Ma Đạo Luân Hồi Ký
Chapter 562: Phân chia chiến tuyến. (2)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

“Đang nhìn gì thế?”

“…….”

“Này.”

“Im lặng.”

Đối phương đặt ngón trỏ lên môi rồi nói mà không thèm nhìn đối phương.

Thái độ này khiến người khác thật khó chịu, nhưng ông ta lại không nổi giận. Thực lực của đối phương rất cao cường, và còn là người đứng đầu trong đơn vị này.

‘Đầu lĩnh mà.’

Đình Phong Chân Nhân thầm tặc lưỡi.

‘Mà, cũng không liên quan gì đến ta.’

Mặc dù chưa đầy 20 tuổi nhưng nàng lại là đệ tử của Đàm Tư Vĩnh. Dù không sánh bằng đại đệ tử Đoàn Lý Hậu nhưng thực lực về pháp thuật của nàng có thể nói vượt qua cả các Chưởng Môn Nhân của Cửu Phái Nhất Bang.

Pháp thuật đúng là kỳ lạ. Nó đa dạng hơn nhiều so với võ công vốn cần nỗ lực và phát triển.

Không, trái lại chỉ cần có cảm giác tốt thì đôi khi những cao thủ trẻ tuổi còn đáng sợ hơn cả lão cao thủ đã kinh qua nhiều năm tu luyện. Pháp thuật vốn là một lĩnh vực không phải dễ nắm bắt.

Đình Phong Chân Nhân cũng thế.

Ông ta đã đạt được thành tựu lớn từ Huyết Hỏa Thần Khí, nhưng chắc chắn sẽ có sự khác biệt lớn với người đã tu luyện pháp thuật từ lúc đầu.

Tức là, ông ta thấp hơn Mai Phương - đệ tử thứ hai của Đàm Tư Vĩnh.

‘Kệ đi.’

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Đình Phong Chân Nhân là đại trưởng lão của phái Không Động.

Nói là đại trưởng lão nhưng tuổi ông ta chưa đến ngũ tuần. Xét theo khía cạnh nào đó, việc ông ta được trở thành trưởng lão ở độ tuổi trẻ như thế thật đáng tự hào.

Có thể nói, ông ta là người đáng tự hào về thực lực cá nhân. Việc ông ta hạ mình nhỏ giọng trước Mai Phương không chỉ đơn giản là do thực lực hay vị trí của nàng.

Đình Phong Chân Nhân liếc nhìn Mai Phương.

Đôi mắt Đình Phong Chân Nhân như phát ra tia lửa khi nhìn vào thân hình gợi cảm của nàng.

‘Cũng không tầm thường nhỉ.’

Mai Phương cảm nhận được ánh mắt của Đình Phong Chân Nhân.

“Có muốn ta móc mắt ông ra không?”

“Khà khà khà.”

“Đừng nhìn ta bằng ánh mắt bẩn thỉu như thế.”

“Ta đã làm gì đâu nào.”

Mai Phương không đáp.

Đình Phong Chân Nhân liếc nhìn Mai Phương bằng ánh mắt kỳ quái. Mỗi lần Mai Phương đều như thế. Lần nào nàng cũng chửi mắng đưa ra lời cảnh cáo, nhưng không thật sự ra tay.

Phản ứng đó của Mai Phương khiến Đình Phong Chân Nhân mê mẩn. Vậy nên Đình Phong Chân Nhân mới nghe lời một người nhỏ tuổi hơn mình như nàng.

“Sau này chúng ta đi uống rượu với nhau nhé.”

Mai Phương không thèm đáp trả.

Dù bị ngó lơ nhưng Đình Phong Chân Nhân vẫn không nổi giận. Trái lại ông ta còn nhìn Mai Phương với ánh mắt nóng bỏng hơn.

‘Đúng là kiêu kỳ mà.’

Đình Phong Chân Nhân là dù là đạo nhân nhưng lại là người ham mê sắc dục.

Người ta hay nói kẻ cắp hành nghề muộn còn đáng sợ hơn. Lúc Thiên Nghĩa Minh còn tồn tại, ông ta lùng sục khu vực Cam Túc mỗi tháng một lần, bắt cóc và giết hại nữ nhân.

Cứ thế trong nhiều năm qua, ông ta đã giết hơn trăm nữ nhân.

Ông ta chính là kẻ mặt người dạ thú. Nhưng thủ pháp của ông ta quá kín kẽ nên không ai phát hiện ra.

Thế nhưng, cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra. Những hành vi xấu xa của ông ta đã bị sư huynh của mình và cũng là đương nhiệm Chưởng Môn Nhân của phái Không Động - Đình Sơn Chân Nhân phát giác.

Đáng ngạc nhiên là Đình Sơn Chân Nhân lại không trách phạt Đình Phong Chân Nhân. Trái lại ông ta còn hiểu cho Đình Phong Chân Nhân và mong ông ta trở thành người tốt hơn.

Kết quả là Đình Phong Chân Nhân trở thành một kẻ ham mê sắc dục dưới sự che chở của người quyền lực nhất Không Động.

Không chỉ có thế. Đình Sơn Chân Nhân còn trao cho Đình Phong Chân Nhân chức trưởng lão và cả Huyết Hỏa Thần Khí của Thiên Long Cung.

Thế rồi Đình Phong Chân Nhân trở thành con chó nghe lệnh của Đình Sơn Chân Nhân. Bảo quỳ là phải quỳ, bảo chết là phải chết.

Và hiện giờ.

Đình Phong Chân Nhân đã đến đây theo lệnh là phải giúp đỡ trong việc tấn công Thiết Huyết Thành.

Ngoài ra, nhiều thương đoàn chủ và người có thực lực của Thất Đại Môn Phái cũng đến đây.

Chúng đã luyện Thiên Long Pháp Thuật trong thời gian dài và đắm mình vào Huyết Thần Khí trong một năm rưỡi, hiện giờ chúng đã học được cách hợp công pháp thuật với nhau.

Về căn bản, chúng khác với những kẻ xưng là vương rồi một mình hành động. Chúng nhận được huấn luyện như thế. Dù bản thân có là người xuất thân từ môn phái mạnh nhất chính phái đi chăng nữa.

“Chuẩn bị đi.”

“Hả? Sao cơ?”

Mai Phương nói bằng giọng lạnh lùng.

“Chuẩn bị thi triển Hỏa Cực Đại Trận.”

Đình Phong Chân Nhân xảo quyệt hỏi.

“Sao thế? Cô lạnh à? Hai là ta ôm cho đỡ lạnh nhé?”

“Đình Phong.”

Đây là lần đầu nàng gọi tên ông ta trực tiếp như thế. Đình Phong Chân Nhân tỏ vẻ ngạc nhiên.

Mai Phương nhìn Đình Phong Chân Nhân.

Gương mặt đầy kinh ngạc của Đình Phong Chân Nhân đanh cứng lại. Đôi mắt Mai Phương lúc này tràn đầy sát khí khủng khiếp.

“Ta để mặc sự phóng túng của ngươi vì ngươi còn hữu dụng.”

“……!”

“Nhưng nếu ngươi là kẻ ngu muội không biết nghe lệnh thì ta không có lý gì để ngươi sống tiếp, ngươi hiểu không?”

Phừng!

Đôi bàn tay Mai Phương bốc lên ngọn bạch hỏa.

Không khí xung quanh trong nháy mắt đã nóng lên. Đến cả Đình Phong Chân Nhân trong người có Huyết Hỏa Thần Khí cũng không chịu nổi liền lùi lại ba trượng.

“Đình Phong.”

“... Cô cứ nói đi.”

Ùng.

Đôi mắt Mai Phương tràn đầy hoả khí.

Đột nhiên Đình Phong Chân Nhân cảm thấy sống lưng lạnh toát. Dường như có hàng trăm con độc xà đang quấn quanh mình.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

“Chuẩn bị Hỏa Cực Đại Trận.”

“A, ta biết rồi.”

Đình Phong Chân Nhân vội vàng hướng về phía trung tâm Hỏa Cực Đại Trận. Hạch tâm của Hỏa Cực Đại Trận được chuẩn bị tại đây chính là ông ta.

‘Đến rồi.’

Gương mặt Mai Phương lúc nào cũng lạnh lùng.

Trên trán nàng bất chợt chảy một giọt mồ hôi.

‘Ma khí khủng khiếp quá!’

Các đệ tử của Đàm Tư Vĩnh ngoài võ công và pháp thuật ra thì mỗi người đều có tài năng độc đáo riêng.

Trong số đó, Mai Phương có cảm giác cực kỳ nhạy bén. Giác quan của nàng bẩm sinh phát triển và nó mạnh hơn khi nàng tu luyện pháp thuật.

Cảm giác của nàng lúc này cho nàng biết.

Xa xa từ phía Tây có một cơn bão đang kéo đến.

‘Ngoài Giáo Chủ Ma Giáo ra còn ai có được ma khí thế này chứ?’

Không ai cả.

Cơn vũ bão kia vì là ma khí nên càng khiến người ta sợ hãi hơn. Thậm chí lượng khí đó còn mạnh hơn cả Đàm Tư Vĩnh.

Đúng là một thảm họa tự nhiên. Lượng sức mạnh trong cơ thể không ai trên thiên hạ dám so bì.

‘Chết tiệt.’

Nàng đột nhiên nhớ lại cuộc hội thoại với sư phụ Đàm Tư Vĩnh.

‘Ta không muốn thừa nhận, nhưng tên Thiên Hạ Tân đó đã bước vào cảnh giới vượt khỏi thường thức của võ lâm nhân sĩ như ta.’

‘Cả Tùng Cẩm Bách cũng nghĩ như thế, nhưng ông ta là kẻ yếu nên không tính vào.’

‘Nghĩa là không thể thu phục sức mạnh ấy ư?’

‘Đúng vậy.’

‘ …….’

‘Tuy nhiên, để đối phó với cao thủ tầm cỡ như thế không nhất thiết phải dùng đến cao thủ ngang tầm.’

‘Vậy thì…?’

‘Dùng trận pháp.’

‘Trận pháp…’

‘Dù có là bậc thầy về pháp thuật thì cũng khó đảm đương được tên khốn đó.’

‘Bởi vì căn bản của pháp thuật hay võ công đều là khí. Tuy học hỏi và tu luyện khác nhau, nhưng chung quy lại cũng chỉ là một.’

‘Đối với một kẻ ở cảnh giới thượng thừa, pháp thuật chỉ là một kỹ thuật và không thể trở thành đạn pháo trí mạng được.’

‘Thuật pháp trận tức là làm cho điều không thể thành có thể.’

‘Đúng thế. Cực Trận Ngũ Hành làm tối đa hóa sức mạnh của Ngũ Hành Khí. Khi khuếch đại thứ sức mạnh ấy đến cực hạn thì đối với cao thủ như ta hay tên kia vẫn có thể gặp nguy hiểm.’

‘Đối với sư phụ cũng thế ư?’

‘Ừm. Sức mạnh của ta lúc này đang phát triển, nhưng ta không đảm bảo nếu rơi vào Cực Trận Ngũ Hành thì ta có thể sinh tồn được.’

‘……!’

‘Đó là sức mạnh của sự tương sinh. Thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa.’

‘Ra là vậy.’

‘Trận pháp của Thiết Huyết Thành được tạo thành từ Mộc Cực Đại Trận của thủy sinh mộc.’

‘Sau đó sẽ dùng đến Hỏa Cực Đại Trận của mộc sinh hỏa để thiêu rụi cả Thiết Huyết Thành.’

‘……!!’

‘Cần phải tiêu hao khá nhiều Huyết Nguyên Khí, nhưng cũng xem là tạm ổn. Nếu có thể tiêu diệt được thứ chướng mắt như Thiết Huyết Thành thì tiêu hao Huyết Nguyên Khí như thế cũng đáng.’

‘Dù sao nguyên khí cũng sẽ hồi phục được mà.’

‘Đúng thế.’

Đàm Tư Vĩnh có sự tự tin tuyệt đối về Cực Trận Ngũ Hành.

Mặc dù hai luồng khí khác không thể hoàn thiện do di lực của Huyết Thần Khí chứa trong ma nhãn của Giáo Chủ Ma Giáo, nhưng luồng khí từ thủy mộc hỏa đã được hoàn thiện.

Thứ năng lượng khủng khiếp đó dùng các cao thủ của Thất Đại Môn Phái làm mồi lửa để cháy bùng lên. Đến cả cường giả thuộc bán tiên cũng không chịu đựng nổi.

‘…….’

Thế nhưng, sự tự tin ấy dần lắng xuống khi đối mặt với cơn vũ bão đang tiến dần đến.

Mai Phương cắn môi.

‘Dù sao cũng là kẻ địch buộc phải đối mặt. Nếu không thể đánh bại được thì cứ dùng Hỏa Cực Đại Trận của ta để kiểm tra sức mạnh của Giáo Chủ Ma Giáo thế nào.’

Rầm!

Mặt đất chỗ Mai Phương đứng vỡ vụn ra, cùng lúc đó cả người nàng bị bao phủ bởi ngọn lửa đỏ rực.

Đáng kinh ngạc là, hỏa lực ấy còn nóng và mãnh liệt hơn cả Tam Muội Chân Hỏa của các cao thủ đạt đến Hóa Cảnh.

Phừng!

Hệt như hỏa pháo bùng nổ.

Mai Phương mới nhấc nhẹ chân đã lùi lại phía sau hàng chục trượng, nàng hét về phía Đình Phong Chân Nhân.

“Mau thi triển Hỏa Cực Đại Trận.”

Lóe!

Mộc Linh Quỷ lập tức thi triển nguyên tinh đã hòa làm một với Huyết Thần Khí.

Đôi mắt Đình Phong Chân Nhân tỏa ra luồng hỏa viêm bạch sắc.

‘Ơ?!’

Đột nhiên Đình Phong Chân Nhân hốt hoảng.

‘Cái, cái gì?’

Sức mạnh của Huyết Mộc Thần Khí chảy ra từ Mộc Linh Quỷ quá mạnh.

Nếu không chịu nổi sẽ bỏ mạng ngay tức khắc. Đình Phong Chân Nhân bất giác thi triển nguyên tinh cùng với Huyết Mộc Thần Khí.

Ông ta chỉ làm theo bản năng. Vì khi bản thân bị cuốn vào mộc khí, chắc chắn sẽ mất mạng.

Thế nhưng, tính mạng của ông ta cũng đang bị đe dọa.

Cả người Đình Phong Chân Nhân căng cứng rồi phồng rộp lên.

“Hộccc!?”

Ông ta nhìn lại Mai Phương.

Ánh mắt của nàng cũng nhìn về phía ông ta. Ánh mắt ấy đầy sự chế giễu và lạnh lùng.

Gương mặt Đình Phong Chân Nhân lộ rõ vẻ oán hận.

“Ngươi, tiện nhân chết tiệt…!!”

Bùm!

Ngay lúc Đình Phong Chân Nhân bỏ mạng, đại trận hỏa viêm với bán kính 30 trượng đã được hình thành.

Phừng! Vútt!

Hỏa khí thật sự vô cùng khủng khiếp. Nồng độ của nó đậm đặc đến mức khiến cả mặt đất sôi sục lên rồi nứt nẻ hết cả.

‘Đến đây.’

Cuối cùng trong tầm mắt Mai Phương cũng xuất hiện một sự tồn tại đáng sợ đang tiến đến.

‘Cho ta thấy thực lực của ngươi đi.’

Chính lúc này.

Phừng!

Trời đất đột nhiên rung chuyển, một ngọn xích viêm xuất hiện.

Mai Phương tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Rầm! Phừng! Rầm!

Chỉ mới phát ra ngọn lửa ma khí đã khiến cả mặt đất bùng nổ.

Ngọn lửa màu đỏ kia hệt như kiếp hỏa đến từ địa ngục. Hỏa Long được hình thành từ ngọn lửa ấy bắt đầu tuôn ra ma khí mãnh liệt.

Rầm!

Cây cối và mặt đất bị hủy hoại không thương tiếc.

Trong lúc đó, Ác Ma Vương bắt đầu vươn mình đứng dậy, bộ dáng thật sự rất giống với quái vật.

‘Hơ!’

Đây không phải ảo tưởng.

Hắn ta chính là Ma Thần thật sự chứ không còn là tưởng tượng nữa, và luồng tuyệt thế ma khí ấy dường như đã tiến vào cảnh giới thần tiên.

Ma Thần, Ác Quỷ Hung Tướng gầm vang.

Graoooo!

Tiếng gầm khiến cả trời đất rung chuyển.

“Tránh raaaa!!”

Giọng điệu âm trầm nhưng lại rất vang và uy nghiêm, khiến cả người Mai Phương run lên.

Và còn.

Lóe!

Đao khí khổng lồ hình bán nguyệt từ trên trời giáng xuống Hỏa Cực Đại Trận.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương