Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

“ Nhưng mà chủ nhân này, lần cuối em được ăn thịt bò là khi nào ấy nhỉ?.... Oái!!”

Rầm!

Trong giây lát,

Thân con xà tinh mà họ đang đứng xuất hiện một cuộc rung lắc mãnh liệt. 

Cứ như là một trận động đất vô cùng lớn đang diễn ra vậy. 

Yong-yong còn tưởng Dojun là người gây ra sự rung chấn này.

“Này!! Có biết thịt bò đắt cỡ nào không chứ???”

Yong-yong sững sờ, trong đầu vẫn cứ khăng khăng rằng trận động đất này là do Dojun bày trò.

Mình tưởng hôm nay mình đã giúp ích khá nhiều nên chỉ gợi ý món ăn cho bữa tối thôi mà!! Có cần phải phản ứng dữ dội vậy không???

 “... cái gì kia?” 

Dojun nhìn về phía xa tít tắp bên dưới. 

Yong-yong cũng dõi theo ánh nhìn của cậu, 

Thằng bé tròn xoe hai mắt khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt rồirồi tự hỏi. 

“ cái…cái gì thế?”

Bên dưới họ, có một dòng nước đang tuôn chảy xối xả vào cái hố ở giữa mặt đất.

Cái hố đang dần nuốt chửng mọi thứ, cứ như là nó định nuốt toàn bộ trái đất vào trong vậy.

Cái hố đó ngày một lớn dần, và chỉ dừng lại khi bán kính của nó rộng chừng 5 kilomet.

Giữa tâm hố xuất hiện một xoáy nước màu đỏ tươi đang cuồn cuộn chảy.

“Đây là lối vào tầng 1 của khu trung tâm" Tusitala nói.

Dojun nhún vai: “ Thế tuần sau ta lại tới đây nhé?” 

“Không, ngươi không cần phải làm vậy đâu. Ở khu tập huấn, phải mất một tuần mới có thể chuyển sang giai đoạn tiếp theo, và có một thiết bị được thiết kế riêng để đảm bảo rằng những kẻ thách đấu ở các cấp khác nhau được chia ra ở nhiều phòng để tránh sự hỗn loạn. Nhưng trong tầng đầu tiên của khu vực trung tâm, tất cả người thách đấu ở mọi cấp độ đều quy tụ chung một tầng.”

Dojun quay đầu về phía Tusitala.

“Mấy kẻ thách đấu ở nhiều cấp độ sao?”

“ Đúng vậy, chính xác hơn thì họ đều là những kẻ thách đấu đến từ trái đất khác nhau"

“ Khoan đã, ý ngươi là gì, ‘trái đất khác’ ư?”

Tusitala búng tay, 

Một hình ảnh ba chiều của trái đất hiện ra giữa không trung. 

Và xung quanh trái đất,

 Là những hành tinh giống y hệt nó đang quay với một quỹ đạo nhất định.

“ Hành tinh này, như ngươi gọi là trái đất, là nơi ngươi sinh ra và lớn lên, những hành tinh đang quay quanh trái đất như ngươi thấy kia đã bắt chước nó. Có một vài hành tinh giống y xì như trái đất, nhưng có một số chúng lại khác biệt hoàn toàn. Và nó không có nghĩa rằng những kẻ thách đấu là hàng dởm nhé, họ hoàn toàn là người thật, đều thở và sinh hoạt như ngươi vậy."

Dojun gật đầu.

Tusitala thấy vậy, liền ngơ ngác hỏi.

“ Ngươi không cảm thấy ngạc nhiên tí nào sao? Thông thường lúc ta nói chuyện này với những người thách đấu khác, một số họ lập tức xỉu ngang xỉu dọc hoặc nôn mửa đấy"

Dojun bình tâm một cách đáng ngạc nhiên.

“Không có gì đáng bất ngờ cả. Đó là một hiện tượng không thể kiểm soát được khi ngươi không thể thực sự giải thích kĩ năng và vũ khí của mình, nếu ngươi nghĩ về điều đó từ đầu.”

Bình tĩnh một cách đáng ngạc nhiên.

Tusitala tiếp tục: 

“ Để ta giải thích rõ hơn về việc này nhé, một khi ngươi đã bước chân vào vùng trung tâm, ngươi không thể trở lại trái đất gốc nơi mà ngươi thật sự thuộc về nữa. Đây vẫn thuộc khu tập huấn, nhưng ngươi không thể trở lại khu tập huấn từ khu trung tâm đâu, bởi vì ở đó, tất cả các chiều không gian khác nhau tồn tại vô cùng hỗn độn.”

Tusitala đưa ra lời giải thích.

Tôi cong tưởng mình sắp phát điên lên chứ.

Việc này hoàn toàn là làm trái với điều luật.

Và nhằm đạt được mục đích của mình, Dojun phải làm gì đó để giữ cho trái tim mình luôn đập.

Vút.

Dojun nhìn vào lá bùa nhỏ trong lòng bàn tay mình.

[ Bùa hộ mệnh tại vùng trung tâm]

Phân loại : Khái quát.

Cấp : Báu vật của trái tim.

Miêu tả : Dịch chuyển tới một vị trí có trong kí ức của bạn (chỉ có thể dùng lại sau 24 giờ tiếp theo.)

Nếu như phần mô tả này chính xác. 

Thì trong kí ức của Dojun, cậu có thể dịch chuyển tới làng Changshin ở Bangbae-dong.

Có vẻ như là Tusitala cũng không biết rõ lắm về sự tồn tại của thứ này.

Thực tế thì, lá bùa này không hề có phản ứng gì. 

“ Bạn vẫn muốn dùng lá bùa này không? Shim Kye-haeng.”

Dojun trả lời.

“ Tôi….”

****

Bíp bíp bíp bíp.

“Ồn ào quá, im lặng giùm đi!”

...Anh ấy.

Yong-yong dần nhắm nghiền hai mắt lại.

Cơn gió bao lấy khắp cơ thể của anh.

Khi mở mắt ra, 

Thét lớn.

“ Chúng ta phải xuống bao xa nữa nhỉ?”

Vút vút.

Khoảng không mênh mông rộng tới mức che phủ mọi thứ.

Nhìn xung quanh chỉ thấy toàn mây là mây, nhìn kĩ mới thấy được một loạt các vách đá dựng đứng, cả những lùm cây, có cả những ngọn đồi trải dài nữa.

Dojun chợt nhận ra rằng sức mạnh của mình không còn nữa.

Cậu nhớ lại những gì Tusitala dặn:

“ Đúng vào lúc ngươi đặt chân tới tầng một, cửa sổ trạng thái mà ngươi dùng trước đó sẽ bị niêm phong. Và điều quan trọng cần nhớ đó là ngươi phải chuyển mọi thứ sang trạng thái ‘chỉ cho phép sử dụng trong vùng trung tâm’ bằng cái vòng hình con rắn quấn quanh cổ tay của ngươi. Vả lại, chỉ được phép sử dụng cửa sổ trạng thái màu đỏ ở tầng đầu tiên thôi, nên không cần phải lo lắng quá về chuyện đó làm gì cả. Cũng đừng quên là phải đăng kí kĩ năng bằng Nhẫn Thuật nữa nhé. Phải suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi đăng ký đó, vì một khi xác nhận rồi là không xoá đi được nữa đâu.”

Bỗng cửa sổ trạng thái được nhìn thấy qua cái vòng tay hình con rắn ở trên cổ tay Dojun sáng bừng lên với bảy màu sắc khác nhau. 

Bảy sắc màu ấy bắt đầu hoà quyện vào nhau và mọi thứ nhanh chóng chuyển sang màu đen.

[ Cửa sổ trạng thái đen đã được thiết lập]

[ Cấp kĩ năng của cửa sổ  trạng thái hiện tại (đỏ) đạt 100%. Các chỉ số của cửa sổ trạng thái Đen đã mở. Chỉ số được ưu tiên hiện tại : Sức mạnh]

[ Cấp kĩ năng của cửa sổ trạng thái hiện tại (cam) đạt 100%. Các chỉ số của cửa sổ trạng thái Đen đã mở, chỉ số ưu tiên hiện tại : Tốc độ]

……..

[ Cấp kĩ năng của cửa sổ trạng thái hiện tại ( tím) đạt 100%. Các chỉ số của cửa sổ trạng thái Đen đã mở, chỉ số được ưu tiên hiện tại : Tuyệt kĩ]

[ Đáp ứng đủ mọi điều kiện ]

[ Kháng ma lực đã được xoá bỏ]

[ Các chỉ số gây sát thương gián tiếp đã được xoá bỏ]

[ Các chỉ số kỹ năng được tối ưu hoá]

“ Chủ nhân, chúng ta còn phải rơi bao lâu nữa vậy…” 

Dojun giữ im lặng, 

Yong-yong thì liên tiếp hỏi những câu như vậy.

Bỗng Dojun bám lấy cái vách đá đang nhô ra bằng một tay, tay còn lại thì ôm chặt lấy Yong-yong. 

Cậu nhanh chóng trèo lên vách đá.

“Mở cửa sổ trạng thái."

[ Tình trạng ( đen)]

Tên : Lee Do-joon

Độ thành thạo : 0,00%

Danh Hiệu : Thiên Mã

Sức mạnh : 5

Tốc độ : 5

Độ cao : 5

Kháng vật lý : 5

Kháng ma thuật : 5

Kỹ năng đã lựa chọn : Không

So với lúc trước, 

Những chỉ số này đều thấp một cách vô lý.

Hơn thế nữa, chỉ số sức mạnh chưa từng thấp như thế. 

Tất cả các chỉ số đều chưa bao giờ dừng lại ở con số “5”.

Dojun nhận ra rằng chắc hẳn phải có lí do gì đó thì cửa sổ trạng thái mới chuyển thành màu đen.

Soạt.

Ngay lúc đó, một sinh vật nhỏ với hình thù tựa như loài thỏ tiếp cận Dojun.

Một con vật bé xíu, béo tròn, với bộ lông bông xù mềm mại khiến cho người nhìn hoàn toàn tin rằng nó chỉ là một loài vật nhỏ bé đáng yêu vô tội

Con vật tới gần Dojun hơn và bắt đầu trèo lên chân của cậu.

Cậu lôi quyển AAtaraxia ra và kiểm tra thông tin của loài vật bông xù này.

[ Popoco]

Phân loại : quái vật

Mô tả: Loại quái vật xuất hiện ở tầng đầu tiên của khu trung tâm. Có ngoại hình nhỏ và vô cùng đáng yêu. Nó bám vào những người thách đấu và sử dụng sự đáng yêu của mình như là một thứ vũ khí để đánh lạc hướng họ. Sau đó nó nuốt chửng những người thách đấu ngay khi phát hiện ra sơ hở. Loài này không quá khoẻ, nhưng tốt nhất là không nên tiếp cận nó

Độ nguy hiểm : **

Cục bông Popoco đã trèo tới đùi của Dojun. 

Nghe lời cuốn sách, Dojun hít một hơi thật sâu, sau đó thở dài thườn thượt.

Rồi đấm Popoco một phát.

Con vật rơi xuống, lăn long lóc ra ngoài rồi cả cơ thể bỗng nổ tung. 

Một mảnh đá quý màu đỏ rực rơi ra, Dojun lập tức nhặt nó lên xem .

[ Kỹ Năng Tinh Thể (đỏ)]

Phân loại : Có thể được tiêu thụ/ Đồ tổng hợp.

Mô tả : Một loại đá có thể nhận được từ việc tiêu diệt quái vật trong tầng đầu tiên của vùng trung tâm. Khi sử dụng, các kĩ năng của cửa sổ trạng thái được tăng nhẹ. Trong trường hợp màu sắc của chúng không trùng khớp, tác dụng của loại đá này sẽ đạt mức nhỏ nhất. Cách sử dụng rất đơn giản, chỉ cần cho con rắn dùng để mở các cửa sổ trạng thái lên ăn viên đá sẽ nhận được kỹ năng này.

Dojun nhanh chóng đưa viên đá vào miệng con rắn đang quấn quanh cố tay anh, sau một lúc, con rắn nuốt chửng viên đá. Tất cả mọi chỉ số kỹ năng đều lập tức tăng.

“À mà quên, mình cần phải đăng ký loại kỹ năng muốn dùng nữa"

Dojun chạm tay vào chiếc “Nhẫn tối ưu hoá kỹ năng" trên ngón tay.

[ Bạn có muốn lựa chọn kỹ năng không?]

[ Cảnh báo! Một khi đã xác nhận, sẽ không thể xóa]

[ Xin hãy chọn một trong các kỹ năng dưới đây]

Dojun cẩn trọng lướt qua một loạt các kỹ năng và chọn được hai loại cần thiết nhất.

[ Sức mạnh của kỹ năng tăng tuỳ theo sức ảnh hưởng của đồ tạo tác]

“ Vậy là còn bốn kỹ năng nữa"

Không có lí do gì để mất kiên nhẫn cả. Hiện tại chỉ cần số kỹ năng này là đủ. Dojun tò mò muốn biết sau này cậu sẽ đạt được loại kỹ năng nào nữa.

****

Suỵt!

Một người đàn ông đang quan sát Dojun từ trên đỉnh đồi bằng chiếc ống nhòm .

Hai mươi phút trước, một tên lạ hoắc rơi xuống từ khu thực hành.

Có vẻ như hắn mang theo một con thú nuôi, nhưng trông con vật không có vẻ gì là bất thường cả.

Mình cứ giết chúng luôn bây giờ là xong chuyện. Cơ mà bọn chúng là mấy gã tay mơ sao? Tầm này mà vẫn còn lính mới cơ à? Hay là cũng có một lối vào vùng trung tâm ở các chiều không gian khác sao?

Mười năm về trước...

Bỗng dưng, một nhóm lớn những kẻ thách đấu mới rơi xuống tầng một của khu trung tâm.

Đa số bọn chúng đều đã bị giết chết bởi những kẻ thách đấu đã tồn tại sẵn ở nơi này.

Không quan trọng là ở thế giới trước kia chúng mạnh yếu thế nào. Giây phút chúng bước chân vào đây, tất cả mọi kỹ năng đều nằm dưới sự kiểm soát của cửa sổ trạng thái.

Và trong một khoảng thời gian rất dài, không một tên lính mới nào xuất hiện, cho tới ngày hôm nay

“ Tới đây nào, kỹ năng mới của ta" Người đàn ông - Kim Jong-heon, phá lên cười đắc chí

***

Dojun ngồi tựa người vào thân cây, hai chân duỗi thẳng. Cậu cố tình làm ngơ những ánh mắt đang chăm chú về phía mình, từ cả bên trên và bên dưới, vì bọn họ cứ cố tỏ rõ cái thái độ thù địch, câu không thể làm gì khác ngoài việc đành đứng dậy và thỏa mãn sự tò mò của bọn họ.

“ Yong-yong, đứng dậy nào. Chúng ta sẽ đi xung quanh một vòng rồi về nhà nhé”

“ Vâng thưa ngài!!”

Yong-yong phấn khích đứng dậy, vì đối với thằng bé, được về nhà tức là được ăn ngon, mà được ăn ngon tức là được ăn thịt.

Sau cả ngày đi đi lại lại, tất nhiên là phải ăn để lấy lại sức rồi.

“Một miếng sườn hầm ăn cùng một miếng cơm, chu choa, nghĩ tới thôi đã thèm rỏ dãi rồi hihi"

Dojun phì cười nhìn Yong-yong, tự hỏi sao tính cách của nó và Carcier có thể trái ngược nhau nhiều đến thế.

Vừa dạo bước trên ngọn đồi, Dojun vừa ngắm nhìn quang cảnh xung quanh. Cậu bắt gặp một cây cầu làm bằng đá bắt ngang qua giữa ngọn đồi này và ngọn đồi kia, hai người quyết định tiến về phía cây cầu.

Bỗng...

XOẸT!

Một thanh gươm dài sắc nhọn rơi từ bên trên xuống và cắm thẳng xuống mặt đất nơi mà Dojun suýt thì bước vào. Ngay sau đó, người đàn ông - Kim Jong-heon cũng nhảy xuống theo, anh ta nhìn Dojun với biểu cảm vô cùng thoải mái và nói:

“ Xin chào, đây là lần đầu tiên cậu tới vùng trung tâm có phải không”

Dojun chỉ nhún vai vì cậu biết chắc rằng không sớm thì muộn tên này cũng xuất hiện.

Nhưng ngoài tên đang đứng trước mặt này ra, Dojun biết vẫn còn hàng chục ánh mắt đang chú ý đến mình, cảm giác rằng trật tự đang được tạo ra giữa chốn loạn lạc.

Sau đó...

Yong-yong ngước đầu lên nhìn người đàn ông - Kim Jong-heon, lầm bầm với một giọng điệu nghe rất chi là ngốc nghếch:

“..... cái gì đây?”






 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương