Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 1120

.

.

.

“T-Tại sao Thủ lĩnh lại cầm một cái cày tay?”

 

“Piaro là một nông dân.”

 

“Ng-Ngài đã nghỉ hưu...”

 

Amelda đã tận mắt trải nghiệm trong những thập kỷ qua, rằng cuộc sống của một kẻ chạy trốn khủng khiếp và bấp bênh như thế nào. Gãy chân tay là chuyện thường tình, và cô đã nhiều lần vượt qua con đường sinh tử. Piaro là kẻ phản bội chính, nên cuộc đời của anh hẳn còn khủng khiếp hơn của họ...

 

‘Anh ấy chắc đã bị thương nặng. Anh ấy chẳng thể cầm một thanh kiếm lần nữa...’

 

Những giọt lệ trào ra từ mắt Amelda. Cô phẫn nộ với những lời nói dối tốt đẹp của Mercedes rằng Piaro vẫn khỏe mạnh. Mercedes lẽ ra phải thành thật, dù sự thực có phũ phàng đến đâu. Như thế cô sẽ chuẩn bị được tâm lý.

 

Chùn bước.

 

Amelda tạm thời đánh mất tâm trí giữa tình huống phi lý này. Cô đang rơi lệ như gà ị thì hoa xác chết trên vai Piaro động đậy. Nó bắt đầu vùng vẫy điên cuồng.

 

-Puraaaaaaaah!

 

“Ưgh!” 

 

Hoa xác chết phát sáng lúc nó hét lên, và mặt Grid tái xanh. Tiếng hét xé toạc đôi tai anh, và mùi hôi thối khủng khiếp gây ra đủ thể loại trạng thái bất thường.

 

“Nó tỉnh dậy khi xung quanh toàn những kẻ xấu xí, nên nó đương nhiên là sợ hãi rồi”. Noll tặc lưỡi như thể hiểu phản ứng của hoa xác chết.

 

Lúc đó, Noll đã chạy ra xa rồi. Ma cà rồng là một chủng tộc với khứu giác phát triển tốt, và cậu ta đơn giản là không chịu nổi mùi hôi thối của hoa xác chết. Grid với Mercedes đứng ở hàng đầu của nhóm. Một người đàn ông tóc đen với đôi mắt dữ dội và một người phụ nữ tóc trắng có đôi mắt điềm tĩnh cùng lúc rút kiếm, trông hợp nhau đến kỳ lạ.

 

“Dành hết tâm sức để hồi phục đi. Cậu rút lui xa như Noll đi, Teruchan.”

 

Grrưk. Một chiến binh không bỏ chạy... Kweek.

 

“Teruchan ngất rồi!”

 

“Lãnh chủ, hãy để cậu ta cho thuộc hạ và tập trung vào kẻ thù trước mặt ngài.”

 

“Tôi sẽ ủy thác cho anh, Asmophel.”

 

Grid nhìn chằm chằm vào hoa xác chết và để các đồng sự đang bối rối lại phía sau.

 

‘Đây là cơ hội của chúng ta.’

 

Piaro đã nói rồi đấy. Anh ấy đào đất trong khi hoa xác chết đang ngủ. Noll đã nói về việc ‘nó’ sẽ bối rối ra sao khi nhìn thấy Grid đẸp TrAi sau khi thức dậy. Đúng thế. Hoa xác chết đang tương đối thiếu sự bảo vệ. Giờ là thời điểm để quyết định bên thắng bên thua.

 

Mercedes gật đầu khi cô đọc được ánh mắt của Grid. Họ hồi tưởng lại giác quan chiến đấu của mình và sắp nhảy tới trước cùng một lúc.

 

Hưhư, nhóc ngạc nhiên chứ gì”. Piaro mỉm cười ân cần và xoa đầu (?) của hoa xác chết. Rồi một chuyện đáng kinh ngạc diễn ra.

 

-Purah...? Hoa xác chết ngừng gào thét. Cái mồm đầy răng nhọn há hốc, và nó nghiêng đầu (?) một cách khó hiểu khi được Piaro vuốt ve. 

 

“Anh chàng dễ thương à. Đừng lo. Sẽ không ai làm nhóc bị thương đâu. Ha?” Vẻ mặt Piaro đanh lại. Anh nhận thấy độ dày của thân cây hoa xác chết không hề đồng đều và một phần bị phồng lên. “Ồ, nhóc ăn nhầm cái gì đó à?”

 

-Pura? Hoa xác chết rối bời vì cái chạm ấm áp mà lần đầu tiên nó cảm thấy và lắc đầu. Đồng chí này không thể hiểu tiếng người. Dù vậy, hoa xác chết có thể cảm nhận được điều đó vì lý do nào đấy. Con người này đã lo lắng cho nó... Không, hắn đang cố gắng giết nó.

 

-Kieeeek! Hoa xác chết cảnh giác hét lên. Đó là bởi Piaro bỗng dưng bóp cổ (?) nó.

 

“Cứ chịu khó một chút thôi. Kuoong!” Piaro thì thầm với hoa xác chết đang vật lộn điên cuồng trong khi giữ thân cây của nó, dồn sức mạnh vào đôi cánh tay và lưng anh lúc anh siết chặt tới mức đỏ bừng. Piaro gập eo về sau và lộn ngược hoa xác chết trên mặt đất. Đó là một đòn German suplex không chê vào đâu được.

 

“...?”

 

“...?”

 

Do Piaro đối xử tử tế với hoa xác chết, nên Grid và Mercedes đã ngừng đòn tấn công của họ một cách lúng túng. Thực hiện một cú German suplex sau khi đảm bảo là sẽ không có ai làm nó bị thương ư...?

 

‘Đây là một chiến lược săn quái vật mới à?’

 

Dĩ nhiên, phương pháp này hiệu quả vì nó là một quái vật dạng thực vật. Piaro là một nông dân huyền thoại và có thể tương tác với thực vật, nên anh có lẽ đã dùng khả năng này.

 

‘Nó có hiệu quả không nhỉ?’

 

Grid cũng nên thử. Giây phút anh nghĩ thế...

 

Khẹc, khẹc!

 

Những gợn sóng bắt đầu xảy ra ở phần thân của hoa xác chết lộn ngược. Một vật chất lạ trong thân cây di chuyển từng chút một và chạm tới các cánh hoa của hoa xác chết.

 

“Tốt lắm. Nhóc đã chịu đựng rất tốt đấy”, Piaro khen ngợi hoa xác chết và một lần nữa ôm lấy thân cây, nhổ nó lên khỏi mặt đất. Rồi thân cây thắt lại và điều kỳ diệu nào đó xảy ra.

 

-Purururururur! Hoa xác chết la hét và bắt đầu nôn mửa. Một vật thể lạ xuất hiện từ thân cây và cùng với mùi ôi thiu. Danh tính của vật thể lạ đúng như Grid mong đợi.

 

“Beniyaru!”

 

Beniyaru của Thập Nhị Tể tướng đã bị ăn bởi hoa xác chết. Cô ta bị bao phủ bởi một chất lỏng nhớp nháp màu trắng khi cô ta thức dậy.

 

“Hơ...”

 

Piaro cởi quần áo và che cho Beniyaru trần truồng. Sau đó, anh đặt hoa xác chết đang loạng choạng vì mất chất dinh dưỡng lên vai và đồng thời đỡ lấy Beniyaru.

 

“Cô không làm sao chứ?”

 

“Anh...”

 

Mùi đất ấm áp, một giọng nói chắc nịch như rễ cây đại thụ, cùng đôi mắt dịu dàng như vầng thái dương trên bầu trời...

 

Beniyaru đương nhiên biết danh tính của người này.

 

“Piaro...”

 

Một ‘người đàn ông thực thụ’ không giống như những nam tiên tộc yếu ớt và ti tiện... Một người thể hiện mọi thứ qua hành động chứ không phải lời nói—anh ấy đã cứu cô một lần nữa. Beniyaru được ôm bởi khuôn ngực rộng của Piaro và bắt đầu khóc. Cô không xấu hổ khi một thành viên của Thập Nhị Tể tướng đã được một con người cứu. Mà đúng hơn, cô chỉ muốn dựa dẫm vào ai đó ít nhất một lần.

 

“...” Piaro lặng lẽ vỗ vào lưng Beniyaru. Một phụ nữ đã liên tục hứng chịu đau khổ trong nhiều năm—cô ấy đã giả vờ mạnh mẽ, nhưng cô ấy hôm nay lại đáng thương một cách lạ thường đối với Piaro.

 

Trong khi đó, Grid thì đang đối diện với một cửa sổ thông báo.

 

[Nhiệm vụ ‘Tìm kiếm’ đã hoàn thành.]

 

[Hảo cảm với cây thế giới đã tăng nhẹ như một phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ. Có cảm giác rằng sẽ không lâu nữa trước khi bạn nhận được một phước lành mới từ cây thế giới.]

 

[Bạn đã đạt hảo cảm tối đa với Beniyaru như một phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ. Beniyaru sẽ lắng nghe mọi yêu cầu của bạn. Ngoại lệ duy nhất là một lời cầu hôn.]

 

‘Hay gớm nhể?’

 

Ai mới là kẻ đi cầu hôn chứ? Có lẽ cô ấy ý thức thái quá vì ngoại hình của mình. Cô ấy kém xinh hơn Mercedes một chút. Grid càu nhàu trong lòng vì niềm kiêu hãnh của anh trước khi phá lên cười.

 

‘Ủa ngay từ đầu sao mình lại theo đuổi cô gái của Piaro chứ?’

 

Grid thấy cái cách mà Piaro đang ôm chặt lấy Beniyaru trong vòng tay.

 

‘Giờ nó thực sự... Mọi chuyện bây giờ tốt cả rồi.’

 

Có một nụ cười ấm áp hiện lên trên mặt Grid lúc những cảm xúc cùng niềm hạnh phúc vô bờ ngập tràn trong tim anh. Piaro - người đã bị ràng buộc bởi việc báo thù trong quá khứ - đã muốn bắt đầu yêu trở lại. Grid sẽ ủng hộ Piaro như là vị vua, người bạn, và đệ tử của anh ấy.

 

‘Khan.’

 

Grid nhìn lên bầu trời xanh. Đó là để giấu đi những giọt nước mắt đang chảy xuống.

 

‘Ông có đang thấy không ạ?’

 

Họ đang sống với hơi ấm của trái tim mà Khan đã để lại.

 

***

 

Trong ngôi làng tiên tộc, những tiên tộc luôn đi chân đất ôm lấy Beniyaru vừa trở về an toàn. Đặc biệt, một nữ tiên tộc với khuôn mặt tròn đang nước mắt nước mũi tèm lem. Đó là Deruyaru. Không như các thành viên khác của Thập Nhị Tể tướng, cô chả quan tâm tới phẩm giá của mình.

 

“Sở dĩ hoa xác chết chỉ xuất hiện trên thế giới ngay khi nó bắt được con mồi là bởi tiếp xúc lâu với không khí rất nguy hiểm. Chúng buộc phải sống sâu trong lòng đất. Cơ hội săn mồi của chúng rất ít, nên chúng dành càng nhiều thời gian để tiêu hóa con mồi càng tốt. Có thể nói rằng chúng luôn ở trạng thái ngủ đông ngoại trừ lúc bắt con mồi.”

 

Deruyaru giải thích tại sao Beniyaru lại có thể sống sót cho dù đã bị hoa xác chết ăn.

 

“Nó đã không bị tuyệt chủng trong một thời gian dài do tính thận trọng và thói quen ngủ đông của nó.”

 

Hư, đứa trẻ tội nghiệp.”

 

-Pura...

 

Grid đã bị thuyết phục bởi sự thật mới trong khi Piaro trông rất thư thái. Anh vuốt ve hoa xác chết đang nằm trên vai.

 

...Không đúng, nó sắp chết chăng? Grid để ý rằng những cái lá của hoa xác chết đang héo đi trông thấy. Một quái vật rơi ra kinh nghiệm và vật phẩm sau khi chết. Điều này tốt cho Grid đấy, nhưng còn Piaro thì sao? Khoảnh khắc Grid nghĩ vậy...

 

“Lãnh chủ”, Piaro nói với vẻ mặt nghiêm túc, “Thuộc hạ có một yêu cầu.”

 

“Một yêu cầu sao?” Grid khịt mũi như một con bò đực. Đây là một yêu cầu từ Piaro, người đã luôn hy sinh bản thân. Grid rất vui và hào hứng vì anh coi đó là bằng chứng Piaro đã hoàn toàn mở lòng. “Cứ nói đi. Tôi sẽ lắng nghe mọi yêu cầu của anh.”

 

Ực. Beniyaru không biết vì sao, nhưng cô vừa nuốt nước bọt. Dường như cô đang mong đợi điều gì đó. 

 

Piaro ngập ngừng một lúc trước khi nói, “Thuộc hạ muốn mang đứa trẻ này đến Vương quốc Vượt hạng vũ trang và nuôi nấng nó.”

 

“...” Vẻ mặt của Beniyaru nguội đi.

 

Grid bối rối. “Một cái cây ăn thịt người á?”

 

“Nó là một đứa trẻ rất thông minh. Nó sẽ không hại người nếu thuộc hạ giáo dục nó thật tốt.”

 

“Tại sao anh lại muốn nuôi nó?”

 

“Chuyện đó... Hừm hứm, nó là một đứa trẻ kiên cường sống trong đất. Đứa trẻ này hiển nhiên là có khả năng thích nghi với đất mà nó bám rễ, và sự thay đổi chắc chắn sẽ tích cực. Việc Khu rừng của Cây Thế giới được gọi là vùng đất rộng lớn và màu mỡ nhất trên đời là bằng chứng cho điều này.”

 

“Chẳng phải vùng đất ở đây màu mỡ là do cây thế giới sao?”

 

“...Ngoài ra, nếu thuộc hạ giáo dục đứa trẻ này, nó có thể chống lại những kẻ xâm nhập. Nó sẽ là thứ bảo vệ cho những nông dân.”

 

“Được.”

 

“...Hơ?”

 

“Nuôi nó đi.”

 

“Th-Thủ lĩnh thực sự có thể nuôi một con quái vật ư?”

 

“Anh sẽ giáo dục nó một cách kỹ lưỡng chứ? Tôi tin ở anh đấy.”

 

“Lãnh chủ...!”

 

Ý định thực sự của Piaro đã được tiết lộ. Lanh lợi ghê. Đó là lý do anh ấy muốn nuôi nó. Thế này là đủ cho Grid rồi. Nói thật, Grid chả thể hiểu được thị hiếu của người này, nhưng anh muốn lắng nghe mong ước của Piaro. Anh mong Piaro được hạnh phúc từ giờ trở đi. Ngay sau đó...

 

-Nó trông có vẻ xấu xí theo quan điểm của nhân loại, nhưng hoa xác chết là một đứa trẻ ngoan, không giống với ngoại hình của nó. Ngay từ đầu, nó đã canh giữ khu rừng chống lại những kẻ xâm nhập xấu xa, giọng nói của cây thế giới vang vọng. Giọng nói ấm áp của bà (?) ấy đã khôi phục tinh thần và thể lực của nhóm Grid đã trải qua nhiều biến cố.

 

-Nó đã cô đơn lâu rồi, nhưng thật hay khi bây giờ nó đã gặp được một chủ nhân tốt bụng.

 

“Ah.”

 

Đây là lý do cây thế giới muốn tìm hoa xác chết hơn là giết nó. Grid đang cảm thấy được khai sáng thì cây thế giới nói tiếp.

 

-Cảm ơn ngài. Vua Anh hùng đã cứu vớt những đứa trẻ của ta mọi lúc mọi nơi. Ta có nhiều kỳ vọng ở ngài.

 

“...”

 

Những lời nói đáng lẽ là sự khen ngợi trong quá khứ chỉ gây thêm gánh nặng lên vai Grid. Nữ thần Ánh sáng đã xây dựng vùng đất phía bên trên rễ của cây thế giới. Anh sẽ hạnh phúc biết bao khi được thực thể như-người-mẹ đã tham gia vào việc sáng tạo ra thế giới khen ngợi đây? Tuy nhiên, Grid của ngày hôm nay thì lại bình tĩnh. 

 

“Những đồng sự của tôi gần như đã chết”. Grid có điều gì đó anh muốn nói. “Tôi biết ngài trân trọng tiên tộc bằng tấm lòng của một người mẹ. Tôi đương nhiên biết ơn vì đã có thể giúp đỡ Đức mẹ và tiên tộc. Mặc dù vậy, tôi từ chối hy sinh bởi những hành động của tiên tộc.”

 

“...” Tất cả các tiên tộc đang la hét về sự bất kính với mẹ của họ đều chìm vào im lặng.

 

Họ nhận ra những gì Grid đang cố nói.

 

“Tiên tộc đã chiếm giữ mọi khu rừng trên lục địa, và các lực lượng con người đã bắt đầu chống trả, cuốn theo chúng tôi vào nó. Dĩ nhiên, tôi biết tại sao tiên tộc lại chiếm giữ các khu rừng. Các bạn muốn bảo vệ thiên nhiên đã bị con người khai thác trong nhiều năm và muốn kêu gọi quyền lợi của tiên tộc. Các bạn muốn tạo ra một nơi để trò chuyện với con người. Nhưng kết quả là gì?”

 

Bạo lực chỉ kéo thêm bạo lực. Sự thiếu hòa đồng của tiên tộc là điều không bao giờ được bỏ qua.

 

Remiyaru, một trong Thập Nhị Tể tướng, bước tới. “Vị anh hùng và ân nhân của bọn tôi, điều mà ngài muốn nói là gì?”

 

Câu hỏi xuất phát từ sự tò mò thuần túy hơn là ác cảm. câu trả lời của Grid khá đơn giản. “Trong tương lai, tiên tộc nên báo cáo cho tôi trước khi họ làm bất cứ chuyện gì.”

 

“Sao cơ...” Các tiên tộc bị kích động. Thế này có khác gì một cuộc chinh phục đâu. Nó tương tự như thái độ của Đế chế Saharan trong quá khứ xa xôi.

 

“Ngài sẽ thiết lập chính sách của tiên tộc sao?”

 

“Không, tôi chỉ muốn cho các bạn vài lời khuyên. Quanh tôi có nhiều người thông minh lắm. Họ sẽ có thể cho các bạn hướng đi tốt hơn.”

 

“...”

 

Các tiên tộc đã có kinh nghiệm làm việc với Grid một lần và biết điều đó ngay lập tức. Grid hiện tại không hề nói sai sự thật. Chẳng có lời giả dối nào hết. Anh đang làm điều này vì tiên tộc. Hơn nữa, anh chỉ đang đưa ra cho họ một gợi ý mà thôi.

 

Deruyaru gật đầu đáp lại. “Tôi nghĩ nó tốt đó!”

 

Beniyaru đồng tình. “Chúng ta không thể hành động như thế này nữa.”

 

Các tiên tộc khác cũng có phản ứng tương tự.

 

“Bọn tôi không hiểu biết nhân loại.”

 

“Chẳng phải thiết lập quan hệ ngoại giao chính thức sẽ tốt hơn sao?”

 

“Tôi mong được cư trú ở Vương quốc Vượt hạng vũ trang cho một sự trao đổi qua lại.”

 

“Bản thân cô á Beniyaru?”

 

“Vâng, đó là điều mà tôi mong ước.”

 

“...”

 

Grid linh cảm rằng anh sẽ có được những đồng sự mới.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương