Con Trai Út Của Kiếm Thánh
-
Chapter 25: Jin, Binh Sĩ, Nhân Thú (3)
Nghe phiên bản audio của truyện:
Chương 25: Jin, Binh Sĩ, Nhân Thú (3)
Jin không thể ngờ rằng họ đang đối đầu với băng đảng khủng bố— những kẻ mà cậu chỉ nghe được thông qua những tin đồn ở kiếp trước. Hơn nữa, tấn công các binh sĩ Runcandel vẫn chưa khiến chúng thoả mãn. Chúng còn lên kế hoạch bắt cóc các nữ binh sĩ.
"Mesa bị bắt bao lâu rồi?"
"Chưa đầy một giờ ạ."
"Vậy hẳn chúng vẫn đang trên đường đến lối vào địa phận của nhân thú."
Jin tiến lại gần xác chết và bắt đầu rút con dao găm trên đầu nó ra. Sau đó cậu nhận được thêm hai con dao khác từ đám binh sĩ rồi giấu chúng vào bên trong ủng và áo choàng của mình.
“Chúng tôi đã sẵn sàng để đuổi theo chúng, thưa thiếu gia.”
“Không, một mình ta sẽ đi giải cứu Mesa. Mọi người ở lại đây và chữa trị vết thương đi. Khi nào xong, hãy đoàn tụ với Đội 1 và yêu cầu sự chi viện từ gia tộc.”
"Dạ?"
Các binh sĩ đều lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
“Những kẻ tấn công mà chúng ta phải đối mặt đều là những chiến binh ngang tầm bốn sao. Sao chúng tôi lại dám để ngài một mình khi có tận hai mươi như thế tên cơ chứ?!"
“Không được đâu, thưa thiếu gia. Hãy cho phép chúng tôi được hộ tống ngài."
“Giải cứu Mesa là chuyện quan trọng, nhưng sự an nguy của ngài là trên hết, thưa thiếu gia. Thật lòng mà nói, đuổi theo chúng một mình là quá nguy hiểm. Chúng ta hãy cùng nhau quay trở về và yêu cầu viện binh từ gia tộc … ”
Các binh sĩ lần lượt lên tiếng phản đối.
Theo kẻ tấn công hiện đã chết kia, thì có tổng cộng hai mươi tên trong đoàn.
Các binh sĩ nói đúng. Đuổi theo chúng để giải cứu Mesa là một ý nghĩ điên rồ. Đặc biệt là khi Jin còn muốn tự đi một mình.
“Và không thể loại trừ khả năng tên kia khai gian rằng có hai mươi người. Nếu tất cả chúng ta đều chết — kể cả ngài, thưa thiếu gia— thì lời hứa của ngài sẽ không còn tác dụng đâu. Xin hãy suy nghĩ lại."
“Mesa là một người đồng đội mà chúng tôi đều quan tâm lo lắng, nhưng mất mát khi đang thi hành nhiệm vụ là điều khó tránh khỏi. Và nếu bây giờ ta lên đường yêu cầu viện binh luôn, thì có lẽ cô ấy vẫn còn cơ hội sống sót… ”
"Scott."
"Vâng, thưa thiếu gia."
“Như ngươi đã nói, cái chết thường xuyên xảy ra trong khi thi hành nhiệm vụ. Vậy nhưng làm sao một huyết thống nhà Runcandel có thể nhắm mắt làm ngơ khi thấy một binh sĩ bị bắt sống?”
Jin bình tĩnh nhìn xung quanh, nhìn thẳng vào mắt từng binh sĩ.
“Ta mạnh hơn so với các ngươi nghĩ nhiều. Vậy nên hãy đứng thẳng lên và làm theo mệnh lệnh của ta. Nếu còn bất kỳ lời phàn nàn nào nữa ta sẽ quy vào tội chống đối.”
Các binh sĩ ngay lập tức xóa bỏ vẻ bất bình trên gương mặt. Họ không thể nói gì trước giọng điệu và ánh mắt cương quyết đó.
“Ta nóng lòng chờ đợi ngày các ngươi trở nên mạnh mẽ hơn để chúng ta có thể cùng nhau sát cánh trong tương lai. Vậy ta sẽ chuẩn bị lên đường luôn. À đúng rồi, còn Bellop.”
"Vâng."
“Vì cả Đội 2 đều đã bị thương, nên bây giờ sau ta thì ngươi là người mạnh nhất. Ngươi hiểu chứ? Đã đến lúc phải trở nên quyết đoán hơn rồi.”
"Tôi sẽ ghi nhớ điều đó."
Nói xong, Jin phóng nhanh đi vì bây giờ thời gian còn quý hơn cả vàng.
Các binh sĩ đều cúi đầu về phía Jin cho đến khi hình dáng của cậu khuất dần trong đêm tối.
***
Hiện tại, Jin đã đạt cấp độ ba sao về giải phóng năng lượng tâm linh, ba sao kiếm thuật và bốn sao mana.
Không ai có thể tin nổi đây lại là khả năng và sức mạnh của một cậu nhóc mười lăm tuổi. Tuy nhiên, vẫn rất liều lĩnh khi để đứa trẻ này đối đầu cùng lúc với hai mươi chiến binh bốn sao.
Hơn nữa, nếu ở đó bốn sao được coi nhãi nhép, thì rất có thể những tên cầm đầu sẽ ở cấp năm sao hoặc còn hơn thế.
Tuy nhiên, Jin vẫn tự tin có thể một mình cân sức với tất cả, vì kẻ thù vốn dĩ chưa hề lường trước được "sức mạnh tâm linh" và "ma thuật" mà cậu đang sở hữu.
Hơn nữa, mặc dù kiếm thuật của cậu hiện tại mới ở mức ba sao, nhưng thông qua những tài liệu mật của các gia tộc kiếm thuật sư nổi tiếng, cậu đã trang bị được thêm vô số kiến thức cho mình. Cơ hội chiến thắng của Jin không đến nỗi thấp thảm thương như vậy.
'Mình sẽ không phải cùng lúc đối đầu với hai mươi đối thủ. Hiện giờ bọn chúng đều đã phân tản ra xung quanh để tìm kiếm các binh sĩ, vì vậy mình chỉ cần đối phó với những toán nhỏ trên đường giải cứu Mesa.'
Nhận ra đã tách đủ xa khỏi các binh sĩ, Jin mới bắt đầu dừng chân lại.
Bình tĩnh kiểm soát lại hơi thở của mình, Jin tạo ra một quả cầu mana trong lòng bàn tay phải. Cậu đang tính sử dụng mana để tìm kiếm kẻ thù.
"Giác Quan Địa Chấn."
Giác Quan Địa Chấn là một thần chú hệ thổ ba sao. Đúng như tên gọi, nó cho phép người khai triển kiểm nghiệm được trạng thái của mặt đất, và thường được sử dụng để dự báo động đất hoặc các thảm họa thiên nhiên khác.
Nói trắng ra, đây không phải là câu thần chú thích hợp để truy dấu kẻ thù.
Tuy nhiên, tùy thuộc vào tình huống và cách phối hợp, ma thuật có vô vàn khả năng và cách sử dụng. Thế nhưng, các pháp sư cấp thấp cần phối hợp với người khác nếu muốn ứng dụng những mánh khóe ma thuật này.
Vút!
Khi quả cầu mana trên tay phải của Jin dần dần ngấm xuống đất, Jin đã tạo thêm một quả cầu thứ hai trên lòng bàn tay trái. Cái này thì gần như trong suốt vì đây là thần chú hệ phong.
Khai triển đa nhiệm.
*Triển khai được cùng lúc nhiều thần chú.
Đây là một kỹ năng mà cả giới pháp sư coi là khó mà lĩnh hội được. Nếu không có năng khiếu, ngay cả những pháp sư bảy sao cũng không thể sử dụng đặc kỹ này.
Jin đã biết khai triển đa nhiệm từ khi được chỉ dạy bởi sư phụ tiền kiếp.
"Truy Phong."
Sau khi niệm chú, gió bắt đầu tập trung xung quanh quả cầu mana trong suốt. Gió thổi xung quanh Jin vài giây, sau đó đọc ra được những phản ứng nhẹ từ ‘Giác Quan Địa Chấn’ và bắt đầu chảy theo hướng đó.
Gió lần theo những thông tin do Giác Quan Địa Chấn cung cấp.
'Thật may mắn khi chúng đang di chuyển về phía đồng cỏ. Nếu bọn chúng ở trong rừng thì sẽ khó để lần ra ngay cả khi thi triển hai phép thuật này. '
Nếu các thành viên của Kinzelo đi đường rừng, cây cối và các sinh vật sống ở đó sẽ làm xáo trộn việc truy tìm, khiến việc tìm kiếm chúng trở nên gần như là bất khả thi.
Jin giải trừ ma pháp.
Việc khai triển đa nhiệm cần tiêu hao một lượng mana cực lớn, và điều đó có thể khiến kẻ thù phát hiện ra bản thân đang bị truy đuổi nếu chúng có đem pháp sư đi theo.
"Vẫn chưa đi được xa."
Sau khi chạy được khoảng một giờ, Jin cuối cùng cũng phát hiện ra dấu vết những kẻ tấn công để lại, là dấu chân và vết cỏ bị dẫm.
Khi đang chuẩn bị chạy tiếp, Jin bỗng khựng lại và ngay lập tức dừng mọi động tác.
Khi cậu kiểm tra lại số dấu chân, chúng đã giảm xuống.
Vụt!
Một mũi tên bay qua đám cỏ cao, phóng về phía Jin. Cậu dễ dàng tránh được nó và chĩa thanh kiếm của mình về phía nó được bắn ra.
Có một cái hang.
Những kẻ tấn công đã lường trước được việc các binh sĩ sẽ đuổi theo chúng, và đã đào một cái hang ở đây từ trước.
“Đúng như ta nghĩ, một binh sĩ nhà Runcandel! Cách di chuyển của ngươi khá đấy. Giờ ta đã hiểu tại sao Chaph lại có một khoảng thời gian khó khăn khi đối đầu với bọn nó rồi”.
“Thằng nhóc né được mũi tên rồi, Clark. Mau đưa ta một đồng tiền vàng!"
Ba người đàn ông đeo mặt nạ bước ra khỏi hang và cười khúc khích.
Có vẻ như họ đã đặt cược khi nhìn thấy Jin: Liệu cậu có thể tránh được đòn tấn công bất ngờ này hay không.
Người tên là Clark lấy ra một đồng tiền vàng và ném nó lên không trung.
“Ngươi đã kiếm được tiền nhờ thằng nhóc chết tiệt đó. Tốt thôi."
Người thắng cược bắt được đồng xu và nhếch mép cười rồi rút kiếm ra. Nãy giờ Jin vẫn luôn âm thầm quan sát đối thủ của mình.
Là một pháp sư và hai chiến binh.
'Aura và mana tỏa ra không mạnh lắm. Có vẻ như tất cả đều chỉ dừng lại ở mức bốn sao.'
Trong khi Jin đang cẩn thận đánh giá sức mạnh của kẻ thù, thì đám kẻ thù đang được nói đến lại cho rằng cậu đã chết đứng vì sợ hãi.
“Đừng lo lắng quá, nhóc. Bọn ta không có thói quen tra tấn người khác đến chết đâu. Bọn ta sẽ kết thúc chuyện này sớm thôi. ”
“Vậy nhưng tại sao nó chỉ có một mình? Những đứa khác đâu cả rồi? ”
"Chắc là bị Chaph và Greg giết hết rồi, ha ha."
“Về hai vị tên là Chaph và Greg này, có phải là một tên có vết sẹo trên má trái và tên còn lại bị hói không?”
Khi Jin cất tiếng, hai tên đàn ông kia đã phá lên cười.
"Bwahaha, vết sẹo trên má, hói ư!!"
“Để xem khi bọn chúng nghe được sẽ phản ứng thế nào, ha ha ha!”
Tuy nhiên, có một người không cười. Là tên pháp sư.
"Ngươi, làm thế nào mà ngươi biết được vẻ ngoài của Chaph và Greg?"
“Vẫn chưa rõ sao? Sau khi gϊếŧ chúng bọn ta đã lột mặt nạ ra để xem đấy. Chúng bị thuộc hạ của ta giết đấy, bộ ngươi chưa biết à? ”
Nụ cười trên môi hai tên kia lập tức biến mất. Jin vẫn thản nhiên cầm kiếm với vẻ mặt thờ ơ.
“Ngưng múa mép đi. Hai người đó là kị sĩ bốn sao. Không phải là những người mà binh sĩ lớp sơ cấp của Runcandel có thể đụng và— ”
“Các ngươi thực sự coi mấy tên ấu trĩ đi bắt cóc trẻ em là "kị sĩ" thuộc Kinzelo sao? Cách phân bậc bên đó quả là rất khác biệt so với gia tộc Runcandel nhỉ.”
“Clark, Mills. Đi kiểm tra xung quanh. Có vẻ như không chỉ có trẻ em trong nhiệm vụ này. Thằng nhóc này không phải là binh sĩ. Chắc chắn còn một Kị SĨ Hộ Mệnh đang ẩn nấp ở đâu đó!”
Những tên kia hoàn toàn không nghĩ rằng chính Jin là người đã gϊếŧ Chaph và Greg. Ngay cả nếu cậu có là huyết thống nhà Runcandel, chúng sẽ chẳng bao giờ có thể ngờ được một đứa trẻ chưa phát triển hoàn thiện lại có thể tự tay gϊếŧ chết hai kị sĩ bốn sao.
Vì vậy, ba người bọn chúng ngay lập tức chuẩn bị tư thế. Cái chết có thể ập bất cứ lúc nào. Trước khi gia nhập Kinzelo, chúng ít nhiều đều đã là lính đánh thuê hoặc kị sĩ có kinh nghiệm. Và trong khoảng thời gian đó, chúng đã nghe rất nhiều về danh tiếng của các Kị Sĩ Hộ Mệnh nhà Runcandel.
Phụt hahaha…
Jin cười khúc khích.
“Mặc dù các ngươi sợ nhà Runcandel, nhưng lại dám sẵn sàng tấn công các học viên của bọn ta ư? Không có Kị Sĩ Hộ Mệnh nào ở đây đâu. Ta đến một mình đấy.”
"Nhảm nhí!"
“Nếu ta có một Kị Sĩ Hộ Mệnh đi cùng, các ngươi đã không thể trò chuyện nhàn nhã nãy giờ như thế này rồi. Mà kể cả nếu có, họ có thể trốn ở đâu giữa chốn đồng bằng này chứ? Ngoài ra, cũng chẳng có chuyện kị sĩ của bọn ta mà lại phải đi trốn bộ ba con khỉ đầu chó như các ngươi đâu."
Những tên nhát cáy đang căng thẳng kiểm soát lại hơi thở của mình và quan sát xung quanh. Jin nói không sai. Chỗ trần trụi này chẳng có nơi nào để trốn cả.
Và vì vậy, chúng lại quay về với công cuộc đe dọa và tỏ thái độ ngạo mạn với đứa trẻ.
Chúng cảm thấy bẽ mặt vì đã sợ một đứa trẻ như Jin - một cậu nhóc trông còn nhỏ hơn chúng đến tận hai mươi tuổi.
“Ngươi thực sự đến một mình… Ta còn tưởng ngươi là một tên nhóc kiêu ngạo và trông cậy vào các kị sĩ của gia tộc, nhưng hoá ra cũng chỉ là một thằng nhóc ngu xuẩn điếc không sợ súng sao.”
"Ngươi nghĩ vậy sao? Sẽ tốt hơn nếu các ngươi… ”
Chưa để Jin nói xong, Clark đã lao tới và kề mũi kiếm về phía cổ cậu.
“Này thì kiêu ngạo, này thì trông cậy này...” - Jin thì thầm.
“AAAA — ức!”
Clark đột nhiên ngã đập mặt xuống đất với tiếng kêu gào thảm thiết mặc dù hắn ta chỉ vừa định gϊếŧ Jin. Một chân của hắn đã bị chém bay một cách rất ngọt mà không hề hay biết.
"Thật tốt vì ta đã câu được giờ."
Nguyên nhân khiến Clark bị cắt cụt chân là một câu thần chú có tên "Phong Đao". Đó là một trong những thần chú khó sử dụng nhất trong số các ma thuật bốn sao hệ phong.
Jin đã bí mật khai triển câu thần chú này trong lúc đang trò chuyện.
“Clark! Sao một tên Runcandel lại sử dụng ma thuật…?! ”
Tên pháp sư bắt đầu niệm chú để phản công trong khi Mills rút kiếm và lao về phía Jin trong giận dữ.
"Tên chết dẫm!"
Keng!
Jin lấy lại tư thế sau khi tránh được cú xoay người xuống dưới của Mills. Đòn tấn công được yểm aura của hắn khiến cơ thể yếu ớt của Jin cũng cảm thấy nặng nề.
Tuy nhiên, kị sĩ bốn sao chỉ là tôm tép.
Khi Jin xoay người và nhắm vào sườn của Mills bằng thanh kiếm của mình, tên pháp sư đột nhiên hét lên.
"Mills, lùi lại!"
Vù!
Một ngọn lửa lớn đang nằm trên lòng bàn tay của tên pháp sư. Sau đó, hắn ta dang tay, ném phép thuật ấy về phía Jin như đang ném một cuộn dây thừng vậy.
Thần chú hệ hỏa bốn sao, Roi Lửa. Đó là câu thần chú mạnh nhất mà tên pháp sư Kinzelo có thể sử dụng lúc này.
Jin đã không né đòn tấn công mà hứng trọn nó. Khóe môi của tên pháp sư khẽ nhếch lên khi thấy câu thần chú đi trúng đích. Nhưng Jin lại lợi dụng việc cơ thể bị ngọn lửa che khuất để đâm Bradamante vào cổ Mills.
Phập…!
Với một lưỡi dao vào cổ, Mills thậm chí không thể thét lên mà chết luôn. Tên pháp sư lùi lại trong kinh hãi vì không thể tin vào mắt mình. Tên còn lại, Clark, vẫn đang nằm run rẩy trên mặt đất, vừa khóc trong đau đớn vừa ôm lấy chân của mình.
Jin dùng tay nắm lấy Roi Lửa đang bám trên áo choàng của cậu và dập tắt nó. Mana trong câu thần chú tan theo làn gió, để lại những tia sáng bắn ra khắp nơi.
Vì Jin đã hoàn toàn hấp thụ Trái Tim Phượng Hoàng, nên tất cả các phép thuật lửa từ sáu sao trở xuống sẽ không thể gây sát thương lên Jin nữa.
"Nổ tung!"
Pháp sư bắt đầu niệm chú mới khi nhận ra Jin có khả năng chống lại ma thuật lửa rất cao. Băng Toái. Chính là câu thần chú đã được sử dụng trong vụ tấn công cỗ xe của Jin trên đường đến Lâu Đài Kiếm Viên.
"Đừng lại gần ta!"
Mảnh băng nhọn lao về phía Jin, nhưng lần này, nó lại tan vỡ và rớt xuống đất trước cả khi tiến được đến gần cậu.
Mặt dây chuyền quỷ vương Orgal. Mana của thánh di vật ấy đã bảo vệ Jin. Phép thuật từ năm sao trở xuống khó mà xuyên thủng được mana của nó.
“L-Làm thế nào…! Á!”
Jin dùng Bradamante xẻ một đường parabol lên phần thắt lưng của tên pháp sư. Khi Jin xoáy thanh kiếm vào người hắn, tên pháp sư run rẩy chết ngay lập tức.
“Là do ta có một người chị tuyệt vời đó."
Sau khi kết liễu Clark, người chứng kiến tất cả trong kinh hãi, Jin tiếp tục chạy băng qua cánh đồng cỏ.
Tất nhiên, cậu đã không quên ngụy tạo vết thương của Clark như một vết chém bằng kiếm thay vì một đòn tấn công ma thuật trước khi rời đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook