Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Lược Thiên Ký (Bản dịch)
Chương 53: Phá Giai Đan

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Thi triển liên tục năm sáu lần nhưng lần nào cũng thất bại khiến Phương Hành vò đầu bứt tai, lúc vẫn muốn tiếp tục tu luyện nữa lại phát hiện linh lực trong cơ thể đã tiêu hao gần hết, hắn đành uống một ngụm linh tửu, bổ sung linh khí của bản thân. Linh tửu này do chính hắn giã vụn yêu đan rồi cho vào hồ lồ, rượu cùng với yêu đan hoà lẫn với nhau thành món đan tửu vô cùng quý giá. Đây là phương thức truyền thống mà hắn nghiên cứu được khi còn ở Yêu Chướng sơn, có thể tận dụng triệt để yêu đan mà không lãng phí một giọt nào.

Hắn sở hữu tư chất cấp Đinh, vốn không thể hút lấy linh khí ngập tràn trong trời đất, chỉ có thể bổ sung linh khí từ ngoại giới. Bây giờ, cùng với sự tăng trưởng về tu vi của bản thân, cơ thể hắn đã được linh khí lọc tẩy hai lần, tẩy gân phạt tủy, dần dần cũng có thể hấp thụ một chút linh khí. Thế nhưng linh khí khôi phục vẫn rất chậm, đệ tử tư chất cấp Giáp ưu tú sau khi linh khí tiêu hao sạch, chỉ cần khoảng chừng hai ba canh giờ đã có thể khôi phục rồi, mà Phương Hành cần đến một hai ngày mới khôi phục, chậm vô cùng. Tuy nhiên nếu khôi phục bằng cách tiêu hao linh thạch thì cũng chỉ cần nửa ngày, còn nếu uống linh tửu, chỉ nửa canh giờ là đủ.

Mà đặc tính này cũng quyết định trong việc tu luyện đệ tử tư chất cấp thấp tiêu hao tài nguyên nhiều hơn đệ tử tư chất cấp Giáp. Đạo môn chú trọng tư chất, cũng không phải không có lý do. Bởi vì trên con đường tu hành sau này, trừ khi Phương Hành đạt Trúc Cơ thành công, nếu không sự chênh lệch này vẫn còn tồn tại.

Bất kể tu tập pháp thuật hay là tu luyện thường ngày, cũng đều cần tiêu hao tài nguyên, tích tiểu thành đại, đó là những con số rất đáng sợ. Đây cũng là một đạo lý như đinh đóng cột trong giới tu hành, nếu thiếu khiếu bẩm sinh, thì lấy tài nguyên bù lại. Đến khi trúc cơ thành công, thiếu sót trời sinh này mới biến mất. Đương nhiên, dù là hiện giờ song do có đầy đủ tài nguyên, nên Phương Hành cũng có thể không cần lo lắng về việc tiêu hao này.

"Ồ? Tiêu hao sạch linh khí, rồi bổ sung lại từ từ, vậy mà lại có cảm giác linh khí đã tăng lên?"

Phương Hành tu hành Cầm Long Khống Hạc Công không đạt được tiến triển đột phá nào, nhưng lại nhạy bén phát hiện linh khí của bản thân có thay đổi. Hắn phát hiện ra rằng, không ngừng tiêu hao linh khí rồi sau đó bổ sung linh khí sẽ làm cho tu vi của mình từ từ tăng lên. Tu vi của hắn vốn do sắp đạt đến cực hạn nên tăng trưởng trì trệ, nhưng giờ dần dần tiến tới trạng thái đỉnh phong.

“Đúng rồi, nhìn chung thì việc tu luyện và sức lực con người đều có cùng một đạo lý, trước kia Đại thúc thúc dạy ta luyện võ đã nói, sức lực cần phải được liên tục tiêu hao hết, rồi sau đó hồi phục lại. Thông qua quá trình đó, sức lực sẽ càng lúc càng lớn, về việc tu hành, thật ra thì đạo lý cũng giống như thế, chính là cần phải rèn luyện liên tục, chỉ vậy mới có thể trở nên ngày càng mạnh, nền tảng cũng được vững chắc..."

Bản thân Phương Hành ngẫm nghĩ về đạo lý tu hành. Không có người nào thèm đoái hoài đến các đệ tử ngoại môn như bọn họ, những đạo lý tu hành này đều phải tự mình lĩnh ngộ.

Sau khi phát hiện ra vấn đề này, Phương Hành càng chăm chỉ luyện tập Cầm Long Khống Hạc Công. Cứ như thế thời gian dần dần trôi qua, tu vi vẫn luôn thiếu một chút là đạt đến Linh Động tam trọng đỉnh phong của hắn ấy vậy mà đã dần tăng lên, hoàn toàn đạt đến trạng thái đỉnh phong. Bấy giờ, hắn cảm thấy tu vi của mình không thể nào tăng lên được nữa, nó đã hoàn toàn đạt đến giới hạn bản thân rồi.

Mà bấy giờ cách ngày hắn tấn công Mạnh Huyền Chiếu cũng đã gần một tháng.

Trong khoảng thời gian này, Phương Hành mang bảo bối mình giấu ở bên ngoài về, âm thầm trở thành tiểu phú ông trong ngoại môn. Cũng vì có khoản tiền kha khá dằn túi này, Phương Hành bèn chuẩn bị chế tạo ra một viên Phá Giai Đan.

Tu vi hiện nay của hắn đã đạt đến đỉnh phong Linh Động tam trọng, bất kể tu luyện như thế nào đi nữa, cũng không thể tăng được. Thế nhưng bước thêm một bước nữa là có thể tiến vào Linh Động tứ trọng, không những sức mạnh tăng vọt, còn có thể chính thức thăng cấp thành đệ tử nội môn. Đến lúc đó bí pháp điển tịch mênh mông của đạo môn cũng sẽ mở ra cho bản thân, khi ấy hắn mới có thể tu luyện pháp thuật một cách chân chính, có khả năng phi thiên độn địa!

Nhưng mà muốn vượt qua bước này, thì cần phải có Phá Giai Đan!

Ở Thanh Mộc Các trong đạo môn có bán Phá Giai Đan, thế nhưng giá tiền thì cần...

Một ngàn linh thạch!

Chỉ riêng giá tiền của một viên Phá Giai Đan đã là một ngàn viên linh thạch. Một trăm lượng hoàng kim, mới mua được một viên linh thạch, một ngàn viên linh thạch, bằng mười vạn lượng hoàng kim.

Đó là hoàng kim, chứ không phải là bạc trắng. Mười vạn lượng hoàng kim, ở nhân gian gần như có thể mua được nửa tòa thành trì.

Năm xưa Phương Hành ở Quỷ Yên cốc, lúc giàu có nhất cũng chỉ có ba vạn lượng hoàng kim, bảy ngàn lượng bạc trắng. Đó là tài sản do chín vị thúc thúc ngày đêm chém giết, cướp bóc xung quanh suốt mười mấy năm tích lũy tích góp được. Xem ra, quả nhiên tu hành không phải việc mà người bình thường có khả năng làm nổi.

Tất nhiên, cũng có lựa chọn khác, chính là tự mình thu thập đủ loại dược liệu luyện chế Phá Giai Đan, sau đó mời đan sư Tê Hà Cốc luyện chế. Như vậy, nếu không tính thù lao cho đan sư, chỉ riêng tiền mua Thạch Tinh tán và các loại linh dược khác tổng cộng hết năm sáu trăm viên linh thạch mà thôi, rẻ hơn gần một nửa so với thành phẩm. Đương nhiên, việc này cũng có rủi ro, đan sư giúp mình luyện đan, nếu thất bại cả lò linh dược đều bỏ hết, bọn họ lại không cần chịu trách nhiệm gì, chỉ có tu sĩ tự mình gánh chịu rủi ro này. Hoặc là dùng một ngàn viên linh thạch trực tiếp mua thành phẩm. Hoặc là chịu rủi ro có khả năng luyện đan thất bại, dùng một nửa giá tiền tìm người luyện cho.

Kể ra hiện nay Phương Hành cũng không tính là nghèo rớt mồng tơi, lần nhận phù chiếu này hắn đã kiếm được một trăm viên linh thạch, lại còn kiếm được tổng cộng chừng hai trăm linh thạch trên người ba kẻ Hậu Thanh, Liễu Tam, Tiền Thông. Cộng thêm khoản đoạt được từ Mạnh Huyền Chiếu, chiếm từ tay Hắc Tam, tổng cộng có khoảng năm trăm viên linh thạch, so khắp cả ngoại môn cũng xem như là hiếm thấy rồi. Nhưng mà, dù như thế, vẫn còn thiếu một nửa để trực tiếp mua Phá Giai Đan. Song nếu tìm đan sư luyện đan, Phương Hành sẽ thoải mái hơn nhiều. Số linh thạch hiện có trong tay hắn cũng khá dư dả.

Dù sao, nếu nhờ đan sư luyện Phá Giai Đan thì chỉ cần bản thân chuẩn bị tài nguyên là được, mà trong đó tài nguyên quý giá nhất chính là Thạch Tinh Tán, vẻn vẹn một món này đã có trị giá ba trăm viên linh thạch, mắc hơn so với những linh dược khác cộng lại. Trong tay Phương Hành đã có Thạch Tinh Tán rồi, nói cách khác, hắn chỉ cần tốn hai trăm linh thạch là có thể kiếm đủ các tài nguyên khác.

Tất nhiên, việc tìm đan sư luyện đan sẽ gặp phải rủi ro luyện đan thất bại, cách duy nhất để giảm thiểu cái rủi ro này chính là mời đan sư cấp cao giúp mình luyện đan, cấp bậc càng cao, rủi ro sẽ càng thấp.

Ở đạo môn lâu như vậy, Phương Hành cũng hiểu đôi chút về một số chuyện của giới tu hành. Đan sư tổng cộng được phân thành năm cấp, lần lượt là Thanh Lô đan đồ, Xích Lô đan sư, Tử Lô đan vương, Mặc Lô đan tông, Ngọc Lô đan thánh. Mỗi một cấp lại phân làm mười giai, cấp càng cao, tay nghề luyện đan lại càng tuyệt vời.

Thanh Vân Tông có một phân nhánh chuyên về tu luyện đan pháp, đó chính là Tê Hà Cốc. Trong đó tục truyền rằng người cao tay nhất là truyền pháp trưởng lão của Tê Hà Cốc - Thanh Điểu, cấp Xích Lô đan sư nhưng không biết giai cụ thể như thế nào. Đệ tử trong Tê Hà Cốc đều là Thanh Lô đan đồ, nhưng Tê Hà Cốc có mấy trăm đệ tử, cấp bậc cao thấp đương nhiên khác nhau, đệ tử lợi hại nhất đã là bán bộ Xích Lô rồi.

Đệ tử này Phương Hành đã từng gặp, chính là Hứa Linh Vân người khi xưa ở ngoài sơn môn ôm Tiểu Man vào trong. Đan sư cấp càng cao, tỷ lệ luyện đan thành công càng cao, mà giá để mời bọn họ ra tay cũng càng cao. Nhưng mà lại không có giá tiền cụ thể để tham khảo, dù sao những người bên cạnh Phương Hành hiện nay, đa số đều là những người không luyện nổi đan, Phương Hành tìm bọn họ chỉ có thể hỏi thăm tình hình đại khái, cụ thể như thế nào thì phải tự mình khảo chứng.

Nghĩ vậy, Phương Hành định tự mình đi khảo sát một phen.

Quyết định xong, Phương Hành bèn đi một vòng Thảo Tinh Đường của đệ tử ngoại môn, mua một chút thảo dược luyện chế "Phạt Khí Đan". Phạt Khí Đan được dùng để ổn định linh khí khi người tu hành cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, không khống chế được linh khí. Nó thuộc loại đan dược cấp bậc không cao, nhưng luyện chế vô cùng phức tạp, có tính thử thách tài nghệ của đan sư nhất.

Dù sao thì Phá Giai Đan cũng có vai trò quan trọng, Phương Hành sẽ không tuỳ ý tìm người giúp mình luyện chế ngay, vì thế hắn chuẩn bị đi thăm dò trước bằng "Phạt Khí Đan". Sau khi xác định bản thân đã tìm được đan sư có thể khiến mình yên tâm, mới bàn cụ thể về chuyện luyện chế Phá Giai Đan. Độ khó của Phạt Khí Đan còn cao hơn Phá Giai Đan, đan sư có thể luyện được Phạt Khí Đan thì việc luyện chế Phá Giai Đan cũng không thành vấn đề lớn.

Mang theo tất cả linh dược luyện chế Phạt Khí Đan, Phương Hành gói thành một cái túi, rồi đi tới Tê Hà Cốc.

Tê Hà Cốc ở phía tây của Vân Ẩn Phong, nằm gần vị trí mười vạn mẫu linh điền, dễ dàng thu hoạch linh dược. Về cơ bản, nơi đây ngăn cách với Thanh Vân Tông, đệ tử trong cốc cũng rất ít tiếp xúc với đệ tử bình thường của Thanh Vân Tông, sơn cốc này rộng gấp mười lần Thanh Khê Cốc nơi Phương Hành hiện đang ở. Đãi ngộ của đệ tử Tê Hà Cốc không giống với đệ tử bình thường, cho dù là ngoại môn cũng vẫn có động phủ của riêng mình.

Những đệ tử tu tập đan pháp này chẳng giống đệ tử bình thường, không bàn đến độ cao thấp của tu vi mà là xét về trình độ đan pháp. Có thể luyện ra đan dược cấp nào, địa vị sẽ cao cỡ ấy, muốn vào Tê Hà Cốc cũng cần có thiên phú, hoặc là có huyết mạch Mộc Linh hay Hỏa Linh vốn trời sinh thích hợp luyện đan, hoặc là có trình độ cực cao về y đạo và linh dược mới được.

Hứa Linh Vân để ý Tiểu Man đến vậy là bởi vì Tiểu Man sở hữu huyết mạch Mộc Linh. Huyết mạch Mộc Linh trời sinh gần gũi với linh dược, thậm chí có thể thay đổi dược hiệu và số tuổi của linh dược, việc tu tập đan pháp chính là làm ít mà công to.

Sau khi tiến vào Dược Linh Cốc thì thấy khắp nơi thanh tịnh ôn hoà, linh dược mọc thành từng cụm, một con đường nhỏ dẫn đến nơi nào đó không đoán được.

"Tìm ai đây?"

Phương Hành đứng ở cửa cốc, gãi gãi đầu, định trực tiếp bắt đầu hỏi thăm từ lối vào cốc.

Lướt mắt một vòng, thấy phía trước động phủ bên tay trái, có một đan đồ trẻ tuổi đang giẫy cỏ trong vườn hoa trước động, Phương Hành nặn ra một khuôn mặt tươi cười, đi về phía trước. Nào ngờ còn chưa mở miệng, đan đồ trẻ tuổi đã nhìn qua, đánh giá Phương Hành một phen, gương mặt không chút cảm xúc, lên tiếng: "Mỗi lần ra tay, bất kể luyện đan gì, đan tốt hay là đan hỏng, đều cần mười viên linh thạch..."

Phương Hành bỗng chốc ngây ra một hồi: "À thì, làm sao ngươi biết ta tới luyện đan vậy?"

Đan đồ nhìn Phương Hành một cái, đáp: "Đệ tử ngoại môn đến Tê Hà Cốc bọn ta nếu không phải là vì luyện đan thì là vì cái gì?"

"Đám đan sư này cứ xử sự như ông lớn vậy à?"

Phương Hành cười khổ một tiếng: "Được rồi, ta muốn luyện một lò Phạt Khí Đan..."

Chưa dứt lời, đan đồ trẻ tuổi đã nhíu mày, nói: "Luyện chế Phạt Khí Đan rất phiền, cần tam chuyển thập nhị hỏa, thất tôi cửu sát linh, mười viên linh thạch quá rẻ, ít nhất phải ba mươi viên linh thạch mới có thể mời ta ra tay một lần!"

Phương Hành bị kẻ đó làm cho hết hồn, cẩn thận hỏi lại: "Ta hỏi thêm một câu nữa, ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần trăm thành công?"

Đan đồ lập tức không vui, lạnh lùng mắng: "Ngươ iđấy, sao lại không hiểu quy củ đến vậy, đan sư luyện đan, một là về thiên cơ, hai là về địa khí, ba là về tài nghệ của đan sư. Thành công hay không thành công đều phải xem thiên ý, sao có thể hỏi người ta nắm chắc bao nhiêu phần thành công cơ chứ?"

Phương Hành im lặng, đảo mắt, vặt lại: "Ngươi nhận tiền luyện đan, mà ta không được hỏi ngươi có nắm chắc hay không à?"

Đan đồ đứng lên, bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Thế đạo hiện nay, người không hiểu quy củ thật sự ngày càng nhiều. Thôi được, nói thẳng cho ngươi nghe, ta là đan đồ nhị giai , việc luyện Phạt Khí Đan này thì... Nắm chắc ba phần!"

"Vãi nồi!"

Phương Hành trực tiếp nhảy lên, kêu: "Nắm chắc ba phần mà ngươi dám thu ta ba mươi viên linh thạch? Ngươi tưởng linh thạch của ta từ trên trời rơi xuống hả?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương