[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại
-
Chapter 1124
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 1124
.
.
.
“Sự hiện thực hóa của hơi thở chậm hơn Tâm Kiếm...”
Kraugel đã đạt đến mức độ có thể đọc và khai thác hơi thở của mục tiêu. Chỉ tới giờ anh mới có được kỹ thuật cơ bản của Thánh Kiếm.
“Thật là kinh ngạc. Cậu đã học chạy trước khi biết đi nên cậu mới không biết những gì có thể thực hiện được.”
Các NPC không biết về sự tồn tại của hệ thống và không thể hiểu những người chơi được hưởng lợi từ hệ thống. Kraugel buộc phải mỉm cười đắng cay trước sư phụ đang tặc lưỡi của mình. Thật tiếc là anh chẳng thể nói được gì.
‘Grid.’
Mối quan hệ của anh với Kirinus càng trở nên sâu đậm thì anh càng nghĩ nhiều đến Grid.
‘Cậu ấy đã chiến đấu với kiểu cách biệt thế này trong thời gian dài sao?’
Các NPC là một trí tuệ nhân tạo, không phải người sống. Tuy nhiên, Kraugel tôn trọng các NPC. Đó là một kiểu nhập vai, một cách để tăng cường sự tập trung và sức bền của anh bằng cách tối đa hóa việc anh hòa mình vào thế giới này. Ấy vậy mà từ khi anh gặp Piaro và sau hơn 2 năm học hỏi từ Kirinus, nhận thức của Kraugel đã có sự thay đổi lớn.
Ít nhất, trong thế giới này, các NPC được chấp nhận là người thật. Họ cảm thấy đáng quý. Anh giờ đã hoàn toàn hiểu cơn thịnh nộ vang dội khắp hành tinh của Grid sau khi mất đi người thợ rèn tên là Khan.
‘Cậu ấy chắc hẳn đã có một khoảng thời gian thực sự khó khăn lúc ấy?’
Kraugel chìm trong suy nghĩ một lúc trước khi nét mặt anh đanh lại. Một người khả nghi, không rõ danh tính đột ngột đứng ngay sau lưng anh.
“Thật là xấu hổ.”
‘Người này là?’
Kraugel không thể quay đầu lại lúc giọng nói lọt vào tai mình. Đó là một giọng nói còn lại trong ký ức của Kraugel từ 6 năm về trước. Kraugel sử dụng trí nhớ thiên tài của mình để lập tức nhận dạng đối thủ này.
‘Hiệp hội ngầm của tòa tháp!’
“Ta đã có những mong đợi khi cậu trở thành một Thánh Kiếm nhưng cậu thậm chí còn chưa có được sự rèn luyện cơ bản chứ nói gì đạt tới mức thượng nhân. Chẳng phải trong trạng thái này mà tự gọi mình là một Thánh Kiếm thì là một điều rất xấu hổ sao?”
“Ngươi là ai?”
Kirinus ngạc nhiên và bước lên. Tới cả thương sĩ giỏi nhất lục địa cũng không nhận ra được sự hiện diện của người đàn ông khả nghi sớm hơn. Người đàn ông cầm thương tỏa ra sự thù địch và Kraugel cố gắng nói, ‘Ông ấy không phải kẻ thù ạ’. Tuy nhiên, anh đã không thành công.
“Hờ, ông có nền tảng tuyệt đấy.”
Người đàn ông bí ẩn tỏ ra hứng thú với Kirinus và chỉ ngón tay mình vào một bộ phận cụ thể trên người Kraugel. Sau đó...
[Bạn đã bị ảnh hưởng bởi trạng thái ‘im lặng’!] [Kháng cự đã thất bại. Trạng thái này sẽ kéo dài trong 3 phút.] |
“?!”
Kraugel không thể nói được. Đồng thời, hầu hết các kỹ năng đều bị cấm. Kraugel rất ngạc nhiên khi gặp phải điều này lần đầu tiên nhưng anh đã sớm lấy lại điềm tĩnh. Anh là con người tối cao vì anh không trở nên rối trí trước các tình huống khác nhau mà mình gặp phải.
‘Con không sao đâu, thưa Sư phụ.’
Ý chí mạnh mẽ của Kraugel ẩn chứa trong đôi mắt anh. Anh định truyền đạt ý chí của mình để trấn an Kirinus nhưng nó đã không được gửi tới. Kirinus chẳng còn hơi đâu để nhìn vào Kraugel. Đôi bàn chân ông ấy lún sâu xuống nền đá lúc chặn thanh kiếm của người đàn ông khả nghi.
“Tại sao ngươi lại làm điều này?”
“Đừng nói lời vô nghĩa và tập trung vào trận đấu đi. Ta muốn đo lường trình độ của thời đại này.”
Người đàn ông mặc kệ câu hỏi của Kirinus và cảnh báo bằng một giọng khá phấn khích. Miệng ông ta - lộ ra bên dưới mũ của chiếc áo trùm đầu - rõ ràng là đang mỉm cười.
“Sẽ chả có cơ hội nào đâu!”
Cơn giận của Kirinus chạm đến giới hạn. Hiển nhiên là phải tức giận rồi khi kẻ này đột ngột xuất hiện, ra tay hãm hại đệ tử của ông ấy, và đối xử với ông ấy như một đứa trẻ. Khác với cơn giận của mình, cây thương của ông ấy không cho thấy chút cảm xúc nào cả. Cây thương của Kirinus có độ linh hoạt tột bậc như mọi khi. Tay cầm của cây thương bủa vây người đàn ông bí ẩn hàng chục lần.
“...?!”
Người đàn ông bí ẩn giật mình. Ông ta không ngạc nhiên bởi thương kỹ của Kirinus. Người đàn ông bí ẩn lùi lại khỏi Kirinus, chặn thanh kiếm tới từ đằng sau mình, và thốt lên một tiếng thán phục. Thanh kiếm của ông ta đang run lên điên đảo từ cú sốc.
“Tâm Kiếm sao?”
Đôi mắt của người đàn ông bí ẩn tập trung vào Kraugel.
“Cậu đã khai tâm trước khi hoàn thiện kỹ và thể?”
“...”
Máu của Kraugel đã tắc nghẽn do bị điểm huyệt và anh không thể trả lời. Người đàn ông bí ẩn đã định cho anh không sử dụng bất kỳ kỹ năng nào, chứ đừng nói là lên tiếng.
“Thú vị đấy. Cậu không hề đi theo con đường của Muller mà cậu lại đang tự học. Do đó mà ‘kỹ’ với ‘thể’ không cách nào hoàn thiện được, nhưng cậu đã chạm đến ‘tâm’ bằng tài năng của mình.”
Sự hứng thú của người đàn ông bí ẩn trở lại với Kraugel từ Kirinus.
Ông ta nghĩ người này đã trở thành một Thánh Kiếm quá sớm vì ông ta tưởng Kraugel đang đi theo tiến trình của Muller, nhưng cái gì đây? Cậu nhóc này có lẽ là một nhân tài ngang với Muller cũng nên.
‘Một nhân tài ngàn năm có một.’
Ông ta sẽ xác nhận xem chuyện đó có đúng không.
“Dừng lại! Đối thủ của ngươi là ta!”
Kirinus duỗi cây thương của mình khi người đàn ông bí ẩn tiếp cận Kraugel. Cây thương của ông ấy lắc lư như cây tre trong gió và vừa nhanh vừa khó đoán. Tuy nhiên, nó không có tác dụng gì với người đàn ông bí ẩn. Người đàn ông bí ẩn đã vặn thanh kiếm của mình và chôn vùi mũi thương vào mặt đất.
“Đừng có làm phiền ta.”
Sự hứng thú của người đàn ông bí ẩn dành cho Kirinus đã nguội đi trong khoảng thời gian ngắn. Ông ta là một kẻ thất thường.
‘Thứ năng lực này là cái gì?’
Kirinus ngạc nhiên trước kiếm thuật đó và vội vã nhổ mũi thương của mình ra khỏi mặt đất. Ông ấy dùng lực đẩy để vung nó như một cây roi, nhắm thương vào thân dưới của người đàn ông bí ẩn. Những động tác của người đàn ông bí ẩn đã nhanh hơn.
“Nó đã được xác nhận.”
Người đàn ông dẫm lên cây thương của Kirinus và vươn tới đầu của Kraugel. Ông ta cười toe toét và dùng ngón tay đâm vào huyệt đạo của Kraugel.
“Kraugel!” Kirinus hét lên vì hiểu lầm rằng con quái vật này đã làm hại đệ tử của mình.
Ngạc nhiên thay, người đã trấn an ông ấy là Kraugel trong trạng thái bình thường. “Con không sao đâu. Ông ấy không phải kẻ thù.”
Kraugel cuối cùng đã có thể mở miệng và anh lễ phép chào hỏi người đàn ông bí ẩn. “Sư phụ, con hoan nghênh người.”
“Cậu biết ta là ai hả?”
“Con nhớ người của 6 năm về trước.”
Kraugel cố tình tránh những từ ‘tòa tháp’ và ‘hiệp hội ngầm’ vì anh biết Tòa tháp Thông thái cực kỳ miễn cưỡng khi can dự với thế giới.
“Cậu thật sự thông minh và nhanh chóng để ý đấy”. Người đàn ông bí ẩn hài lòng trong khi Kirinus kêu lên, “Kraugel! Con biết ông ta hả?”
“Dạ, người đệ tử này mang ơn ông ấy ạ.”
“Khụ!”
Kirinus đỏ mặt khịt mũi. Ông ấy không ưa việc một kẻ bí ẩn mà mình không biết lại là ân nhân của Kraugel. Người đàn ông bí ẩn cau mày. “Đệ tử á? Cậu đã trở thành đệ tử của một thương sĩ sao?”
“Đúng vậy.”
“Hah! Một Thánh Kiếm lại trở thành đệ tử của một thương sĩ à?”
Thật là phi lý. Giờ thì ai mới là người nên tức giận đây?
Mặt Kirinus càng đỏ bừng. Bây giờ ông ấy trông như đã đến lúc thu hoạch. Thế nhưng, Kirinus không thể đổ lỗi cho người đàn ông bí ẩn.
‘Ông ta là một bậc thầy của thế hệ trước.’
Người đàn ông bí ẩn nằm ở đẳng cấp siêu việt. Hơn nữa, Kirinus nhớ ra điều gì đó về các thượng nhân.
‘Một thượng nhân có thể sống hàng trăm năm. Bất chấp vẻ ngoài, hắn chắc hẳn phải là một ông già.’
Tức là ông ta không phải một kẻ mà Kirinus có thể tự cao trước mặt. Người này dường như có một mối quan hệ với Kraugel nên sẽ khôn ngoan hơn khi lặng lẽ quan sát trước. Kirinus cố gắng làm dịu lòng mình trong khi Kraugel lễ phép nói với người đàn ông bí ẩn.
“Như Sư phụ đã nhận thấy, con tự học và đã đến đây. Có nhiều kỹ năng con vẫn chưa thức tỉnh nên con đã xin làm đệ tử của ông ấy. Rất may là ông ấy đã nhận con.”
“Đi theo tiến trình của Muller thì tốt hơn còn gì?”
Cái chết của một anh hùng liên quan trực tiếp đến khủng hoảng của thế giới. Đó là lý do anh hùng để lại những bí kỹ của mình trước khi qua đời. Họ muốn ai đó bảo vệ thế giới thay cho họ. Điều đó cũng tương tự với người đàn ông bí ẩn. Bí kỹ mà ông ta để lại đã được truyền cho Muller và được Muller phát triển thêm để bảo vệ thế giới.
“Mục tiêu của con là vượt qua Muller nên con không thể làm theo tiến trình của ông ấy.”
“Hử...”
Tài năng của cậu ta sánh được với Muller nhưng cậu ta có một tính cách hoàn toàn khác. À thì, môi trường khác nên biết làm sao được. Muller đã nhanh chóng nhận ra mình là người mạnh nhất mọi thời đại và không cạnh tranh với những người khác. Đứa trẻ này thì bị che khuất bởi cái bóng của Muller và đã định sẵn là phải dành thời gian dài để chứng tỏ bản thân.
“Dù vậy, một Thánh Kiếm lại đi nhờ một thương sĩ giúp đỡ thì...”
Đây là sự kiện lớn sẽ nghiền nát niềm kiêu hãnh của một kiếm sĩ. Tất cả kiếm sĩ trên thế giới sẽ rất đau khổ cho mà xem. Dù là thế, người đàn ông bí ẩn cũng không nói gì thêm. Đó là bởi Tòa tháp Thông thái không dính dáng đến thế giới. Từ khoảnh khắc ông ta bước vào Tòa tháp Thông thái, ông ta đã thề rằng sẽ không can thiệp vào thế giới nữa. Ông ta đã có một chút phấn khích và tỏ thái độ bất thường khi nghĩ rằng Kraugel là truyền nhân của mình nhưng hóa ra lại không phải vậy. Do đó, ông ta cần vạch ra ranh giới rõ ràng.
“Chà, tốt thôi. Cậu làm gì cũng chẳng phải việc của ta.”
Người đàn ông bí ẩn nhìn Kirinus một cách kỳ lạ, như thể sắp ăn thịt Kirinus. Kirinus khẽ thu người lại và không biết rằng vào lúc này, người đàn ông bí ẩn đang gửi truyền âm tới Kraugel.
[Người tiên phong. Tòa tháp Thông thái mưu cầu sự hợp tác của cậu.]
Bây giờ người đàn ông bí ẩn không đối xử với Kraugel theo cách cá nhân. Ông ta gọi Kraugel là ‘Người tiên phong’, không phải ‘Thánh Kiếm’, và truyền đạt lập trường của tòa tháp cho anh, đầu cầu duy nhất kết nối Tòa tháp Thông thái với thế giới.
[Nó là một thứ được gọi là cuồng long thiết. Nó là một khoáng chất sinh ra từ ảnh hưởng của Cuồng Long Nevartan và có khả năng trở thành mục tiêu cho toàn bộ những con rồng nhắm tới Nevartan.]
‘Không hổ danh là Tòa tháp Thông thái.’
Lực lượng chỉ canh phòng tộc rồng và thiếu sót khi đề cập đến tin tức khác. À đâu, nói chính xác hơn thì họ không có hứng thú. Tòa tháp Thông thái không hứng thú với thế gian và không biết rằng Người tiên phong đã thay đổi.
“Thứ lỗi cho con, thưa Sư phụ.”
Kraugel vẫn chưa học được cách truyền âm cho các NPC. Anh muốn nói mình không còn là Người tiên phong nữa và người đàn ông bí ẩn đã tới nhầm nơi rồi, vì vậy ông ta nên quay lại.
[Ưhh! Cậu quên chuyện người đứng đầu tòa tháp là người duy nhất có thể tiết lộ công việc của tòa tháp cho người ngoài à? Cẩn thận cái mồm đấy, ngay cả khi người này là thầy của cậu!!]
“Không phải thế... oof oof!”
[Cứ im lặng mà nghe! Thầy của cậu vốn đã nhận thấy điều gì đó đáng ngờ rồi! Cậu không thể tránh khỏi trừng phạt nếu trình bày sai tình hình của tòa tháp cho người ngoài đâu!]
“Oof oof!”
[Yên nào!]
“...”
Ah, cái người này... Tính khí ông ta vẫn như khi Kraugel gặp ông ta 6 năm về trước. Bởi Kraugel là một Thánh Kiếm nên người đàn ông này đã phấn khích đến mức tấn công luôn bất chấp sự can ngăn của các thành viên khác trong hiệp hội. Ông ta là một người có tính khí nóng nảy, không giống như các thành viên khác trong hiệp hội.
‘Tòa tháp cử đi sai người rồi.’
Đó hiển nhiên là cách mà những tình huống như này xảy ra. Người này hẳn đã tuyên bố rằng mình có thể nói chuyện hiệu quả qua thanh kiếm. Kraugel ngậm miệng và trông như người mất hồn. Anh không thể kháng cự ngay cả khi anh muốn, nên anh sẽ để người này muốn làm gì thì làm. Kraugel bình tĩnh lại và người đàn ông - đã hài lòng - tiếp tục.
[Bất luận thế nào thì cuồng long thiết nguy hiểm đã bị phát hiện và đang bị sử dụng một cách liều lĩnh bởi một con người. Hỡi Người tiên phong, ta hy vọng cậu có thể dùng địa vị của mình trên thế giới để tìm kiếm hắn. Toàn bộ chi phí đương nhiên sẽ do tòa tháp xử lý và sẽ được đền bù thỏa đáng.]
Cuối cùng, người đàn ông bí ẩn cũng rút lại bàn tay đang chặn miệng Kraugel. Ông ta trông thật nghiêm nghị và kiên quyết, như một người đang thực hiện sứ mệnh bảo vệ thế giới khỏi tai ương của tộc rồng.
“Ưm...” Kraugel nhìn Kirinus bằng một vẻ mặt bối rối. Kirinus đoán là có điều gì đó giữa 2 người họ và đã lùi lại. Kraugel đã nhận được quyền lên tiếng và tiết lộ sự thật. “Thưa Sư phụ, con không còn là Người tiên phong nữa.”
“...?”
“Con đã thua trong một cuộc thi đấu với những người khác và bị loại khỏi danh hiệu Người tiên phong.”
“...Đây là một tình huống nghiêm trọng khi cậu không biết thế giới sẽ ra sao. Nên là đừng có đùa giỡn.”
“Đó là sự thật ạ.”
“...” Không gian im lặng trôi đi trong một thời gian dài. Người đàn ông lạ mặt đứng ngây ra vài phút trước khi một tĩnh mạch trên cổ ông ta phồng lên. “Sao bây giờ mới nói?!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook