, nhưng sau đó anh ấy nhìn xa hơn về tương lai.
Dù đó là việc rất khó tiếp nhận.
Phần thưởng, danh dự, và sự độc quyền
Nếu như một Guild lớn thứ hai Hàn Quốc nói từ bỏ tất cả, ai sẽ tin chứ?
Có những Guild lớn rất tham lam, liệu họ có dám từ bỏ lợi ích của mình.
Nguyên nhân ở chỗ.
‘Những người cầm quyền thật sự khôn ngoan.’
Lee Young Kwon nhận ra tình cảnh lúc này một cách tuyệt vọng.
****************
Ngọn lửa lắng xuống sau 30 phút.
‘Sau những giọt mồ hôi chính là phần thưởng.’
Jin Hyuk nhìn viên bảo thạch màu đỏ với hình thù kỳ lạ.
Nó chính là [Pháo hoa cháy sáng]
‘Mọi việc đang rất suôn sẻ’
Tất cả đều đang theo kế hoạch
Bây giờ đã thu thập đủ đồ để chế tạo ra ‘vật phẩm đó’ để chiến đấu với Medusa.
Không còn cách mục tiêu bao xa nữa.
Tuy nhiên.
‘Có bao nhiêu kẻ còn sống nhỉ?’
Jin Hyuk bỏ vật phẩm vào kho lưu trữ không gian, chuyển tầm nhìn sang phía Guild Samurai.
“Hộc hộc, hộc hộc, hộc hộc”
“Tay….tay tôi! Tôi bị mất tay rồi!”
“Arghhhhhh! Yo…Yoshida chết rồi!”
“Chết tiệt! Bắt đầu bằng việc kiểm tra người bị thương và người chết ngay lập tức ! Đừng ở đó mà di chuyển đi.”
Là lẽ đương nhiên, tình hình của chúng không tốt lắm.
Mấy kẻ đầy tự tin tiến vào đó, không có ai còn lành lặn.
Chỉ còn lại Maeda có thực lực vượt xa đám người kia liều mạng bảo vệ Takeshi, kẻ chỉ bị thương nhẹ.
Suy cho cùng, đứng xem nhà kẻ khác bị cháy là tuyệt vời nhất.
Còn tuyệt hơn khi đó là nhà mấy thằng đần.
“Mong người chết được yên nghỉ. Kết giới này chỉ chứa được 30 người, nên dù rất muốn tôi cũng không thể cho các anh vào.”
Jin Hyuk tiến đến bên Guild Samurai và bày tỏ lời chia buồn.
“Th… thằng chết tiệt.”
Maeda nhảy cẫng lên.
Lông mày của hắn đã bị đốt cháy bởi nhiệt
Mùi hương khá rung động
“Vâng?”
“Đừng có ‘Vâng?’ với cái vẻ ngây thơ vô số tội đó nữa. Khi không có ai trong đội Hàn Quốc bị thương chứng tỏ mày đã biết trước về sự tồn tại của cái bẫy và đã có cách đối phó! Tao nói có sai không ?”
“Tao có biết chút ít. Có sao không?”
“Hả, có sao không ấy hả? Giờ mày còn nói….!!!!”
“Là như thế này. Mấy người cố chấp đi vào mê cung độc quyền của Brawl Father dù đã được khuyên ngăn. Và đồng thời, chúng mày nghe theo lời một tên ba hoa đã lên tầng 30, cười khúc khích bước lên xe bus tự thiêu rồi rơi khỏi vách đá và bị nghiền nát. Nếu thế sao chúng mày lại nổi cáu với tao.”
“Câm miệng !!! Dù gì nhìn thấy bọn tao chết trước mặt mà cũng không giúp đỡ thì chỉ là lũ rác rưởi. Bọn mày không hề có lòng trắc ẩn!”
Vãi cả lòng trắc ẩn.
Mồm mép trơn tru như bôi dầu. Có thể thốt ra một tràng những lời nhảm nhí đó trong một câu cũng là một loại tài năng.
Nhưng
Hiểu rồi.
“Thông thường, nếu bị phóng xạ nhiều quá sẽ làm người ta mất đi ý thức trong chốc lát.”
Trong phim ấy, nếu như dính phải tia gamma và plutonium, bạn sẽ trờ thành siêu anh hùng.
Nhưng trên thực tế, bạn sẽ phải rất may mắn mới không kết thúc cuộc đời bằng cái đầu hói và bệnh bạch cầu.
Cuộc sống khó khăn thế nào?
“Hả…?”
Maeda hạn hán lời
Với biểu cảm ngơ ngác, hắn lẩm bẩm một lúc để đảm bảo điều hắn nghe là chính xác.
“Này, sao mày dám nói như thế. Điên à. Mày không thấy đây là vấn đề ngoại giao hả?”
“Vấn đề ngoại giao?”
Lông mày Jin Hyuk xếch lên.
Hẳn là có sự nhầm lẫn gì đó.
“Tao có phải chính trị gia đâu.”
Nếu là ngoại giao hay gì đó, nó là vấn đề của mấy kẻ phía trên, không phải tao.
Cuối cùng.
“Mày không nên vô lễ với tao. Bẫy ở đây vẫn chưa hết đâu.”
Jin Hyuk thở dài
Và đúng lúc.
Kukukukukukuku!
Những vụn lửa bắt đầu tập trung lại một nơi.
Trong một cái chớp mắt
Tầng tầng lớp lớp lửa đột nhiên biến thành hình dạng gì đó
“shhhhhh!”
Pháo hoa tụ lại thành hình một con rắn khổng lồ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook