Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

“Kreung… Hm?”

Mái tóc xanh ngắn uốn lượn như những con sóng khẽ lay động khi Ciel Carnedas từ từ mở mắt.

Trong học kỳ đầu tiên, chiếc gối mà cô nhận được từ Isaac thực sự là loại gối chất lượng cao nhất, ngay cả những người được công nhận là chuyên gia về giấc ngủ cũng sẽ phải thừa nhận chất lượng tuyệt hảo của nó. Bất kể cô ở đâu, cơ thể cô đều được thư giãn và giấc ngủ sẽ kéo đến chỗ cô ngay.

Ciel từ từ đứng dậy.

Vì là ngày diễn ra buổi tiệc giao lưu nên Ciel được các hầu gái của Sảnh Charles giúp đỡ mặc một chiếc váy xanh thanh lịch.

Tuy nhiên, có vẻ như cô ấy không quan tâm tới việc mình trông có đẹp hay không hoặc trang phục có phù hợp với bầu không khí hay không. Thay vào đó, cô ấy lại đi quấn mình trong một chiếc áo khoác dày như thể cô ấy là một cuộn sushi.

Không khí mùa thu mát mẻ thổi vào mặt cô. Lúc này đang là nửa đêm.

Nơi này là đâu? Trông hơi cao…

Khi Ciel dụi mắt, cô cố nhớ lại những gì đã xảy ra trước khi ngủ thiếp đi.

“Đỉnh tháp…”

Đây là trên đỉnh của Cung điện. Khi bữa tiệc bắt đầu, cô ấy hẳn đã để cho chú dơi sử ma của mình, Zabet, biến to hơn để có thể bay lên đỉnh của ngọn tháp.

Thật tuyệt khi có lan can ở xung quanh đây để bảo vệ bản thân khỏi cơn gió lạnh mùa thu.

Ciel khẽ ngáp khi nghe một bài hát ru rương phát ra từ Cung Điện.

Âm nhạc dịu dàng đưa cô vào cơn buồn ngủ, nhưng có vẻ như đã đến lúc cô phải đứng dậy và làm việc trở lại rồi. Rốt cuộc, ngủ ngoài trời vào ban đêm không phải là điều mà cô nên làm.

Khi Ciel nhấc cơ thể nhỏ bé của mình lên, cô ấy nhìn về phía quang cảnh học viện ở phía bên kia của lan can.

“Huh?”

Trên đỉnh tháp đối diện, cô nhìn thấy một người con gái và một người con trai đang khiêu vũ một cách duyên dáng. Đó là một thiếu nữ có mái tóc màu hoa oải hương và một người thanh niên có mái tóc màu xanh bạc.

Ciel khoanh tay và tựa cằm vào lan can, cô nhìn họ biểu diễn điệu nhảy nhỏ của mình với đôi mắt nhắm hờ. Với cô, cảnh tượng đó khá là lãng mạn.

Tuy nhiên… ngoại hình của người thanh niên này có vẻ hơi quen quen.

“…!”

Cơn buồn ngủ của Ciel biến mất ngay lập tức.

Người thanh niên đang khiêu vũ chính là Isaac, con quái vật đã tặng Ciel chiếc gối yêu quý của cô.

Những ký ức về buổi kiểm tra cuối học kỳ hiện về trong tâm trí cô.

Hình ảnh Luce tức giận vì Isaac và bảo vệ anh hiện lên trong tâm trí cô. Không chỉ vậy, ngay cả Kaya cũng thế.

Cô đã nghĩ nếu Isaac hẹn hò với bất kỳ ai thì đó sẽ là một trong hai người đó.

'Nhưng tại sao cậu ấy lại khiêu vũ một mình với một cô gái mà mình chưa từng được gặp trước đây?'

Mặc dù không liên quan gì đến cô, nhưng khi tưởng tượng cảnh Luce đuổi theo mình với một con dao, Ciel đã cảm thấy lạnh sống lưng.

Cơn giận của Luce lớn đến mức vào buổi kiểm tra cuối học kỳ, sẽ không có gì lạ nếu cô ấy nổi cơn thịnh nộ.

'Khoan đã, họ đang đi xuống… Cái gì thế kia?'

Như thể là đã tận hưởng xong khoảng thời gian ở đỉnh tháp, Isaac và cô gái tóc màu hoa oải hương bắt đầu đi xuống.

Với một cụm sao đầy màu sắc bay xung quanh cơ thể, họ từ từ hạ xuống.

Chỉ đến lúc đó Ciel mới nhận ra người con gái đi cùng Isaac.

“Ma thuật đó… có phải là Dorothy Heartnova không?”

Danh tiếng của Dorothy rất nổi tiếng ở trong học viện.

Cô là thần đồng vĩ đại nhất của lục địa và được kỳ vọng sẽ đạt đến trình độ của một Đại pháp sư chỉ trong vòng một thập kỷ tới.

Không hiểu sao Isaac dường như có năng khiếu thu hút những cô gái xinh đẹp và tài giỏi.

'Có phải là vì kẻ mạnh mới nhận ra kẻ mạnh không?'

Vì lúc đầu Ciel không cảm nhận được sức mạnh của Isaac nên cô tự động cho rằng mình ở thế yếu hơn.

Kể cả khi cô là tân sinh viên hạng ba của Khoa Ma thuật tại học viện danh giá nhất lục địa, nếu những người như Isaac che giấu sức mạnh của mình, thì thứ hạng của cô có ý nghĩa gì chứ?

Ciel cười gượng khi nhìn Isaac và Dorothy.

Tuy nhiên, ngay sau đó, cô đã được chứng kiến ​​một cảnh tượng rùng mình.

***

“Tiền bối, bây giờ chị đã tỉnh hơn chưa?”

“Nihihi, em nghĩ sao?”

Dorothy và tôi đã đáp xuống mặt đất khi ở bên trong một cụm sao tuyệt đẹp. Việc này là để chúng tôi có thể đi dạo trong vườn.

Khi đáp xuống một nơi vắng vẻ, chúng tôi mỉm cười ngại ngùng với nhau.

“Vậy thì em sẽ đi vệ sinh một lát nhé.”

“Sớm quay lại nhé!”

"Yup!"

Trước khi có thể đi dạo với Dorothy, tôi phải giải quyết nhu cầu của bản thân trước.

Sau khi nói với Dorothy, tôi vội vã đến phòng vệ sinh bên trong Cung Điện. Sau đó, tôi giải quyết nỗi buồn bằng việc xả ra một luồng 'nước thánh' thật mạnh vào chiếc bồn cầu bằng đồng.

'Mình thấy hạnh phúc quá.'

Đây có phải là cuộc sống của một fan thành công không?

Khi còn nhỏ, đôi khi tôi tưởng tượng mình sẽ đi chơi với người nổi tiếng mà tôi yêu thích. Đây có phải là cảm giác khi trí tưởng tượng đã trở thành hiện thực không?

Mặc dù tôi chỉ khiêu vũ với Dorothy trong một thời gian rất ngắn, tôi cảm thấy như mình vẫn còn đang bay trên bầu trời đêm kia vậy.

Có lẽ cảm giác này cũng giống như cảm giác tôi có được khi chơi game trong mùa thi. Sau một ngày mệt mỏi đánh bại một con quỷ khác, buổi đêm thư giãn với Dorothy mang lại cho tôi một cảm giác giải tỏa sâu sắc.

'Mình sẽ tận hưởng điều này nhiều nhất có thể trước khi rời đi.'

Tôi rời khỏi Cung điện trong khi cố gắng kìm nén nụ cười.

Vào khoảnh khắc đó, từ phía sau.

Một bàn tay đưa ra và nắm lấy tay áo tôi.

“Isaac, tìm thấy cậu rồi.”

Một giọng nói tuyệt đẹp dường như được tạo ra với mục đích duy nhất là mê hoặc mọi người vang lên bên tai tôi.

Trong khoảnh khắc, toàn thân tôi cùng lúc tràn ngập khoái cảm tột độ và cũng nổi da gà, tạo nên một sự bất hòa kỳ lạ.

Tôi quay đầu lại. Ở đó, một cô gái với mái tóc vàng hường đang nhìn tôi chằm chằm.

Người con gái ấy chỉ đứng đó trong chiếc váy xanh tinh tế, mái tóc được trang trí bằng chiếc kẹp tóc trong hình dạng của một con bướm morpho và những bông hoa màu xanh.

 “Luce?”

Một vẻ đẹp rạng rỡ, sáng ngời như mặt trăng trên bầu trời đêm.

Đó là Luce Eltania.

[Luce Eltania]

Level: 152

Chủng tộc: Nhân loại

Nguyên tố: Thủy, Lôi

Độ nguy hiểm:??

Tâm trí: [Muốn dành cả đêm nay bên bạn.]

Tại sao cô ấy lại ở đây? Không phải cô ấy đang có cuộc thảo luận ở Ma Tháp sao…?

Quan trọng hơn, dòng 'Độ nguy hiểm' của Luce đã gióng lên hồi chuông cảnh báo trong đầu tôi.

'Mức độ nguy hiểm đó là cái quái gì thế?'

Xu hướng ám ảnh mạnh mẽ của Luce không phải là điều mới mẻ đối với tôi.

Tuy nhiên, dấu '??' bên cạnh Mức độ nguy hiểm của cô ấy có vẻ khá đáng lo ngại…

Mức độ nguy hiểm được xác định chuẩn bằng cách đo lường tích số giữa sức mạnh chiến đấu và ý định giết chóc của đối tượng.

Vì vậy, nếu một người không có ý định giết người thì sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào.

Đôi khi, trong những trường hợp đặc biệt, "khả năng gây hại" cũng được xem xét khi đo Mức độ nguy hiểm.

Để tham khảo, Mức độ nguy hiểm của Luce trong Bad Ending Phụ số 13 là '?■?'.

Nếu điều này mà xảy ra, hãy coi như bạn đã xong đời.

Dù sao đi nữa, tôi quyết định phản ứng một cách tự nhiên nhất có thể.

“Chuyện gì đã xảy ra với buổi thảo luận thế?”

“Tớ đã nhanh chóng hoàn thành rồi đến gặp cậu. Isaac, từ giờ trở đi hãy ở bên tớ nhé.”

Luce vẫn giữ nguyên nụ cười dịu dàng thường thấy. Đúng như mong đợi của một trong những nhân vật yêu thích của tôi, cô ấy cực kỳ xinh đẹp.

Tuy nhiên…

'Cô ấy kết thúc cuộc thảo luận nhanh thế sao?'

Trong ❰ Kỵ Sĩ Ma Pháp của Märchen ❱, trừ khi người chơi chọn cô làm bạn đồng hành, nếu không cô sẽ không bao giờ tham gia các buổi tiệc giao lưu.

…Dù sao đi nữa. Việc sử dụng trò chơi gốc làm tham khảo lúc này là vô nghĩa. Ngay từ đầu, việc dự đoán hành vi của Luce đã trở nên vô ích sau khi tôi kết bạn với cô ấy.

Có lẽ Luce đã kết thúc cuộc thảo luận sớm để tận hưởng buổi tiệc với tôi.

Nhưng than ôi, hiện tại tôi đang đi cùng với Dorothy.

Ngay cả khi tôi muốn đi chơi với Luce ngày hôm nay, điều đó cũng rất khó khăn. Sẽ tốt hơn nếu tôi từ chối cô ấy một cách kiên quyết.

“Tớ xin lỗi, nhưng hôm nay tớ có bạn đồng hành rồi. Sẽ hơi khó để đi chơi với-”

“Tớ không có hỏi.”

Câu trả lời nhanh chóng của Luce khiến tôi sửng sốt.

“Kể từ bây giờ, hãy ở bên cạnh tớ nhé.”

Giọng nói ngọt ngào của Luce làm tôi mất tập trung.

Không hiểu sao cô ấy trông có vẻ hơi khác thường.

[Luce Eltania]

Tâm trí: [Muốn độc chiếm tình cảm của bạn để bạn không tán tỉnh bất kỳ người phụ nữ nào khác.]

Tôi rất bối rối khi đọc được tâm trí của Luce.

Tôi? Tán tỉnh bất kỳ cô gái nào ư? Cái lo lắng gì thế này? Tại sao tôi lại thèm muốn những người khác khi mà người đồng hành với tôi là Dorothy?

Tôi thề là tôi chưa bao giờ có biểu hiện tán tỉnh bất kỳ ai.

Tuy nhiên, Luce là kiểu người sẽ cân nhắc mọi thứ một cách cẩn thận. Cô ấy không có vẻ gì là bị bệnh và  tinh thần cô ấy không biết có bị can thiệp không, cũng không có vẻ đang say xỉn.

Vì vậy, nhất định phải có lý do cho sự hiểu lầm kỳ lạ này.

Tôi nhanh chóng vắt óc suy nghĩ. Nếu một lời nói dối được bịa ra như thể đó là sự thật, thì...

'...đó là những ký ức đã được thay thế.'

Khi Malrog Kẻ Ghen Tị bị giết, ký ức của những sinh viên tại Sảnh Atla đã bị thay đổi.

Liệu những ký ức đó có tạo ra những câu chuyện điên rồ nào về tôi không?

Khi Luce đến bữa tiệc, chắc hẳn cô ấy đang đi tìm tôi, dù cô ấy tự đi tìm hay triệu hồi những sử ma của mình.

Trong quá trình tìm kiếm, nếu cô ấy nghe được những câu chuyện như vậy về tôi ở Sảnh Atla  thì sao? Khi đó, mô hình suy nghĩ hiện tại của Luce sẽ hoàn toàn có lý.

Tôi thở dài và thả lỏng biểu cảm. Nếu vậy thì không thể làm gì khác được.

Tôi quay về phía Luce và bình tĩnh kể cho cô ấy nghe câu chuyện của mình.

“Luce, tớ nói lại lần nữa. Tớ đã hứa sẽ đi chơi với người khác hôm nay rồi. Thực sự, phản bội lòng tin của người khác như thế này là không đúng-”

Chieek—

“…?”

Trên cổ tay mà tay Luce đang nắm, mana cuộn tròn thành hình một chiếc vòng.

Như thể chúng là còng tay do cảnh sát đeo vào, những chiếc vòng mana đan xen cổ tay tôi với Luce. Hai chiếc vòng được nối lại với nhau.

Chỉ đến lúc đó cô ấy mới buông tay áo tôi ra. Có vẻ như cô ấy thoải mái hơn sau khi còng tôi một cách an toàn(?).

“Luce, đây là gì vậy…?”

Câu hỏi này thật vô nghĩa, vì chỉ cần có chút đầu óc, bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng hiểu được tình huống này.

Chúng là đồ vật bắt giữ. Không chỉ vậy, chúng còn là vật bắt giữ chất lượng cao… được làm từ mana.

Tôi đã nghĩ cô ấy sẽ không lấy ra thứ gì đó như thế này sau khi kỳ đánh giá săn bắn, nhưng thay vào đó cô ấy lại mang theo một phiên bản đã nâng cấp…?

'Mình đã nghĩ là cậu ấy không thể mang theo bất cứ thứ gì ở giữa học kỳ chứ?'

Không thể nào, cô ấy đã chuẩn bị trước điều này sao…?

Khi nghĩ đến đây, tôi nổi da gà khắp người.

Tôi không hề biết rằng Luce đã chuẩn bị sẵn sàng để gặp Greung.

“Không có cách nào khác, dù có hơi khó chịu một chút, mong cậu hãy hiểu cho.”

[Luce Eltania]

Tâm trí: [Không muốn ai khác có được bạn.]

“Isaac… cần phải ở bên cạnh tớ.”

Cô ấy đang cố còng tay tôi lại để tôi không thể tán tỉnh bất kỳ người phụ nữ nào nữa sao?

Nhưng mà, thế này có phải hơi quá không?

Tôi đứng thật vững và cố tình cau mày. Với giọng điệu nghiêm khắc, tôi quyết định sẽ chống đối cô ấy.

“Cậu bị điên à? Tớ đã nói với cậu rồi. Tớ ghét những thứ như th-”

Đúng lúc đó.

「Phong Kiếm (Hệ Phong, ★3)」

Ssaak──!

'Lại chuyện gì nữa?!'

Đột nhiên, một lưỡi kiếm gió màu xanh nhạt bay xuống từ bầu trời và cắt đứt sợi xích mana trói buộc tôi với Luce!

Chúa ơi, làm giật cả mình…!

Mana với mật độ cao. Đó là ma thuật gió từ một người có kinh nghiệm.

Giống như tôi, Luce cũng giật mình, mắt cô ấy không thể duy trì sự tập trung được nữa.

Vù vù———!

Trong khoảnh khắc, một cơn gió màu xanh nhạt thổi dữ dội, thổi tung mái tóc tôi cùng chiếc váy của Luce.

Ngay sau đó, có thứ gì đó từ trên trời rơi xuống và vòng qua vai tôi.

Tôi cảm nhận được một cảm giác mềm mại lướt qua sau đầu mình.

Hôn-.

Một cái chạm nhẹ nhàng kèm theo âm thanh dễ thương chạm vào má tôi.

“Sao ngài có thể bỏ em lại một mình như thế~, ngài Isaac?”

Giọng nói tự nhiên trộn lẫn với tình cảm quá mức.

Khi cô ấy bao bọc chúng tôi trong làn gió xanh nhạt, cô cũng ôm tôi từ phía sau và thì thầm vào tai tôi.

Khi tôi quay đầu sang bên, tôi thấy một cô gái xinh đẹp đang nhìn chằm chằm vào tôi với cái đầu tựa vào vai mình.

Một chiếc váy xanh đậm cùng với mái tóc xanh nhạt.

Đôi mắt đỏ. Một nụ cười dâm đãng.

Đây là Kaya Hắc Ám.

[Kaya Astrea]

Level:(140)

Chủng tộc: Nhân loại

Nguyên tố: Phong, Băng, Mộc, Huyết

Độ nguy hiểm:X

Tâm trí: [Muốn hung hăng hôn bạn.]

Và.

Whooooo———!

“Oowah!”

Một luồng gió tập hợp quá nhiều mana, nó khiến tôi không thể di chuyển trong khi lại thổi tôi bay lên không trung.

Cơ thể tôi nhanh chóng bay lên trời với Kaya ôm chặt lấy lưng tôi.

Bóng dáng Luce đang cố chạm tới tôi ngày một nhỏ dần khi chúng tôi bay lên cao hơn.

'Kyaaaaaaak!!!!'

Tôi sắp phát điên rồi!!!!

“Em không thể để mất ngài Isaac vào tay một con đ* như thế được!”

“K-kaya?!”

Kaya và tôi cuối cùng dừng lại sau khi đạt đến độ cao đủ để gây chóng mặt. Với cơ thể của chúng tôi được cơn gió của cô ấy đưa đi, so với ma thuật tinh quang của Dorothy nó mang đến cảm giác không ổn định bằng.

Cuối cùng Kaya cũng buông vòng tay ôm từ phía sau ra và bay đến trước mặt tôi, nắm lấy cả hai tay tôi.

Sao thấy hoang mang quá…

“Lần này em sẽ làm cho nó rõ ràng.”

Kaya đỏ mặt và nở một nụ cười thoải mái.

Không hiểu sao, một bầu không khí kỳ lạ lan tỏa trong không khí.

'Ký ức của cô ấy hẳn cũng đã thay đổi.'

Tôi không thể nào biết được ký ức của Kaya đã bị thay đổi như thế nào.

Tuy nhiên, nếu ở mức độ cô ấy muốn chủ động hôn tôi thì…

Thậm chí không cần nghe cô ấy nói bất cứ điều gì, tôi cũng có thể dễ dàng suy ra được rằng đó là một ký ức rất đáng xấu hổ.

Có vẻ như tôi cần phải nhanh chóng giải thích tình hình cho cô ấy.

“Từ ngày hôm nay…”

Trước khi tôi kịp mở miệng, Kaya đã đưa mặt lại gần tôi.

Không một chút do dự, cô từ từ nhắm mắt lại.

“…Em là của ngài, thưa ngài Isaac.”

Kaya đưa môi lại gần tôi.

Vào lúc đó,

「Pháo thủy áp (Hệ Thủy, ★5)」

Bùm———!!

Từ nơi Luce đứng, một vòng tròn ma thuật màu xanh sáng chói đang bắn một loạt [Pháo thủy áp] dữ dội thẳng về phía chúng tôi!

Trong chớp mắt, một hình xăm hình bông hoa nở rộ từ má phải của Kaya và rồi kéo dài xuống cổ cô.

Đó là hình xăm bông hoa xuất hiện mỗi khi cô ấy kích hoạt ma thuật máu của mình, [Hoa của Ác Ma].

Kaya Hắc ám, người đang cố hôn tôi, dừng lại và nhìn chằm chằm vào [Pháo thủy áp] với ánh mắt đáng sợ.

Lần lượt, những vòng tròn ma thuật màu xanh lá cây nhạt và màu đỏ rực tạo ra những ma thuật tương ứng trước khi kết hợp thành một ma thuật đầy rực rỡ và mạnh mẽ hơn bằng cách tổng hợp các thành phần của ma thuật riêng lẻ lại. Một ma thuật như vậy đã được vẽ một quỹ đạo để hướng đến mục tiêu của nó.

Mana đã được đổ ra.

「Sơn Dương Chi Ca (Hệ Phong, ★6)」 + 「Hoa của Ác ma (Hệ Huyết, ★6)」 = 「Bài thánh ca của Baphomet (Phong + Huyết)」

Kwaaaaah————!!!

Giống như một cơn bão có màu đỏ-xanh lục, [Bài thánh ca của Baphomet] tấn công đầy dữ dội và nhanh chóng làm tan biến [Pháo thủy áp]

Lượng nước tạo nên [Pháo thủy áp] bắn tung tóe khắp mọi hướng.

Đó là ma thuật tấn công của Luce, nên Kaya hẳn đã phán đoán rằng cô sẽ không thể chặn nó trừ khi cô ấy tự mình sử dụng một ma thuật thật mạnh mẽ.

"Con đ* đó đang cản đường."

Giọng nói giận dữ của Kaya vang vọng trong không khí.

Sau khi [Bài thánh ca của Baphomet] vô hiệu hóa [Pháo thủy áp], nó biến mất như thể toàn bộ sức mạnh của nó đã mất đi.

Ngay sau đó, Luce bắt đầu tung hàng loạt ma thuật nước.

Boom——-!!

Fwaaah——-!!!

Kaya né tránh những đòn tấn công của Luce một cách khéo léo, trong lúc cô đang lơ lửng trên không trung

Cứ thế này, tôi thực sự có thể chết mất…!

“Chúng ta chuồn thôi!”

Đột nhiên, Kaya nắm lấy tay tôi và bay đi nơi khác!

‘Ahhhh!!!’

Những cơn gió mạnh quất mạnh vào mặt tôi. Miệng và da tôi run lên khi phải chịu đựng sự tấn công tàn nhẫn này.

Đột nhiên, Kaya quay lại nhìn tôi và mỉm cười rạng rỡ.

Như thể thời gian đã trôi chậm lại, nụ cười dịu dàng của cô đã in sâu vào tâm trí tôi.

“Ngài Isaac, nếu chúng ta chạy thoát được…”

Kaya đưa một ngón tay lên môi và mỉm cười đầy dâm đãng. Biểu cảm của cô ấy thật gợi cảm, ít nhất là như vậy.

“Tối nay, ngài Isaac có thể làm bất cứ điều gì với em, xin hãy cứ sử dụng em nhiều như ngài muốn.”

“Dù sao thì em cũng là người của Ngài Isaac mà!” Kaya nói thêm với vẻ mặt mơ màng.

…Tôi không biết có hiểu lầm gì ở đây không. Tuy nhiên, việc cô ấy không ngần ngại nói ra những điều khiếm nhã như vậy có chút đáng lo ngại. Ngay khi chúng tôi thành công chạy trốn, có lẽ sẽ là một ý tưởng hay để giải thích về sự việc của Malrog.

Lúc này, tôi không thể nói được. Sức cản của gió quá mạnh khiến giọng nói của tôi không thể truyền đi được.

Tôi rất ngạc nhiên khi thấy Kaya có thể nói tốt đến vậy trong tình huống này.

[Kyaaaaa——!]

Tiếng kêu của một loài chim săn mồi vang vọng trong không trung.

Được bao phủ bởi ánh chớp màu tím, một con gà gô đen khổng lồ bay lên một cách thật lộng lẫy!

'Trời đụ, cái quái gì thế này?!”

Luce cưỡi trên lưng Galia, đôi mắt dữ tợn của cô gần như thấm đẫm chất độc khi cô ấy bắt đầu đuổi theo chúng tôi với tốc độ đáng sợ!

“Wow, đây thực sự là một vấn đề lớn…”

Biểu cảm của Kaya mang đầy sự hoang mang. Công bằng mà nói, cô ấy không thể nào ngờ được Luce sẽ triệu hồi một sử ma có khả năng phá hủy cả một đất nước chỉ để bắt tôi.

Đột nhiên tôi cảm thấy một tiếng vo ve khi đầu tôi bắt đầu cộng hưởng với một sinh vật nào đó. Kaya dường như cũng cảm thấy điều tương tự.

Đây… chính là sự cộng hưởng chỉ có thể cảm nhận được trước khi Galia bắt đầu nói.

[Hãy giao ra hạt giống của đứa trẻ đó ngay lập tức!!]

Giờ thì tôi hiểu rồi! Galia, không, chính ông bố đáng thương này mới là vấn đề lớn nhất

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương