Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Ma Đạo Luân Hồi Ký
Chapter 560: Loạn chiến. (5)

Nhiệt Liệt Chào Mừng 50 Năm Giải Phóng Miền Nam Thống Nhất Đất Nước!!! Tặng ngay 25% Giá Trị Nạp Từ 30/4 Đến Hết 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

“Chết tiệt.”

Lâu rồi Hồ Dao Thành mới thốt ra một câu mắng chửi đầy phẫn nộ như thế.

“Đáng lẽ ta phải chuẩn bị chứ.”

Nam Cung Yển là nguồn sức mạnh to lớn.

Tuy con đường tuy khác nhau, nhưng lại có chung kẻ thù với Thiên Ma Thần Giáo. Mối nhân duyên sâu sắc của ông ta với Giáo Chủ cũng tính là đồng minh đáng tin cậy.

Nhưng Đàm Tư Vĩnh đã loại bỏ được quân ta.

‘Là Nam Cung Thế Gia thì có thể làm được nhiều việc thật. Đàm Tư Vĩnh đã lấy đi khả năng đó rồi.’

Đương nhiên Hồ Dao Thành đoán được đối phương sẽ đánh vào Nam Cung Thế Gia.

Nhưng có lý do khiến hắn không quá lo lắng.

‘Kiếm Vương lão tiền bối.’

Ở đó có Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm.

Giáo Chủ đã nói, rằng Kiếm Vương Nam Cung Yển là người duy nhất trong võ lâm đạt được cảnh giới kiếm tâm. Võ công có thể phát triển không ngừng, nhưng giác ngộ sâu sắc như thế thì không ai có thể bì được.

Một cường giả ở cảnh giới ấy dù là trong tình huống tồi tệ nhất cũng có thể duy trì sức mạnh ở mức độ nào đó và tự thân trốn thoát. Hơn nữa không chỉ có Nam Cung Yển mà còn nhiều cao thủ khác ở đó.

Hơn nữa, thực lực của Gia Chủ Nam Cung Đoan cũng không phải dạng tầm thường. Với nguồn lực của họ đủ để tự ứng phó mà không cần sự giúp đỡ từ phía Ma Giáo.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

‘Thậm chí nó cách An Huy không xa, các Ma Tôn và Thiên Ma Quân của bổn giáo cũng nắm hết các mặt trận.’

Về mặt tâm lý hầu như không có gánh nặng nào cả. Thế nhưng, Đàm Tư Vĩnh lại dám tấn công vào Nam Cung Thế Gia.

Ông ta còn cử năm trong số Thập Đại Cao Thủ và binh lực Thiên Long Cung đến càn quét. Với binh lực đó đúng là đủ khả năng tấn công, nhưng không ngờ lại đến mức này.

“Không thể kết thúc như thế được.”

Nói xong Hồ Dao Thành khẳng định.

“Đương nhiên là vậy.”

“Năm trong số Thập Đại Cao Thủ thuộc quân đội của Thiên Long Cung thì cũng giống như cả Thiết Huyết Thành bắt đầu hành động. Mặc dù một trong năm người đã bị tiêu diệt nhưng nguy hiểm vẫn còn. Ngoại trừ Thần Giáo và Thiết Huyết Thành thì không có môn phái nào có thể đảm đương nổi sức mạnh đó.”

“Đúng vậy. Tức là sức mạnh đó không phải gửi đi để tiêu diệt Nam Cung Thế Gia. Chúng vừa là tiềm binh vừa là đội biệt động.”

“Đúng vậy.”

“Cho đến hiện giờ, kế sách mà Đàm Tư Vĩnh đưa ra chưa có nhiều tác dụng. Và chúng ta cũng thế. Vì đọc được ý đồ của nhau nên thành công cũng không quá nửa.”

“Thế nhưng lần này, ý đồ của kẻ địch đã có tác dụng.”

“Đúng vậy. Nếu Nam Cung Thế Gia thất bại trong trận chiến, Đàm Tư Vĩnh sẽ lùi lại một bước để điều chỉnh chiến tuyến. Có điều, ông ta cũng thành công như ý mình, từ bây giờ…”

“Ông ta sẽ bắt đầu thay đổi dòng chảy của chiến tranh bằng cách sử dụng Tứ Đại Cao Thủ và quân đội Thiên Long Cung.”

“Chính xác.”

Khổng Dạ Trí rõ là một người được việc. Dù không thể sánh với Hồ Dao Thành, nhưng với tư cách là quân sư, hắn cũng là một người rất đáng để bàn việc.

Gương mặt Thảo Hài trở nên nghiêm trọng.

“Thay đổi dòng chảy của chiến tranh… vậy là sẽ trực tiếp tấn công binh lực của Thần Giáo.”

“Rất có thể. Chúng sẽ quyết tâm tấn công binh lực Thần Giáo, và đó chính là lúc chúng tin vào chiến thắng nhất.”

Đôi mắt Hồ Dao Thành lóe sáng.

“Dùng biệt động đội tinh nhuệ nhất. Tức là chúng sẽ cố gắng tấn công kẻ địch gần nhất ở An Huy.”

Tầm nhìn chính xác.

Thảo Hài có chút bối rối nói.

“Ở đâu chứ? Lẽ nào định đánh thẳng vào Thiếu Lâm…?”

“Có khả năng là thế. Nhưng khả năng không phải Thiếu Lâm cũng rất cao.”

“Sao ngài lại nghĩ như thế?”

Hồ Dao Thành chỉ vào bản đồ.

“Quân địch ở Hồ Bắc. Và phần lớn sức mạnh của biệt động đội xuất phát từ Hồ Bắc. Nếu như để tâm đến cả Thiếu Lâm thì chúng sẽ đánh vào lúc mà những cao thủ như lão tiền bối Xích Tùng và phương trượng Thiếu Lâm không có ở đó. Nghĩa là không cần phải vượt Đại Giang rồi tấn công Nam Cung trước.”

“À!”

“Hơn nữa, Viện Chủ Nguyên Lão Viện đã cử một ngàn Thiên Ma Quân đến Hà Nam. Hà Nam gần hơn Hồ Bắc, khi một lực lượng như thế hành động, không lý nào Đàm Tư Vĩnh lại không biết.”

Đôi mắt Hồ Dao Thành âm trầm đi thấy rõ.

“Vậy câu trả lời chỉ có một.”

“Thiết Huyết Thành…!!”

Thảo Hài nuốt khan một ngụm.

“Biệt động đội của đối phương chắc chắn rất mạnh. Nhưng với binh lực như thế cũng không thể làm gì được Thiết Huyết Thành.”

“Đúng là vậy.”

“Nếu thế…?”

“Nếu đúng như dự đoán của ta, Đàm Tư Vĩnh sẽ cử thêm một quân đội nữa.”

“Một quân đội nữa?”

“Đúng vậy.”

“Binh lực đủ để tiêu diệt Thiết Huyết Thành… lẽ nào là hoàng quân!?”

Hồ Dao Thành không đáp.

‘Hoàng quân ư.’

Cử hoàng quân đi đúng là việc lý tưởng. Hơn nữa, có rất nhiều lương dân ở ngoại thành Thiết Huyết Thành. Khi hoàng quân ập đến, họ chắc chắn sẽ mở đường cho hoàng quân.

‘Nhưng liệu lão ta sẽ cử hoàng quân ư?’

Số lượng hoàn quân gấp hơn mười lần Thiên Ma Quân.

Dù có tách ra hành động thì vẫn cần phải hết sức chú ý. Trong tình huống không phải là chiến tranh toàn diện, không lý nào lại cử hoàng quân ra trận, trong khi còn rất nhiều cao thủ võ lâm ở Trung Nguyên.

‘Trận đã bày xong. Nếu dùng bốn trong Thập Đại Cao Thủ thì đến cả Tùng thành chủ cũng khó mà đảm bảo tính mạng. Giả như cử Thần Thương Ngạn Khắc ra trận thì vẫn sẽ là trận chiến sít sao.’

Tức là, khả năng cao đối phương sẽ cử sức mạnh hỗ trợ phía sau hơn là dùng đến cao thủ đạt cảnh giới hóa cảnh.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

Đột nhiên đôi mắt Hồ Dao Thành lóe sáng.

“Có ai bên ngoài không!”

Một hồi sau, Các Chủ Bí Các đi vào.

“Tổng Quân Sư, ngài cho gọi thuộc hạ ạ?”

“Mang cho ta văn tự liên quan đến binh lực của địch ở Tứ Xuyên ngay lập tức.”

“Thuộc hạ đã rõ.”

Các chủ Bí Các lập tức mang văn tự đến.

Hồ Dao Thành lật giở những văn tự như điên.

Những văn tự này có viết chi tiết về hành động của Thanh Thành, Nga Mi và cả Đường Môn. Đương nhiên, nếu cẩn thận di chuyển, họ có thể tránh được sự chú ý của các thông báo viên, nhưng nếu không hành động bằng đường núi thì ắt sẽ bị phát hiện.

‘Không có.’

Vấn đề chính là không có dấu hiệu cho thấy cao thủ thuộc Tứ Xuyên Tam Môn sẽ hành động.

Đúng thế! Chỉ cần một phần trong số họ di chuyển chắc chắn sẽ có báo cáo về ngay.

‘Vậy càng kỳ lạ hơn.’

Mặc dù đã xem đi xem lại văn tự ghi lại động thái của binh lực Tứ Xuyên trong một năm qua, Hồ Dao Thành cũng không thấy có gì đáng ngờ.

‘Lý nào lại thế. Nếu Đàm Tư Vĩnh không bị điên thì chẳng thể nào bỏ qua Tứ Xuyên được. Tất cả lương dân ở Tứ Xuyên đều bị Tứ Xuyên Tam Môn kiểm soát. Nói cách khác, Đàm Tư Vĩnh đã xây dựng mối liên hệ chặt chẽ với Tam Môn.’

Hồ Dao Thành lại lên tiếng.

“Mang tất cả văn tự về binh lực của Thiểm Tây đến đây.”

Cũng hệt như thế.

Do đặc tính về vị trí nên số lượng thông báo viên ở tỉnh Thiểm Tây ít hơn Tứ Xuyên. Vậy nên họ chỉ tập trung vào động thái của phái Hoa Sơn và Tông Nam.

‘Vẫn không có gì cả.’

Tỉnh Thiểm Tây là khu vực được hai môn phái lớn nắm giữ. Đây cũng là nơi tập trung nhiều quân ta nhất sau Tứ Xuyên.

Thế nhưng lại không hề có báo cáo nào về binh lực ở Thiểm Tây trong suốt một năm qua.

‘……!!’

Hồ Dao Thành thoáng cảm nhận được sự bất hòa.

‘Không thể như thế được. Quá kỳ lạ rồi.’

Trong thời gian qua, họ đã chiến đấu với binh lực của hoàng cung, binh lực của Đàm Tư Vĩnh và Thiên Long Cung.

Nhưng họ lại không để tâm nhiều đến Thất Đại Môn Phái bắt tay với Đàm Tư Vĩnh. Dù đã theo dõi nhưng cũng không thể nắm bắt một cách triệt để. Bởi vì binh lực của Đàm Tư Vĩnh đe dọa đến họ khá nhiều.

‘Đó là vô tình ư? Hay ông ta cố ý làm thế để thu hút sự chú ý của quân ta? Không. Đàm Tư Vĩnh không rảnh để làm chuyện đó.’

Vậy thì…?

“Cả Đàm Tư Vĩnh cũng không quan tâm đến Thất Đại Môn Phái. Có điều, ông ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua Thất Đại Môn Phái đâu.”

Lẽ nào ông ta lại hoàn toàn không để tâm đến binh lực mà đáng lý ông ta phải để tâm ư? Hơn nữa, còn bỏ mặc họ trong suốt một năm qua?

‘Không thể được!’

Thảo Hài hỏi với vẻ mặt nghi hoặc.

“Tổng Quân Sư? Thất Đại Môn Phái ấy, ý ngài là…?”

“Ta hỏi Thảo Đoàn Chủ.”

“Vâng?”

“Nếu so về binh lực của ta và binh lực của Đàm Tư Vĩnh hiện tại thì ai là người có lợi hơn?”

Mặc dù có chút nghi hoặc nhưng Thảo Hài vẫn đáp không hề do dự.

“Đương nhiên là quý giáo đang chiếm ưu thế rồi. Nói cách khác, nếu nổ ra trận chiến toàn diện không tính cả chiến lược chiến thuật thì quân ta nắm chắc được sáu phần thắng rồi.”

“Ta cũng nghĩ thế. Và những gì mà ta và Thảo Đoàn Chủ biết, có lẽ kẻ địch cũng biết.”

“... Sao cơ?”

Đôi má Hồ Dao Thành khẽ run lên.

“Ý ta là sự khác biệt về sức mạnh không thể phủ nhận đó, không lý nào Đàm Tư Vĩnh lại để ngó lơ nó được.”

“……!”

“Thất Đại Môn Phái, và ngoại trừ Hoàng Phủ Thế Gia cùng Nam Cung Thế Gia đã bị diệt môn ra thì còn Tam Đại Thế Gia.”

Gương mặt Thảo Hài đã biến sắc.

Hồ Dao Thành hét lên.

“Các Chủ Bí Các! Hãy liên lạc với mặt trận ở Chiết Giang ngay lập tức! Phải tiếp thêm sức mạnh cho Thiết Huyết Thành! Chúng ta cũng phải liên lạc với Viện Chủ Nguyên Lão Viện để đảm bảo việc điều quân hiệu quả nhất!”

“Thuộc hạ xin nhận lệnh!”

* * *

Vùuu!

Thân pháp của Tây Lương nhanh như vũ bão.

Hộ Thiên Ma Hoàng Đoàn, Kim Hồ và Hổ Vương chạy theo sau hắn, nhưng tốc độ của hắn vẫn bỏ rơi họ một khoảng khá xa. Họ đã cùng nhau di chuyển nhưng tình hình hiện giờ quá cấp bách nên hắn phải tăng tốc hơn.

‘Lão tiền bối.’

Tây Lương cắn môi.

Trước khi giáp mặt kẻ địch ở Quý Châu, đột nhiên hắn nghĩ đến gương mặt của Nam Cung Yển.

Hắn chỉ nghĩ đến là một sự trùng hợp. Không, giả như Đàm Tư Vĩnh tấn công Nam Cung Thế Gia, hắn đã tin lão tiền bối vẫn đối phó được.

Sai rồi.

Lần này hắn đã bị lừa bởi thủ đoạn của Đàm Tư Vĩnh. Cử hơn nửa số Thập Đại Cao Thủ ra trận, ai mà tưởng tượng được ông ta sẽ làm gì chứ?

‘Xin thứ lỗi. Vì đã không tương trợ kịp lúc.’

Lúc xưa hắn đã có một đoạn đối đầu với Nam Cung Yển khi hắn tấn công Giang Tây Thương Hội.

Trong hoàn cảnh ấy, Nam Cung Yển đã sử dụng tâm kiếm để tìm mọi cách chỉ hắn đi đúng hướng. Mặc dù chỉ dùng tâm kiếm đúng một lần, nhưng Nam Cung Yển vẫn tin tưởng hắn đến cùng.

Mối quan hệ giữa Tây Lương và Nam Cung Yển chính là như thế. Dẫu gặp nhau không nhiều, nhưng ông ta luôn để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc.

Người như thế lại chết một cách vô nghĩa ư. Thật không thể tin được.

‘Đàm Tư Vĩnh!’

Vì ông ta mà nhiều lão tiền bối đã sang thế giới bên kia.

Vì binh lực của ông ta mà Xích Tùng và Huyền Thiên đã bị thương dẫn đến mất mạng.

May mắn là Huyền Thiên Chân Nhân đã giác ngộ và hòa làm một với núi Võ Đang, nhưng nếu không vì hành động của Đàm Tư Vĩnh thì ông ấy đã có thể dành phần đời còn lại chiến đấu vì thế gian này.

Vậy mà, không chỉ có hai người ấy, giờ đến cả Nam Cung Yển cũng thế.

Tây Lương nghĩ đến Nam Cung Yển.

Gương mặt Kiếm Vương tràn đầy lo lắng, vung vẩy tâm kiếm như in sâu vào trái tim Thiên Ma.

‘Nhìn này. Ngươi là người có thể độc ác nhất thiên hạ, nhưng cũng là kẻ yếu đuối hơn bất cứ ai.’

‘Nếu kẻ cầm quyền không sợ đổ máu thì lúc đó thế gian sẽ trở thành địa ngục. Ngươi cũng biết mà đúng không?’

Đôi mắt Tây Lương đã đỏ bừng lên.

Vùuuu!

Gió to làm y phục và đầu tóc hắn bay như điên.

Lóe!

Đột nhiên trong mắt hắn hiện lên khe núi đang bị bao trùm bởi thuật lực khủng khiếp.

Đường đến Thiết Huyết Thành, tỉnh Giang Tô.

Có vô số cao thủ đang chặn mọi ngả và tạo ra trận hình (陣形) khổng lồ.

(Bản dịch được thực hiện bởi A-H Team, đăng tải độc quyền tại INOVEL6.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL6.COM.)

‘Đã đoán trước rồi nhỉ.’

Đàm Tư Vĩnh đã biết. Tây Lương, không phải, là Thiên Ma Thần Giáo sẽ nhận ra.

Biệt động đội tiêu diệt Nam Cung Thế Gia sẽ hướng đến tấn công Thiết Huyết Thành.

Đó là lý do vì sao ông ta lại tạo ra một trận pháp khổng lồ như thế. Nhiều cao thủ đang vây quanh Thiết Huyết Thành và kiểm soát chặt chẽ không để bất kỳ quân chi viện nào tiếp cận.

Thế nhưng, chúng lại không ngờ rằng mối tai ương mang tên Tây Lương lại đến nhanh như thế.

Phừng!

Cả người Tây Lương bừng lên ngọn lửa.

Bên tai hắn dường như có âm thanh của Nam Cung Yển.

‘Nhất định đừng trở thành quái vật.’

Hỏa Viêm Trận từ Huyết Hỏa Thần Khí được khuếch đại nhờ Huyết Mộc Thần Khí bùng lên với khí thế đáng sợ.

Rầm!

Sau lưng Tây Lương xuất hiện hình ảnh Ác Quỷ Hung Tướng vô cùng rõ ràng.

Kẻ đại diện của ma quỷ tàn bạo và khủng khiếp nhất thiên hạ đang cầm lưỡi đao to lớn tựa Thái Sơn.

Vùuuu!!

Hung Tướng gầm tên một tiếng rồi vung đao về phía Hỏa Viêm Trận.

Nhiệt Liệt Chào Mừng 50 Năm Giải Phóng Miền Nam Thống Nhất Đất Nước!!! Tặng ngay 25% Giá Trị Nạp Từ 30/4 Đến Hết 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương