Sự Trở Lại Của Người Chơi Sau 10000 Năm
-
Chapter 33: Tôi đã nói, tôi mạnh hơn cô nghĩ mà (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
CHAP 33: Tôi đã nói, tôi mạnh hơn cô nghĩ mà (1)
"Tôi chấp nhận."
Khuôn mặt của Chae YeonJoo lập tức trở nên rạng rỡ sau khi nghe câu trả lời của anh. Cô khoanh tay và khịt mũi.
Trông cô như đang muốn nói, 'Tôi biết ngay mà.'.
"Lựa chọn đúng đắn đấy."
"Vậy, khi nào cô sẽ nói cho tôi biết yêu cầu?"
KangWoo nhếch mép sau khi nhìn thấy vẻ mặt kiêu ngạo của cô.
"Tôi sẽ nói với anh sau. Dù sao thì với sức mạnh hiện tại của anh cũng không làm được đâu."
"Hừm."
KangWoo im lặng nhìn cô.
'Cô ta muốn mình làm gì đây?’'
KangWoo chắc chắn rằng điều Chae YeonJoo muốn ở anh không phải là điều mà anh không có khả năng làm bây giờ.
Cô không hiểu anh.
Cô không nhận thức được sức mạnh thực sự của anh.
Những gì cô ta biết về anh chỉ đơn thuần là anh là một người chơi tài năng đã đạt đến lần thức tỉnh thứ ba chỉ sau hai tuần.
"Có lẽ không giống với những gì cô đang nghĩ đâu."
"Hửm?"
"Tôi mạnh hơn cô nghĩ đấy."
"…”
Chae YeonJoo nhìn anh như nhìn một thằng hề đang pha trò lố bích.
Một người mới chơi được hai tuần đã nói những điều như vậy một cách rất tự tin, vậy nên việc cô ta cười nhạo những lời nói của anh cũng là điều bình thường.
"À, được rồi. Tôi hiểu rồi. Nhưng tôi vẫn không thể nói chi tiết cho anh được. Lí do không phải chỉ vì anh yếu."
"Còn cái gì nữa?"
"Tôi không có đủ bằng chứng. Đó không phải là điều tôi có thể nói cho đến khi thu thập đủ bằng chứng."
"…?"
Anh chau mày không hiểu.
Nhưng KangWoo cũng đành nhún vai khi thấy cô tránh trả lời trực tiếp.
'Chắc cũng không nên ép cô ta quá làm gì.'
Có lẽ cô có lý do của mình để tránh trả lời câu hỏi của anh.
Dù sao thì, nếu đó là điều gì đó quá đáng, anh luôn có thể từ chối nó sau.
Anh chưa phải lo lắng về yêu cầu gì đó cho lắm.
"Đây là số của tôi, lưu lại đi."
"Thật vinh dự khi có số của một người phụ nữ xinh đẹp mà."
"Không phải là hơi muộn để tâng bốc sao?"
Chae YeonJoo cau mày trước câu trả lời bông đùa của KangWoo.
Cô nghĩ KangWoo nói vậy để giễu cợt cô.
'Tôi nói sự thật thôi mà.'
KangWoo lưu số của cô vào điện thoại, miệng khẽ nhếch lên thành một nụ cười nhạt.
Mặc dù không thể so sánh với việc khi anh xin được số của Han Seol-ah, nhưng dẫu sao vẫn cảm thấy rất tuyệt khi xin được số của một cô gái xinh đẹp như Chae YeonJoo.
Có điều cô ấy hơi nhõng nhẽo, nhưng ai quan tâm chứ?
'Điều quan trọng nhất là cô ấy không có xúc tu.'
So với Lilith, người đã cố gắng lẻn vào giường anh mỗi đêm, tất cả phụ nữ từ Trái đất đều trông như thiên thần cả.
"Quan trọng hơn, khi nào mình mới có thể nhận được vật phẩm?"
Điều khiến anh quan tâm nhất là phần nhận miễn phí các vật phẩm cấp sử thi.
'Mình đã tự hỏi các vật phẩm sẽ thực sự hữu ích như thế nào nhỉ?'
Bởi vì anh có 666 Quyền năng khác nhau, anh không cần thiết bị có hiệu ứng đặc biệt.
Với năng lượng ma quỷ, anh có thể tấn công, phòng thủ, né tránh và tìm kiếm kẻ thù mà không cần sự trợ giúp của bất kỳ vật phẩm đặc biệt nào.
Có trang bị cũng không có ý nghĩa đối với anh vì hầu hết các vật phẩm có thứ hạng thấp hơn sử thi sẽ không tốt bằng Quyền năng.
'Nhưng mình vẫn cần vật phẩm vì chúng có thể giúp mình tiết kiệm năng lượng ma quỷ.’
Nếu anh có thể sử dụng một vật phẩm để phòng thủ thay vì năng lượng ma quỷ, anh sẽ có thể tiết kiệm được nhiều năng lượng ma quỷ hơn.
Vì anh không có quyền sử dụng vào một lượng năng lượng ma quỷ vô hạn như khi ở Địa ngục, nên anh cần phải tiết kiệm càng nhiều càng tốt.
'Sử dụng Quyền năng đã tiêu tốn rất nhiều năng lượng ma quỷ rồi.'
Mặc dù năng lượng ma quỷ của anh đã tăng lên sau khi đạt đến cấp 30 và hoàn thành lần thức tỉnh thứ tư, nhưng anh vẫn không thể sử dụng nó mà không suy nghĩ cẩn thận.
"Nếu muốn, chúng ta có thể đi ngay bây giờ."
"Được.”
"Vậy thì đi theo tôi. Hãy đến hội quán của chúng ta trước."
"Hội quán của cô ở đâu?"
"Nhà ga Seoul."
Đó là nơi có văn phòng quản lý người chơi.
KangWoo gật đầu và đi theo cô.
Khi đi theo cô, anh nhìn thấy một chiếc xe nổi bật hẳn so với những chiếc khác.
"Oa, nhìn này."
"Đó không phải là một chiếc Porsche 918 Spyder sao?"
"Ồ..."
Ngay cả những người đi ngang qua cũng phải ngạc nhiên nhìn nó.
Chae YeonJoo đi về phía nó và lấy chìa khóa từ trong túi ra.
Tách-
"Vào đi."
"Ồ."
* * *
KangWoo ngạc nhiên kêu lên khi thấy cô mở cửa chiếc Porsche.
'Đây thực sự là kiểu người vừa chơi game vừa mặc đồ thể thao và đội mũ bóng chày sao?'
Ngay lúc đó cô ấy trông cực kì ngầu, đến nỗi anh tự hỏi liệu người mà anh đã nhìn thấy ngày hôm đó có thực sự là Chae YeonJoo hay không.
'Hóa ra, đây là lý do tại sao mọi người bị ám ảnh bởi những chiếc xe hơi nước ngoài.'
Dù chỉ mới mở cửa xe bước vào nhưng trông cô đã toát ra khí chất khác hẳn rồi.
Trong quá khứ, KangWoo thậm chí còn phải vật lộn để trả tiền cho phương tiện giao thông công cộng, vì vậy điều đó khiến anh rung động hơn khi nhận ra rằng cô là một trong những người chơi hàng đầu ở Hàn Quốc.
Cô quay lại và nhìn KangWoo, người đang đứng yên như phỗng kia.
KangWoo gật đầu và ngồi vào ghế phụ.
'Tuyệt thật đấy.'
Chỗ ngồi thoải mái đến mức anh cảm thấy mình sắp tan chảy.
"Cô đã trả bao nhiêu cho cái này vậy?"
"Tôi không rõ lắm. Tôi có để ý giá cả đâu. Chắc cũng đâu đó khoảng 1 triệu thôi."
"…”
Đó là một khoản tiền rất lớn.
Một chiếc xe hơi đắt hơn hầu hết các căn hộ.
Chae JaeonJoo đạp ga.
Chiếc Porsche bắt đầu lướt trên đường.
"Quả nhiên là một chiếc xe hơi đắt tiền nhỉ. Chạy êm thật đấy."
"Sao? Tôi có cần mua cho anh một cái không?" Chae YeonJoo hỏi như thể đang mời anh một tách cà phê.
Rõ ràng là đôi mắt của KangWoo đang tỏa sáng.
"Cô nghiêm túc chứ?"
"Có trong hợp đồng, nếu anh đồng ý, chúng tôi sẽ cho anh một chiếc ô tô."
"Đại tỉ..."
"Cái gì?"
"Từ giờ em sẽ gọi chị là đại tỉ YeonJoo"
Trong thế giới thực, người kiếm được nhiều tiền hơn sẽ được gọi là đại ca, hoặc đại tỉ gì đấy.
Sau khi nghe thấy từ đại tỉ, cô nhìn anh như thể cô đã ăn nhầm một con bọ.
'Cô đừng có nhìn mọi người bằng ánh mắt như thế chứ.'
Trong khi nghĩ đến những thứ anh từng có trước đây, KangWoo vui vẻ nói.
"Có được một chiếc xe như thế này rõ ràng là rất vinh dự mà."
KangWoo vẫn chưa có bằng lái xe, nhưng anh không có lý do gì để từ chối một chiếc xe như vậy.
"Nhưng nếu anh từ chối yêu cầu, tôi sẽ ngay lập tức lấy lại nó."
"Đừng keo kiệt vậy chứ."
"Chà, kế sinh nhai của nhiều người phụ thuộc vào tôi đấy."
KangWoo mỉm cười trước câu trả lời của cô.
Kít-
"Đây là hội quán của chúng tôi."
"Ấn tượng thật…"
Nơi họ đến là một tòa nhà khổng lồ có hơn 20 tầng.
Ở phía trước của tòa nhà là logo của Hội Read Rose.
'Đây là uy phong của một bang hội lớn sao?'
Trông giống như là một tập đoàn lớn vậy.
Nghĩ rằng đây là một lựa chọn tốt để xây dựng mối quan hệ với một bang hội lớn, KangWoo đi theo cô và bước vào tòa nhà.
Khi họ bước vào, anh thấy một thanh niên trông hiền lành đeo kính tròn tiến lại gần họ.
Anh ta nhìn KangWoo và đưa tay ra.
"Vậy anh chính là người mà Hội Trưởng đã nhắc đến trước đây. Rất vui được gặp anh. Tôi là Trưởng nhóm quản lý nhân sự, Park HyunWoo. Anh ấy là caporegime của Hội Read Rose, Moon YeongHo."
"Tôi là Oh KangWoo."
Không giống như Park HyunWoo, Moon YeongHo quan sát anh từ trên xuống dưới.
"Anh đã ở đây rồi chứng tỏ các cuộc đàm phán đã diễn ra tốt đẹp nhỉ."
"Với điều kiện tốt như vậy, tôi sẽ đồng ý ngay cả khi có trộn chất độc trong đó ấy chứ."
"Hahaha, chúng tôi không phải là một bang hội mờ ám gì đâu, vậy nên đừng lo lắng."
Vừa cười, anh ta vừa quay sang Chae YeonJoo.
"Tôi có nên đưa anh ấy đến kho thiết bị không?"
"Tôi sẽ đưa anh ta đi, yên tâm đi, anh còn có rất nhiều việc."
"Cảm ơn."
"Vậy tôi đi theo nữa."
Moon YeongHo nói với giọng trầm trong khi lườm KangWoo.
"YeongHo? Tại sao?"
"Tôi muốn nhìn tận mắt xem anh ta là người như thế nào."
"Hmm... Được rồi. Kể từ bây giờ cả hai sẽ gặp nhau nhiều hơn, nên làm quen với nhau cũng tốt. Vậy thì, YeongHo, hãy đi theo chúng tôi."
Cô đi về phía thang máy và nói chuyện với KangWoo.
"Ở đây."
KangWoo gật đầu và đi theo cô.
Thang máy mà Chae YeonJoo, KangWoo và Moon YeongHo ở trong dừng lại ở tầng 15.
[Bắt đầu nhận dạng mana. Chèn một lượng nhỏ mana.]
Lạch cạch-
"Đây là kho vật phẩm của hội chúng tôi."
Có rất nhiều vật phẩm được cất giữ bên trong tủ kính ở đó.
"Ồ..."
"Những món đồ tôi có thể cho anh mượn là những món đồ có cấp độ sử thi. Anh có thể lấy những món đồ độc nhất nếu trả tiền cọc"
Cô chỉ tay về nơi có khoảng 10 món đồ.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, rõ ràng là chúng ở một cấp độ khác so với các vật phẩm cấp sử thi.
'Họ có nói rằng thứ hạng của vật phẩm được chia thành thường, hiếm, sử thi, độc nhất, huyền thoại và thần thoại phải không nhỉ?' KangWoo tự hỏi trong khi nhìn xung quanh.
"Không có bất kỳ vật phẩm thần thoại hoặc huyền thoại nào trong hầm sao?"
"Nếu có chúng tôi cũng không để đây đâu."
"Tôi hiểu rồi. Vậy là cô có những vật phẩm có cấp độ cao hơn huyền thoại?"
"Tôi có một huyền thoại."
"Hừm..."
KangWoo nhìn những món đồ độc nhất đang bày ra trước mắt kia.
"Tôi cần bao nhiêu tiền đặt cọc cho những cái độc nhất đó?"
"Năm triệu USD mỗi người. Đó là một món hời so với những gì người khác yêu cầu."
"…”
Anh đã nghe nói rằng thiết bị của người chơi rất đắt tiền, nhưng chúng vượt quá những gì anh tưởng tượng.
'Với số tiền hiện tại của mình thì rõ là không thể rồi.'
Anh đang chuyển đổi hầu hết đá mana thành năng lượng ma quỷ và hấp thụ chúng, vì vậy anh không thể có đủ số tiền đó.
'Nhưng cũng thật khó để kiếm được nhiều như vậy ngay cả khi mình đã bán tất cả đá mana.'
Giá của các mặt hàng độc đáo quả có khác.
'Tệ thật đấy'
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, sự khác biệt về chất lượng giữa các vật phẩm sử thi và độc nhất là rất rõ rồi.
KangWoo dời mắt khỏi những món đồ độc nhất kia.
"Vậy tôi có nên xem các vật phẩm sử thi không...?"
Sầm-!
Một âm thanh lớn vang vọng khắp hầm.
KangWoo quay đầu lại.
Anh thấy Moon YeongHo đang cau mày nhìn anh, ánh mắt sắc lạnh.
"Đừng nói chuyện với cô ấy tùy tiện như vậy."
"Huh?"
"Đừng nói chuyện với Hội Trưởng một cách thân thiện như vậy."
Moon YeongHo đằng đằng sát khí nói.
KangWoo nhếch mép cười với cậu.
"Ngai quá, nhưng tôi thích thế đấy."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook