Canh Tác Một Mình
Chapter 249: Tất Cả Những Câu Hỏi Của Tôi Đều Có Đáp Án Cả Rồi, Nya!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 249: Tất Cả Những Câu Hỏi Của Tôi Đều Có Đáp Án Cả Rồi, Nya!

ChuChu!

“Kyoot kyoot kyoot. Thật sao?”

ChuChu!

“Kyoot kyoot kyoot. Vậy cô sẽ đợi cùng con nhé.”

Iona dành thời gian ở bên ChuChu, người đang chờ Thỏ Đen trở về từ cuộc điều tra vụ án giết người.

Tuy nhiên.

“Kyoot kyoot kyoot. Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

ChuChu!

Say mê trò chuyện, cả hai nhanh chóng quên mất mục đích ban đầu là chờ Thỏ Đen, chìm đắm vào việc tám chuyện không ngừng. Họ trò chuyện suốt đêm, qua cả bữa sáng và bữa trưa, có vẻ là rất hợp cạ trong vụ tán gẫu.

Ppyak!

Rồi Thỏ Đen sau khi giải quyết vụ án giết người nhờ sự trợ giúp của Sejun, cũng đến tìm ChuChu.

Và sau đó.

Ppyak!

ChuChu!

Cả hai vui vẻ cùng nhau đi ngủ.

“Kyoot kyoot kyoot. Mình cũng nên đi ngủ thôi.”

Bị bỏ lại một mình, Iona quyết định tìm Theo để có một giấc ngủ ngon.

“Kyoot kyoot kyoot. Là hướng đó.”

Theo phép thuật theo dõi mà cô đã đặt lên người Theo, Iona hướng về phía cậu ấy.

“Kyoot kyoot kyoot. Đó là Theo!”

Từ xa, cô ấy đã có thể nhìn thấy Theo, lúc này cậu ấy đang bận bán khoai lang cho một đám đông lớn.

“Kyoot kyoot kyoot. Mình phải nhanh chóng ngủ thôi!”

Nghĩ vậy, Iona vội vã tiến về phía Theo.

Nhưng rồi.

“Kyoot?! Sức mạnh khổng lồ gì thế này!”

Iona cảm nhận được một luồng năng lượng khổng lồ gần đó.

“Ppyak! Sejun gặp nguy hiểm rồi! Sức mạnh của ma thuật, nghe lệnh của ta và ngăn chặn tất cả tác động! Khiên Kháng Lực!”

Nhận ra nguồn sức mạnh khổng lồ đến từ Cuengi, người mà Sejun đang giữ trong tay, Iona nhanh chóng niệm phép bảo vệ Sejun.

Ong ong.

May mắn thay, một chiếc khiên hình trụ bao bọc Cuengi ngay trước khi sức mạnh của cậu nhóc bùng nổ.

Kruuueng!

Cùng lúc đó, Cuengi thoải mái vươn vai một cái thật rộng.

Chỉ chậm một chút thôi có thể là thảm họa đã xảy ra rồi. Sejun đã được cứu thoát khỏi một kết cục bị cho nổ banh xác.

Và rồi.

Chớp!

Một ánh sáng đỏ rực bùng lên từ cơ thể Cuengi.

Kwaang!

Và luồng năng lượng đỏ đó phóng thẳng lên bầu trời.

Iona không kịp hoàn thành phép thuật có thể chứa đựng hoàn toàn sức mạnh của Cuengi. Cô ấy thông minh tạo một lỗ trên đỉnh Khiên Kháng Lực, hướng sức mạnh của Cuengi lên trên, thành công ngăn chặn mọi thiệt hại cho những thứ xung quanh.

Thật ra, vẫn có một chút thiệt hại.

“Chủ tịch Park, dậy đi, nya!”

“…”

Sejun, người đã ngất xỉu vì sóng xung kích bùng nổ lên trời, lại một lần nữa được cứu nhờ Hắc Long Ấn của mình.

“Suýt nữa thì toang rồi, nya!”

Vắt.

Theo dùng vảy hắc long để tạo long ấn lên cơ thể Sejun.

Vỗ. Vỗ.

Rồi cậu ấy vỗ vào mặt Sejun bằng đệm chân trước của mình để hồi phục Sejun đang bất tỉnh.

Vỗ. Vỗ.

Âm thanh nghe như một cú tát, nhưng thực ra là đang chữa trị cho anh.

***

( Dòng này ở đây là để xin ít lúa từ ae để team dịch chúng em có thêm chút động lực để ra chap năng suất hơn [58965526743 - TP Bank] )

***

Vỗ. Vỗ.

“Hưm…”

Sejun dần tỉnh lại, cảm thấy có gì đó đang đánh vào mặt mình.

Vỗ. Vỗ.

“Chủ tịch Park, anh tỉnh rồi hả, nya?!”

Theo đang điều trị cho Sejun, lên tiếng với giọng nhẹ nhõm khi trông thấy Sejun tỉnh lại.

“Ừ. Nhưng sao tôi lại ngất xỉu… A! Còn Cuengi thì sao?!”

Sejun, nhớ lại khoảnh khắc trước khi ngất, vội vàng đứng dậy và nhìn xung quanh.

Rồi.

Lơ lửng.

Anh nhìn thấy Cuengi đang lơ lửng cách mặt đất khoảng 1 mét, phát ra một ánh sáng đỏ nhẹ.

Kurorong.

Anh nhìn thấy Cuengi đang ngáy ngủ, có vẻ như cậu nhóc không gặp nguy hiểm nào vào lúc này.

“Cuengi ổn chứ?”

“Kyoot kyoot kyoot. Vâng, cậu ấy đang ở trạng thái ngủ để thích nghi với sự gia tăng sức mạnh đột ngột. Miễn là đừng chạm vào cậu ấy thì không sao đâu.”

Iona, đang đi theo Theo, trả lời câu hỏi của Sejun.

“Thật sao? Thế thì tôi yên tâm rồi.”

“Kyoot kyoot kyoot. Nhưng nơi đây vẫn còn nguy hiểm lắm, nên chúng ta nên quay lại Lâu Đài Trắng nhanh thôi!”

“Được rồi. Nhưng làm sao để di chuyển Cuengi đi đây? Cô bảo không được chạm vào thằng bé mà.”

“Kyoot kyoot kyoot. Việc đó dễ thôi. Nếu Sejun di chuyển, cậu ấy sẽ tự động đi theo.”

“Hả? Cô nói thế là có ý gì?”

“Kyoot kyoot kyoot. Ngài cứ bắt đầu di chuyển đi, rồi ngài sẽ thấy.”

Dù không hoàn toàn hiểu ý của Iona, Sejun vẫn làm theo lời cô ấy nói và bắt đầu di chuyển.

Và rồi.

Vù.

Cuengi đi theo Sejun. Ngay cả khi đang ngủ, Cuengi vẫn vô thức không tách rời khỏi Sejun. Mình phải đi theo ba!

Nhờ vậy, có vẻ như có thể di chuyển Cuengi đến Lâu Đài Trắng miễn là họ di chuyển đủ chậm để Cuengi có thể theo kịp.

“Vậy thì đi thôi.”

Khi Sejun sắp rời đi cùng Cuengi để đến Lâu Đài Trắng,

“Chủ tịch Park, anh cứ đi trước đi, nya! Tôi sẽ ở lại thu tiền của Uren!”

Theo quyết định ở lại để thu tiền về cho Sejun.

“Được rồi, tôi hiểu rồi. Tôi đi trước đây.”

“Vâng ạ, nya! Tôi sẽ mang thật nhiều tiền về, nya!”

“Nhớ đừng làm quá sức đấy.”

Sau khi Sejun rời đi.

“Uren, tỉnh dậy đi, nya! Thanh toán cho tôi rồi đi ngủ tiếp, nya!”

Vỗ. Vỗ.

Theo vỗ vào mặt Uren, người vẫn còn bất tỉnh, bằng đệm chân trước của mình, lại sử dụng kỹ năng chữa trị một lần nữa.

***

“Cuengi có theo kịp không nhỉ?”

Trên đường đến Lâu Đài Trắng, Sejun quay lại để kiểm tra xem Cuengi có đi theo anh kịp không.

Lơ lửng.

Cuengi vẫn đang đi theo một cách ngoan ngoãn.

“Tuyệt thật nhỉ.”

Kurorong.

Cuengi, rõ ràng đang ngủ, nhưng vẫn theo sát anh.

“Hehehe. Nhưng Cuengi của chúng ta thật sự rất dễ thương nhỉ.”

Sejun ngắm nhìn Cuengi đang ngủ yên bình. Mặc dù cậu nhóc lúc nào cũng dễ thương, nhưng Cuengi trông đáng yêu nhất khi đang ngủ.

“A, muốn nựng thằng bé quá.”

Thật sự rất muốn chạm vào đôi má mũm mĩm của Cuengi… nhưng không thể. Cảm giác thật sự rất khó chịu.

Khi Sejun tiếp tục đi về phía Lâu Đài Trắng, thỉnh thoảng quay lại kiểm tra xem Cuengi có còn đi theo không,

Đột nhiên.

Ppak!

[Ngài Sejun.]

Coco, sau khi đến gặp Thỏ Đen thì quay lại chỗ Sejun, chạy tới gần anh.

“Ừ, cậu đã giao giấy chứng nhận đất cho Thỏ Đen chưa?”

Ppak! Ppak!

[Đã giao rồi ạ! Và bệ hạ bảo tôi đưa cái này cho ngài.]

Coco đưa cho Sejun một giấy chứng nhận đất.

[Giấy chứng nhận đất tầng 80 của Tử Tháp]

“Cái này là của Tử Tháp sao?”

Ppak! Ppak!

[Giấy chứng nhận đất của Tử Tháp đã bị lẫn với giấy chứng nhận đất của Hawvs Tháp! Bệ hạ cho rằng Tử Tháp đứng sau vụ việc này và nhờ ngài trả thù ạ!]

“Được rồi, cứ để tôi lo.”

Sejun quyết định đã đến lúc dạy cho Tử Tháp một bài học vì dám tấn công Hắc Tháp.

Và với giấy chứng nhận đất của Tử Tháp...

[Để vận chuyển hàng hóa dưới 100kg từ Tử Tháp sang Bạch Tháp, phí vận chuyển là 1 triệu đồng Tháp.]

[Bạn có muốn tiến hành vận chuyển giữa các tháp không?]

“Có.”

Anh gửi yêu cầu đến Ajax.

“Đi đi! Ajax! Hãy quét sạch chúng với hơi thở của cậu đi!”

Sejun ra lệnh cho Ajax tấn công bằng hơi thở của mình vào tầng 80 của Tử Tháp.

***

( Dòng này ở đây là để xin ít lúa từ ae để team dịch chúng em có thêm chút động lực để ra chap năng suất hơn [58965526743 - TP Bank] )

***

Tại một quán rượu ở Thành Phố Thỏ, trên tầng 55 của Tháp.

“Có phải có tin đồn nói rằng ngài Hoàng Kim Miêu Theo, thuộc hạ của ngài Đại Hắc Long, sẽ đến đây dự đám cưới không?”

“Đúng vậy! Theo là anh trai của Thỏ Đen, người sẽ kết hôn đây. Tất nhiên là ngài ấy sẽ đến rồi.”

“Đúng rồi! Tôi nghe thấy tin đồn nên cũng đến đây này.”

Những con quái vật trong quán đang uống rượu và trò chuyện. Chúng đến thay mặt cho năm thủ lĩnh của tầng 50, hy vọng sẽ nhận được Mũ Long Nha Chiến Binh từ Đại Hắc Long.

“Nhưng liệu Theo có chịu gặp chúng ta không?”

“Đó là lý do tôi chuẩn bị cái này đây.”

Thịch.

Một con quái vật đặt một túi tiền nặng trĩu lên bàn.

Sau đó.

Lách cách. Lách cách.

“Có thật không?! Một thuộc hạ của Đại Hắc Long lại hạ cố đến đây sao?!”

Một hình bóng đeo khăn trùm đầu, ngồi yên tĩnh, tiến lại gần để hỏi.

***

( Dòng này ở đây là để xin ít lúa từ ae để team dịch chúng em có thêm chút động lực để ra chap năng suất hơn [58965526743 - TP Bank] )

***

Vỗ. Vỗ.

Kuik…

Uren, người đã ngất xỉu, dưới sự chữa trị của Theo bắt đầu tỉnh lại.

“Uren, ông tỉnh rồi à, nya?”

“Vâng… Là cậu đánh thức tôi sao cậu Theo? Cảm ơn cậu nhiều nhé.”

“Phư hư hư, ông phải cảm thấy vinh dự vì nhận được sự chữa trị của tôi đi, nya! Nhanh chóng thanh toán khoản nợ đi, nya!”

“Thanh toán? À! Dĩ nhiên rồi! Creta!”

Uren lấy lại được tinh thần, lập tức gọi Creta, phó giám đốc của Hội Giao Thương Midas.

“Vâng. Ngài cho gọi tôi ạ?”

Creta tiến lại gần theo lệnh của Uren.

“Nya?! Đúng lúc thế, nya! Vì Chủ tịch Park thắng rồi, trả tiền đi, nya!”

Theo đưa đệm chân trước về phía Creta. Creta là người đã đàm phán và ký hợp đồng với họ.

“Vâng. Tôi không nghĩ là ngài Uren sẽ thua, nhưng… Đây là 20,000 đồng Tháp của cậu.”

Creta lấy tiền từ túi và đưa cho Theo.

“Chi phí nguyên liệu cung cấp, cho cà rốt…”

Creta tính toán chi phí cho cà rốt và khoai lang từ kho chứa hư không của Sejun.

“Đây là chi phí nguyên liệu, 5 triệu đồng Tháp.”

Sau khi hoàn tất việc thanh toán chi phí nguyên liệu, Creta quay lại để sắp xếp lại địa điểm thi đấu của Cuộc Thi Tuyển Chọn Chiến Binh Ẩm Thực.

Và rồi.

“Phư hư hư. Giờ thì giải quyết chuyện này nào, nya!”

Theo, với ánh mắt sáng rực, quay sang nhìn Uren.

“Chuyện gì vậy?”

“Ừm, nya! Đầu tiên, đưa giải thưởng cho cuộc thi Chiến Binh Ẩm Thực đi, nya!”

Kuik?

Uren nhìn Theo một cách bối rối. Giải thưởng đã được Sejun lấy mất rồi còn gì.

“Đó không phải là giải thưởng; nó đã ‘mất’ trong quá trình cứu sống Uren trong tình huống khẩn cấp, nya! Vậy nên mang ra một giải thưởng mới ra đi nào, nya!”

Theo, được truyền cảm hứng từ màn trình diễn xuất sắc của Sejun, dù đã lấy đi hai vật phẩm quý giá.

“Em trai tôi, Cuengi, là một sinh vật rất hung dữ đấy, nya! Nếu thằng bé biết mình đã thắng nhưng không nhận được giải thưởng, thằng bé sẽ tức giận lắm đấy, nya!”

Theo đe dọa để lấy giải thưởng.

“À, chuyện đó hoàn toàn có thể xảy ra nhỉ.”

Uren dễ dàng bị thuyết phục bởi lý lẽ gần như vô lý của Theo. Cũng chẳng lạ gì khi Theo nghĩ rằng Uren rất dễ bị qua mặt.

“Hiện tại, tôi không có gì đáng làm giải thưởng ở đây cả… vậy thì cậu thấy cái này thế nào…”

Uren chạm vào những chiếc đĩa khổng lồ bên cạnh mình.

Sau đó.

Vù.

Ở chỗ Uren chạm vào, chiếc đĩa bắt đầu biến thành vàng.

“Nya?! Ông làm thế nào vậy, nya?!”

Theo ngạc nhiên hỏi Uren.

“À. Tôi có một tài năng gọi là ‘cái chạm Midas’, có thể biến cân nặng của những thứ tôi ăn thành vàng.”

Một tài năng đáng kinh ngạc để tạo ra vàng, nhưng nó đi kèm với một sự xui xẻo khủng khiếp.

Đó là lý do tại sao Uren thường xuyên bao bọc mình bằng những sinh vật có vận may mạnh mẽ để cân bằng lại sự bất hạnh của mình.

“Có tài năng như vậy sao, nya?!”

“Đúng rồi đấy. Của cậu đây.”

Uren đáp lại, đưa cho Theo mười chiếc đĩa vàng khổng lồ.

“Uren, đưa cho tôi thêm vài chiếc đĩa vàng đi, nya!”

Khi Theo bỏ những chiếc đĩa vàng vào túi, cậu ấy chợt lên tiếng vòi Uren.

“Được thôi.”

Vù.

Uren dễ dàng tạo ra thêm những chiếc đĩa vàng mà không tốn chút sức nào.

Nhìn thấy cảnh này, Theo nhận ra.

“Nya! Tất cả câu hỏi của mình đã có đáp án cả rồi, nya!”

Cuối cùng, Theo đã hiểu rõ tất cả những câu hỏi chưa có lời đáp về Uren. Làm sao một người có vận xui tồi tệ và kỹ năng kinh doanh kém đến thế lại có thể trở thành một thương nhân huyền thoại.

‘Uren chỉ là một con heo giàu có với rất nhiều tiền thôi, nya!’

Việc trở thành một thương nhân huyền thoại chỉ là sở thích của Uren, và thực tế, hắn vốn chỉ đơn thuần là giàu nứt đố đổ vách thôi.

“Phư hư hư. Uren, tôi rất mong được hợp tác với ông đó, nya!”

"Đúng vậy! Tôi cũng muốn trở thành bạn với cậu Theo nữa!"

Uren, người muốn gần gũi với Theo để cân bằng lại sự bất hạnh mạnh mẽ của mình, vui mừng đáp lại.

Đệm chân vàng mang lại may mắn và đệm chân vàng tạo ra vàng. Không ai biết cuộc gặp gỡ này sẽ mang đến những thay đổi gì cho Hắc Tháp trong tương lai.

Nhưng đó là chuyện của sau này.

"Phư hư hư. Uren, làm thêm mười chiếc đĩa vàng nữa đi, nya! Nếu ông làm mười chiếc đĩa vàng, tôi sẽ tặng ông một thứ này, nya!"

Theo lấy ra một chiếc vảy của Đại Hắc Long và đưa cho Uren xem.

"Đó là cái gì vậy?"

"Với chiếc vảy này, ông có thể sống sót qua một lần nhất sinh cửu tử, nya! Nhờ có nó, Chủ tịch Park yếu ớt đã được cứu sống vài lần rồi, nya! Nó cũng sẽ giúp đỡ những người xui xẻo như ông, nya!"

"Thật sao?! Tôi sẽ mua mười chiếc này!"

"Phư hư hư. Vậy thì đưa tôi 100 chiếc đĩa vàng đi, nya!"

"Được thôi!"

Vậy là, Theo đã lấp đầy bao của mình với vàng từ giải thưởng cuộc thi chiến binh ẩm thực và bán các vảy của Đại Hắc Long.

"Nya nya nya."

Phư hư hư. Chủ tịch Park sẽ rất vui khi thấy số vàng này cho xem, nya! Nghĩ đến niềm vui của Sejun khi nhìn thấy vàng, Theo vui vẻ ngân nga một điệu nhạc trong khi chạy về phía Lâu Đài Trắng.

***

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM)

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương