Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
Chapter 102 Trận đột kích Medusa (2)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 102: Trận đột kích Medusa (2)

 

Thần cách.

Những tồn tại mang theo quyền lực tối cao trong tháp.

Họ quan sát nhân loại từ trên cao, tìm kiếm những nhân tài hữu ích.

Nhằm mở rộng phạm vi của mình trên các tầng cao nhất của tòa tháp.

Đồng thời

Được Thần lựa chọn!

Cơ thể của Takeshi run lên. Như không kiểm soát được biểu cảm, khóe miệng hắn co rút vặn vẹo.

'Đây là cơ hội ngàn năm có một.'

Gã phải nắm bắt lấy cơ hội này.

Nếu thời cơ đến, tất nhiên là phải chớp lấy nó.

'Quả nhiên, đó là lý do tại sao cậu ta mạnh một cách bất thường.'

Sẽ thật vô lý khi Jin Hyuk vượt qua thử thách một cách quá dễ dàng trong khi những người thuộc top Guild lớn thất bại.

Điều đó còn vô lý hơn khi tự vượt qua thử thách một mình mà không cần tới sự trợ giúp của những người chơi khác.

Tuy nhiên.

Mọi nghi ngờ lập tức tan biến ngay khi đối phương tiết lộ bản thân là một trong những vị Thần.

Tựa như một trò tiêu khiển.

'Các vị thần là những tồn tại không thể đánh giá theo tiêu chuẩn của loài người.'

KwaKwaKwaKwaKwaKwa!

Vào thời điểm này, việc xây dựng được kết giới băng và ngăn chặn hơi thở cũng khiến Jin Hyuk được ngưỡng mộ.

Hơn nữa ở phía bên kia, chẳng phải có một kết giới khác đang bảo vệ người chơi của Guild Brawl Father sao?

Phân vân không kéo dài bao lâu.

Hắn tin mình biết phải đứng về phía nào để tồn tại trong thế giới điên rồ này.

“Nếu đó là một thỉnh cầu, tôi có thể hỏi một câu không?”

“Nghe nói cách đây không lâu Guild của anh đã nhặt được một món đồ chơi thú vị.”

Lý do đó.

Có mà.

“Là thần khí được nâng níu nhất trong ba thần khí ở Nhật.”

“Lẽ nào...!”

“Phải, đó chính xác là thứ tôi muốn.”

Thánh tích có được khi Guild Samurai tấn công tàn tích.

Thanh kiếm của Kunashi. Còn có tên khác là Thiên Tùng Vận Kiếm.

Hãy mang nó tới đây để thỏa mãn lòng tham của tôi.

“Nhưng, nó được cất giữ rất kĩ trong Guild. Nếu không phải người cấp cao trong Guild thì không thể tiếp cận...”

Takeshi ấp úng như thể gặp khó khăn.

Thánh tích là kho báu số 1 của mỗi Guild. Nó đại diện cho sức mạnh không thể khuất phục.

Tất nhiên, trình tự bảo vệ phải rất nghiêm ngặt.

“Tôi biết chuyện ấy không dễ. Nhưng cũng “không dễ” để trở thành người được chọn đâu.”

Điểm mấu chốt ở đây là phải nhẹ nhàng khiêu khích đối phương.

Nói hắn là một người đặc biệt, vì thế hắn phải làm chuyện này.

Thần đã có lời khen, ai chẳng muốn nhân cơ hội này lập công.

“Cảm ơn vì đã coi trọng tôi, nhưng...”

Qua thêm chút nữa.

Bây giờ kết thúc bằng việc lắc lư câu chuyện vượt qua trí tưởng tượng của đối phương.

Phương thức này thường được sử dụng khi bán hàng hoặc lập hợp đồng bằng cách sử dụng nhiều từ ngữ cao siêu nhằm lôi kéo đối phương.

Nó cũng khá hiệu quả trong trường hợp này.

“Hiện giờ, gã thợ búa Bắc Âu dẫn theo một con sói con nói không biết Ragnarok hay Nabal gì nữa và đang làm loạn cả trận. Nhưng mà không ngờ bên phía chúng ta lại bị trì hoãn.”

Thor, vị chủ thần của thần thoại Bắc Âu.

Ragnarok, cuộc chiến cuối cùng của sự diệt vong.

Đó là câu chuyện các vị thần Bắc Âu đau đầu khi nghe thấy, nhưng dù sao thì cũng chẳng liên quan.

Khi nổi nóng thì sẽ trực tiếp xuống dưới đó.

“Do ảnh hưởng của thế giới thụ nên quốc gia nào cũng khó có thể phát huy được sức mạnh của mình? Vì vậy, có càng nhiều thánh tích càng tốt.”

“Hơ…”

Takeshi há hốc mồm trước những lời cao siêu ấy.

Nhưng chỉ trong phút chốc.

“Vâng tôi biết rồi. Tôi sẽ ...tìm thanh kiếm và mang tới. Hãy tin tôi.”

“Ừ được. Vậy trước khi đi, tôi sẽ ban cho anh dấu thánh.”

Chính xác hơn đó là Dấu ấn linh hồn.

“Đây là một loại khế ước, nhưng không nguy hiểm lắm. Nếu phản bội, nó sẽ thiêu sống anh bạn. Nhưng anh bạn sẽ không phản bội, đúng không?”

“Vâng, Tất nhiên rồi.”

Takeshi gật đầu với gương mặt cứng ngắc.

Hiện tại, hắn không hề có ý định phản bội tôi.

Ai lại tự tay bóp chết cơ hội của mình chứ?

“Nó không đau như vẻ bề ngoài đâu, vì vậy đừng sợ.”

Jin hHyuk đặt ngón trỏ đỏ rực của mình lên ngực Takeshi.

 

[Phát động Lv5 'Dấu ấn linh hồn'].

 

Một dấu ấn màu đỏ được khắc lên.

Tuyệt.

Đồng nghĩa với việc ấy, đã có một thực tập sinh Nhật Bản trung thành với công ty được sinh ra.

Vì đã lập giao ước nô lệ bằng linh hồn, nên giờ có nhận ra mình đã bị lừa thì cũng chẳng còn nghĩa lý gì’

“Giờ thì đi đi. Tôi sẽ chăm sóc con rắn này.”

Jin Hyuk quay lại.

Ở bên kia, con rắn đang hưng phấn sau khi thở ra hơi thứ tư.

Nhiệt độ của ngọn lửa ngày càng tăng do được rót vào một lượng lớn mana.

Kie-ee!

Con rắn lửa như vừa được uống máu gà, kêu lên một tiếng chói tai.

‘Vì đang giả làm một vị Thần nên tôi không thể cho hắn ta thấy hình ảnh khổ chiến được.'

Nếu không thể đánh áp đảo thì còn ra thể thống gì chứ?

Xoẹt!

Choang!

Jin Hyuk từ từ rút Song Long Kiếm ra.

Một vệt sáng chói lọi chiếu lên lưỡi kiếm.

'Mình có thể giải quyết nó trong một đòn ....'

Chỉ một….Kỹ năng có thể vô hiệu hóa con quái vật mang tên ở tầng 3 này ngay lập tức.

Bởi vì cần dùng lượng lớn mana nên không thể tùy tiện sử dụng được.

Cách tốt nhất để thể hiện sức mạnh.

Jin Hyuk tập trung mana.

Phanh... !

Lượng mana màu xanh bao phủ toàn bộ lưỡi kiếm.

Một luồng sáng mờ xâm chiếm khắp lối đi.

Kie-ee!

Ngay cả con rắn cũng cảm nhận được có điều gì đó bất thường nên đã hạ thấp tư thế xuống rất nhiều.

Và ngay lúc đó.

 

[Phát động Thiên kiếm - Băng hà tạo hình].

Cùng với băng từ trên trời kéo xuống.

 

[Phát động Địa kiếm - Băng hà tạo hình]

Cùng với băng trồi lên từ mặt đất, giao hòa với nhau.

*******

Không còn ánh lửa bập bùng.

Trước mắt mọi người chỉ còn lại một bức tượng băng khổng lồ có hình dạng giống một con rắn.

“Hhhh…hùng vĩ quá.”

Takeshi nuốt nước bọt.

Sức mạnh áp đảo.

Giờ đây, ngay cả những con quái vật có tên ở những tầng dưới của Tháp cũng chỉ là bài tập tiêu hóa sau bữa cơm của Jin Hyuk.

Tôi đã mạnh lên nhiều thế đấy.

Sự lớn mạnh nhờ vào việc đi qua con đường với những kỳ ngộ tốt nhất.

'Không tệ.'

Jin Hyuk nhìn bức tượng băng với khuôn mặt vô cảm.

Takeshi tròn mắt ngạc nhiên, một kết quả không quá bất ngờ đối với Jin Hyuk, người đang âm thầm dò xét hắn.

'Đây là lần hai nhưng cũng đủ uy lực rồi.'

Nếu không làm được tới mức này thì cũng không có tư cách nói mình là người chơi cũ.

“Sao còn chưa đi?”

“Không. Tôi chỉ ...tôi lo cho những người kia phải làm thế nào...”

Ánh mắt của Takeshi hướng về những người chơi của Brawl Father đang ở trong kết giới.

Hắn có vẻ lo lắng với chuyện ai đó nghe được cuộc trò chuyện này.

Bởi vì hắn muốn là người duy nhất nhận được dấu Thánh.

Dù sao thì hắn cũng là một kẻ bị lòng tham chi phối.

Vì vậy, càng dễ đối phó với gã hơn.

“Kết giới đã chặn hết tầm nhìn và âm thanh của phe Brawl Father, tất nhiên họ sẽ thấy lạ khi chúng ta nói chuyện với nhau. Chúng ta vẫn chưa đủ thân tới mức đó phải không?”

Jin Hyuk giải thích ngắn gọn.

Nói cách khác.

Thôi ngay đi trước khi có thêm bất cứ ai nhìn thấy hắn.

Tất cả người chơi Nhật Bản đều đã bị giết, vì vậy sẽ chẳng có gì ngạc nhiên nếu Takeshi chạy trốn.

“À ...chuyện ấy! Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ rời khỏi đây ngay lập tức.”

Takeshi gật đầu.

Và biến mất trên con đường mà gã đã tới.

Cùng lúc đó.

Wuuooo!

Kết giới được bao phủ bằng lớp băng biến mất.  Khung cảnh xung quanh như sống lại, những người chơi của Brawler's Guild ùn ùn bước ra khỏi đó.

“Tất cả sẵn sàng chiến đấu!”

“Chết tiệt! Mọi người phải tập trung vào kỹ năng tấn công ... hả?”

“Chuyện này sao có thể?”

“Ặc!”

“Không thể tin được. Rắn, rắn ...?”

Mọi người mở to mắt.

Khi nó thở ra, mấy những chữ cái màu trắng đột nhiên xuất hiện, sau đó thì không nhìn và không nghe thấy gì nữa.

Giống như bị mắc kẹt trong một chiếc hộp kín vậy.

Và sau một thời gian, chiếc hộp vỡ ra và mọi người thoát khỏi kết giới thì đã có rất nhiều chuyện thay đổi.

“Người chơi Kang Jin Hyuk ... anh đã hạ đo ván nó rồi ư?”

Lee Young Kwon hỏi Jin Hyuk.

Mà thực ra hắn vẫn hỏi dù đã biết câu trả lời.

“Vâng. Một mình xử lý nó thì dễ hơn là quần chiến.”

“Thhh…thế sao.”

Đó là con quái vật có thể càn quét cuộc đột kích của một Guild cao cấp trong giây lát.

Anh ta nói mình đã chiến đấu một mình?

Và không có lấy một vết thương?

'Rốt cuộc người này mạnh đến mức nào?'

Lee Young Kwon cảm thán, ngạc nhiên cắn chặt môi.

‘Thậm chí chúng ta còn chẳng thể làm lá chắn.’

Mà chỉ là một tấm vé để tiến vào mê cung một cách hợp pháp.

Với đối phương, Brawl Father chỉ có ý nghĩa đó không hơn không kém.

Lời khuyến khích gián tiếp, bảo họ hãy ngoan ngoãn đứng ngắm nhìn xe buýt từ phía sau thay vì lên xe đi cùng.

Bục!

Nắm đấm của hắn run lên vì tức giận và xấu hổ về chính mình.

Nhưng dù có tức giận đến đâu thì đó cũng là một thực tế không thể phủ nhận.

Bản thân Lee Young Kwon hiểu rằng họ sẽ chỉ là vật cản đường nếu họ tiếp tục tham gia chiến dịch này.

“Ừm. Đầu tiên, chúng ta hãy sắp xếp lại trang bị rồi nói sau..”

Nhưng khi Lee Young Kwon chưa kịp nói xong.

Shhhh!

Âm thanh của một thứ gì đó nhẹ nhàng đi trên nền đất vang lên.

Một bóng hình thướt tha nhưng quỷ quyệt.

‘Rốt cuộc cũng tới.'

Jin Hyuk nhanh chóng định thần lại, điều chỉnh mana lan tỏa khắp cơ thể.

“Huww.”

Sau đó

Xuyên qua những cây cột.

“Nhân loại mà có thể vô hiệu hóa đòn tấn công sủng vật của ta. Còn đi tìm vị trí của ta nữa. Thật thú vị. Đã lâu rồi ta không cảm thấy hào hứng thế này.”

Một giọng nói chói tai vang lên.

Đó là chủ nhân của mê cung, là ma thú thường xuất hiện trong những bản thần thoại anh hùng ca.

Medusa.

“Boss sss kìa!”

“Chết tiệt. Đừng nhìn vào mắt ả ta! Sàn! Mau nhìn xuống sàn!”

Giai thoại nếu bạn nhìn vào mắt của Medusa, bạn sẽ biến thành đá đã quá nổi tiếng.

Tuy nhiên, lý do vì sao mê cung này không dễ tấn công là vì nó rất khó để đối phó ngay cả khi bạn đã biết khả năng của đối thủ.

Giết Boss mà không cần nhìn nó?

Điều đó dễ dàng thế sao?

Bạn phải chiến đấu khi giác quan quan trọng nhất bị hạn chế?

Người ta nói rằng sinh vật nhìn vào mắt Medusa có thể không biến thành đá khi nhìn vào hình ảnh phản chiếu trên khiên, nhưng điều đó cũng giống như việc phải chiến đấu như một người tàn tật.

Rốt cuộc, cốt lõi của trận này là cá nhân, chứ không phải toàn bộ những người tham gia.

Phụ thuộc vào Jin Hyuk.

“Mi phải không. Nhân loại ấy?”

Medusa nhìn Jin Hyuk và mỉm cười.

Hình ảnh phản chiếu trên chiếc khiên của Perseus.

“Huhuhuhuh. Đừng nhìn qua miếng sắt lạnh lẽo đó mà hãy trực tiếp nhìn đi. Né tránh ánh mắt của một quý cô là bất lịch sự lắm.”

Quý cô cái rắm.

Ngay cả khi Medusa trông giống như một cô gái trẻ, cũng đừng để bị vẻ ngoài của mụ ta đánh lừa và tưởng rằng đó là một người dễ mến.

Vì mụ có đặc điểm của loài rắn nên khi rình mồi, miệng mụ há ra theo chiều ngang.

“Tôi sẽ cố tránh xa những quý cô cuồng nhiệt, biết ăn tươi nuốt sống tất cả mọi người. Một người một gà còn chấp nhận được chứ một người một rắn thì đáng sợ lắm.”

“Chà. Dường như ngươi biết rất rõ về ta nhỉ.”

“Ta biết chứ.”

“Làm sao có thể không biết đến nàng công chúa bất hạnh mất hết chị em?”

Khoảng khắc ấy

“Thằng nhãi này..”

Shhh... .

Bầu không khí nhanh chóng thay đổi.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương