Lượt Chơi Hoàn Hảo - The Perfect Run
-
Chương 15: Nghiệp Tốt
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Ryan đã bị bắn nhiều lần đến mức hắn không thể đếm được.
Không giống như những tên Rồ Dại hay những trường hợp đặc biệt như gã Augustus, tất cả khả năng đặc biệt của hắn, từ điểm lưu cho đến ngưng đọng thời gian, đều bắt nguồn từ một nguồn sức mạnh thống nhất duy nhất thôi. Thông qua huấn luyện và thử nghiệm rất nhiều lần thì Ryan mới phát hiện ra ứng dụng đặc biệt của nó.
Hắn phải mất nhiều năm lặp đi lặp lại thì mới có cảm nhận tốt hơn về thời gian.
Càng trải qua nhiều tình huống, Ryan càng dự đoán và phản ứng tốt hơn với tình huống đó. Nếu ai đó sử dụng một chiêu võ thuật một lần rồi thì hắn ta sẽ có thể đoán trước nó vào lần tiếp theo nếu có kẻ khác tung lại chiêu đó. Hắn bây giờ thậm chí có thể dự đoán khi nào mà đối thủ sẽ ném một quả bom khói xuống đất và bắt lấy nó trước khi hắn kịp nhận ra luôn ấy chứ.
Nhờ thế nên việc học các kỹ năng về thể chất dễ như trở bàn tay luôn.
Nhưng nó cũng không hẳn là toàn năng, vì có những tình huống mà ngay cả phản xạ nhanh nhất cũng bất lực, chẳng hạn như bị chặt đầu bởi một lưỡi dao vô hình, hoặc bị tia laze nhanh như ánh sáng bắn trúng. Vì không có bất kỳ tốc độ siêu tốc nào cả nên Ryan không thể thực sự 'né' được đạn hoặc pháo.
Nhưng hắn có thể đoán trước được đường bắn của đối thủ trước khi chúng bóp cò. Cơ thể của hắn sau đó sẽ chuyển động một cách tinh vi, và đường đạn sẽ trượt và tạo cho đối thủ ảo giác rằng hắn có thể né được cả đạn.
Kết hợp với thời gian ngưng đọng, hắn là một đối thủ siêu khó đánh bại hay dính đòn từ góc nhìn của người ngoài.
Vì vậy, khi Vulcan tấn công hắn ta bằng cánh tay súng thần công của mình, Ryan đã tạm dừng thời gian trong tích tắc và tránh khỏi làn đạn. Một quả đạn pháo dày đặc làm nổ tung bức tường của trại trẻ mồ côi phía sau, làm sập những khối than và mở toang ra tới nơi trông có vẻ là một nhà bếp. Những con thú cưng bị mắc kẹt phía sau hàng rào hoảng sợ, một số con mèo điên cuồng tìm cách trốn thoát bằng cách leo trèo.
“Vulcan, đấy là trại trẻ mồ côi đó!” Atom Cat hét lên, nhưng trước khi hắn kịp lao tới giúp đỡ Ryan, Băng Meta liền lao đến tấn công hắn. Người anh hùng tránh được cú đấm chí mạng từ tên Mosquito và một quả cầu lửa nhỏ từ gã Mongrel.
Chuyển động của Atom Cat rất hỗn loạn và vụng về, cho thấy hắn không được đào tạo bài bản, nhưng tính nhanh nhẹn bẩm sinh của hắn đã bù đắp cho điều đó.
Đáng khen ngợi là Vulcan sững người trong tích tắc và có hơi xấu hổ. Thay vì tấn công Ryan bằng pháo hạng nặng và có nguy cơ phá hủy toà nhà, cô ta chuyển sang chiến đấu tay đôi. Lò phản ứng nhiệt hạch mini kích hoạt trên lưng bộ đồ cơ khí từng đợt ngắn, khiến con quái vật kim loại cao năm mét di chuyển với tốc độ nhanh như một chiếc xe đua.
Thể hiện tốc độ phản xạ nhanh nhẹn cực độ được mài giũa qua vô số vòng lặp, Ryan lộn ngược ra sau để né một nắm đấm khổng lồ vào mặt, rồi dậm chân. “Ta phải thừa nhận á,” gã bắt đầu nói, “ngươi không thể với tới nó!”
Các đòn tấn công của Vulcan ngày càng trở nên điên cuồng hơn, và khi cô không còn trại trẻ mồ côi trong tầm ngắm nữa, cô chuyển sang sử dụng vũ khí hạng nặng. Vai máy của cô ta mở ra và nhiều khẩu súng minigun chĩa ra, nã hàng trăm viên đạn vào Ryan.
Gã vận chuyển nhanh kết hợp giữa ngưng thời gian và canh thời gian để tránh các đòn tấn công, hắn cố gắng đi vòng quanh cỗ máy và tìm cửa sập buồng lái.
Trong khi đó, tên Psyshock vứt bỏ áo khoác, mũ và kính râm, để lộ hình dạng thật của mình. Hắn ta đã lột bỏ da thịt từ lâu, thay thế bằng hàng ngàn sợi dây màu đen tạo thành hình dạng con người quái dị. Cơ quan duy nhất sống sót sau khi hắn đột biến là hộp sọ, nên bộ não cơ sinh học của hắn lồ lộ hẳn ra ngoài. Đôi mắt neon của hắn khiến Ryan liên tưởng đến hai ngọn đuốc sáng rực ấy.
Psyshock định hình lại những sợi dây của mình để tạo thành tám cánh tay thon dài, biến bản thân thành một con nhện biến dạng khủng khiếp. Trong khi Vulcan chiến đấu với Ryan và Atom Cat chiến đấu với đồng bọn của hắn ta, một tên Rồ Dại nhảy qua khu vực đó chỉ trong một bước và tiến thẳng đến trại trẻ mồ côi.
Nhận ra điều đó, Ryan quyết định bỏ Vulcan và đuổi theo Psyshock, nhưng nữ Thiên Tài kia không cho phép hắn làm thế. Bàn tay của cô ta lao đến, đủ lớn để nghiền nát toàn bộ người hắn ta, trong khi khẩu súng ngắn của cô ta thì tung hỏa lực trấn áp họ.
Mặc dù có bộ giáp đáng sợ, Ryan có thể nói rằng Vulcan không hề có nhiều kinh nghiệm chiến đấu trực diện. Chuyển động của cô ta rất vụng về, và mặc dù vũ khí của cô ta nhắm đúng mục tiêu, nhưng không có tầm nhìn xa, không có chút xảo quyệt hay ứng biến gì cả. Có lẽ cô ta giao quyền kiểm soát cho một con AI cơ bản. Bộ giáp của cô ta rõ ràng là một nguyên mẫu được thiết kế để chống lại một mục tiêu siêu to lớn và bay trên không, thay vì một quý ông nhanh nhẹn và phong cách bảnh bao.
Nói tóm lại, Vulcan đã mang bộ giáp Wyvern-buster đến đấu với Quicksave.
Vulcan có thể sẽ thắng nếu cô ta dội bom cả khu vực này từ trên cao, nhưng thay vào đó, cô chọn cách thông báo sự hiện diện của mình và lao vào cận chiến trực diện. Ryan có thể cảm nhận được nỗi đam mê muốn chứng tỏ bản thân của cô ta trong một cuộc chiến, chắc có lẽ là muốn đánh bại Wyvern.
Đúng là phụ nữ.
Dừng thời gian mười giây, Ryan di chuyển sang bên trái bộ giáp, né tay và đạn của cô ta. Sau đó, hắn cẩn thận đấm vào khớp khuỷu tay bằng găng tay mình, nhằm mục đích gây sát thương tối đa cho khớp nối. Khi thời gian tiếp tục, độ giật được áp dụng hoàn toàn và cánh tay của người máy bị gãy ở điểm khuỷu tay. Cẳng tay rơi xuống đất, những luồng điện giật phát ra từ những bộ phận bị hư hỏng.
Đúng như hắn đoán khi lần đầu tiên quan sát nó ở xưởng, giống như bộ giáp thời trung cổ, Vulcan đã phải trả giá cho khả năng di chuyển siêu cao bằng điểm yếu ở các khớp nối.
"Ủa gì thế?" Ryan trầm ngâm. “ Đoản mạch à?”
“Ngươi chả có hài hước chỗ chó nào hết, Romano!” Vulcan chửi qua loa phóng đại trên áo giáp, rõ ràng là ghen tị với trí thông minh vô song của hắn. “Ngươi nghĩ là ngươi vui tính đấy, nhưng thực tế thì không hề!”
“Kìa kìa, đừng nhỏ nhen thế chứ.” Khi cô ta trả đũa bằng một loạt đạn khác, Ryan đóng băng thời gian và lao đến trại trẻ mồ côi, tên Psyshock đã biến mất qua cái lỗ mà Vulcan tạo ra trên tường.
Trong khi đó, Atom Cat đã khá hơn một chút. Mosquito thì đã bay đi như một con côn trùng, lao xuống để cố gắng dùng ngòi đốt của mình đâm vào người anh hùng. Trong khi Atom Cat có thể dễ dàng né tránh thì tên Mongrel lại bị hạn chế di chuyển. Kẻ Rồ Dại kỳ lạ kia xuất hiện rồi biến mất, tự đẩy bản thân bay đi trong khi cố gắng tấn công gã anh hùng bằng dụng cụ cầm tay của mình. Thỉnh thoảng, hắn ném một quả cầu lửa chỗ này chỗ kia, nhiều đám cháy nhỏ bùng lên khắp khu đất hoang.
Cầu lửa, khả năng tàng hình hạn chế, điều khiển không khí... Ryan nhận ra những sức mạnh này chính là sức mạnh từ Thần Dược nhái do Tập Đoàn Dynamis bán. Mongrel chắc hẳn đã trộn chúng thành cocktail để uống quá. Vì sức mạnh có được chỉ là bản nhái của những Thần Dược thực sự nên cơ thể của hắn có thể chịu tải được nhiều hơn hai loại, nhưng hắn phải trả giá bằng trí tuệ của bản thân mình.
Tuy nhiên, ngay cả khi buộc phải ở thế phòng thủ, Atom Cat vẫn chiến đấu hết mình để giành lại thế chủ động trong cuộc chiến hai chọi một này. Hắn ta cố gắng đấm Mongrel, đôi tay hắn tỏa sáng ra một luồng năng lượng đỏ thẫm, nhưng bất chấp những tiếng gầm gừ man rợ thì tên Rồ Dại vẫn cẩn thận không để lộ sơ hở.
Khi thời gian càng trôi qua, Ryan đã chạy đến được trại trẻ mồ côi, rồi buộc quay lại khi hàng chục sợi dây thò ra khỏi lỗ và đe dọa bắt trọn hắn.
Psyshock chui ra từ cái hố, tóm lấy bốn đứa trẻ bằng cánh tay xúc tu của mình; Sarah, bạn của con bé và hai đứa sinh đôi không quá tám tuổi.
Đôi mắt lạnh lùng của tên quái thú đó liếc nhìn Ryan với vẻ khinh thường trong khi một trong những sợi dây của hắn ta đang chui vào mũi của một trong hai cặp song sinh, máu và tai vương vãi khắp cơ thể hắn.
Không cần suy nghĩ kỹ, Ryan chộp lấy ba con dao và nhắm vào đầu Psyshock.
Đáp lại, tên Rồ Dại lập tức giơ Sarah ra trước đỡ đòn, khiến cô bé hét lên sợ hãi.
Ryan cứng đờ vì sốc, điều này khiến tên Psyshock ngay lập tức lợi dụng sơ hở để phóng một xúc tu về phía hắn.
Do thời gian hồi chiêu nên kẻ vận chuyển nhanh không thể đóng băng thời gian được nữa, và cánh tay xúc tu kia đánh vào hắn với tốc độ bàn thờ. Hắn ta cố gắng nắm lấy cái xúc tu bằng tay khi bị ném ra sau, những sợi dây đó đang cố gắng moi móc tới hộp sọ của hắn.
“Quicksave!” Atom Cat hét lên nhưng Mosquito đã tận dụng cơ hội này để xử lý gã, ném anh hùng qua hàng rào của chuồng. Chó mèo lập tức tràn qua, bỏ chạy tứ tán.
“Suỵt, đừng có cố quá, không là quá cố đấy Cesare,” Psyshock thì thầm với Ryan qua miệng hắn và thông qua đứa trẻ mà hắn đã kết nối. Những chiếc kim xuất hiện ở đầu xúc tu của hắn sẵn sàng cướp nội sọ. "Yên nào, và để ta vào. Chúng ta sẽ là một nhanh thôi."
Ừ, nếu mối nguy hiểm từ khả năng cảm xâm nhập não bộ của hắn ta mà không khiến Ryan căm ghét muốn giết Psyshock, thì việc lạm dụng trẻ em chắc chắn sẽ khiến thế.
Có vẻ như Vulcan cũng nghĩ như vậy. Thể hiện mức độ lịch sự cơ bản của con người đàng hoàng, cô ta ngừng chú ý đến Ryan và thay vào đó giơ bàn tay còn lại của bộ giáp vào Psyshock. “Thả bọn trẻ xuống đi thằng dị nhân kia,” cô ta cảnh báo. “Ta không yêu cầu lần thứ hai đâu.”
“Cút mẹ mày đi con đàn bà kia,” Psyshock trả lời một cách khinh bỉ, giương các con tin ra để bảo vệ bản thân khỏi vũ khí của Vulcan. Trong khi đó, Mongrel tiến về phía chuồng súc vật để kết liễu Atom Cat trong khi Mosquito bay vòng tròn phía trên chúng. Một số con chó ở lại thay vì chạy trốn và sủa giận dữ với gã Genome đó, nhưng chúng quá sợ hãi để tấn công.
Đáp lại, các ngón tay của Vulcan mở ra để lộ những lỗ hổng nhỏ, và bắn ra dòng plasma vào Psyshock. Cô nàng Thiên Tài ấy đã rất cẩn thận để không bắn trúng bọn trẻ, và cắt đứt xúc tu bằng tia laser siêu chính xác. Những bộ phận cắt lìa rơi xuống mặt đất như những con rắn bị chặt đầu, nhanh chóng rỉ sét thành bụi hữu cơ.
Lợi dụng sự mất tập trung của Psyshock, Ryan ngưng thời gian, dùng dao cắt những xúc tu gần mình nhất rồi lao về phía bọn trẻ. Với một cú vung nhanh, hắn cắt đứt sợi dây đang ghim vào cặp song sinh và bắt lấy cả hai ngay khi thời gian tiếp tục trôi.
Sợi dây xâm nhập trong mũi con tin liên tục tự chuyển động và tự đứt rời và nhanh chóng rơi xuống đất. Tên Rồ Dại đó đáp trả bằng cách bắn xúc tu của mình đi mọi hướng, nhắm vào cả Ryan và Vulcan. Kẻ vận chuyển nhanh bỏ chạy trong khi bế cặp song sinh trên tay, trong khi cô nàng Băng Augusti chỉ đứng yên và bộ giáp dày của cô làm chệch hướng mọi thứ.
Trong khi đó, trong khi Atom Cat hồi phục sau đòn vừa rồi, những con chó còn lại của nơi trú ẩn đã lấy hết can đảm để cắn Mongrel khi hắn ta đến gần. Với một tiếng gầm gừ đầy thú tính, Kẻ Rồ Dại đó giơ cả hai tay lên, phóng ra một quả cầu lửa sang bên phải và một luồng gió xoáy ở bên trái. Sự kết hợp này tạo ra một dòng lửa thiêu rụi toàn bộ những con thú nuôi. Những con chó tội nghiệp đó rút lên trong đau đớn khi luồng lửa kia thiêu sống chúng, tiếng rít của Mongrel chuyển thành tiếng cười điên cuồng.
Atom Cat lao vào Mongrel trong lúc hắn đang mất tập trung, và lần này gã đã dùng tay tóm được đầu hắn. Cơ thể của tên Rồ Dại kia chuyển sang màu đỏ thẫm và sau đó phát nổ tung toé.
Mongrel đã bốc hơi. Da thịt hắn tự phát nổ một cách yếu ớt, sức mạnh gần như không đủ để thổi bay không khí, nhưng vụ nổ đã tiêu diệt hắn ta, không để lại chút dấu vết nào cả. Quần áo, da thịt, thậm chí cả dụng cụ hắn mang theo; tất cả đều biến thành cát bụi.
Rõ ràng, nếu bị dồn vào chân tường, Atom Cat sẽ không chần chừ và sẵn sàng giết người.
Điều này khiến Mosquito lao thẳng vào hắn ta với sát khí nồng nặc. Siêu anh hùng trẻ tuổi sững người như thể gã nảy ra một ý tưởng nào đó, rồi gã chộp lấy một viên sỏi trên mặt đất và ném vào Mosquito. Tảng đá chuyển sang màu đỏ và chứa đầy sức mạnh bùng nổ của Atom Cat.
Tên Rồ Dại biết bay tự vệ bằng cách giơ cánh tay ra, và viên sỏi phát nổ ngay khi va chạm và hất tung hắn vào chiếc xe buýt nhỏ kia, chuông báo động của xe được kích hoạt và kết hợp với tiếng ồn khủng khiếp từ trận chiến, Ryan gần như không thể nghe thấy chính mình nói nữa là.
Atom Cat có thể điều chỉnh cường độ vụ nổ của mình và thậm chí trì hoãn chúng. Kinh nhờ.
Bản thân Ryan thì đã né được cả hai đòn tấn công của Psyshock và kéo cặp song sinh đến nơi an toàn, một đứa trẻ bất tỉnh, còn đứa kia thì khóc vì sợ hãi. “Không sao đâu, các em an toàn rồi,” Ryan cố gắng an ủi cả hai đứa, dùng tay vuốt mái tóc đen của chúng, “Các anh hùng đã đến rồi.”
Việc tốt trong ngày đã hoàn thành, giờ kẻ vận chuyển ngay lập tức quay trở lại cuộc chiến cao độ. Psyshock đã sử dụng tất cả các xúc tu của mình để kiềm chế Vulcan, cố gắng kiềm chặt cỗ máy xuống đất trong khi cố gắng tìm cách vào trong buồng lái của phi công trong tuyệt vọng. Hắn trông giống như một con mực khổng lồ đang cố gắng kiềm chế một con cá voi ấy.
Giống như lần trước, tên khốn đê tiện đó sử dụng những người bị bắt làm lá chắn sống, ngăn cản nữ nhân Băng Augusti sử dụng vũ khí trong khoảng cách gần.
Tức giận, Ryan lao vào Psyshock, ném dao vào hộp sọ của hắn. Dây xúc tu làm chệch hướng chúng, nhưng điều này đã thu hút sự chú ý của hắn. “Sức mạnh dịch chuyển tức thời à?” Tên Rồ Dại rít lên với Ryan. “Ngươi có sức mạnh Tím à?”
“Thông thường, ta sẽ đùa vài câu, nhưng trong trường hợp của ngươi, ta sẽ thanh trừ ngươi,” Ryan nói với vẻ nghiêm túc lạnh lùng và gồng găng tay. “Và ngươi phải chết trong đau đớn.”
Trước khi Psyshock kịp phản ứng, Ryan lại dừng thời gian, nhảy lên và đấm xuyên hộp sọ của tên Rồ Dại trong khi thời gian bị đóng băng. Nắm đấm của hắn ta xuyên qua xương và não kim loại của tên Rồ Dại như một chiếc bánh rán.
Ryan thích chơi đùa với kẻ thù của mình, nhưng hắn biết tốt hơn hết là không nên cho những tên khốn ngoại cảm bất kỳ cơ hội nào đánh trả. Đặc biệt là tên súc vật như Psyshock.
Khi thời gian quay trở lại, cơ thể đột biến của tên Psyshock ngã xuống đất và một đống xúc tu và não tung toé, kéo theo Sarah và đứa trẻ kia xuống cùng hắn ta. Ryan nhanh chóng dùng tay đỡ lấy Sarah, trong khi Vulcan bắt đám trẻ còn lại.
“Cô biết gì không, cô nàng bé tí, nếu cô không cố giết ta, ta sẽ gọi cô là anh hùng nửa mùa đấy,” Ryan nói, đặt Sarah xuống đất trong khi Vulcan cũng thả bọn trẻ xuống. “Mấy đứa, mấy đứa có thể tránh đi chỗ khác được không? Con robot chà bá này đang đợi mấy đứa tránh xa để bắn ta á.”
Cô bé Sarah gật đầu lia lịa, nhanh chóng nắm lấy tay đứa bạn cùng tuổi và chạy trốn đến nơi an toàn. Vulcan vẫn im lặng, nhìn bọn trẻ tránh đường với sự cảnh giác cao độ. Ryan không biết đó là do hối hận, khao khát hay điều gì khác, nhưng cô nàng có vẻ trầm tĩnh một cách kỳ lạ.
Sau đó, khi chắc chắn bọn trẻ đã ở xa, Vulcan liền bắn thẳng tia plasma vào mặt Ryan mà không nói một lời.
Đoán trước được đòn tấn công, Ryan nhanh chóng ngưng thời gian và ném dao vào camera của cô nàng, khiến Vulcan bị mù trước khi cô nàng kịp nổ súng. Trong khi đó, Atom Cat thì cố gắng đấm Mosquito và cho làm nổ tung chiếc xe buýt nhỏ, nhưng gã côn trùng đó đã bay đi khi Atom Cat lại quá gần.
Một cái bóng khổng lồ vút qua chiến trường, theo sau là một tiếng gầm vang dội khủng bố. Tất cả mọi người có mặt đều sững sờ, từ cả con vật nhỏ nhất cho đến chính Vulcan khi thấy một bóng dáng khổng lồ bay qua.
Một con rồng vảy trắng khổng lồ, dài gần 20 mét, có cổ thon dài, đôi cánh chuồn chuồn và đôi mắt vàng ròng, móng vuốt siêu cứng có thể cắt xuyên thép, cái đuôi mạnh mẽ của cô ta có một cái cục gai to, và mặc bộ đồ có logo của Tập Đoàn Dynamis và Il Migliore ngay trên ngực.
Wyvern xuất trận rồi.
Sau khi cô ta trình diễn xong, nữ rồng đáp xuống ngay trên Vulcan, dậm mạnh vào bộ đồ người máy của cô, tạo ra một miệng hố nhỏ bên dưới. Nếu Ryan không làm hỏng camera của cô ta, cô nàng Băng Augusti đã kịp bay đi rồi, nhưng giờ Wyvern đã ghim chặt cô ta xuống đất dưới sức nặng khổng lồ của mình.
Mosquito ngay lập tức cố gắng bay đi, và nữ rồng nhanh chóng giơ tay lên.
BỐP!
Wyvern tát Mosquito từ trên cao, giống như cách con người quơ một con ruồi á. Cú đánh làm phẳng gã côn trùng như một con côn trùng, tứ chi và cánh của hắn bị gãy, máu xanh chảy ra từ vết thương hở.
Sau đó, không bỏ lỡ một nhịp nào, Wyvern đập cỗ máy của Vulcan xuống đất, đập vỡ các khẩu súng sáu nòng kia. Cô nàng băng Augusti cố gắng kích hoạt lò phản ứng nhiệt hạch mini của mình để bay đi nhưng không thể thoát khỏi vòng kẹp siêu chặt của con rồng ấy.
“Đừng có làm hỏng lò phản ứng đó Wyvy!” Ryan hét vào mặt cô vì nhận ra sự nguy hiểm. “Mở buồng lái ra! Mở buồng lái ra!”
Dường như đã nghe thấy hắn ta, Wyvern tấn công siêu chính xác và nữ rồng cẩn thận rút con người bên trong bằng móng vuốt của mình mà không làm hỏng phần còn lại của bộ đồ. Trước khi cô nàng Băng Augusti nhếch nhác kịp phản ứng, Wyvern đã ném cô ta xuống đất và Atom Cat chuyển sang khống chế cô ta.
Ryan đã kiểm tra cỗ máy, và may mắn thay, Vulcan đã nhìn đủ xa để lắp đặt một khoá an toàn trong lò phản ứng nhiệt hạch trên áo giáp của cô. Thành phố sẽ không bay màu vì bom nguyên tử… vào lần này.
Thay vì khiến chúng sợ hãi, chiến thắng oanh liệt của Wyvern đã khiến cho bọn trẻ vui cười hớn hở, chúng hét lên sung sướng sau một khoảng lặng ngắn. Chỉ có đứa trẻ mà Psyshock đã kết nối vào vẫn còn bất tỉnh, song sinh của cô bé đang cố gắng lay cô bé dậy. Ryan ngay lập tức chạy đến bên họ để trợ giúp y tế.
May mắn thay, hắn đã dành đủ thời gian nghiên cứu y học và sinh học để kiểm tra sức khỏe cho cô bé. Mặc dù não bộ bị xâm nhập, nhưng Psyshock thường không làm tổn thương các vùng não quan trọng của đối tượng; đứa trẻ tội nghiệp này chỉ bị chấn động nhẹ thôi, và vẫn sống sót.
“Em ấy vẫn ổn chứ?” Sarah hỏi Ryan, sự hưng phấn dần thay thế bằng sự lo lắng khi những đứa trẻ mồ côi vây quanh.
“Ừ,” hắn nói, dùng áo khoác để lau máu trên mũi bệnh nhân. “Nhưng cô bé sẽ cần nghỉ ngơi một thời gian đấy.”
“Chúng giết những con chó con rồi,” một trong những đứa trẻ nói, kinh hoàng nhìn những con vật đã bị đốt xác và hàng rào bị phá hủy.
Wyvern quan sát khung cảnh một lúc, từ cái lỗ trong trại trẻ mồ côi cho đến tàn tích rỉ sét của Psyshock. “Quicksave, chúng ta sẽ có một cuộc trò chuyện rất, rất dài,” cô nói, giọng nói mạnh mẽ của cô giống tiếng gầm của một con T-rex hơn là một con người. “Và cả cậu cũng vậy đó, Atom Cat! Hai người đang nghĩ gì mà xông thẳng vào lãnh thổ kẻ địch mà không được cho phép hay tiếp viện vậy hả?! Cả hai người có thể đã bỏ mạng đấy!”
“Chúng đang bắt cóc trẻ em!” Atom Cat tự bào chữa cho mình.
“Vậy lẽ ra cậu nên gọi ta đến tiếp viện,” Wyvern trả lời với giọng chắc nịch. “Các người may mắn là ta đang theo dõi Vulcan để đảm bảo rằng cô ta không gây rắc rối nào đấy.”
Nhắc đến Vulcan, cô ta nổi cơn thịnh nộ khi bị Atom Cat ghìm chặt xuống đất, không thể thoát khỏi hắn ta. Wyvern biến trở lại thành người, bộ đồ của cô cũng chuyển sang kích thước mới trong khi nhìn cô nàng Băng Augusti với vẻ thương hại. “Tất cả là do cô tự chuốc lấy thôi, Jasmine.”
“Cái đ* mẹ nhà ngươi, Laura,” Thiên tài Băng Augusti trả lời, cay đắng và tức giận. “Đồ chó đẻ.”
“Có ai có dây thừng không?” Atom Cat hỏi, phát ngán với việc kiềm chế Vulcan chỉ bằng tay của mình.
“Ta có còng tay và bịt mắt trong xe á,” Ryan nói, Wyvern nhướn mày nhìn hắn. “Ta hay hẹn hò với những người kỳ lạ lắm.”
Nữ siêu anh hùng liếc nhìn cả Ryan và Atom Cat, tay chống nạnh. “Cả hai người đều bị cấm túc.”
“Vâng ạ, thưa mẹ rồng,” Ryan rên rỉ rồi quay về phía Mosquito đang quằn quại trong vũng máu của chính mình. "Hắn vẫn còn sống kìa."
“Vừa đủ sống,” Wyvern thận trọng trả lời.
“Tại sao mày lại bắt cóc bọn trẻ hả lũ khốn?” Atom Cat gầm gừ với tên Rồ Dại.
“Hút... máu bố mày…này...” Mosquito rít lên.
“Trả lời đi, và bọn ta sẽ chữa trị cho ngươi,” Wyvern nói chắc nịch. Trong khi cô tức giận vì họ tự ý hành động, nhưng cô không hề thương xót gì lũ Rồ Dại hết. “Trong tình trạng hiện tại, ngay cả khi với cơ thể cường hoá, ngươi vẫn sẽ chảy máu đến chết trong vòng vài phút.”
Mosquito im lặng trong vài giây, có lẽ đang cân nhắc giữa việc có nguy cơ bị sếp giết vì chỉ điểm, hay chết ngay bây giờ. Bản năng sinh tồn là một sức mạnh mạnh mẽ, hắn quyết định lên tiếng. “Do… nơi đó… có trục quá nhỏ đối với người lớn… và những con robot điên rồ đó, chúng bắn tất cả Genome ngay trong tầm mắt…”
“Robot gì?” Wyvern lặp lại.
"Nơi nào?" Ryan tò mò thăm dò hắn.
“Một hầm trú ẩn mà... Adam muốn tiếp cận… bên dưới Khu Đồng Nát… không biết là gì…” Mosquito rít lên đau đớn. “Làm ơn, cơn đau… kinh khủng quá…”
“Ta đã gọi cho bác sĩ khi nhìn thấy bọn trẻ,” Wyvern nói, chạm vào tai nghe của cô. “Họ sẽ đến sớm thôi.”
Và với những lời này, Ryan liền còng tay Vulcan, người đã giúp cứu một trại trẻ mồ côi. Hắn nghiệp chướng của mình sẽ không tăng quá cao!
Những đứa trẻ khác bước ra từ trại trẻ mồ côi, trận chiến kết thúc và ngay lập tức chạy đến bên Wyvern, đòi cô ký chữ ký. Những người khác chuyển sang giúp đỡ những người bạn bị thương, và Ryan nghe thấy cái tên 'Giulia' vang lên nhiều lần.
“Ê mèo con, nếu ngươi có thể tạo ra đạn nổ, tại sao ngươi không mang theo dao ném á?” Ryan hỏi Atom Cat, chi tiết đó khiến hắn khá khó chịu. “Nó sẽ thực dụng và tốt hơn nhiều so với việc lấy những viên đá ngẫu nhiên á.”
“Ta không hề nhận ra mình có thể sử dụng sức mạnh của mình theo cách này,” Atom Cat thừa nhận, hơi ngượng ngùng, “Ta biết ta có thể trì hoãn vụ nổ vài giây, nhưng ta chưa bao giờ nghĩ mình có thể kết hợp chiêu đó để tấn công tầm xa. Tự nhiên ta nảy ra ý tưởng đó trong lúc hành động thôi.”
"Chật, vừa non vừa xanh."
“Và ngươi…” hắn ngừng nói, cố gắng tìm một câu trả đũa hay, “Tím đó thây?”
“Ừ, ta sẽ cho ngươi một giờ để nghĩ ra câu hay hơn á.” Thành thật mà nói, mèo con nên tự hào vì đã làm rất tốt chỉ dựa vào tài năng thô ấy.
Bản thân Ryan cũng nhìn vào điện thoại di động của mình để xem trận chiến có được đưa tin hay không; nhưng thay vào đó, hắn nhận được thông báo từ thiết bị của mình bên trong trụ sở chính của Il Migliore.
Đã phát hiện lỗ hổng bảo mật sau.
Đù.
Ryan không phải là người duy nhất theo dõi Tập Đoàn Dynamis thông qua hệ thống máy tính. Hắn bắt đầu truy tìm IP để điều tra, đề phòng trường hợp đây là công việc của tên sát thủ kia.
“Này mấy đứa, đoán xem nào,” Ryan giơ điện thoại lên và nói. “Ai muốn chụp ảnh với Wyvern nào?”
"Em!" "Em!" "Em!" Tất cả bọn trẻ đều giơ tay, khiến Wyvern bối rối và Atom Cat tỏ ra thích thú. Ngay cả Sarah bé nhỏ gắt gỏng cũng có vẻ hơi nhiệt tình.
Họ dành vài phút để chờ Cảnh Vệ Tư Nhân chụp những bức ảnh selfie hài hước, còn Vulcan trừng mắt nhìn họ và phía sau là tên Mosquito đang chảy máu đến chết.
#Darkie
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook