Ta Tại Nhà Trẻ Giả Vờ Tu Tiên
Chapter 11: Lên lớp hai

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Hà Tình nằm thẳng trên giường, hai chân co lên, tròn mắt ngơ ngác nhìn Lâm Chính Nhiên đang đứng phía trên: "Lâm Chính Nhiên giỏi quá! Làm sao cậu làm được thế?"

Lâm Chính Nhiên ngồi xuống giường giải thích điểm quan trọng của động tác, Hà Tình chăm chú lắng nghe.

Nhưng đang giảng đến một nửa, Lâm Chính Nhiên phát hiện Hà Tình ngồi xếp bằng trên giường như con vịt, tay nhỏ nắm chặt chăn, bỗng bật cười.

Hắn nghiêm mặt: "Cười cái gì? Tôi giảng sai à?"

Hà Tình vội vàng lắc đầu, không dám cười nữa, bím tóc đung đưa: "Không sai! Nhưng sao Lâm Chính Nhiên cái gì cũng biết vậy? Rõ ràng cậu đâu có đăng ký học, vậy mà còn giỏi hơn tớ..."

Lâm Chính Nhiên khoanh tay trước ngực, vẻ mặt kiêu ngạo như người lớn: "Tôi giỏi hơn cậu chẳng phải là chuyện đương nhiên sao?"

Hà Tình gật đầu lia lịa: "Đương nhiên!"

Hai đứa trẻ nhìn nhau, Lâm Chính Nhiên cảm thấy ánh mắt cô bé nhìn mình ngày càng kỳ lạ, là một sự tập trung khó tả: "Cậu nhìn tôi với ánh mắt gì đấy?"

Hà Tình giật mình, ngượng ngùng cúi đầu xuống, hai tay siết chặt tấm chăn hơn: "Không có gì đâu, tớ chỉ là rất cảm ơn cậu thôi, vì cậu luôn dạy tớ luyện tập, Lâm Chính Nhiên này, cậu có muốn đăng ký học Taekwondo không? Như vậy sau này chúng ta có thể cùng nhau luyện tập mỗi ngày."

Lâm Chính Nhiên nhắm mắt lại, ưỡn ngực ngẩng đầu từ chối dứt khoát: "Tôi sẽ không đăng ký thứ này đâu, tôi không có hứng thú với Taekwondo, giúp cậu chỉ là để cậu trở nên mạnh mẽ hơn, không bị người khác bắt nạt thôi."

Hà Tình không nhịn được đỏ mặt: "Cậu đối xử với tớ tốt quá..."

Lâm Chính Nhiên mở to mắt: "Cậu nói cái gì?"

Cô bé vội vàng bịt miệng, lắc đầu lia lịa: "Không có gì."

"Không có gì thì tập trung luyện tập những gì tôi đã dạy cậu mấy ngày nay đi, chẳng phải cậu còn định giành hạng ba trong giải đấu của võ đường năm nay sao?"

"Ừm!"

Không ai có thể diễn tả rõ được suy nghĩ của Hà Tình lúc này về Lâm Chính Nhiên là gì. Hoặc có lẽ bản thân Hà Tình cũng chẳng có suy nghĩ gì phức tạp, trong cái đầu nhỏ xíu ấy chỉ đơn giản là muốn mỗi ngày đều được ở bên cạnh hắn, được hắn bắt nạt là đủ rồi.

Tuy nhiên, dù đầu óc đơn giản nhưng cô bé vẫn hiểu rằng không chỉ có chính mình muốn chơi với Lâm Chính Nhiên, mà có rất nhiều bạn nữ khác cũng thích được ở bên Lâm Chính Nhiên. 

Cô bé đã nhận ra điều này từ rất lâu rồi, Lâm Chính Nhiên vừa đẹp trai, vừa tài giỏi mọi mặt, làm sao có ai không thích hắn cơ chứ.

Chỉ là trong hai năm mầm non, do Lâm Chính Nhiên quá lạnh lùng và học sinh trong lớp cũng ít nên mọi người đều không dám lại gần. Nhưng sau khi lên tiểu học, lớp đông hơn, mọi thứ bắt đầu có chút thay đổi nhỏ.

Năm nay Lâm Chính Nhiên và Hà Tình đều đã bảy tuổi, chính thức tạm biệt trường mầm non và trở thành học sinh tiểu học. 

Kỳ tích là ở lớp một Lâm Chính Nhiên và Hà Tình vẫn là bạn cùng bàn. 

Nhưng khi bước vào năm lớp hai, giáo viên xếp lớp lại, Hà Tình không còn học chung lớp với Lâm Chính Nhiên nữa.

Dĩ nhiên điều này không ảnh hưởng đến việc hai đứa vẫn chơi cùng nhau vào cuối tuần, bởi làm hàng xóm thì muốn gặp lúc nào chẳng được.

Hôm nay là thứ sáu. 

Trong trấn nhỏ không biết học theo lễ hội nào mà tổ chức cái gọi là "Lễ hội bia".

Gọi là "Lễ hội bia" nhưng thực chất chỉ là cái chợ phiên mượn danh nghĩa lễ hội, bởi số quầy bán bia còn ít hơn cả quầy bán rượu trắng.

Có lẽ do trưởng trấn coi trọng sự kiện này, xung quanh xuất hiện khá nhiều chú công an đi tuần tra.

Hôm nay Lâm Chính Nhiên cũng theo bố mẹ đi dạo trong lễ hội.

Đi bộ cả tiếng đồng hồ, Lâm Chính Nhiên vẫn bước đi nhẹ nhàng, hoàn toàn không thấy mệt mỏi.

Đã hai năm kể từ khi hệ thống kích hoạt.

Với việc mỗi tuần đều dạy Hà Tình Taekwondo, cộng thêm sự luyện tập chăm chỉ của cô bé, bây giờ Hà Tình dưới sự huấn luyện của Lâm Chính Nhiên đã trở thành nữ võ sinh mạnh nhất võ đường.

Còn Lâm Chính Nhiên đương nhiên cũng tăng cấp vùn vụt.

[Linh khí hiện tại của ngươi đạt cấp mười tám, đã có chút thành tựu]

[Thuộc tính hiện tại của ngươi là]

[Sức mạnh: 5]

[Tinh lực: 6]

[Thể lực: 10]

[Mị lực: 4]

[Hôm nay ngươi dạo chơi trong lễ hội, thời tiết nắng đẹp khiến tâm trạng vô cùng thư thái. Có lẽ ngươi sẽ may mắn tìm thấy mảnh bản đồ cổ nào đó, bởi mọi tiểu thuyết huyền huyễn đều có tình tiết này. Nhưng đúng lúc ngươi đang tìm kiếm xem có thể nhặt nhạnh chỗ tốt hay không, bỗng nghe thấy tiếng ma thú vang lên phía xa]

[Điều này khiến ngươi cảnh giác, vậy mà ma thú lại xuất hiện ở nhân gian, nếu không ngăn chặn kịp thời, cả lễ hội sẽ chìm trong biển máu! Ngươi chọn điều tra hay lập tức rút lui?]

Ma thú?

Lâm Chính Nhiên nhìn quanh khu lễ hội nhộn nhịp, mặc dù đông người nhưng an ninh cực kỳ tốt, không hiểu cái gọi là "ma thú" ở đây là gì. Chẳng lẽ có con hổ nào trong vườn thú trốn ra ngoài?

Hơn nữa hệ thống cũng chẳng nói ma thú này ở đâu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương