Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Chapter 244 Mời phát ngôn

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 244 : Mời phát ngôn

 

Tinh Anh Liên Tái?

 

Tô Bình sững sờ, bỗng nhiên nhớ đến Phó hiệu trưởng Đổng Minh Tùng đã sớm đề cập với cậu cuộc thi đấu Liên Tái. Trước đó không lâu trong học viện cũng chọn ra học viên ưu tú để chuẩn bị cho giải Tinh Anh Liên Tái lần này.

 

Mặc dù với năng lực của học sinh, khó có thể chạy nước rút vọt lên vị trí hàng đầu nhưng đâu là cơ hội khá tốt để rèn luyện.

 

Huống chi, một lần không được thì xem như tích lũy kinh nghiệm, lần thứ hai lại đến là được.

 

Giải Tinh Anh Liên Tái được tổ chức ba năm một lần, mà lần này cũng sắp bắt đầu.

 

"Tinh Anh Liên Tái... Liên Tái..."

 

Tô Bình tự lẩm bẩm, bỗng nhiên vỗ đầu một cái, cậu thật là ngu xuẩn mà.

 

Xã hội bây giờ phương thức gì có tiền đến nhanh nhất?

 

Đương nhiên là cọ điểm nóng!

 

Một viện sĩ nghiên cứu khoa học cống hiến cho xã hội rất nhiều nhưng chưa chắc kiếm được tiền nhiều bằng người nổi tiếng nhờ cọ điểm nóng. Mặc dù chuyện này có chút buồn cười nhưng rất thực tế.

 

Mà bây giờ điểm nóng lớn nhất được toàn dân chú ý, dĩ nhiên chính là sủng thú toàn cầu Tinh Anh Liên Tái!

 

Cửa hàng thú cưng Phi Phàm, với tư cách là đại lý sủng thú lớn nhất, quảng cáo ưu đãi trực tiếp nhắm ngay đến giải Tinh Anh Liên Tái lần này.

 

Trong lúc cuộc thi Liên Tái sắp bắt đầu, cho dù cửa hàng sủng thú bình thường cũng làm ăn tốt hơn ngày thường một chút. Nếu như có lời tuyên truyền thích hợp, càng được chú ý nhiều hơn.

 

Hai mắt Tô Bình tỏa sáng.

 

Cuộc thi Liên Tái này đến thật đúng lúc, cậu hoàn toàn có thể mượn tình thế giải đấu tuyên truyền cho cửa hàng một chút.

 

Nhìn quảng cáo ưu đãi trước mắt, đầu óc Tô Bình nhanh chóng chuyển động.

 

Rất nhanh.

 

"Có rồi!"

 

Hai mắt Tô Bình sáng lên, bây giờ cậu muốn tiền có tiền, muốn người có người, hoàn toàn có thể quảng cáo lớn một chút, mời minh tinh đến. Thậm chí cầu còn có thể để cường giả cấp Phong Hào làm phát ngôn cho cậu.

 

Ví như Đao Tôn người dạy đao pháp cho Tiểu Khô Lâu. Trong toàn bộ khu Á Lục đều biết nhân vật nổi tiếng này, danh tiếng còn nổi hơn đại minh tinh. Có điều hắn không trà trộn vào ngành giải trí, nếu như hắn bước vào fan hâm tăng lên vùn vụt đến mức có thể bạo chết những người nổi tiếng hiện tại.

  

Dù sao, đây chính là thế giới toàn sủng thú.

 

Trong thế giới như vậy, cường giả cấp Phong Hào mới là minh tinh nổi bật nhất.

 

Đương nhiên, chói mắt nhất vẫn là cấp Truyền Kỳ.

 

"Sớm biết lúc trước bắt ông già Truyền Kỳ kia lại, giữ làm quảng cáo cho cửa hàng cũng không tệ." Tô Bình thầm nghĩ mình đã tính sai rồi.

 

Tô Bình lắc đầu, không suy nghĩ thêm những thứ không có. Cậu suy nghĩ thêm một lát lấy máy truyền tin gọi cho Đổng Minh Tùng.

 

Rất nhanh, bên kia tiếp nhận.

 

"Tô lão sư?"

 

Gương mặt cao gầy của Đổng Minh Tùng xuất hiện trên màn hình máy truyền tin, cảm thấy ngạc nhiên hỏi: "Cậu tìm tôi có chuyện gì à, có phải muốn tôi thay cậu chứng minh cái gì không?"

 

Tô Bình liếc mắt, tức giận nói: "Lần trước giúp qua một lần, ông còn nhớ chứ."

 

Đổng Minh Tùng cười lớn, nói: "Đùa thôi, nói đi, lần này tìm tôi làm gì?"

 

Ông ấy khá tin tưởng Tô Bình, nếu không có gì tên khốn này tuyệt sẽ không tìm mình, chắc lại muốn ông làm gì rồi.

 

Tô Bình cũng nói thẳng: "Ông có biết minh tinh nào trong ngành giải trí không?"

 

Đổng Minh Tùng sững sờ, nhìn Tô Bình với ánh mắt chăm chú, sắc mặt cổ quái, nói: "Ngài muốn làm minh tinh?"

 

Phốc!

 

Xém chút Tô Bình bị nước miếng của mình sặc chết.

 

Tên này già mà không đứng đắn!

 

"Ông nói mò gì đó, tôi muốn mời minh tinh quảng cáo cho cửa hàng, tốt nhất là người phát ngôn gì đó." Tô Bình tức giận nói, ông gia hỏa này, tuy tuổi đã cao nhưng tâm tư cũng rất linh hoạt, lời này cũng nói ra miệng.

 

Đổng Minh Tùng giật mình: "Thì ra là vậy, cậu không nói sớm, tôi còn tưởng rằng cậu muốn mở rộng ngành nghề, đang nghĩ biện pháp mới."

 

Tô Bình: "..."

 

"Mời minh tinh à, đơn giản, có tiền là được, công ty giải trí lớn ở căn cứ thị Long Giang có mấy cái, để tôi giới thiệu cho cậu." Đổng Minh Tùng ho nhẹ một tiếng, nghiêm chỉnh lại.

 

"Được."

 

"Ok, vậy để tôi liên hệ trước, lát nữa đưa phương thức liên lạc của người ta cho cậu, chỉ cần cậu báo tên người ta sẽ biết." Đổng Minh Tùng nói.

 

Tô Bình gật đầu, tắt máy thông tin.

 

Rất nhanh, cậu nhận số để liên lạc.

 

Tô Bình gọi theo số liên lạc cậu có được, một giọng nữ nhỏ nhẹ truyền đến "Xin chào."

 

"Xin chào, tôi là Tô Bình được Đổng Minh Tùng giới thiệu." Tô Bình nói.

 

"Ngài được Đổng lão giới thiệu?" Bên kia, cô gái khá kinh ngạc, cô vừa nói chuyện với Đổng Minh Tùng. Ông ấy nói muốn giới thiệu cho cô một vị khách quý. Nghe nói có vẻ thân phận của đối phương không thấp, nhưng âm thanh truyền đến lại là giọng nói của một thiếu niên.

 

Chẳng lẽ là đời thứ hai của khách quý nào đó?

 

"Ừm, tôi muốn mời một người nổi tiếng làm quảng cáo và phát ngôn cho cửa hàng, cô có đề cử nào không?" Tô Bình nói, đồng thời cậu cũng lên mạng tìm kiếm, tranh thủ tìm người nổi tiếng ở căn cứ thị Long Giang.

 

"Chuyện này tôi có nghe Đổng lão nói qua, ngài có ngưỡng mộ ai không?" Cô gái bên kia dò hỏi, giọng nói vẫn khách khí vô cùng, không vì Tô Bình còn trẻ mà tỏ vẻ khinh thường.

 

Tô Bình còn chưa tìm được mục tiêu nào, thuận miệng nói: "Nếu không cô đề cử mấy người để tôi chọn."

 

"Ồ, vậy ngài muốn cấp bậc gì, ngôi sao lớn của công ty của chúng tôi, phí phát ngôn từ hai ngàn vạn đến ba ngàn vạn trở lên..."

 

Không đợi cô gái nói xong, Tô Bình đã cướp lời: "Không sao, tiền không thành vấn đề."

 

"Ồ... Tốt."

 

...

 

Máy truyền tin đã tắt, trên mặt Tống Lộ tỏ vẻ đã hiểu, quả nhiên tên này là con nhà giàu.

 

"Tống tỷ."

 

"Tống quản lý."

 

Bên cạnh có mấy cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, nhìn thấy Tống Lộ lập tức chủ động cười chào hỏi.

 

Tống Lộ khẽ gật đầu, thả ống tay áo xuống, phủ lên đồng hồ giống như máy truyền tin. Cô đi dọc lối đi nhỏ trong hành lang, đi vào thang máy.

 

Nơi này có hai thang máy, một cái người bình thường trong công ty sử dụng. Người bình thường này bao gồm các dì dọn dẹp, thực tập sinh mới gia nhập công ty và một số ngôi sao hết thời.

 

Thang máy còn lại giành cho quản lý cấp cao trong công ty.

 

Tống Lộ tiến vào thang máy một mình, trực tiếp ấn lên tầng cao nhất.

 

Tầng 88.

 

‘Đinh’ một tiếng, thang máy mở ra, bên trong tầng này hoàn cảnh thanh tĩnh. Vừa ra khỏi thang máy, đã nghe được âm thanh du dương êm ái truyền đến, rất có phong cách. Ra khỏi thang máy là hành lang với những chiếc thảm màu nâu mềm mại, bước lên rất êm, cho dù là giày cao gót, đi lên cũng chỉ phát ra âm thanh rất khẽ.

 

Tống Lộ đi dọc theo hành lang đến trước phòng luyện tập khá lớn.

 

Khung cảnh bên trong có thể nhìn thấy rõ qua tấm thủy tinh bên ngoài phòng tập, một cô gái đang ở bên trong luyện múa. Bên cạnh cô gái là một con thỏ trắng như tuyết, nhảy nhót qua lại như đang phối hợp với vũ đạo của cô.

 

"Uyển Nhi."

 

Tống Lộ khẽ gõ vào cửa hô lớn.

 

Cô gái dừng động tác lại, quay đầu nhìn qua: "Tống tỷ?"

 

"Quấy rầy em luyện tập rồi, vừa có hợp đồng làm người phát ngôn cho cửa hàng sủng thú, em có làm không?" Tống Lộ dò hỏi.

 

Mặc dù cô là người đại diện công ty, trong tay nắm giữ quyền sinh sát của vô số người nhưng trước mặt cô gái này, cô lại không dám tùy ý, bởi vì có họ Mục đứng sau.

 

Ở căn cứ thị Long Giang, ngoại trừ không nên đắc tội với nhà họ Tần cũng không thể đắc tội với nhà họ Mục.

 

Bởi vì Mục gia là gia tộc lớn thứ hai ở Long Giang!

 

"Phát ngôn cửa hàng sủng thú?" Cô gái nhíu mày, nói: "Có thể khiến chị đến tìm em chắc hẳn đối phương khá nhiều tiền hay có bối cảnh lớn?"

 

Mặc dù cô nhỏ tuổi nhưng lăn lộn trong giới này lâu ngày tâm tư đã sớm trưởng thành, có thể để cho Tống tỷ tìm đến cô, không ngoài hai loại khả năng này.

 

Tống Lộ khẽ lắc đầu: "Là do đại sư học viện Phượng Sơn Đổng Minh Tùng giới thiệu, cụ thể là ai chị cũng không rõ ràng. Có điều dù sao Đổng đại sư cũng là Phó hiệu trưởng, người bình thường sẽ không tiến cử cho chị. Chị vừa liên hệ qua với đối phương, nghe giọng nói dường như rất có tiền, nếu Uyển Nhi em nhận, giá cả phát ngôn chị có thể đòi đến trên dưới 5000 vạn."

 

Mày cô gái nhíu chặt, suy tư một chút, nói: "Đối phương có yêu cầu gì không?"

 

"Chuyện này còn chưa đàm phán qua, nếu em muốn để chị hỏi xem, thuận tiện kiểm tra cửa hàng của đối phương một chút. Tránh việc con nhà giàu tâm huyết dâng trào muốn mở cửa hàng, kết quả kinh doanh không tốt lại đóng cửa, như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng của em." Tống Lộ nói.

 

Cô gái mỉm cười, nói: "Tống tỷ làm việc thì em yên tâm rồi, gần đây cũng khá nhàn rỗi, đến xem thử một chút cũng được."

 

"Được."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương