Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Thiết Huyết Cẩu Kiếm Sĩ Báo Thù
Chapter 97: Bát Túc chu mẫu (3)

Nghe phiên bản audio của truyện:

Chương 97: Bát Túc chu mẫu (3) 

Quạc, quạc, quạc... 

Một đám mây động đất mơ hồ bao phủ nơi sấm sét vừa tắt. 

Có thể là ban ngày, nhưng với những đám mây đen dày đặc bao phủ bầu trời, mưa tầm tã và sấm sét dữ dội, nó lại cho ta có cảm giác như ban đêm vậy. 

Vikir băng qua những chiếc lá sắc nhọn của Rừng Kiếm. 

Anh đã lần theo dấu vết của chu mẫu từ tối hôm qua. 

Người ta thường cho rằng nếu trời mưa trong lúc đi săn thì cuộc truy đuổi sẽ bị hủy bỏ. 

Việc bỏ cuộc đi săn khi trời mưa là lẽ thường tình. 

Nhưng ngay cả giữa cơn mưa lớn như thế này, dấu vết di chuyển của chu mẫu vẫn rất rõ ràng. 

Những miếng thịt tan chảy nằm rải rác khắp nơi.

Chúng dường như là một phần của những gì chu mẫu đã ăn và nôn ra, nhưng anh không buồn kiểm tra xem chúng là loại thịt gì. 

Khắp nơi, chất nhầy và phân của bà ta rớt xuống nước tạo nên mùi hôi thối. 

Những sợi lông dày giống như những cây kim đen nằm rải rác khắp khu vực, cỏ cây xung quanh bị cháy đen và khô héo. 

Không có lý do gì mà anh không thể lần theo dấu vết. 

Con chó săn tiến lên, đi theo con đường chết chóc được chỉ ra bởi những cái cây đã cháy khô. 

Vikir nhớ lại danh tính của chu mẫu một lần nữa. 

Khi họ gặp nhau lần đầu, bà ta đã hòa mình hoàn toàn vào bóng tối của làn nước. 

Vì vậy, không thể biết chính xác hình dạng cơ thể của bà ta.

Ngay cả những chiến binh Balak, những người đã phải chịu đựng sự bạo ngược của bà ấy quá lâu, cũng không biết bà ta trông như thế nào hay thậm chí bà ta là loại sinh vật gì. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Chỉ có thủ lĩnh của họ, Aquila, mới có thể cho họ biết sơ qua về danh tính của bà ấy, dựa trên những lời kể truyền miệng mờ nhạt. 

“...Chắc chắn là rất khó để biết ta đang đối phó với loài nào dựa trên những thông tin hiện có.” 

Dấu vết đâm và nghiền nát khúc gỗ hoặc đá như quái vật đi săn trên săn, vượt qua sông hay thung lũng cao như chim săn mồi, dấu vết đào hầm như quái vật dưới lòng đất… 

…Đặc điểm sinh học của tất cả quái vật đều bị lẫn lộn vào nhau. 

Điều ấn tượng hơn nữa là bà ta có thể leo lên được một bức tường đá có độ dốc hơn 90 độ. 

Một vách đá cao đến nỗi ngay cả chim cũng không thể leo lên được. 

chu mẫu lại làm được.

Vikir nhìn lên đỉnh vách đá bị mây che khuất. 

Có vẻ như anh sẽ phải leo lên cao như thế mới gặp được chu mẫu. 

“... Nhưng trước hết, mình cần phải chuẩn bị sẵn sàng đã.” 

Vikir nhìn chằm chằm vào vách đá một lúc rồi quay gót. 

Nhìn lướt qua các vách đá sẽ thấy rằng chúng có hình dạng giống như những ngọn núi biệt lập. 

Nó lòi ra như ngón tay cái ở vùng đồng bằng. 

Rất có thể, chu mẫu đang làm tổ ở vùng đất cao hơn. 

Vikir đánh giá nhanh vị trí của bà ta và quay đi. 

Nếu bây giờ chiến đấu, anh chắc chắn sẽ thua, khó có thể sống sót chứ đừng nói đến việc giành chiến thắng. 

Bây giờ anh đã biết đối thủ của mình ở đâu, thời gian đang đứng về phía anh. 

Vikir từ từ di chuyển ra khỏi vách đá.

Anh đang cố gắng đo xem vách đá dựng đứng này có thể cao đến mức nào. 

Vikir đã đến một khu vực đầm lầy cách tổ của Madame khá xa.

Việc đầu tiên Vikir làm khi đến rìa đầm lầy là rải bó rơm anh mang theo ra mọi hướng. 

Anh đã đổ mồ hôi đầm đìa khi băng qua rừng và mùi hương của anh ta đã thấm vào đống rơm. 

Gió thổi rơm rạ, mang mùi hương của anh đi khắp nơi. 

Lúc này, do tính chất đối lưu bao quanh đầm lầy nên những sợi rơm thơm mùi của Vikir sẽ tản ra, bao bọc toàn bộ đầm lầy. 

Chúng sẽ bị gió cuốn đi sâu hơn vào đầm lầy.

Không những không thể xác định chính xác vị trí của Vikir mà còn có chỗ để nó cảm thấy bị bao vây. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

…Ai sẽ cảm thấy như vậy? 

“Chủ nhân của đầm lầy này.” 

Vikir ngẩng đầu lên và nhìn chằm chằm vào trung tâm đầm lầy. 

Đột nhiên, một khúc gỗ đang nổi trên mặt nước chìm sâu. 

Và một thứ gì đó to lớn bắt đầu bò ra khỏi đầm lầy qua làn nước dày đặc. 

<Kỳ Nhông Vườn>

Mức độ nguy hiểm: A+ 

Kích thước: 9 mét 

Tìm thấy ở: Sườn 8, Dãy Hắc Chu Sơn 

-Được đặt biệt danh là 'Trường sinh long'. 

Một loài quái thú khổng lồ giống lưỡng cư sống sâu trong đầm lầy. 

Nó có bản năng lãnh thổ mạnh mẽ và tính háu ăn, nuốt chửng mọi thứ đi vào đầm lầy của nó.

Chúng khiến con người sợ hãi vì khả năng tái sinh vô hạn và không thể giết được dù bị bất kỳ vết thương nào. 

Nó đã cai trị vùng đầm lầy này trong một thời gian rất dài. 

Một con kỳ nhông khổng lồ già nua xuất hiện.

Toàn bộ cơ thể của nó được bao phủ bởi làn da mịn màng và chất nhờn dính. 

Trong miệng của nó là tay và chân của một số người bản địa thuộc một vài bộ tộc vô danh. 

Vikir nhận ra nó trong nháy mắt. 

“Mình đoán nó là đối thủ của Mushuhushu?

Có một con rắn lớn tên Mushuhushu vừa mới trở thành con mồi của Beelzebub. 

Đối thủ của con rắn đó chính là gã khổng lồ ngay trước mặt anh. 

Con kỳ nhông già duỗi cơ thể, ngày càng to lớn và mạnh mẽ hơn khi về già. 

[rít-] 

Đầu của con kỳ nhông già xoay tròn để tìm kiếm kẻ xâm nhập vào lãnh thổ của nó, nhưng nó không thể xác định được phương hướng. 

Đó là vì Vikir đã quăng số rơm đã gom được vào gió, đồng thời bôi bùn lên khắp người để che đi mùi hôi.

[grrrr... shhhhhhhhhhhhh!] 

Con kỳ nhông đầm lầy tặc lưỡi và tiếp tục bò qua đầm lầy. Vikir cân nhắc đến việc chiến với nó, nhưng anh nhanh chóng bác bỏ ý định đó. 

Việc anh bắt được Mushuhushu ngày trước là một điều may mắn về nhiều mặt. 

Nó đã mất lãnh thổ của mình vì lũ lụt và bị cuốn trôi nên đã mất rất nhiều sức lực, và để bổ sung thể lực, nó đã ăn với lượng bất thường, khiến nó uể oải. 

Cuộc săn lùng tương đối dễ dàng, vì anh và Aiyen đã phục kích con rắn trong khi nó đang mệt mỏi, no nê và buồn ngủ. 

Nhưng không phải bây giờ. 

Con kỳ nhông già đang đói và rất khó chịu. 

Hơn nữa, chẳng phải nó là một con quái vật mạnh đến mức sánh ngang với Mushuhushu sao?

Nếu anh chiến đấu với nó, anh không thể đảm bảo thành công 100%. 

Ngay cả khi anh có thể giành chiến thắng đi nữa, thì cũng chẳng ích gì khi lãng phí sức mạnh của mình ở một nơi như thế này, xét đến cuộc chiến với chu mẫu sẽ xảy ra sau đó. 

‘Ngoại trừ… có điều gì đó mình có thể làm với nó đây.’ 

Vikir đợi cho đến khi con kỳ nhông hoàn toàn ra khỏi đầm lầy. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Và còn một thứ khác mà anh ấy đang chờ đợi. 

Rơm anh tung vào gió trước đó không chỉ để che giấu vị trí của mình. 

Nó cũng nhằm mục đích thu hút “một số sinh vật nguy hiểm” có thể ẩn nấp ngay ngoài tầm gió. 

“...Gần đến lúc nó xuất hiện rồi.” 

Vikir suy nghĩ khi cẩn thận đi theo con kỳ nhông ra khỏi đầm lầy và vào rừng. 

Sau đó. 

Sự đáp lại đã đến.

Khi mùi hương của Vikir lan khắp khu rừng theo gió, các sinh vật bắt đầu phản ứng.

Nhân ngưu, yêu tinh, troll và những sinh vật lớn khác đã phản ứng lại. 

Nhưng không ai trong số chúng dám vào lãnh thổ của con kỳ nhông già. 

Chúng chỉ có thể chảy nước miếng ở biên giới bên ngoài của vương quốc. 

…Nhưng. 

Vùuuuuuu! 

Chỉ một người. 

Có một sinh vật không hề sợ hãi con kỳ nhông đầm lầy già và đã xông vào lãnh thổ của nó. 

Veeeeeeee! 

Một âm thanh đáng ngại của tiếng vỗ cánh. 

Đó là một âm thanh cực kỳ kỳ lạ khiến ngay cả những con kỳ nhông mạnh mẽ nhất cũng phải rùng mình. 

Sau đó, khi con kỳ nhông già rời khỏi đầm lầy và vào rừng để tìm kiếm Vikir, một thứ gì đó khổng lồ xuất hiện trước mặt nó.

Nó giống như một đám mây đen, rất cao, rất rộng và rất bao la. 

Nó di chuyển, thon dài như một con rắn và bay lên cao. 

Vikir đã quen thuộc với sinh vật kỳ lạ, không có hình dạng này.

<Muỗi hút xương> 

Mức độ nguy hiểm (Cá thể): D 

Mức độ nguy hiểm (Bầy đàn): S

Kích thước : 3 mm 

Tìm thấy ở: Hắc Chu Sơn, Sườn 9 

-Biệt danh là 'Hấp cốt văn'. 

Không có nhiều thông tin về nó ngoại trừ việc nó hút xương chứ không hút máu. 

Đó không phải là một con khổng lồ đơn lẻ mà là một đàn gồm nhiều con nhỏ hơn. 

Veeeeeeee! 

Muỗi bay thành đàn, bám vào mọi thứ xung quanh. 

Kể cả con kỳ nhông đã di chuyển khá xa khỏi đầm lầy. 

Vikir nhìn lũ muỗi và suy nghĩ.

“Chúng là những thứ khủng khiếp.” 

Những con muỗi này tệ hơn những con mà mọi người thường nhận ra. 

Muỗi bình thường cắm vòi dài như rơm vào thịt và hút máu. 

Nhưng thứ mà những con muỗi này thèm khát không phải là máu người. 

Đó là xương. 

Chúng thọc chiếc mõm dài và nhọn vào cơ thể con mồi và hút xương ra, dài hơn nhiều so với loài muỗi thông thường và nạn nhân của chúng sẽ mất hết xương trong cơ thể.

Điều kinh hoàng hơn nữa là… những con muỗi này chỉ hút xương, để lại da, thịt, máu, nội tạng. 

Sau đó, con kỳ nhông già tiếp tục cho chúng ta thấy điều gì sẽ xảy ra với những người bị những con muỗi đáng sợ này bắt. 

[Shhhhh!?] 

Con kỳ nhông già hoảng sợ.

Nó phun chất nhầy khắp người để tránh sự tấn công của muỗi và cố gắng quay đầu chạy trở lại đầm lầy. 

Nhưng bọn muỗi phản ứng nhanh hơn nhiều. 

Bị thu hút bởi mùi hương của Vikir, những con muỗi này bám vào cơ thể kỳ nhông khiến nó chết và làm cứng chất nhầy, trong khi những kẻ đến sau lại dùng xác của bạn đồng loại làm chỗ đứng để đốt. 

Chẳng bao lâu, muỗi bắt đầu hút xương của kỳ nhông. 

Xoạt, xoạt, xoạt. 

Chất lỏng từ nước bọt của muỗi chính là chất hòa tan xương của kỳ nhông và biến chúng trở lại thành chất lỏng.

Con kỳ nhông cố gắng hết sức để quay trở lại đầm lầy, nhưng ngọn lửa đã lan rộng ra xa mép nước vài mét. 

Nó đã mất hết xương để nâng đỡ trọng lượng của nó. 

Lũ muỗi tiếp tục tràn ngập đầm lầy rất lâu sau khi chúng đã ăn hết xương của con kỳ nhông. 

Whir! Whir! Whir! 

Đó là cho đến khi Bikir đốt lửa và dùng khói để xua đuổi lũ muỗi. 

Những con muỗi biến mất nhanh chóng như khi chúng xuất hiện. 

Vikir cuối cùng cũng xuất hiện từ đầm lầy. 

Anh đốt vài chiếc lá ướt để đề phòng, tạo ra một đám khói dày đặc. 

"...Khói đủ rồi." 

Vikir nhìn xung quanh và gật đầu. 

Lũ muỗi hút xương thật đáng sợ.

Mỗi con muỗi đều nhỏ và yếu, nhưng mức độ nguy hiểm của cả đàn vượt xa lẽ thường. 

Vikir quay đầu nhìn đầm lầy.

Con kỳ nhông đã rơi xuống đất chỉ cách đầm lầy hai mét. 

Điều đáng ngạc nhiên là nó vẫn còn sống. 

Xương trong cơ thể nó đã biến mất, nó run rẩy nhưng vẫn còn thở nhờ làn da dẻo dai và sức sống mãnh liệt. 

Tất nhiên, rõ ràng là sự tồn tại khốn khổ của nó sẽ chỉ tồn tại trong thời gian ngắn, vì nó chẳng khác gì một cái vỏ chứa nước. 

“....” 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Vikir đưa tay chạm vào cơ thể con kỳ nhông một lần. 

Thịt và máu rỉ ra từ lớp da cứng, ruột nổi khắp nơi. 

Bây giờ nó chẳng khác gì một túi máu. 

"Tốt. Được làm tốt. Thế là đủ rồi.”

Vikir kéo mạnh đuôi con kỳ nhông vẫn còn thở. 

Khi mana của một Kiếm sư cao cấp truyền qua cơ thể anh, giúp anh có thể kéo cơ thể của con quái vật khổng lồ này. 

Hơn nữa, cơ thể của con kỳ nhông già nhẹ hơn vì xương của nó đã biến mất. 

[Xù xì! Vù-] 

Con kỳ nhông phát ra âm thanh kỳ quái mỗi khi bị kéo đi, nhưng nó không thể làm gì được. 

Phổi và các cơ quan khác trong cơ thể nó giờ đã bị xáo trộn nên nó thậm chí không thể phát ra âm thanh. 

Chỉ có những giọt nước mắt dày đặc chảy ra từ mắt nó. 

“Hãy coi đây là nghiệp chướng của ngươi vì đã ăn thịt nhiều người như vậy.” 

Đôi mắt của Vikir lạnh lùng khi anh kéo con kỳ nhông, giờ là một túi máu và ruột khổng lồ. 

Đó là một sự chuẩn bị nhỏ, cho một kế hoạch lớn.

Bây giờ mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn một việc phải làm. 

Gặp và giết bà ta. 

Rồi anh sẽ rời bỏ khu rừng và Balak, với tất cả những món nợ trong lòng. 

Trở lại Baskerville, Thiết Huyết. 

Nó sẽ không lâu đâu.

 

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương