Hệ Thống Ma Cà Rồng Của Tôi
-
Chapter 122. Hạ Cánh Thất Bại
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Khi Peter nghe thấy tiếng bước chân bước vào ngôi nhà nhỏ bé, anh ấy nhanh chóng nhận ra rằng mình không có cách nào trốn thoát. Đó là một căn phòng nhỏ chỉ có một lối vào, và hai người đàn ông đứng trước mặt anh đã hoàn toàn chặn đường. Peter đã bị mắc kẹt.
“Điều này có thể tốt đẹp và dễ dàng cho mày.” Ben nói. “Tất cả những gì bọn tao muốn là những viên tinh thể trong túi của bạn.”
Sau đó, Peter với lấy cây trượng đất được đặt sau lưng và kéo ra trước mặt.
"Thật đấy à?" Ben nói, nhìn vào thứ đó. “Hãy nhìn xem, chúng ta có thể làm điều này một cách dễ dàng hoặc một cách khó khăn. Tao thực sự không muốn làm tổn thương người khác như một số kẻ tâm thần bệnh hoạn nào đó, tất cả những gì tao muốn là đạt điểm cao trong bài kiểm tra.”
Ngay khi Ben bước tới, Peter nhấc cây trượng đất về phía mặt Ben và sau đó sử dụng siêu năng năng của mình biến phần cuối của nó thành một đầu nhọn.
“Làm ơn…” Peter nói. “Đừng làm thế này, tao không thể, nếu mày lấy đi những viên tinh thể. Họ sẽ ghét tao hơn nữa.” Những giọt nước mắt hiện rõ trên khuôn mặt Peter và rơi xuống đất.
“Họ đã ghét tao quá nhiều rồi, tao không thể để họ ghét tao thêm được nữa.” Peter đã khóc.
Peter đứng vững, không cho ngọn giáo lay động. Nó chĩa vào ngay dưới cằm Ben, người đang đứng trước mặt anh ta.
“Mày là Peter, phải không?” Ben nói.
Đột nhiên, Peter sắc mặt có chút thay đổi khi nghe thấy tên của mình.
“Mày có biết tại sao tao biết tên của mày không, bọn tao là một phần của quân đội, trên thực tế, Duke là người đã cung cấp tất cả thông tin cho bọn tao. Tao hứa với mày rằng Duke sẽ thưởng cho mày nếu mày giao những viên tinh thể đó ra.”
Mặc dù Ben và nhóm của anh ấy thuộc quân đội và thỉnh thoảng giúp đỡ Duke. Duke đã không yêu cầu điều đó. Ben biết sử dụng tên của Duke sẽ gây ra phản ứng cho Peter. Bằng cách này hay cách khác, các cấp độ thấp luôn nằm trong tay Duke, và điều đó cũng tương tự đối với Peter.
Nhưng vào thời điểm Peter biết Ben nói dối. Nhìn thấy sự thay đổi trong mắt Peter, Ben nghĩ rằng lời nói của anh ấy đã thành công, nhưng khi Duke bước về phía trước một lần nữa, Peter đã đâm một nhát.
“Tao đã nói là tao không cho phép ai lấy chúng mà!” Peter hét lên.
Khi ngọn giáo đâm về phía trước, một trong những người bạn của Ben ở bên cạnh nhấc tay lên, và một bức tường đất được đặt giữa hai người họ. Bức tường xoay sở để bắt ngọn giáo ở giữa và bẻ gãy nó làm đôi.
Không giống như những người dùng đất cấp cao hơn, Peter chỉ có thể điều khiển đất khi anh chạm vào nó. Khi nhìn thấy bức tường được đặt trước mặt, Peter lập tức lao về phía trước và chạm vào bức tường. Sử dụng siêu năng của mình, Peter tạo ra nhiều gai nhô ra từ đầu kia.
Trong khi làm như vậy, Peter nhắm mắt lại, chờ nghe tiếng hét từ đầu bên kia, nhưng chúng không bao giờ xảy ra.
Thay vào đó, vài giây sau, một cây gậy khổng lồ đã vung lên và đập vỡ bức tường thành nhiều mảnh, đồng thời đánh trúng Peter và khiến anh ta bay ngược trở lại. Cú đánh mạnh đến nỗi Peter không chỉ đâm vào bức tường mà còn khiến nó sụp đổ.
Bức tường không vững chắc và ổn định sau nhiều năm mục nát, và nó cũng không được xây dựng tốt cho lắm. Nhưng vẫn cần một lượng sức mạnh to lớn để có thể đánh gục một con người thông qua một thứ như vậy.
“Thật là một trận chiến vô ích, một tên như mày chắc là sẽ chết sau đòn vừa rồi thôi.” Ben nói khi anh ta bước qua lỗ trên tường và nhìn chằm chằm vào Peter trên mặt đất.
Peter hầu như không còn ý thức, một vệt máu nhỏ chảy ra từ miệng anh ấy, toàn bộ khuôn mặt và mái tóc của Peter dính đầy những mảnh vỡ từ bức tường.
“Làm ơn…đừng… ghét tôi…” Peter nói.
Đầu óc Peter rối bời, anh thậm chí còn không biết mình đang ở đâu hay thậm chí không biết ai đang ở trước mặt.
“Tao xin lỗi, Peter, thế giới này là như vậy đấy.” Ngay lúc đó, Peter bất tỉnh.
Ben lục túi của Peter và lấy 15 viên tinh thể thu được trong chuyến thám hiểm ngày hôm qua. Sau đó, họ cũng lấy thẻ tín dụng của Peter, có màu trắng, thẻ thấp nhất mà bạn có thể nhận được.
Họ quyết định để lại mọi thứ khác nguyên vẹn, thuốc thực phẩm, máy lọc nước và đồ sơ cứu. Mặc dù bọn họ là đạo tặc, nhưng bọn họ chỉ là làm theo hệ thống đề nghị, bọn họ không phải máu lạnh giết người.
Ben và bạn của anh ấy đã quyết định sẽ cùng nhau đến nơi trú ẩn, nhưng trước khi quay trở lại, họ sẽ dừng lại ở ốc đảo để săn thêm vài con Sâu Răng. Đó là điểm hẹn để gặp ba người khác đã đuổi theo Quinn.
Khi họ đang đi bộ, một trong số họ phát hiện ra một thứ gì đó lớn và đen trên bầu trời đang tiến về phía họ. Nó đang bay trong không trung, và có vẻ như khói đen bốc ra từ phía sau.
"Đó là cái gì?" Một trong số họ hỏi.
“Tôi không biết, tôi nghĩ đó là một con tàu không gian, nhưng tôi chưa bao giờ thấy một chiếc nào được thiết kế như vậy trước đây?” Ben đã trả lời.
Vật thể màu đen tiến lại gần hơn, và nó có kích thước gần bằng một chiếc ô tô lớn. Rồi cuối cùng ngay trước mặt họ trong sa mạc đầy cát, con tàu đã bị rơi. Nó tiếp tục băng qua cát và hướng thẳng về phía họ.
“Tránh ra!” Ben hét lên.
Con tàu lớn màu đen tiếp tục xóc và lướt trên cát cho đến khi cuối cùng nó dừng lại, cách hướng của họ khoảng năm mươi mét.
Con tàu vũ trụ có màu đen, nhưng có vẻ như nó không được làm bằng một loại vật liệu kim loại như tàu của trái đất. Thay vào đó, bên ngoài gập ghềnh và trông giống như vảy. Như thể nó được chạm khắc bằng cách sử dụng da của những con thú. Sau đó, ở trung tâm là một quả cầu hình bầu dục.
Nhưng kính quá dày để nhìn xuyên qua.
“Cậu có nghĩ rằng họ ổn không? Họ thật may mắn khi con tàu không bị nổ tung.” anh ấy nói, "Tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra?"
Nhưng trong khi bạn của Ben không biết đó là gì, thì rõ ràng là Ben đang run lên vì sợ hãi. Anh ấy đã nhìn thấy hình ảnh của một trong những thứ này trước đây.
“Chạy, chạy ngay!” Ben hét lên.
Hình dạng giống như quả cầu mở ra và thứ bước ra được gọi là Dalki.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook