Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Chapter 246 Mị lực của cường giả

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 246: Mị lực của cường giả

 

Tuy rằng Nguyên Thiên Thần từng có xích mích với Tô Bình, nhưng điều này cũng không cản trở Đao Tôn lần thứ hai tới nơi này.

 

Dù sao ông ấy cũng là 'bị ép' thay Tô Bình chăm sóc sủng thú, chuyện này Nguyên Thiên Thần cũng biết, hơn nữa cũng không thay ông ấy ra mặt giải quyết, thế nên cũng chỉ có thể tự mình tới đây hoàn thành lời hứa với Tô Bình.

 

Tô Bình nhìn thấy Đao Tôn tới thì khẽ gật đầu nói: "Tiền bối tới rồi."

 

“Cửa hàng này của cậu mới trang trí qua sao, tôi cũng sắp nhận không ra luôn rồi, nhất là hai bức tượng điêu khắc ở cửa kia, là mời danh tượng đỉnh cấp tới điêu khắc ra sao?” Đao Tôn nhìn quanh tình huống bên trong cửa hàng, nếu không phải phía trên cửa hàng còn có bảng hiệu, ông ấy cũng có chút không dám nhận.

 

Tô Bình gật gật đầu, đứng dậy kéo một cái ghế cho Đao Tôn:"Tiền bối mời ngồi."

 

Tuy trước mắt Đao Tôn bị cậu khống chế nhưng Tô Bình vẫn vô cùng tôn kính Đao Tôn.

 

"Khách khí khách khí." Đao Tôn vội vàng nói, nhưng Tô Bình đã đẩy ghế ra, ông ấy cũng đành phải ngồi xuống, hỏi: "Tiểu Khô Lâu của cậu đâu, tôi mang nó đi luyện đao.”

 

Tô Bình nhẹ nhàng cười, nói: "Tiền bối, hiện tại luyện đao không cần đi ra Sảnh Chiến Đấu bên ngoài, trong cửa hàng của tôi cũng có chỗ để tu luyện, đợi lát nữa bên tôi bàn chuyện xong, liền dẫn ông đi qua."

 

“Được."

 

Đao Tôn cũng nhìn ra Tô Bình đang nói chuyện, ông nhìn thoáng qua hai cô gái đang ngồi đối diện Tô Bình, phát hiện cũng không nhận ra bọn họ, hơn nữa một người trong đó là người thường, người còn lại thì khí tức trong cơ thể yếu ớt, khoảng chừng cấp 4, tuổi tác như vậy cùng thực lực như vậy, coi như không tệ, nhưng khoảng cách với đánh giá là thiên tài của ông thì còn kém không ít.

 

Hơn nữa, trước mắt tên quái vật như Tô Bình, các thiên tài trẻ tuổi yêu nghiệt ở trước mặt tên này đều ảm đạm thất sắc, không có cách nào khiến ông chú ý.

 

"Vị này là..."

 

Mục Sương Uyển ngơ ngác nhìn Đao Tôn, đầu óc có chút trống rỗng.

 

Cô quả thực không thể tin được hai mắt mình.

 

Người này cư nhiên là, Đao Tôn?!

 

Vị cường giả siêu cấp cấp Phong Hào đại danh đỉnh đỉnh kia?

 

Cô có chút hoài nghi có phải là mình nhìn lầm hay không, hoặc là nói, người trước mắt này chỉ là có bộ dạng giống mà thôi?

 

Tống Lộ bên cạnh cũng không có phản ứng gì, chỉ là cảm thấy người mới tiến vào này có khí chất không tệ, so với minh tinh luyện hình thể còn tốt hơn, cô nhìn hai lần, liền thu hồi ánh mắt, cùng Tô Bình nói: "Tô tiên sinh, chuyện tiền này..."

 

"Tiền thì cô không cần lo lắng, mấy trăm triệu cũng không có vấn đề gì." Tô Bình nói, cho đối phương một viên thuốc an thần.

 

Mấy trăm triệu tuyên truyền đập xuống, có thể hấp dẫn được bao nhiêu khách hàng thì không rõ, nhưng đối với Tô Bình mà nói, cho dù hấp dẫn khách hàng tới cũng có thể cống hiến cho cửa hàng mấy chục triệu thu nhập, cũng là kiếm được rất nhiều.

 

Dù sao, doanh thu trong cửa hàng có thể chuyển hóa thành năng lượng, mà năng lượng này có thể mua được đồ trong cửa hàng, giá trị hơn nhiều so với tinh tệ.

 

Tống Lộ ngẩn người, không nghĩ tới khẩu khí của Tô Bình lớn như vậy, mấy trăm triệu cũng không thành vấn đề?

 

Cô một lần nữa đánh giá lại Tô Bình, cho dù là phú nhị đại của một ít đại gia tộc, quyền hạn tiền tài trong nhà cấp cho cũng chưa chắc đã có nhiều như vậy, trừ phi là con cháu hạch tâm trong gia tộc, hơn nữa còn rất có danh vọng.

 

Chỉ là, cô lăn lộn trong giới này, tin tức cực kỳ linh thông, những cũng chưa từng nghe nói trong căn cứ thị Long Giang có gia tộc họ Tô nào.

 

"Ngài, ngài là Đao Tôn tiền bối sao?

 

Lúc này, Mục Sương Uyển ngồi trên ghế mở miệng, thật cẩn thận nhìn Đao Tôn, thấp giọng hỏi.

 

Người trước mắt này thật sự rất giống Đao Tôn mà cô nhìn thấy từ trong ảnh, cô thực sự không có cách nào nhịn được muốn mở miệng hỏi một chút.

 

Đao Tôn nhìn cô một cái, lại nhìn thoáng qua Tô Bình bên cạnh, đổi lại là người bình thường hỏi như vậy, ông căn bản sẽ không để ý tới, nhưng ở trong cửa hàng Tô Bình này, ông có chút không thể đoán được quan hệ giữa thiếu nữ này cùng Tô Bình, đành phải khẽ gật đầu nói: "Không sai, là tôi." 

 

Mục Sương Uyển mở to hai mắt.

 

Cô cảm thấy nghẹt thở.

 

Cư nhiên là thật!!

 

Trời ạ!

 

Cô có chút run rẩy, là con cháu chiến sủng thế gia, tất nhiên cô hiểu rõ Đao Tôn là nhân vật bực nào, có phân lượng như thế nào!

 

Người này quả thực chính là giống như thiên thần vậy!

 

Cô đã sớm nghe nói, Đao Tôn này cũng không phải cường giả cấp Phong Hào bình thường, mà là dưới Truyền Kỳ, Phong Hào cực hạn!

 

Hơn nữa, còn có hy vọng bước vào Truyền Kỳ!

 

Tồn tại như vậy, so với Mục gia bọn họ còn cường hãn hơn, một khi Đao Tôn đột phá trở thành Truyền Kỳ, địa vị trong nháy mắt đứng ở đỉnh tinh cầu, chắn chắn là không phải là nhân vật mà một gia tộc cấp Phong Hào có thể vọng theo.

 

Nhân vật thần thánh như thế, cư nhiên ngồi ở trước mặt mình.

 

Mục Sương Uyển cảm giác trái tim đập thình thịch, giống như sắp từ trong cổ họng lao ra, thân thể cô nóng lên, máu tăng tốc, run rẩy nói: "Đao…Đao Tôn tiền bối, vãn bối Mục… Mục Sương Uyển đã gặp qua tiền bối."

 

“Ừm." Đao Tôn khẽ gật đầu, nhìn thấy cô kích động như thế thì có chút kinh ngạc, nhưng lập tức ý thức được, người này hơn phân nửa là có quan hệ không sâu cùng Tô Bình.

 

Dù sao, bên cạnh quái vật đều là quái vật, nhìn Anna tóc vàng bên cạnh liền biết, nhìn thấy ông mà cứ giống như không nhìn thấy, ngược lại trong mắt còn mang theo lãnh đạm, ông tựa hồ như còn bị khinh bỉ.

 

"Đao Tôn?” Tống Lộ có chút kinh ngạc, dù sao cô cũng không phải là người lăn lộn trong giới Chiến Sủng Sư, tuy rằng tin tức linh thông, nhưng cũng vẻn vẹn giới hạn ở căn cứ thị Long Giang, chưa từng nghe nói qua danh hào này.

 

Tuy nhiên, đây rõ ràng là một danh hiệu, không phải tên thật.

 

Có thể dùng danh hiệu để xưng hô thì chính là Phong Hào, vậy vị trước mắt là một vị cường giả cấp Phong Hào?!

 

Lại nhìn thái độ của Mục Sương Uyển, Tống Lộ trong nháy mắt phản ứng lại, trong lòng có chút khiếp sợ, không nghĩ tới một người tùy tiện đi vào cửa hàng nhỏ này, cư nhiên là cấp Phong Hào, hơn nữa xem tình huống tựa như quan hệ với Tô Bình còn rất quen thuộc.

 

"Tiền bối khỏe." Cô vội vàng kêu lên, cúi đầu thuận mắt, vẻ mặt cung kính.

 

Đao Tôn nhìn ra cô là người thường, người như vậy gọi mình là tiền bối, có chút không hợp quy củ, ông hơi nhíu nhíu mày, nhưng vẫn ừ một tiếng.

 

"Tiền bối, ngài tới nơi này là?” Mục Sương Uyển thật cẩn thận, tò mò hỏi.

 

Nhân vật tôn quý như vậy, làm sao lại xuất hiện ở căn cứ thị Long Giang, hơn nữa còn ở trong cửa hàng sủng thú không biết tên như vậy.

 

Đao Tôn lạnh nhạt nói:"Làm chút việc, các người làm việc trước đi."

 

Thấy ông không muốn nói nhiều, Mục Sương Uyển cũng không dám hỏi thêm nữa, chỉ là tâm tư của cô đã hoàn toàn từ chuyện ký hợp đồng phát ngôn, chuyển sang trên người Đao Tôn, nếu có thể cùng nhân vật như vậy kéo một chút quan hệ, đối với cô, cùng với toàn bộ Mục gia bọn họ, đều là cực kỳ có lợi.

 

"Tiền bối, vãn bối là người của Mục gia nơi này, nếu tiền bối rảnh rỗi, nếu như không ngại mời đến nhà vãn bối ngồi một chút, tộc trưởng Mục gia chúng ta, Mục Thiên Lưu đã sớm ngưỡng mộ đại danh của ngài, muốn bái phỏng ngài." Mục Sương Uyển vẻ mặt vui vẻ cung kính nói.

 

Tống Lộ bên cạnh nghe được có chút kinh ngạc, cô tất nhiên biết Mục Thiên Lưu là tồn tại cấp bậc gì, đây chính là cường giả trong cấp Phong Hào, đại lão đỉnh cấp như vậy, cư nhiên muốn bái phỏng người trước mắt này?

 

Cô không khỏi đánh giá người này lần nữa, phát hiện lúc trước mình đánh giá sai, người này không chỉ là một tồn tại cấp Phong Hào, thậm chí có thể là cường giả đứng đầu trong cấp Phong Hào!

 

"Mục Thiên Lưu?" Đao Tôn hơi kinh ngạc, ông biết người này, không nghĩ tới nữ nhân trước mắt chính là tiểu bối của Mục Thiên Lưu, ông khẽ gật đầu, nói: “Bái phỏng thì không cần, rảnh rỗi thay tôi gửi lời chào hỏi Thiên Lưu huynh."

 

“Vâng."

 

Mục Sương Uyển cung kính gật đầu, trong lòng lại có chút thất vọng, tâm tư chuyển động, muốn tìm lời khác bắt chuyện.

 

Tô Bình thấy bọn họ nói chuyện chưa dứt, có chút câm lặng, nói:"Tống môi giới, chúng ta vẫn là nên đem hợp đồng ấn định trước rồi nói sau."

 

Tống Lộ cùng Mục Sương Uyển đồng thời phục hồi tinh thần lại, lúc này mới nghĩ đến bên cạnh còn có Tô Bình tồn tại, trong mắt Mục Sương Uyển hiện lên một tia sáng, đánh giá Tô Bình, tuổi của thiếu niên này tương đương với cô, nhưng ngồi ở bên cạnh Đao Tôn, lại có thể bình thản xử thế, chẳng lẽ người này là hậu bối của Đao Tôn?

 

"Chuyện hợp đồng..." Tống Lộ ho nhẹ một tiếng, chuẩn bị nghiêm túc nói chuyện vấn đề này.

 

"Chuyện hợp đồng dễ nói, cứ theo Tô tiên sinh làm, về phần phí phát ngôn mà nói, nếu tình hình kinh tế của Tô tiên sinh chặt chẽ, tôi có thể giảm một nửa." Mục Sương Uyển mở miệng nói.

 

Tống Lộ kinh ngạc.

 

Cô quay đầu không thể tưởng tượng nổi nhìn Mục Sương Uyển, vừa mở miệng liền hạ thấp một nửa? Đây chính là hai mươi lăm triệu đấy, đối với cô mà nói cũng là một khoản tiền lớn!

 

"Không cần, cứ theo lời nói lúc trước, chuyện tuyên truyền quảng bá liền giao cho các người." Tô Bình nói.

 

Mục Sương Uyển nghiêm túc gật đầu.

 

Tô Bình thấy cô sảng khoái như vậy, cũng nhanh chóng ký hợp đồng.

 

Tống Lộ nhìn thấy hai người trong nháy mắt đạt thành giao dịch, có chút im lặng, nào có đàm phán hợp đồng nào nhanh như vậy, cái này quả thực so với mua bánh bao còn nhanh hơn! Bất quá nhìn thấy thái độ của Mục Sương Uyển, cô không dám nói nhiều, cũng mơ hồ đoán được suy nghĩ của cô ấy.

 

Đôi khi, kết giao quan hệ với một người còn quan trọng hơn nhiều so với tiền bạc.

 

Tô Bình đứng dậy, đưa hai người ra ngoài cửa hàng.

 

Mục Sương Uyển có chút lưu luyến không rời, nhưng sợ chọc Đao Tôn phản cảm nên vẫn rời khỏi cửa hàng, chỉ là trước khi đi cực kỳ lễ phép nói lời tạm biệt nhiều lần, tranh thủ lưu lại ấn tượng tốt.

 

......

 

"Uyển nhi, em biết người này sao?”

 

Trên xe, Tống Lộ không kiềm chế được hỏi.

 

Mục Sương Uyển chờ xe thương vụ chạy ra khỏi con đường này, thân thể căng thẳng mới thả lỏng, khẽ thở ra, nghe vậy khẽ lắc đầu, nói: "Đâu chỉ là quen biết, quả thực là như sấm nổ bên tai, ông ấy chính là Đao Tôn, nhân vật dưới Truyền Kỳ, cường giả Phong Hào bình thường ở trong tay ông ấy, cùng chặt dưa thái rau không sai biệt lắm, hơn nữa, ông ấy được rất nhiều người nhận định rằng có hy vọng trở thành Truyền Kỳ!"

 

“Dưới Truyền Kỳ..."

 

Tống Lộ ngây dại.

 

Nhất là nghe được "chặt dưa thái rau", càng là trợn mắt cứng lưỡi.

 

Đối với cô mà nói, Chiến Sủng Đại Sư cấp 8 như Đổng Minh Tùng cũng đã xem như đại nhân vật, chứ đừng nói là cấp Phong Hào ở phía trên. Nhưng mà, nam nhân lúc trước, ngay cả cấp Phong Hào cũng có thể tùy ý chém giết, là dưới Truyền Kỳ, đây quả thực là... khoảng cách quá xa với cô.

 

Người nãy đã sắp trở thành nhân vật trên mây!

 

"Khó trách..." Tống Lộ rốt cục cũng biết Mục Sương Uyển xưa nay tâm khí cao ngạo, vì sao lại có thể có thái độ như vậy.

 

Người khác bỏ ra số tiền lớn muốn mua cô cười cũng khó, nhưng ở trước mặt nam nhân kia, đối phương một chữ không nói, cô lại chủ động cung kính bồi cười, chủ động bắt chuyện, đây chính là mị lực của cường giả đứng đầu!

 

"Trở về sai người điều tra cửa hàng này, em muốn biết vị tên là Tô Bình này đến tột cùng là có bối cảnh gì." Mục Sương Uyển chuyển đề tài, nói với Tống Lộ.

 

Tống Lộ gật gật đầu, từ thái độ của Tô Bình đối với Đao Tôn có thể nhìn ra quan hệ của hai người này không tầm thường.

 

"Nếu ông nội biết Đao Tôn đến Long Giang, phỏng chừng sẽ muốn tự mình tới cửa bái phỏng, chuyện này khi trở về em phải nói với ông nội..." Mục Sương Uyển ánh mắt hơi chớp động, lẩm bẩm nói.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương