Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
-
Chapter 253 5 danh ngạch.
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 253: 5 danh ngạch.
Công ty Tinh Ngu Mục thị.
Tầng cao nhất.
"Vừa nhận được tin tức, nghe nói cửa hàng sủng thú Phi Phàm bên kia vừa đẩy ra hoạt động ưu đãi mới, hơn nữa còn có phúc lợi mới, mời được Ngải Vi Nhĩ làm đại ngôn, đây là kế hoạch phúc lợi của họ, mọi người xem đi."
Trong văn phòng, tổng giám đốc Tinh Ngu ngồi trên ghế xoay, đưa tư liệu trong tay cho Mục Sương Uyển ở đối diện.
Làm tổng giám đốc của công ty Mục thị, anh ta tất nhiên cũng là một người trong Mục gia, xem như họ hàng của Mục Sương Uyển.
Mục Sương Uyển nghe được tên Ngải Vi Nhĩ, khẽ nhíu mày. Đây là một ngôi sao quốc tế nữ có lực kêu gọi cực mạnh, có thể mời ngôi sao nữ này làm đại ngôn, cửa hàng sủng thú Phi Phàm đoán chừng cũng đã dốc hết cả vốn liếng.
Cô cầm tư liệu trên bàn lên lật xem, sau khi nhìn mấy lần, sắc mặt cô khẽ biến.
"Phí chi tiêu 85%? Hơn nữa, mua sắm đại sư đào tạo cao nhất, có thể bảo lãnh lọt top 50 giải đấu?"
Mục Sương Uyển hơi ngây ra.
Cửa hàng sủng thú Phi Phàm này phúc lợi có chút lớn đến đáng sợ.
Ưu đãi vượt mức không nói, còn bảo đảm lọt top 50 giải đấu!
Nhưng cô biết, cửa hàng mà mình làm đại ngôn cho này, ngoại trừ có cô đại ngôn ra, điểm nổi bật thứ hai là lấy mua sắm đào tạo chuyên nghiệp, bảo lãnh Top 100 giải đấu làm chiêu bài.
Nhưng hiện tại, cửa hàng sủng thú Phi Phàm cũng dùng cái này làm chiêu bài, hơn nữa còn dứt khoát hơn cả Tiểu Tinh Nghịch, trực tiếp bảo lãnh top 50!
Vì như vậy, điểm duy nhất Tiểu Tinh Nghịch có thể hấp dẫn khách, đại khái cũng chỉ còn lại danh tiếng của cô rồi.
Thế nhưng cô biết, mình chỉ có thể thay Tô Bình làm nóng độ hót của cửa hàng, nhưng thật sự muốn kiếm tiền, vẫn phải dựa vào bản lĩnh vốn có của cửa hàng Tô Bình. Dù sao, người tiêu dùng không phải người ngu, sẽ không bởi vì một minh tinh như cô mà đầu óc phát sốt đổ một đống tiền lớn vào cửa hàng của Tô Bình.
Chỉ dựa vào kinh tế của các Fan hâm mộ, thu nhập mang lại cho Tô Bình còn không bằng một phần mười chi phí mời cô đại ngôn.
"Cửa hàng sủng thú Phi Phàm này, phía sau là Mộ Dung đại sư tọa trấn."
Tổng giám đốc Tinh Ngu ngồi ở trên ghế xoay, mày nhíu lại, nói: "Các cô nhận cửa hàng này, mặc dù tôi nghe các cô nói, có qua lại với nhân vật như Đao Tôn, nhưng Đao Tôn và cửa hàng này quan hệ như thế nào, các cô còn không biết, có lẽ chỉ là qua đường, hoặc là quen biết bình thường.
Lui lại một bước nữa mà nói, mặc dù có Đao Tôn ở đó, nhưng ông ấy là Chiến Sủng Sư, không phải Đào Tạo Sư, người ta có sùng bái ông ấy đến mấy đi nữa cũng không có khả năng uổng công dùng tiền đến quỳ lạy cậu ta, lần đại ngôn này, các cô quá lỗ mãng."
Mục Sương Uyển vẻ mặt biến hóa không ngừng.
Bên cạnh, Tống Lộ cúi đầu đứng đấy, trong lòng không ngừng kêu khổ, đã thấy hối hận khi giới thiệu cửa hàng này cho Mục Sương Uyển rồi.
Nếu cửa hàng này bị cửa hàng sủng thú Phi Phàm đè xuống, Mục Sương Uyển đại ngôn chính là một chuyện cười trong giới, danh tiếng của cô ấy sẽ bị đả kích cực lớn.
"Các cô lập tức cho người liên hệ, đi tìm hiểu tình huống cửa hàng này, nói chuyện cùng ông chủ của họ một chút, xem bọn họ ứng đối như thế nào." Tổng giám đốc nói ra, bây giờ chỉ có thể nghĩ cách cứu vãn.
"Vâng." Tống Lộ nhẹ nhàng thở ra, lập tức gật đầu.
...
...
Trong cửa hàng.
"Anh, không xong rồi!"
Tô Lăng Nguyệt vội vã từ sô pha khu nghỉ ngơi đi bên cạnh tiến vào trong quầy, kéo Tô Bình đang đăng ký cho khách hàng đến một bên, dùng Tinh lực bố trí kết giới, nhỏ giọng nói: "Anh mau nhìn cái này."
Tô Bình thấy cô bất thình lình thất kinh, không biết lại xảy ra chuyện gì, theo ngón tay của cô chỉ mà nhìn về phía máy truyền tin, lập tức trông thấy một tiêu đề bắt mắt.
Thuận theo tay cô ấn lướt, Tô Bình từ từ xem xuống dưới.
"Bảo lanhc top 50?"
Tô Bình nhíu mày.
Đây là đang nhằm vào cửa hàng của cậu sao?
Cậu bên này vừa nói bảo lãnh Top 100, bên kia liền bảo lãnh top 50, mục tiêu cạnh tranh quá xác định.
"Lần này làm sao bây giờ? cửa hàng sủng thú Phi Phàm này tại sao lại như vậy chứ. Cửa hàng lớn như thế còn đoạt mối làm ăn với cửa hàng nhỏ của chúng ta!" Tô Lăng Nguyệt vừa vội vừa tức, cô cũng hiểu sơ sơ tình huống cửa hàng, mặc dù có minh tinh hàng đầu là Mục Sương Uyển đại ngôn, nhưng cửa hàng sủng thú Phi Phàm cũng có đại lão hàng đầu làm đại ngôn.
Với lại, ngoại trừ có minh tinh đại ngôn ra, cửa hàng sủng thú Phi Phàm kia còn thu được Mục Vân Phi đệ nhất tiền nhiệm giải đấu Long Giang chỉ tên chứng nhận.
Hơn nữa cửa hàng sủng thú Phi Phàm là cửa hàng lâu năm của căn cứ thị Long Giang, ngay cả những người trong khu ổ chuột này cũng biết đến, cửa hàng sủng thú Phi Phàm là cửa hàng sủng thú tốt nhất, mặc dù vật giá cao ngang nhau, nhưng mọi thứ của họ đều có bảo đảm.
Bây giờ, cửa hàng dạng này lấn trúng trên đầu mình.
Một cái là cửa hàng lớn lâu đời nổi tiếng, kinh doanh vô số khách hàng, một cái là cửa hàng mới toanh, quả thực là ném tảng đá đập trứng gà!
"Anh, anh không nóng nảy sao được?"
Nhìn thấy Tô Bình biểu lộ lạnh nhạt dửng dưng, Tô Lăng Nguyệt gấp đến độ giơ chân, thậm chí hoài nghi sọ não của Tô Bình có phải không tốt lắm hay không, nhìn không hiểu điều này có ý nghĩa gì.
Tô Bình dời ánh mắt từ trên máy truyền tin, trong đôi mắt hiện lên một vòng sáng lạnh, rõ ràng là khẩu ngữ tuyên truyền của cửa hàng này chọn điểm hấp dẫn lớn nhất của bọn cậu mà chèn ép, tục ngữ nói chặt đứt con đường tài lộc của người, như là giết phụ mẫu người ta!
"Năm mươi vị trí đầu phải không..."
Ánh sáng lạnh trong đôi mắt Tô Bình chớp động, nói: "Vậy chúng ta sẽ bảo lãnh mười vị trí đầu, muốn đè chúng ta xuống, chúng ta sẽ để hắn lật người không nổi!"
Tô Lăng Nguyệt nghe được mà một mặt kinh ngạc.
Bảo lãnh top 10?
Đây chính là giải đấu Tinh Anh đấy, toàn bộ thanh niên tài tuấn có điều kiện trong căn cứ thị đều sẽ tham gia, cái căn cứ thị Long Giang này nói lớn không lớn, nhưng cũng là căn cứ thị lớn với mười, hai mươi triệu nhân khẩu, tham gia thi đấu giải đấu nói ít cũng có hơn triệu người.
Muốn bảo đảm lọt vào 50 vị trí đầu?
Cái này hoàn toàn là trăm vạn dặm chọn một đấy!
"Anh, anh đừng phạm hồ đồ nha, lời nói ra ngoài chính là nước hắt đi, không thu về được đâu đấy!"
Tô Lăng Nguyệt lấy lại tinh thần, vội vàng nói.
Tô Bình nhìn cô một cái, nhìn thấy trên mặt cô lo lắng, trong lòng thở dài, mặc dù con nhóc này không nghe lời, nhưng chung quy là người một nhà, chỉ có người một nhà mới có thể lo lắng suốt ruột cho mình.
Xoa xoa đầu của cô nàng, Tô Bình nói: "Anh có chừng mực, cô tự đi chơi đi."
Tô Lăng Nguyệt tránh tay Tô Bình, cảm giác tóc mình lại rối bù rồi, nhưng cô giờ phút này không lo được những chuyện ấy, vội nói: "Anh cũng đừng khư khư cố chấp, top 10 là khái niệm gì hả, đoán chừng chiến lực phải đạt tới cấp tám, thậm chí cấp tám thượng vị mới có thể làm được, nếu nói tự anh tham gia ngược lại là dễ như trở bàn tay, nhưng là giúp người khác, chuyện này quá khó khăn!"
"Ngoan, trong lòng anh nắm chắc." Tô Bình vỗ vỗ vai cô, không nhiều lời.
Cậu xoay người, đưa tay ra hiệu cho vị khách hàng vừa trả tiền muốn đăng ký kia chờ một lát, lập tức đi đến một bên, dùng máy truyền tin liên hệ với Tống Lộ.
Tu tu.
Máy truyền tin rất nhanh được kết nối.
"Alo, là Tô lão bản à, quá tốt rồi, tôi vừa khéo tìm cậu đây." Tống Lộ vội vàng nói, cô ấy mới từ văn phòng đi ra, đang muốn liên hệ với Tô Bình, nói rõ chuyện này với Tô Bình, thuận tiện xem thử Tô Bình đối phó thế nào.
Đợi biết được cách Tô Bình đối phó thế nào, bọn họ bên này mới có thể biết, làm thế nào đối với đại ngôn lần này.
Bọn họ cũng không hy vọng vất vả góp nhặt danh tiếng cho Mục Sương Uyển lại bị lần đại ngôn này biến thành làm trò hề cho thiên hạ.
Phải biết, Mục Sương Uyển hiện tại mặc dù rất nổi, nhưng tương tự cũng có rất nhiều đối thủ, cũng có rất nhiều antifan, làm vậy là bằng với cho người khác cơ hội bỏ đá xuống giếng.
"Không phải là chuyện cửa hàng sủng thú Phi Phàm chứ?" Tô Bình mở miệng nói.
Tống Lộ kinh ngạc nói: "Cậu biết rooig? Vậy thì tốt quá, vậy không biết ông chủ Tô là dự định..."
Tô Bình nói ra: "Giúp tôi liên hệ với công ty quảng cáo, phát thông cáo, cửa hàng sủng thú của chúng ta hiện cũng đang đẩy ra gói dịch vụ hoàn toàn mới, bảo đảm lọt top mười giải đấu Long Giang, danh ngạch giới hạn năm người, tới trước được trước, nội dung phần cụ thể, chờ một lúc nữa tôi gửi tin nhắn cho cô sau."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook