Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Chapter 245 Ngôn ngữ quảng cáo của Tô Bình

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 245: Ngôn ngữ quảng cáo của Tô Bình

 

Bên trong cửa hàng.

 

Tô Bình ngồi trước máy tính, đang tìm kiếm các cửa hàng sủng thú khác, một lần tìm kiếm này mới phát hiện, hầu như tất cả các cửa hàng sủng thú cỡ lớn có lưu lượng khách hàng cao đều đã bắt đầu làm nóng giải đấu Tinh Anh Liên Tái.

 

Tất cả các loại khẩu hiệu quảng cáo kinh thế hãi tục ùn ùn xuất hiện.

 

Hoặc là ưu đãi giá cả đào tạo, hoặc là ưu đãi bán phá giá sủng thực, còn mượn cơ hội dụ dỗ khách hàng làm thẻ năm…v…v….

 

Tô Bình xem xong mới cảm giác được, mình thật sự là quá đầu gỗ, không thể tính là một quản lý cửa hàng đủ tư cách.

 

Cậu rơi vào trầm tư.

 

Không bao lâu sau, Tô Bình liền phục hồi tinh thần lại, vừa rồi cậu đã nghĩ xong lời quảng cáo cho cửa hàng mình.

 

Muốn khoa trương đúng không.

 

Muốn bắt mắt đúng không.

 

Ở phương diện chiêu trò, cậu tự nhận mình cũng không thua người bình thường.

 

“Lựa chọn cửa hàng này, bảo lãnh top 100 giải đấu tinh anh căn cứ thị Long Giang!” Câu quảng cáo Tô Bình vừa nghĩ ra đã được ghi lại trong tài liệu Word của máy tính, để tránh đến lúc đó lại quên, đừng hỏi vì sao, trí nhớ của cậu xưa nay rất kém.

 

Câu quảng cáo này của Tô Bình cũng không tính là hoàn toàn khoe khoang phóng đại, cậu tin tưởng lấy năng lực đào tạo của cửa hàng của mình, chỉ cần khách hàng lựa chọn đào tạo chuyên nghiệp mà nói, bảo lãnh một cái xếp hạng top 100 vẫn khả thi.

 

Dù sao, top 100 này cũng không phải là top 100 toàn cầu, mà chỉ vẻn vẹn là căn cứ thị Long Giang mà thôi.

 

"Ngươi bị sao vậy?" Anna nhìn Tô Bình khoanh tay, đối mặt với một khối hình vuông kỳ quái hừ hừ cười lạnh, liền khẩn trương nói.

 

Tô Bình liếc xéo cô một cái.

 

Đô Đô.

 

Lúc này, máy truyền tin của Tô Bình vang lên.

 

Nhìn thấy số điện thoại, Tô Bình liền biết là người đại diện lúc trước liên lạc với cậu.

 

Kết nối.

 

"Xin chào Tô tiên sinh, bên chúng tôi đã liên hệ cho ngài ngôi sao hạng nhất của căn cứ thị Long Giang chúng tôi, Mục Sương Uyển, ngài cảm thấy thế nào?" Đầu dây bên kia nói.

 

"Mục Sương Uyển? Hình như đã từng nghe qua, có phải là người được xưng là khuê nữ quốc dân hay không?"

 

“Phải."

 

"Được."

 

Tô Bình bình thường cũng có nghe đến cái tên này, cũng từng thấy qua ảnh đại diện của cô gái này ở trên một vài bảng quảng cáo khổng lồ ven đường, xem như có chút ấn tượng.

 

"Vậy khi nào thì Tô tiên sinh rảnh, chúng ta hẹn một chỗ để nói chuyện chi phí phát ngôn và quay quảng cáo?"

 

"À..."

 

Tô Bình nghe cô nói đến quay phim quảng cáo mới nhớ tới mình còn chưa tìm công ty quảng cáo, cậu có chút đau đầu, nói: "Chuyện quay quảng cáo, công ty của cô có thể sắp xếp được không?"

 

“Ách... Cũng có thể, công ty chúng tôi thường xuyên hợp tác với một số công ty quảng cáo lớn, nếu Tô tiên sinh yên tâm giao cho chúng tôi mà nói, chúng tôi có thể giúp ngài liên hệ.

 

“Vậy là tốt rồi."

 

Tô Bình thở phào nhẹ nhõm, cậu hoàn toàn không quen thuộc với giới này, để cho cậu tự mình đi liên lạc thật sự rất phiền não, hiện tại cậu chỉ có thể xem như mình là một tên nhà giàu mới nổi, đẹp trai tiền nhiều mà thôi.

 

"Vậy khi nào thì chúng ta nói chuyện được?"

 

"Hôm nay đi."

 

“...... Cũng được, vậy còn địa điểm?"

 

“Ở ngay trong cửa hàng của tôi đi, cô thuận tiện mang Mục Sương Uyển tới đây để tôi nhìn qua người thật một chút."

 

"Chuyện này, tôi cần hỏi cô ấy một chút, dù sao thì ngài cũng biết đấy, cô ấy chính là một người bận rộn."

 

......

 

...

 

Buổi chiều.

 

Bên ngoài cửa hàng sủng thú Tiểu Tinh Nghịch xuất hiện một chiếc xe thương vụ màu đen, chiếc xe thương vụ này nhìn qua bình thường không có gì lạ, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, đây là một chiếc xe cải tiến, hơn nữa còn dùng chiến xa chuyên dụng của Khai Hoang Giả cải tiến mà thành.

 

Biển số xe treo trên đó cũng không hề khiêm tốn, AS8866.

 

Chỉ riêng giá của biển số xe này, cũng không thua kém một chiếc xe thể thao sang trọng.

 

Cửa sổ xe được kéo xuống, Tống Lộ ngồi ở ghế phụ ngẩng đầu nhìn kiến trúc trước mắt, có chút kinh ngạc, không nghĩ tới thật sự là nơi này, khu ổ chuột trong khu bần dân, có thể nói, cô chưa từng nghe qua tên của khu này.

 

Lúc trước khi lấy được địa chỉ từ Tô Bình, cô còn hoài nghi Tô Bình đưa nhầm, cửa hàng sủng thủ này cư nhiên là ở khu ổ chuột, nhưng sau đó ngẫm lại, có lẽ nơi này có thứ gì đó đặc biệt, nhưng hiện tại vừa nhìn, cô phát hiện ngoại trừ trang trí của cửa hàng này rất có khí thế ra, chung quanh không có bất kỳ chỗ nào kỳ lạ.

 

Một đường tới đây, đường phố cô nhìn thấy đều là rách nát, có chỗ mặt đường đều đã nứt ra, nước đọng, cũng không được sửa chữa.

 

Phàm là người muốn kiếm tiền, làm sao có thể mở cửa hàng ở loại địa phương quỷ nghèo này?

 

Cô có chút mờ mịt, cảm giác như mình gặp phải kẻ lừa đảo, nhưng ngẫm lại tốt xấu gì cũng là người do Đổng đại sư giới thiệu, chắc là không phải lừa đảo đâu nhỉ?

 

Nếu đã tới, cô cũng chỉ có thể kiên trì xuống xe.

 

"Uyển nhi, tôi đi ra xem trước, nếu như tình huống tốt, tôi sẽ gọi cho cô." Trước khi xuống xe, cô nói với thiếu nữ ngồi ở phía sau.

 

Thiếu nữ cũng xuyên qua cửa sổ, đánh giá cửa hàng này, khi nhìn thấy hai bức tượng điêu khắc Thần Long ở cửa, trong lòng cô chợt co thắt lại, có một loại cảm giác bị nhìn chằm chằm, hơn nữa loại ánh mắt nhìn chằm chằm này còn có chút đáng sợ.

 

Giống như hai con rồng thật đang nhìn chằm chằm vào cô.

 

Khuôn mặt cô hơi đổi sắc, hai bức tượng điêu khắc đá này quá truyền thần, vừa nhìn đã biết không phải thợ thủ công bình thường có thể tạo ra.

 

"Không được, em muốn đi cùng chị." Cô nói, cũng có vài phần tò mò với cửa hàng này, chỉ riêng từ hai bức tượng điêu khắc đá này đã có thể nhìn ra cửa hàng này cũng không bình thường, tuy rằng đường phố cùng hoàn cảnh chung quanh rách nát, nhưng cửa hàng này lại giống như một con quái thú khổng lồ, nằm sấp trên con đường này, trấn áp khí tràng của cả con phố.

 

"Chuyện này... Được rồi.” Tống Lộ thấy cô đã mở miệng, cũng đành phải đáp ứng.

 

Hai người cùng xuống xe, thiếu nữ đội mũ trùm đầu, đeo kính râm, trước khi xuống xe còn nhìn thoáng qua chung quanh, thấy không có người mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Bước lên các bậc thang, tiến vào cửa hàng.

 

Càng đến gần cửa hàng, nỗi sợ hãi trong lòng thiếu nữ càng tăng, nỗi sợ hãi này là đến từ hai tác phẩm điêu khắc Thần Long kia, khiến cô cảm giác mình tựa hồ như "dê vào miệng hổ".

 

Nhưng cô xác định, hai bức tượng điêu khắc đá này là hai bức tượng điêu khắc đá thực sự, không có sự sống.

 

Cô hít sâu một hơi, đem lực chú ý dời đi, cái loại cảm giác bị nhìn chằm chằm quỷ dị này nhất thời phai nhạt đi rất nhiều.

 

Lúc này, cô nhìn thấy một cô gái tóc vàng ngồi trên ghế trước cửa hàng.

 

Đẹp quá.

 

Thiếu nữ có chút kinh ngạc.

 

Tống Lộ đứng bên cạnh cô cũng nhìn thấy, cũng mở to hai mắt.

 

Với đôi mắt tinh tường đã duyệt qua vô số minh tinh của cô, trong nháy mắt nhìn thấy thiếu nữ tóc vàng này, lại có loại cảm giác như nhìn thấy ảnh tĩnh.

 

Quá đẹp.

 

Cô chưa bao giờ thấy một cô gái nào xinh đẹp như vậy, khiến cho chính cô là một người phụ nữ cũng cảm thấy có chút xấu hổ.

 

Cô cảm giác, cho dù là Mục Sương Uyển bên cạnh mình, ở trước mặt thiếu nữ tóc vàng này, cũng ảm đạm thất sắc, làm sao có thể có cô gái xinh đẹp như vậy, hơn nữa cô cũng chưa từng gặp qua, theo lý thuyết, mỹ nữ như vậy, đã sớm nổi danh từ lâu mới đúng.

 

"Khách hang sao?" Anna thấy có người đến thì khẽ nhíu mày, nhưng vẫn che đi thần sắc, tiến lên nói: "Hoan nghênh ghé thăm."

 

Tống Lộ cùng Mục Sương Uyển đều có chút sửng sốt.

 

"Các người là người của công ty giải trí Mục Thị Tinh?” Tô Bình nhìn thấy người tới, cậu nhận ra thiếu nữ bên cạnh.

 

Tống Lộ phục hồi tinh thần lại, vừa nghe thanh âm này, tuy rằng có chút khác biệt so với trong máy truyền tin, nhưng cô vẫn lập tức nhận ra, ánh mắt nhìn lại, liền nhìn thấy một khuôn mặt thiếu niên thanh tú.

 

"Cậu là Tô tiên sinh?" Tống Lộ có chút giật mình, cảm giác tuổi của vị 'Tô tiên sinh' này so với cô đánh giá còn nhỏ hơn.

 

Mục Sương Uyển cũng phục hồi tinh thần lại, ánh mắt chuyển dời đến trên người Tô Bình, đánh giá cậu.

 

Cô có thể cảm nhận được, người này là một vị Chiến Sủng Sư, trên người mơ hồ có ba động năng lượng, tuy rằng tương đối mờ nhạt, nhưng không thể gạt được cảm giác của cô.

 

"Ừm, qua bên này nói chuyện đi, Anna, đi pha trà đi." Tô Bình đứng dậy, từ phía quầy đi tới khu nghỉ ngơi, hiện giờ cửa hàng của cậu xem như vô cùng rộng rãi, có khu vực đón khách, không còn giống trước kia, chỉ có một cái ghế, người khác chỉ có thể đứng khô khốc.

 

Sắc mặt Anna lạnh nhạt, xoay người đi pha trà.

 

Mặc dù trà của thế giới này rất thô thiển, dùng để ngâm chân cho nàng cũng là không đủ tư cách, nhưng tay nghề pha trà của nàng rất tốt.

 

Mục Sương Uyển cùng Tống Lộ nhìn thấy Anna xoay người rời đi đều có chút kinh ngạc, nghe khẩu khí này, sao lại thấy thiếu nữ tóc vàng này giống như nhân viên phục vụ ở đây vậy?

 

Hai người nhìn theo bóng lưng thiếu nữ tóc vàng rời đi, lại có chút lưu luyến không rời.

 

Nhưng bọn họ vẫn theo Tô Bình đi tới khu nghỉ ngơi bên cạnh.

 

Tô Bình đánh giá Mục Sương Uyển một chút, lấy thị lực của cậu, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra thiếu nữ này là tố nhan, không sai biệt lắm so với trên bảng quảng cáo.

 

"Tô tiên sinh, vị này là ngôi sao hàng đầu của công ty chúng tôi, Mục Sương Uyển, lấy danh tiếng và lưu lượng của Mục tiểu thư, phí phát ngôn của cô ấy thường có khởi điểm là ba mươi triệu..." Tống Lộ dù sao cũng là người đại diện lâu năm, kinh nghiệm xã hội phong phú, sau khi ngồi vào chỗ liền nhanh chóng trở về vấn đề chính, bắt đầu trải thảm cho việc đàm phán giá cả phía sau.

 

Ánh mắt Tô Bình từ trên người Mục Sương Uyển thu hồi, nói: "Tiền không phải là vấn đề, quay quảng cáo cùng những chuyện khác, đều giao cho các người sắp xếp, năm mươi triệu, cô thấy thế nào?"

 

Tống Lộ kinh ngạc.

 

Đây là giá cả cô muốn đàm phán, không nghĩ tới Tô Bình đã trực tiếp nói ra.

 

Điều này, thực đúng là ... người ngốc nhiều tiền.

 

"Cái giá này..." Cô lộ ra một chút khó xử, còn muốn nâng giá thêm một chút.

 

"Tôi không thích lãng phí thời gian dư thừa vào loại chuyện nhỏ này, cô suy nghĩ kỹ càng đi." Tô Bình nghiêm túc nói.

 

Tống Lộ hơi giật mình, bỗng nhiên cảm giác được thiếu niên này, cũng không phải loại nhân vật dễ ăn như vậy.

 

Khi cô đang do dự, Mục Sương Uyển bên cạnh nói: "Có thể, nhưng tôi muốn tìm hiểu một chút về cửa hàng của anh, mặt khác, họ của ông chủ là?"

 

“Tô."

 

"Tô sao?"

 

Mục Sương Uyển ở trong đầu tìm kiếm một chút, phát hiện trong căn cứ thị không có gia tộc Tô thị nào nổi danh.

 

Tô Bình nói: "Trong giới này, các người hẳn là quen biết không ít nền tảng lớn, nếu thuận tiện, giúp tôi liên hệ với vài người, tôi muốn tung ra trên tất cả các nền tảng, bất kể là phim truyền hình đang hot hay phim tạp kỹ, hay là phim ảnh, tất cả đều muốn!"

 

Tống Lộ kinh hãi.

 

Đây là muốn toàn diện đại tuyên truyền sao!

 

Loại tuyên truyền này, tiêu phí cũng không nhỏ, không có mấy trăm triệu là không thể thực hiện được.

 

Bất quá, loại tuyên truyền này lại mang đến không ít chỗ tốt cho Mục Sương Uyển, dù sao nếu cô ấy ký hợp đồng, trở thành người phát ngôn của cửa hàng, danh khí tất nhiên cũng sẽ mượn thế tăng trưởng thêm một chút, tuy rằng đối với danh tiếng hiện tại của cô mà nói, cũng không thể tính là biến chất, nhưng cái giới này chính là như vậy, nếu như không bảo trì nhiệt độ, chính là lùi bước, sau đó chính là đào thải, cho nên tăng trưởng bao nhiêu cũng không sao cả, mấu chốt là bảo trì.

 

"Tô tiên sinh, theo lời này của ngài, chỉ sợ phí tuyên truyền so với phí mời Uyển Nhi bên chúng tôi phát ngôn còn cao hơn." Tống Lộ ở bên cạnh nhắc nhở, có chút nghi ngờ năng lực kinh tế của Tô Bình, cho dù là đại sư như Đổng Minh Tùng, cũng chưa chắc có thể tùy tiện móc ra mấy trăm triệu, đây cũng không phải là số tiền nhỏ.

 

Tô Bình còn chưa mở miệng thì lúc này bên ngoài cửa hàng lại phát ra một trận tiếng bước chân.

 

"Tô huynh, tôi lại tới."

 

Đao Tôn Lãnh Anh Tuấn tươi cười đi vào cửa hàng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương