Con Trai Út Của Kiếm Thánh
-
Chapter 31: Giao Tranh, Chiến Thắng, Ăn Mừng (1)
Nhiệt Liệt Chào Mừng 50 Năm Giải Phóng Miền Nam Thống Nhất Đất Nước!!! Tặng ngay 25% Giá Trị Nạp Từ 30/4 Đến Hết 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!!
Nghe phiên bản audio của truyện:
Chương 31: Giao Tranh, Chiến Thắng, Ăn Mừng (1)
“Ư. Aaa!”
Các học viên không khỏi sững sờ và bàng hoàng trước cảnh tượng một học viên của Runcandel đang rên rỉ một cách đầy đau đớn trong sân tập với cánh tay bị chặt mất.
"Aaaaaaaa!"
“M-Mày biết mày đang làm gì không?!”
“Đừng có lề mề nữa! Mau đi gọi đội trị liệu sư tới đây!”
Jin vẫn đứng nhìn cặp song sinh Tona bằng ánh mắt thờ ơ mặc cho họ đã lên tiếng gào thét.
“Jin! Thằng khốn…! Mày mất trí rồi à?”
“Sao mày lại vung kiếm mà không báo trước chứ?!”
Ánh mắt của cặp song sinh vẫn run lên vì lo lắng mặc dù họ bất mãn về hành động của Jin.
'Chẳng lẽ nó nhận ra chuyện các chị gái cho chúng ta mượn mấy tên nô lệ sao?'
'Nó phát hiện ra chuyện này và chặt đứt cánh tay của một tên trong số đó, nhưng bằng cách nào chứ?!'
Tìm ra cách thoát thân cho chuyện lần này chính là thứ duy nhất mà cặp song sinh đang nghĩ đến.
Bằng không họ sẽ phải đối mặt với hai thảm họa.
Đầu tiên là chịu sự trách mắng từ phía hai người chị bởi đã để tên nô lệ bị thương nghiêm trọng ngay trong ngày đầu tiên làm nhiệm vụ.
Thứ hai, lòng tự trọng của họ sẽ bị hủy hoại hoàn toàn nếu như không thể trả thù cho tên nô lệ và hành động chống trả lại Jin.
Hai anh em Tona đang cố gắng khống chế bản thân để cơ thể không co lại và run lên vì sỡ hãi khi đối mặt với ánh mắt điềm tĩnh của Jin. Chắc chắn rằng tin tức về cặp song sinh Tona bị người em út hạ nhục sẽ nhanh chóng được phơi bày ra trước mắt tất cả các học viên, đồng thời lan truyền rộng rãi trong gia tộc. Nghĩ đến đó, sống lưng họ lạnh toát lên.
Khi đối diện với những câu hỏi của các chị gái, cách giải thích phù hợp và tốt nhất là gì đây? "Chúng em thực sự xin lỗi. Mặc dù bên cạnh có những tên nô lệ theo sau nhưng điều đó vẫn không làm nguôi đi sự sợ hãi trong lòng tụi em.”.... Hoặc họ sẽ thốt ra những lời tương tự như vậy.
Soạt!
Cuối cùng, cặp song sinh Tona đã đồng loạt rút kiếm ra.
"Tao sẽ giết mày!"
“Hơ! Đừng cố bò lên nữa!”
"Mày-"
Jin hoàn toàn phớt lờ cặp song sinh Tona và quay sang tên học viên – người đang ôm cánh tay đẫm máu và ngước lên nhìn cậu chằm chằm.
"Tên của anh là gì?"
“… Kajin Romello.”
“Anh có biết lí do tại sao tôi lại chặt đi cánh tay của anh không?”
“Ức, tôi không. Tại sao cậu lại nỡ ra tay tàn nhẫn như vậy chứ?”
“Này, Jin! Mày đang phớt lờ bọn tao à? Thằng khốn, mau rút vũ khí mày ra đi! Đã đến lúc trận quyết đấu giữa chúng ta … “
"Anh à."
Jin nhìn cặp song sinh bằng ánh mắt lạnh lùng và hơi nghiêng đầu.
“Giờ em đang nói chuyện với Kajin.”
"T-Thì sao?"
“Im lặng. Nếu muốn thì em sẽ bắt đầu cuộc đấu của chúng ta ngay sau khi nói chuyện xong.”
“Sao mày dám! Sau khi tấn công nô lệ của bọn tao -!”
"Nô lệ của anh?"
Theo bản năng Haytona đã dùng tay che miệng lại.
“Người này có phải là một trong những tên thuộc bè phái của anh không? Bởi hắn ta đã hướng sát khí về phía em nên hắn phải nhận lấy nhát chém đó.”
Cặp song sinh Tona mở to đôi mắt và nhìn chằm chằm Jin một cách đầy kinh ngạc, một lần nữa cả sân tập lại bị không khí im lặng bao trùm .
Kế hoạch đối đầu với Jin của họ đã thất bại. Qua cuộc nói chuyện vừa rồi thì Kajin chính thức bị xét vào thành phần bè phái của “cặp song sinh Tona”.
Nói cách khác, hành động của Jin vừa rồi không phải là sự bộc phát đơn thuần mà là một phần của truyền thống lâu đời thuộc Gia tộc Runcandel.
Một phần của “cuộc chiến tranh giành quyền kế thừa”.
Những cuộc xung đột trong gia tộc Runcandel luôn là nguồn cảm hứng cho các thoại thủ*, đồng thời cũng là chủ đề tán ngẫu tuyệt vời cho mấy vị khách say xỉn trong các quán rượu.
*Thoại thủ: người kể chuyện; người diễn thuyết; diễn giả
Nhìn chung, một trận quyết chiến giẫm đạp lên nhau giữa những người anh em ruột thịt là câu chuyện cảm động nhất từ trước đến nay.
"Đội ngũ trị liệu đã đến!"
Sau một tiếng hét lớn vang lên, đám đông đã nhanh chóng dạt ra làm hai hàng để tạo lối đi cho đội trị liệu sư bước vào. Không giống như cặp song sinh Tona hay các học viên khác, đội ngũ có thái độ bình tĩnh bởi máu và vết thương là những thứ quá đỗi quen thuộc mà họ phải chứng kiến hàng ngày trong Gia tộc.
Cặp song sinh cũng phải tránh sang một bên để nhường đường cho đội trị liệu tiến lại gần Kajin. Mặc dù là những thành viên Runcandel thuần huyết nhưng họ vẫn không khiến hoạt động y tế khẩn cấp của đội phải bận tâm.
“Hãy lắng nghe thật kĩ, Kajin. Điều này cũng được áp dụng cho tất cả các học viên ở đây!”
Jin đột nhiên ngẩng đầu và nói to:
“Ta là Jin Runcandel. Từ giờ trở đi, ta sẽ không trách cứ nếu có ai trong số các người cư xử như cách ta vừa làm với Kajin. Khi mất cảnh giác, các người có thể nhân cơ hội sử dụng thanh kiếm của mình tấn công ta bất ngờ từ phía sau.”
Các học viên há hốc miệng kinh ngạc và chết lặng nhìn Jin.
“Nhưng hãy ghi nhớ điều này, nếu như bất cứ ai hướng sát khí dù là nhỏ nhất về phía ta mà để bị phát hiện thì chắc chắn rằng người đó sẽ phải hứng chịu hậu quả giống như những gì mà ta vừa làm."
Các học viên chỉ có thể nuốt nước bọt, chứng kiến Jin lướt ngang qua họ sau khi nói xong những điều cần nói.
Ngay cả Zed Runcandel đang đứng trên sân cũng phải mở to đôi mắt của mình, khi thấy Jin vẫn không mấy bận tâm khi tạo ra sự hỗn loạn như vậy.
Tuy nhiên, Jin thậm chí còn không gửi một lời xin lỗi nào tới Zed bởi cậu biết rằng ông sẽ khen ngợi thay vì trừng phạt.
Thực tế, chiến đấu và những người dũng cảm là tất cả những gì mà ông yêu thích trong gia tộc này, thậm chí còn hơn cả Cha.
Các học viên đều nóng lòng mong chờ xem sự trừng phạt của Zed dành cho Jin, sau khi đội ngũ trị liệu sư đưa Kajin lên cáng rời khỏi sân tập.
Tất cả bọn họ đều mong chờ cậu sẽ bị huấn luyện viên trách móc, đặc biệt là cặp song sinh Tona đang hi vọng Jin phải đón nhận sự trừng phạt thật nghiêm khắc từ người chú của họ.
“Jin Runcandel. Người con thứ mười ba của trưởng tộc."
"Đúng rồi, chú."
Jin không cố ý gọi Zed là chú. Dường như các vị trưởng lão trong gia tộc đều thích được thể hiện sự tôn trọng tùy theo cấp bậc của họ, trong đó cũng có cả cha và Zed.
“Cậu dám… làm một điều kinh khủng như vậy trước sự chứng kiến của ta?”
Khuôn mặt cứng đờ của cặp song sinh Tona dần dãn ra.
Tiếng hét to như sấm của Zed Runcandel – người chú đáng kính của họ khiến bất cứ ai cũng phải rụt người lại vì sợ hãi, kể cả cậu em út tính cách lạ thường kia.
"Đúng vậy.”
“Xấc xược. Tại sao cậu lại làm như vậy?”
“Tôi không có ý thách thức những người anh của mình, mà chính là chú, tôi đang thách thức chú đấy.”
Jin không chỉ chém Kajin mà còn nói ra những lời công kích Zed.
Ngay cả cặp song sinh Tona cũng chỉ biết nín thở vì sốc, bất chấp mong muốn được nhìn thấy Jin bị trừng phạt.
‘Cậu ta thực sự mất trí rồi sao? Tại sao cậu ta lại hành động như vậy chứ?’
Các học viên và cặp song sinh đều có chung suy nghĩ đó.
“Cậu? Thách thức ta sao? Một câu chuyện thú vị. Lý do gì khiến cậu hành động ngu ngốc như vậy?”
Vù…!
Bạch Gươm – một thanh kiếm được bao bọc bởi lớp aura tinh khiết mà chỉ có những kị sĩ tám sao xuất chúng mới có thể sử dụng được đã xuất hiện trong tay Zed.
“Nói. Cậu có thể bị giết ngay lập tức, tùy thuộc vào câu trả lời của cậu.”
“Buổi lễ do các học viên tổ chức là một hình thức khiêu khích phải không, chú.”
Soạt, rạch!
Tuy Jin đã bị một nhát kiếm của Zed sượt qua tạo ra vết rạch nhỏ trên má trái nhưng cậu vẫn đứng yên chờ đợi câu trả lời từ chú mình.
“Vì vậy, cậu đã xúc phạm buổi lễ do ta tổ chức và tạo ra sự hỗn loạn này? Cậu thực sự nghĩ rằng ta đang khiêu khích và muốn thách thức cậu sao?”
“Mặc dù tôi không hề bị xúc phạm, nhưng chính xác là vậy.”
“Tại sao cậu lại tấn công một học viên thay vì ta chứ?”
“Bởi vì tôi chưa đủ thực lực thắng được chú. Tôi sẽ chém chú thay vì Kajin hoặc những người anh em khác nếu như tôi có được cơ hội chiến thắng chú.”
“Là do cậu không quan tâm đến mạng sống hay cậu đang tự mãn vào vị trí con trai trưởng tộc của mình đây.”
“Tôi sẽ không ngồi im và chờ đợi việc bị họ lợi dụng chỉ vì đối thủ của mình mạnh hơn. Những suy nghĩ như vậy không phải là một phần đức tính và tiêu chuẩn về thành viên của Runcandels.”
Đôi chân của các học viên run lên bởi họ không biết dựa vào đâu mà một tân binh mười lăm tuổi này có thể giữ vững lập trường và phản bác Zed nhiều đến vậy.
Sau khi tự ngẫm vài phút, Zed trả lời:
“Thật ngu ngốc khi nghĩ rằng mạng sống chỉ là nhất thời nhưng danh dự là thứ tồn tại vĩnh viễn.”
Aura của thanh kiếm trên tay Zed lan rộng ra xa.
“Nhưng sự táo bạo ngu ngốc của cậu lại khiến người chú này khá ấn tượng đấy. Tốt thôi, ta sẽ thừa nhận điều đó. Cậu xứng đáng được coi là thành viên của Runcandel."
Hahahaha!
Zed đột nhiên cười phá lên:
“Tất cả mọi người, hãy nhớ kĩ những chuyện xảy ra ngày hôm nay. Ngày mà bản chất của một Runcandel được bộc lộ rõ như vậy. Với tư cách là một kiếm sĩ thì thái độ của tân binh chính là nền tảng tạo nên danh tiếng của chúng ta.”
“Rõ!”
Bầu không khí im lặng lại ập tới sau khi các học viên rời đi. Jin lướt ngang qua và thì thầm vào tai cặp song sinh Tona, khiến họ cảm thấy dường như cơ thể đang dần bị rút cạn máu.
“Với tư cách là em trai của các anh, tôi muốn đưa ra một số lời khuyên.”
Cặp song sinh quay đầu lại nhìn Jin với vẻ mặt ngơ ngác.
“Nghĩ về tương lai cuộc sống sau này. Hai người có thể sợ các anh chị trong nhà, nhưng không có nghĩa là sau này cũng vậy. Đúng không?”
Cặp song sinh Tona thậm chí không thể đáp trả Jin trong khi cậu chỉ khẽ mỉm cười một cách nhẹ nhàng.
***
“Woah, phải nói rằng… ý chí và nghị lực của thằng nhóc đó thật tuyệt vời. Vừa rồi là mơ sao? ”
“Ngươi có nghĩ rằng tin đồn về việc cậu ấy đã giết chiến binh Bạch Lang là sự thật không? Chúng ta không nên đối đầu với Jin”
“Nhưng dù sao thì cậu ấy vẫn là đứa con út trong số mười ba người con của Runcandel. Các thành viên Runcandel khác đều đã để ý đến cậu ấy một cách rõ ràng như vậy, vậy nên ta không muốn chỉ vì một lần gia nhập sai lầm khiến toàn bộ cuộc đời của mình bị hủy hoại.”
“Đúng vậy. Tuy nhiên, ta thấy Jin vẫn là một tấm gương sáng đáng ngưỡng mộ bởi chẳng có ai đủ dũng cảm để dám hành động như vậy trước mặt ngài Zed cả?”
“Ngươi biết không? Jin được đồn rằng một ngày nào đó sẽ trở thành người kế vị của gia tộc. Đó là một bí mật mà trưởng tộc dành cho Ngài Joshua, vậy nên…”
“Suỵt! Nếu như để ai đó nghe thấy cuộc trò chuyện của chúng ta thì sẽ ra sao đây? Rắc rối sẽ lần lượt kéo đến mất!”
Vụ việc ở lớp đào tạo trung cấp đã ngay lập tức lan truyền rộng rãi trong giới học viên và thu hút sự chú ý, bàn tán về hành động của Jin ngày hôm đó.
Trong khi đấy, ‘đội tân binh' bao gồm Scott, Mesa, Bellop và các học viên khác đã cùng Jin chuyển lớp vào năm nay. Hay nói cách khác, đối với các tiền bối thì họ là những đối tượng có thực lực cao và gây được nhiều sức ép.
Giống như những gì Jin đã nói, các học viên trung cấp mới luôn đi theo nhóm.
“Có thể chúng sẽ thực hiện kế hoạch trả thù ngay trong ngày hôm nay bởi thiếu gia Jin đã chặt đứt cánh tay của Kajin. Chú ý xung quanh!”
Mesa – đội trưởng không chính thức của nhóm – ra lệnh cho những người còn lại đi đến căn phòng nơi tập trung của Sư đoàn tân binh.
Khi một trong số các thành viên Đội tân binh cẩn thận mở cánh cửa, họ nhìn nhau chằm chằm một cách lo lắng.
Nếu phát hiện ra một chút sát khí nhỏ nhất, họ sẵn sàng vung nắm đấm giống như những gì mà thiếu gia Jin đã làm trong lớp học.
"Rất vui được gặp, đàn em."
Đứng trước cửa là một đội gồm những học viên trung cấp trên tay đang cầm thuốc lá, rượu và các loại đồ ăn vặt.
Cảnh tượng này giống như việc quốc gia đối thủ cử đại sứ tới để tạo dựng mối quan hệ hữu nghị giữa hai đất nước vậy.
Các thành viên của đội tân binh đã không tránh khỏi cú sốc và nhận chỗ thức ăn bằng với vẻ mặt đờ dẫn.
Sự thật thì các tân binh đã vô cùng lo lắng về sự hỗn loạn cũng như vấn đề bạo lực sẽ có nguy cơ xảy ra trong ký túc xá của họ ngay sau khi trải qua buổi lễ chào đón.
Họ không sợ đối mặt và chiến đấu với các tiền bối. Nhưng trên thực tế thì họ không quan tâm đến bản thân mình lắm.
Thay vào đó, họ lo lắng cho nhân phẩm và danh tiếng của thiếu gia Jin sẽ bị xuống dốc nếu ngày nào cũng bị các tiền bối hạ gục.
“Tụi anh không biết mấy đứa thích gì, vậy nên ở đây có một vài thứ. Như thuốc lá được sản xuất ở Milla, và rượu là từ một thương hiệu nổi tiếng ở Công quốc Kurano. Chúng rất đắt đấy, mấy đứa biết không? Không có tẩm độc ở trong đâu, bọn anh sẽ rất vui nếu tụi em nhận chúng.”
“Tại sao đột nhiên lại cho bọn em mấy thứ này?”
“Sao em lại hỏi vậy? Vì tụi anh quý mấy đứa mà. Mặc dù không thể tham gia vào cuộc tranh chấp của gia tộc, nhưng tụi anh vẫn rất muốn gia nhập đội của thiếu gia Jin bởi tụi anh không được hợp tác với bất kì phe phái nào.”
Trong Gia tộc Runcandel, các học viên không đủ kỹ năng sẽ không có cơ hội hợp tác với các phe phái nào.
Những học viên này đã đến Sư đoàn tân binh để tìm cặp song sinh Tona mặc dù đang trong tình trạng phi cam kết.
Những học viên muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với Jin bởi một năm về trước, họ đã phải chịu đủ loại cực hình và sự bắt nạt kể từ khi cặp song sinh Tona lên lớp trung cấp.
Phần lớn thời gian, cặp song sinh Tona như những kẻ điên độc tài mặc dù trước mặt Jin hoặc những thành viên của Runcandel thì họ chỉ cư xử giống những chú cừu ngoan ngoãn.
Trong tiền kiếp của Jin, họ hoàn toàn mờ nhạt và không nằm trong số “Những sát nhân khát máu”.
“Được rồi, tụi anh đi đây. Hi vọng rằng tương lai của mấy đứa sẽ tươi sáng và đầy hứa hẹn, hơn tụi anh.”
Nhiệt Liệt Chào Mừng 50 Năm Giải Phóng Miền Nam Thống Nhất Đất Nước!!! Tặng ngay 25% Giá Trị Nạp Từ 30/4 Đến Hết 3/5. Nhanh Tay Lên Các Bạn Ơi!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook