Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

BỐ TÔI QUÁ MẠNH – CHAP 93

 

“Tại con kia mà!”

Ta không có làm.

Mặc dù do chính bản thân Carcier đã dẫm lên que xiên của Yong-yong, nhưng cũng bởi vì Wyverns và chủ nhân của nó.

Để có thể bảo toàn được tính mạng của mình, Carcier đã cố gắng thuyết phục Yong-yong rằng không phải do con bé.

Yong-yong nhìn nước sốt Marinet dính trên bàn chân Carcier.

Rồi nhìn chằm chằm vào chiếc đuôi của Carcier, cái xiên que mới chỉ ăn hai miếng, vẫn còn lại tám miếng.

Loại đuôi gì đây chứ?

Chị Yoon-hee, em lau nhà rồi đó!

Em đi mua đậu phụ.

Em đã làm những việc tốt để lấy được những con tem!

Em rõ ràng đã lấy được năm mươi ngàn won từ những công việc mà em đã chăm chỉ làm.

Lấy được từ mồ hôi xương máu của em.

Em đã nghĩ về việc tiết kiệm và ăn thật chậm để thưởng thức nó.

Nhưng giờ nó đã biến thành rác rồi.

“Ngầu quá! Kanzaki!”

“Ký tên cho tôi với!”

“Ryou là nhất!”

Mọi người tung hô Wyverns Lord, biệt danh là ‘Ryou’ và Kanzaki Soshiro.

Màn trình diễn trên không của Wyverns Lord – có thể nói là vua của bầu trời đủ để làm nóng bầu không khí của đám đông. Đám đông hò hét liên tục.

Kanzaki Soshiro cười và vẫy tay với mọi người như thể anh đã quen với việc này.

“Hahahaha.”

Yong-yong cười thành tiếng.

Đôi mắt rồng của cậu ta sáng lên.

Carcier đứng bên cạnh thấy vậy, run rẩy lùi lại đằng sau.

Có một ngày, Carcier đã từng nhìn thấy dáng vẻ này của Yong-yong.

Là lần đó, là lúc cậu ta ra khỏi tổ và đến Trái Đất.

Thịch thịch.

Yong-yong bước dần về phía Wyverns Lord.

Không.

Bịch bịch bịch bịch bịch.

Cậu ta chạy như bay đến đó.

Vừa chạy, cơ thể Yong-yong cùng hai chiếc sừng nhỏ nhắn ở trên đầu dần dần trở lên lớn hơn..

Cậu ta đã từng nhìn rất ngây thơ và dễ thương.

“Trở lại hình dạng của Chúa tể.”

Krik!

Lúc Wyverns Lord và chủ nhân của nó cảm thấy bất thường thì cũng đã quá muộn.

Mặc cho vẫn đang giữa ban ngày ban mặt, xung quanh trở nên tối đen như thể màn đêm đang buông xuống.

Nhật thực toàn phần? Không, mặt trời đã bị che mất bởi một vật thể bay.

“Trời, đó là cái gì…..”

Một con quái vật với kích thước mà họ chưa từng thấy trước đây.

Mọi người đã từng thấy một con quái vật như thế này một lần.

Làm sao mà họ có thể không biết?

Ba năm trước, một con rồng làm cả thế giới phải khiếp sợ.

Giờ, chủ nhân thực sự của bầu trời đã xuất hiện.

Cách cách cách cách!

Những vết nứt bắt đầu xuất hiện như những hố sâu trên bầu trời, với kích thước lớn tới nỗi vượt xa tầm hiểu biết.

Một vết nứt lớn vượt qua cả vết nứt cấp S lớn nhất từng biết.

Ôi trời ơi!

Con rồng mở miệng ra, nó đã nuốt Wyverns Lord và cả chủ nhân của nó đang run lẩy bẩy chỉ trong một miếng. 

Mọi người nhìn những gì xảy ra trước mắt.

Họ thậm chí không thể nghĩ tới việc chạy đi, họ chỉ có thể đứng nhìn chằm chằm những gì đang diễn ra, hai chân run rẩy không nhúc nhích.

Lạy chúa trên cao!

Con rồng đó bay lên trời và bay vào bên trong vết nứt.

Lúc đó, mọi người mới lấy lại được giác quan của mình.

Cả quảng trường nhanh chóng lâm vào hỗn loạn.

“Chạy, chạy đi!”

“Áa!”

Mọi người cố gắng chạy xa vết nứt nhất có thể.

Họ bắt đầu chạy bằng tốc lực lớn nhất của đời mình.

Carcier nhìn Seol Yun-hee đang lặng người đi, nói với cô:

“Em phải dừng ngài ấy lại.”

***

[Đã vào đến tổ của Izass.]

Yong-yong nhổ Wyverns và Kanzaki Soshiro trong miệng cậu ra.

Toàn thân Kanzaki ướt sũng, thở hồng hộc và cẩn thận nâng đầu lên nhìn.

Đôi mắt anh ta mở to hơn.

“Rồ…Rồng…..”

Ngoại trừ con rồng Marsallas từng xuất hiện duy nhất một lần ở Hàn Quốc.

Đây là lần đầu tiên trong đời anh ta nhìn thấy một con rồng trong hình dáng thật sự.

Con rồng trước mắt anh ta này có cấp bậc còn cao hơn cả Marsallas.

Khè…

Wyverns Lord với nỗi sợ hãi tột độ thu người lại.

Theo bản năng, nó có thể nhận ra được sức mạnh của cả hai cách biệt quá lớn.

Ngay cả Kanzaki cũng không thể biết được chuyện gì, anh ta thậm chí cũng không nghĩ đến việc lao vào một cuộc chiến có sự chênh lệch sức mạnh quá lớn.

“Ừm… kết thúc ở đây thôi.”

Một con rồng khác đột nhiên ló ra từ quảng trường yên bình.

Bọn chúng đến từ đâu trên Trái Đất vậy chứ, tại sao chúng lại mang bọn họ vào vết nứt?

Kanzaki không thể biết tại sao.

Vù vù!

Cả bầu trời và mặt đất bắt đầu rung chuyển như thể chúng đang nứt ra.

Nguồn năng lượng khổng lồ tăng lên xung quanh con rồng!

Trong tâm trí Kanzaki lúc này, cuộc sống trước đây của anh ta lần lượt lướt qua như đèn kéo quân.

Và rồi anh ta nhắm mắt lại, từ bỏ mọi thứ.

Lạy chúa!

Một cơn gió mạnh thổi tới từ phía xa.

Ngọn gió mạnh đập vào toàn thân Kanzaki, anh ta chậm rãi mở mắt ra để xem chuyện gì xảy ra.

Đôi đồng tử của anh ta co lại.

“…. điên rồi!”

Danh tính của ngọn gió chính là một con rồng khác.

Mặc dù nó nhỏ hơn chút so với con rồng đỏ ở trước mặt anh ta.

Nhưng thanh thế cũng rất lớn.

Bùm!

Con rồng đáp xuống trước mặt Kanzaki Soshiro.

Kanzaki chứng kiến ai đó cẩn thận đi xuống từ trên đầu của con rồng.

“….Con người?”

Cô bé đó nhìn vẫn trong độ tuổi thiếu niên.

Con rồng Đỏ quay đầu hướng về phía cô gái, rồi bước lùi lại về sau với chút hoang mang.

Cô gái thở dài và bước tới chỗ Kanzaki.

Cô đưa tay ra với Kanzaki đang ngồi bệt trên đất.

“Anh ổn không?”

Kanzaki nhìn chằm chằm vào cô.

***

Vật lộn.

Yong-yong vật lộn để thoát khỏi vòng tay của Seol Yun-hee.

“Ah! Thả em ra! Em phải đi giết mấy tên xấu xa đó và em sẽ xuống địa ngục!”

Grrrr.

Dưới vòng tay kiềm chế cậu lại của Seol Yun-hee, Yong-yong không thể thoát ra.

Cậu gầm gừ về phía Wyverns Lord đang run rẩy.

“…Đây, là chuyện quái gì thế.”

Một cô gái xuất hiện với một con rồng màu nâu sáng.

Khi cô ấy xuất hiện, con rồng đỏ hung dữ trước đó biến đâu mất rồi.

Chỉ có một con chó nhỏ màu đỏ bé tí xuất hiện.

Có lẽ nó đã sử dụng chiêu đa hình để thay đổi hình dáng thành một chú chó con.

Nhưng vấn đề không phải ở đó, mà là con rồng đỏ đã bị cô gái kìm hãm.

Pong!

Làn khói bốc lên từ người con rồng màu nâu sáng.

Trở lại hình dáng dễ thương như thường, Carcier hướng về Yong-yong và cúi đầu.

“Ngài Izass, họ không có lỗi. Nếu tôi không dẫm vào cái xiên….”

Con bé lúc nãy đã sợ tới mức đổ lỗi cho người khác.

Là Carcier, dù là gì đi nữa, thì cũng là lỗi của nó khi đã dẫm phải xiên của Yong-yong.

Seol Yun-hee thở dài nhìn chúng.

“Yong-yong, em có thể mua lại mà. Chị sẽ mua lại cho em.”

Yong-yong khựng lại, thái độ vùng vằng của cậu ta cũng tan đi. Và sự cáu kỉnh trên khuôn mặt cậu ta cũng đã biến đâu mất.

Khuôn mặt cậu ta bừng sáng như một đứa trẻ con gian manh được đi siêu thị mua đồ chơi.

Cậu ta nhìn trừng trừng Kanzaki với một ánh nhìn dữ dằn nghiêm túc như thể cậu ta sẽ không bỏ qua.

“Chị sẽ mua cho em hai cái. Em vẫn bực sao?”

Đuôi của Yong-yong lắc lư.

Chỉ có thế, Seol Yun-hee nhìn xuống Yong-yong và cười.

Yong-yong ho khan.

Cậu nhảy lên đầu của Wyverns Lord.

Sau khi giơ chân trước lên.

Bốp!

Ta đánh mi.

Bốp!

Mặt đất bị lún xuống.

Wyverns rống lên trong đau đớn.

Nhưng khi nó bắt gặp ánh mắt của Yong-yong, nó cam chịu đau đớn như không có gì xảy ra.

Grrrr.

“Ngươi may mắn đấy.”

Bốp bốp.

Yong-yong phủi tay nhảy xuống khỏi đầu Wyverns Lord và chạy tới chỗ Seol Yun-hee.

Seol Yun-hee búng trán Yong-yong cái tách.

“Au!”

Chị sợ bố sẽ biết… chị sẽ giữ bí mật chuyện này, vì thế lần sau đừng làm vậy nữa nhé.”

Khi nghe từ bố, Yong-yong giật mình. Cậu gật đầu thật mạnh.

Anh không tin vào mắt mình…..

Nhìn Seol Yun-hee mắng hai con rồng, Kanzaki không thể khép được miệng.

Một cảnh tưởng không thể tin được đã diễn ra.

Anh ta đã nghĩ mình là thợ săn giỏi nhất có thể làm chủ kỹ năng thuần hóa.

Anh ta được như thế là bởi vì anh ta đã thuần hóa được chúa tể của Wyverns, một quái vật cấp S.

Nhưng cô gái trước mắt anh ta này dường như còn thu thập được hai con rồng.

Thật quyết liệt!

Một cánh cổng hình thành cạnh Yong-yong.

Cánh cổng bán Cockatrice sốt marinet.

Nó kết nối tới cánh cổng của trung tâm hội nghị BEXCO, quầy hàng A7.

Yong-yong đưa hai chân trước lên và chỉ về phía cánh cổng.

“Đường này.”

“….À, ừ.”

Seol Yun-hee lấy ra mười ngàn won từ túi của mình.

***

‘Một con rồng đột nhiên xuất hiện tại BEXCO, Haeundae-gu, Busan. Nó đã nuốt Thợ săn Kanzaki Soshiro và Wyverns Lord rồi đi vào vết nứt….. Sau đó một con rồng khác đã xuất hiện bên trong vết nứt….’

‘Thật may măn, dường như không có chuyện gì xảy ra với Kanzaki, nhưng chuyện gì đã xảy ra bên trong thì anh ấy vẫn giữ không chịu nói. Haeundae-gu, Busan, tôi là Yoon Il-sang, phóng viên đài KBC.’

MadS****: Làm sao mà anh vẫn còn sống vậy Kanzaki? (Thích: 966,354  Không thích:111,700)

Herd****: Tại sao anh lại chỉ muốn ra khỏi Hàn Quốc vậy?  (Thích: 725,191    Không thích: 158,729)

Lovec****” Kanzaki dường như sẽ không quay lại Hàn Quốc lần nào nữa đâu. Nó có trên bản tin ấy. [Nhìn vào Liên kết] Đây là một chàng trai giống anh ta. (Thích: 345,001  Không thích: 48,775)

Theg****: Tôi nghĩ thế giới thật sự sắp sụp đổ rồi. (Thích: 246,185   Không thích: 38,714)

Rlaskd**: Ai sẽ dừng hai con rồng đó lại nếu chúng cùng nhau ra ngoài chứ? LOL LOL LOL LOL tôi không nghĩ cục sẽ đem ra một xe tải thợ săn cấp S đâu. (Thích: 1977,150     Không thích 24,666)

Retlk***: Thằn lằn Nhật Bàn với Rồng Hàn Quốc (Thích:109,108    Không thích: 4,221)

“……”

Do-jun xem bản tin trên điện thoại.

Anh quay đầu nhìn về phía Moon Ae-kyung đang xem ti vi với Byul.

Đó là một tin tức lớn về những gì xảy ra ở BEXCO trên ti vi.

Moon Ae-kyung nói chuyện cùng Do-jun với ánh mắt lo lắng:

“Viên chức, tôi nghĩ ‘sự xói mòn’ đang trở nên nhanh hơn.”

Sự xuất hiện của quái vật ở trung tâm trên Trái Đất, và xuất hiện trước mắt con người.

Trung tâm Quản lý Thợ săn đã định nghĩa tất cả những dị thường xảy ra trên Trái Đất là ‘sự xói mòn’.

Moon Ae-kyung đã nghĩ sự xuất hiện của hai con rồng chính là nguyên nhân của sự xói mòn đó.

“Hai con rồng cùng lúc sao…”

Moon Ae-kyung lo lắng cắn môi.

Tin tốt là không có gì xảy ra vào thời gian này.

Không có gì bảo đảm rằng mọi chuyện sẽ trôi qua êm đẹp như vậy.

Đó là một con rồng, thậm chí nếu họ hoàn toàn lập mội đội, thì hai con rồng cũng là quá nhiều.

“Những con rồng đó đang ở đâu chứ?....”

Nếu cô có thể tìm ra một cái tổ của con rồng, cô có thể sẽ quay trở lại Cục Quản lý Thợ săn và làm gì đó như là thành lập một đội?

Moon Ae-kyung ánh mắt lo lắng, khuôn mặt tràn đầy lo âu khắc khoải.

Soạt.

Do-jun lẩm bẩm, nhìn hai cái bát ăn cho chó ở dưới bàn.

“Chà.”




 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương