Bố Tôi Quá Mạnh
-
Chapter 79
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
BỐ TÔI QUÁ MẠNH – CHAP 79
“Tinh Linh Vương… nó quá nguy hiểm. Tôi từ chối đi vào.”
Tinh Linh Vương Ragheim.
Cái tên dù chưa bao giờ được nghe đến nhưng lại làm dấy lên nỗi sợ hãi trong tâm trí Cha Ye-ji.
Thông thường, cái từ “vương” gắn với việc là mẹ của các linh hồn, nó ít nhất cũng là một quái vật đáng sợ.
Cô cũng không biết Thần Vương sẽ mạnh như thế nào.
Kể cả cô có mạnh như thợ săn cấp A, cô cũng không muốn hành động như thể tự sát khi nhảy thẳng vào vùng đất chết mà chỉ mang theo niềm tin.
“Đó là cách nhìn đúng đắn đấy cô Ye-ji. Từ giờ đừng quên quan điểm đó nhé.”
Do-jun cười và bước lại gần Cha Ye-ji.
Ngay sau đó anh dừng lại trước mặt cô và vuốt tay khép đôi mắt cô lại.
Cứ như cô bị cho uống một liều thuốc ngủ cực mạnh, Cha Ye-ji ngủ lịm đi.
Do-jun cẩn thận để cô ấy dựa vào một bức tường.
Anh nói nhỏ với một tiếng thở dài.
“Bố sẽ đi kiểm tra một chút, mấy đứa cũng ở yên đây.”
“Tuân lệnh, chủ nhân.”
Nếu nó không phải là một vết nứt thuộc quyền quản lý của Chính quyền Thủ đô Seoul thì anh cũng theo lời Cha Ye-ji nói mà đi ra ngoài luôn.
Nhưng vết nứt cấp E này lại thuộc quyền quản lý của Chính quyền Seoul, dưới quyền quản lý của anh.
Việc ghi lại cấu trúc vết nứt thình lình biến đổi là việc cần thiết.
“Chủ nhân, tôi sẽ đi với ngài.”
Yong-yong nhìn Do-jun, cái đuôi vẫy mạnh nhìn như một con lươn cố vẫy khi vừa bị lôi lên khỏi mặt nước.
Nhìn khuôn mặt ngờ ngệch của Yong-yong cùng với nụ cười lớn trên mặt cậu ta, Do-jun đôi khi nghi ngờ không biết cậu ta có phải là Vua của Loài Rồng hay không.
“Bố cẩn thận.”
Seol Yun-hee lo lắng nhìn Do-jun.
Cô không muốn Do-jun đi vì bên kia cánh cổng là một con boss mang tên Tinh Linh Vương đang chờ đợi,, nhưng cô cũng không thể nói gì đối với quyết định của anh được.
“Sẽ ổn thôi, đừng lo.”
Có lẽ.
***
Tầng tầng lớp lớp hoa.
Phải.
Là một vườn hoa tràn ngập sự tươi mát của mùa xuân, là một địa đàng đầy nắng ấm
Một làn gió nhẹ nhàng, thoai thoải thổi tới xoa dịu xúc giác.
Những tinh linh nước, lửa, gió và đất đang vui đùa xung quanh đó với khuôn mặt hạnh phúc mà không hề có chút lo lắng nào.
Ở giữa các tinh linh đang nô đùa ấy, một người phụ nữ xinh đẹp, cuốn hút trong bộ váy trắng. Khi cô ấy mở mắt, có thể đoán được đó chính là Tinh Linh Vương Ragheim.
Thình Thịch.
Khuôn mặt của Ragheim cau chặt lại và cô ta bắt đầu cất nhẹ bước đi về phía bên này.
Nguồn năng lượng tự nhiên nổi lên bao quanh cô ta, rồi một chùm tia sáng lao về phía Do-jun như những mũi lao ánh sáng.
“Chủ nhân!”
Yong-yong nhảy tới chắn trước mặt Do-jun, há to miệng.
Không gian quanh cậu ta xoắn lại khiến luồng mana cũng theo đó mà tụ lại.
Ngay sau đó, từ miệng Yong-yong bắn ra Hơi thở của Rồng.
Quaah!
Hai luồng sóng va vào nhau trong không trung, hai bên giằng co đọ sức. Bên nào yếu hơn dù chỉ một chút cũng sẽ thua.
Sức mạnh của cả hai ngang bằng nhau.
Kugugugu….
Sau một lúc giằng co, năng lượng của hai làn sóng yếu dần và biến mất trong không khí.
Tinh Linh Vương Ragheim nhìn chằm chằm vào Yong-yong đang thả lỏng người, cũng đang nhìn chằm chằm vào cô ta.
Thật khó để hiểu tại sao Chúa tể Loài Rồng được cho là đang ngủ trong tổ ở sâu bên ấy lại ở đây. Nhưng điều cần lo lắng hơn là người đàn ông, hoặc Siêu Việt tọa kia.
Để bảo vệ các tinh linh cấp thấp hơn, bọn họ đã chạy trốn khỏi Siêu Việt tọa và những con ác quỷ của Solomon. Sau đó thì họ di chuyển tới tầng hai của trung tâm khu vực Simgye, tạo nên một vùng đất mới, nơi họ nghĩ rằng sẽ không ai có thể tìm ra họ.
Tinh Linh Vương đã đổ rất nhiều máu để đoạt được thánh tích của Simgye, thứ duy nhất được coi là còn tồn tại. Và cô nhẹ nhõm khi bây giờ có thể sống trong hòa bình.
Izaas….. Tôi đã tin tưởng Ngài, nhưng….
Ragheim nghiến răng.
Phần trung tâm đã bị bóp méo bởi Siêu Việt tọa và 72 con quỷ của Solomon.
Để khôi phục lại yên bình, các cư dân của khu vực trung tâm đã đứng lên phát động một cuộc chiến tranh lớn.
Đặc biệt là, tộc Tinh linh và tộc Rồng đã làm một giao ước để giành lại vùng đất.
Thế mà, Izaas, Vua của Loài Rồng, hiện giờ lại đang ở phía của Siêu Việt tọa.
Ngài ấy đã đi quá xa khi sử dụng hơi thở của mình để bảo vệ Siêu Việt tọa.
Ngài đã phản bội chúng tôi, những Tinh Linh!
Nước mắt của Tinh Linh Vương rơi trên chiếc váy trắng.
Yong-yong chết lặng nhìn cảnh tượng đó.
Cậu không hiểu Tinh Linh Vương đang nói gì, nhưng cô ta là người tấn công họ trước mà.
Mà này, cô ta nói cậu phản bội bọn họ là sao?
“A, không! Cô mới là người tấn công trước mà…. Đúng không, chủ nhân?”
Do-jun gật đầu.
Anh bước tới chỗ Ragheim.
Ngay đó, sức mạnh tự nhiên ngấm ngầm nổi lên quanh Ragheim.
Và một ánh sáng khủng khiếp chiếu thẳng vào Do-jun.
Bang!
Do-jun thở dài và dựng một rào chắn quanh người.
Khói bốc lên khi ánh sáng đó va chạm với rào chắn tự vệ, tạo ra một tiếng gầm lớn.
Khi khói tan, hình dáng của Do-jun vẫn nguyên vẹn hiện ra.
“….cái gì?”
Ragheim không thể tin nổi, đôi môi run rẩy.
Dù có là Siêu Việt tọa, tứ chi cũng chẳng còn nguyên vẹn nếu dính một đòn Thiên Binh trực diện như thế. Nhưng trên người Do-jun lại không hề có lấy một vết xước nào.
“Cô là Tinh Linh Vương, Ragheim?”
“À…Phải…”
Do-jun cười.
“Ngồi xuống đi.”
***
“Vậy, cô với tôi đã liên minh với nhau, và… chiến đấu chống lại Siêu Việt tọa và những con quỷ. Ý cô là vậy phải không.”
Ragheim run run.
Yong-yong đang ngồi trên lưng Ragheim, bình tĩnh nói.
Ragheim cảm nhận được một sức nặng to lớn trên lưng mình và cảm giác rằng cô sẽ mất thăng bằng và ngã mất, nhưng cô cũng không thả lỏng. Không, là cô không thể.
Người đàn ông tên Lee Do-jun đã búng trán cô không trượt cái nào, có vẻ anh ta cũng không quá mạnh tay, nhưng nó vẫn rất đau.
Theo như Izaas thì Lee Do-jun không phải một Siêu Việt tọa hay một con quỷ.
Chỉ là một người trong hàng vạn con người trên Trái Đất.
Cậu ta không nói gì nhiều hơn thế.
Nhưng sức mạnh đó là gì chứ?
Impelheim, người mạnh nhất trong Siêu Việt tọa.
Hay Baaldo, đứng đầu trong 72 con quỷ của Solomon.
Đều không có sức mạnh như này.
“Yong-yong, ra ngoài thôi.”
“Vâng.”
“Cô có thể đứng dậy rồi.”
“Cảm ơn.”
Do-jun sắp xếp lại thông tin mà anh đã nghe được từ Ragheim.
Tại sao cô ấy lại ở trong vết nứt trên Trái Đất?
Có lẽ việc này có liên quan đến “sự xói mòn” mà Tushitala nhắc đến.
Theo như Ragheim, nơi này từng là một phần của tầng hai trung tâm, nhưng bằng cách nào đó cửa sổ trạng thái không bị niêm phong và vẫn có thể sử dụng được. Nhưng anh không thể tìm ra lý do cho việc này.
Soạt.
Do-jun nhìn vô số những tinh linh đang chạy quanh vườn hoa.
Anh đã nghĩ sẽ hữu ích hơn nếu đưa Ragheim đi cùng anh, nhưng nếu làm thế thì những tinh linh sẽ mất đi người bảo vệ. Nên có lẽ không nên bắt cô ấy đi.
Mà chắc chắn luôn.
Nhà của họ cũng quá nhỏ để có thể chứa thêm thành viên nữa.
“Chúng ta đi chứ?”
“Vâng!”
Cùng lúc đó.
“..À, đó…”
Ragheim thận trọng vươn tay với Do-jun và Yong-yong lúc mà họ chuẩn bị đi về phía lối ra.
Do-jun nhìn lại.
“Ngài sẽ đối phó với Siêu Việt tọa và những con quỷ chứ?”
Anh nhún vai trước câu hỏi của Tinh Linh Vương.
Không nhận được câu trả lời mình mong muốn, Ragheim cắn môi.
Cô đã thấy rất nhiều người có sức mạnh, nhưng Do-jun lại có sức mạnh vượt xa những người đó. Nếu có được sự giúp đỡ của anh, cô sẽ yên tâm hơn.
“Có lẽ một ngày nào đó.”
Nghe câu trả lời từ Do-jun, khuôn mặt Ragheim trở nên rạng rỡ.
***
Do-jun đi ra từ lối ra.
Có thể thấy được cổng vào của Lăng Tinh Linh đã được chia lại thành bốn phần.
Bốn nguyên tố nước, lửa, gió và đất, mỗi cổng đều được khôi phục lại như một vết nứt cấp E lúc trước.
“Ngài làm tốt lắm, chủ nhân.”
Carcier đợi ở bên ngoài, nói nhỏ.
Bời vì Seol Yun-hee và Cha Ye-ji đang dựa đầu vào nhau mà ngủ.
Thấy thế Do-jun liền cười.
“Vậy là đêm qua con bé ngủ không ngon rồi.”
Anh biết Seol Yun-hee đã không thể ngủ tới tận năm giờ sáng, cô cứ trằn trọc trở mình suốt.
Anh quyết định để cô ngủ thêm chút nữa.
***
Hội Behemoth, khu Hướng dẫn Trung tâm Giai đoạn 1, Quét sạch!
Hai mươi giờ trong Trung tâm. Buổi phỏng vấn độc quyền của KBA.
Lịch trình lặn tiếp theo là gì?
Sau bữa cơm tối, Do-jun xem những bài báo viết về cuộc tấn công của Hội Behemoth vào trung tâm trên điện thoại của mình.
Bài báo nói rằng họ suýt chết khi đối đầu với boss, may mắn thay, họ đã hoàn thành mà không gặp bất kỳ thương tích nào.
‘Nhớ lại, có vẻ mọi người đang quay về với ký ức của thách đấu viên.’
Mỗi lần quét qua khu hướng dẫn.
Mọi người có thể chọn giữa tạo tác ngẫu nhiên hoặc ký ức của thách đấu viên, thứ có thể giúp mọi người dịch chuyển ra ngoài trung tâm. Do-jun đã lặp lại nhiều lần với Hội Behemoth là hãy lấy ký ức của thách đấu viên.
Cũng may Behemoth bỏ tính tham lam và chọn vế sau.
…Cách.
Trong lúc đó, Do-jun nhìn Yong-yong và Carcier đang loay hoay với space tab ở cạnh đó. Màn hình space tab hiện lên thông tin quái vật trên đó. Anh tự hỏi có phải bọn chúng đang xem việc tấn công vào trung tâm hay không, nhữngz không phải.
[TOP 10 Quái ăn được hàng đầu.]
Cạch.
Seol Yun-hee đặt đĩa táo trước mặt Do-jun và hỏi:
“Cả hai đang xem gì thế?”
Yong-yong giơ màn hình space tab ra, trả lời câu hỏi của Seol Yun-hee:
“Này, bọn này tất cả đều ăn được.”
“Đặc biệt là cây coca chiên này rất ngon.”
“Đã ăn cơm tối bao lâu rồi… Em nhìn mấy thứ đó bởi vì em đói sao?”
Seol Yun-hee nhìn Yong-yong với ánh mắt bất lực.
Nhưng thành thật mà nói cô cũng có hứng thú với thứ mà Yong-yong cho xem.
Cockatrice, một loài nhìn như được lai từ gà và thằn lằn, còn được biết đến là chiên lên còn ngon hơn nhiều so với gà chiên truyền thống.
Soạt.
Yong-yong quay đầu lại phía Do-jun, nhìn vào mắt anh ấy.
Chủ nhân của họ, Do-jun, mới là người quyết định họ có thể đi bắt Cockatrice hay không.
“Nhưng loài Cockatrice đó ở đâu?”
“Ồ, tôi biết nơi đó. Ừm… Đó là núi Bukhansan ở Eunpyeong-gu, và nơi đó cũng nổi tiếng không chỉ với những thợ săn mà còn với cả người thường. Ở đó có nhiều con đường bán Cockatrice quay hoặc chiên nữa.”
“Vậy tại sao chúng ta không đến đó và ăn thử nhỉ?”
“Được, nhưng… giá cả…”
Nó đắt.
Khi nhìn bảng giá trên mạng, Do-jun gật đầu, nếu mức giá này đúng thì điều này khá là đáng quan ngại.
Nó cũng không có nhiều nữa.
Sau đó Seol Yun-hee thì thầm.
“Hơn nữa….”
“Vâng.”
“Nấu ăn là một niềm kiêu hãnh của một người nội trợ! Chị sẽ tự làm nó.”
“Là vậy…ể?”
Khi Seol Yun-hee nói điều đó với một tinh thần nhiệt huyết dâng trào, Do-jun cũng đồng ý với điều đó.
Nhưng anh nghiêng đầu, có gì đó sai sai.
Nói đúng lại thì con bé là một cô gái trẻ giữ nhà chứ không phải một người nội trợ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook