Bố Tôi Quá Mạnh
-
Chapter 65
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Rầm!
Mặt đất bắt đầu rung chuyển
Dường như mình chẳng còn cảm thấy đau đớn nữa
Cha Yoonji thầm nghĩ
Cái rìu của con quái vật kia có lẽ đã chẻ cơ thể mình ra thành hai mảnh rồi
Tại sao mình chết mà không cảm thấy đau đớn chút nào nhỉ?
Cha Yoon-ji từ từ mở mắt
“...cái quái…”
Một cảnh tượng vô cùng sững sờ hiện ra trước mắt con bé
Cả cơ thể bị xé ra làm đôi
Nhưng không phải là cơ thể của Yoon-ji, mà là của con chằn tinh vài giây trước vẫn còn đang hùng hổ lao về phía con bé
Bộp
Bộp
Tiếng bước chân vọng tới từ đằng sau
Cha Yoonji chậm chậm quay đầu lại về đằng sau để xem danh tính của tiếng bước chân
“... Ông chú?”
Dojun bước tới chỗ Cha Yoon-ji chẳng nói chẳng rằng, chỉ nhìn chằm chằm vào mắt cá chân đang sưng tấy của Yoonji
Sau đó Dojun ngước lên nhìn cái cửa ghi “ lối thoát hiểm" chỉ cách họ có 10 mét ở phía trên
Chắc con bé này bị bong gân trong lúc tiếp đất ha
Dojun thở dài thườn thượt
Làm sao mà anh ta vào đây được vậy?
Chuyện gì xảy ra với con quái vật lúc nãy thế?
Hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu Yoon-ji, nhưng cô bé không nói gì cả, chỉ lẳng lặng cẩn thận leo lên lưng Dojun.
Chờ Yoon-ji leo lên lưng mình xong, Dojun nhanh chóng đứng dậy rồi bắt đầu xác định vị trí của bọn quái vật đang ẩn náu xung quanh
Xoẹt
Bỗng dưng ở đâu đó phát ra âm thanh như tiếng dao được rút ra khỏi bọc
Nhưng hình như không chỉ có một chiếc
Xoẹt
Xoẹt
…
“ Đây… đây là..”
Tròng mắt Cha Yoon-ji giãn to
Có tận 9 cây kiếm tạo thành một vòng tròn xung quanh cơ thể Dojun. Nhưng hình như chúng không được tạo nên từ bất kì loại chất rắn nào, nhìn kĩ thì như được tạo ra từ hơi nước vậy
“ Tỉnh thức năng lượng….. Này! Không phải anh là một công chức nhà nước sao?”
Tỉnh thức năng lượng thường không xảy ra với các công chức nhà nước, mà chỉ thường thấy ở những người dân thường thôi. Nếu sở hữu khả năng này và chọn cách trở thành thợ săn cấp E thì mức lương nhận được sẽ cao hơn gấp nhiều lần so với một công chức thông thường. Vậy nên những công chức nhà nước sở hữu khả năng này 90% là bỏ việc tại công ty đang làm.
Vậy nên đối với các thợ săn, công chức nhà nước thường được coi là những kẻ yếu ớt
Chuyện là như vậy đấy
“ Bám chặt vào nhé"
“ Sao cơ?... ÁA"
Bùm!
Dojun đạp mạnh xuống mặt đất để lấy đà, bay thoắt một cái nhanh như một cơn gió vào cái hang trước mặt
Sau một lúc, một con chằn tinh khổng lồ hiện ra trước mặt họ
Xoẹt
Một cây kiếm màu lam ngọc lơ lửng xung quanh hông Dojun
Bùm! Cây kiếm lao thẳng về phía con quái vật
Có một loại kĩ thuật huyền thoại được cho là sử dụng bởi những kẻ sở hữu bậc siêu cấp, và đôi khi có những chiến binh cũng được giác ngộ với kĩ thuật này, nó được gọi là “Thất nhị kiếm"
BÙM
Nhận trọn lượng sát thương khủng từ cây kiếm, con quái vật bay xa đến mức chết bẹp dí trên tường
Dojun vẫn đi thẳng, không thèm ngoái nhìn lại
[ Số quái vật cấp thấp còn lại :5]
[Số quái vật cấp cao còn lại : 2]
[ Số quái chúa còn lại : 1]
“....cái…cái quái gì thế.."
Tên này sở hữu thứ sức mạnh kinh khủng đến mức nào vậy?
Mấy con chằn tinh khổng lồ này thuộc một trong những loại quái vật nguy hiểm nhất của Khe Nứt. Chúng được phân loại cấp A và thợ săn cũng cần đạt ít nhất là cấp A thì mới có đủ khả năng đối đầu với lũ này
Hơn thế nữa, nếu như chỉ có một mình mà đòi đối đầu với chúng thì còn nguy hiểm hơn
“ Chỉ một nhát thôi sao….?”
Bùm
Bùm
Bùm
Mỗi lần Cha Yoon-ji nghe thấy tiếng đó, xác của một con quái lại xuất hiện. Chúng chỉ kịp rú lên trước khi bị giết một cách nhanh gọn. Kể cả quái vật cấp cao cũng chịu chung một số phận
Mỗi con quái hiện ra đều bị giết ngay lập tức chỉ bởi thanh kiếm đó
[ Quái chúa : Marie]
Đây là con quái vật cuối cùng còn sót lại, và nó to gấp ba lần so với mấy con chằn tinh khổng lồ trong hang động mà họ đã gặp trước đó
Dojun không chần chừ dùng thanh kiếm cuối cùng, và con quái chúa cũng không tránh khỏi số phận như những con trước, thậm chí chết tươi trước khi kịp kêu lên một tiếng nào
[ Bạn đã phá đảo Vết nứt cấp A trong tổng thời gian : 5 phút 17 giây]
[ Một thành tựu đáng kinh ngạc!]
[ Khu vực ẩn được mở nhờ hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian quy định]
[ 72 con quỷ của Solomon và ngọn lửa của Belial]
Cơ thể của con quái chúa cháy âm ỉ rồi nhanh chóng tan thành mây khói. Từ chỗ đó mọc lên một bông hoa sen, từ chỗ đài hoa sen bỗng loé lên một chùm ánh sáng chói loá
“Ugh" Bị bất ngờ bởi chùm ánh sáng, Cha Yoon-ji cau mày, lấy hai bàn tay che mắt lại
Dojun phấn khích nhìn những chùm tia sáng từ từ chiếu ra khỏi đài hoa sen như là một cái gì đó vô cùng thú vị đối với cậu
Cái cảm giác này y hệt như lúc tiến vào vùng trung tâm vậy
Hơi giống cảm giác của kháng ma lực
Bỗng dưng, một sợi vải màu xanh xuất hiện, bao trọn lấy cơ thể Dojun. Đó chính là cơ chế tự phòng vệ của anh
Và
Bùm!
Một luồng ánh sáng bắn ra, nhắm thẳng về phía Doju. Tuy nhiên, nó không đủ khoẻ để phá vỡ cơ chế tự phòng vệ và dần tan biến vào hư không
“ Hô hô hô"
Một giọng nói trong trẻo vang vọng khắp cả hang động
Một người đàn ông xuất hiện, trên tay anh ta là một sợi dây dài màu trắng muốt
Cùng với đôi cánh màu trắng ngần đẹp tuyệt trần mọc ra từ lưng
Một người đàn ông mà mọi người vẫn hay ví “đẹp tựa thiên thần"
Anh ta nhìn chằm chằm vào Dojun, miệng lẩm bẩm
“ Đây thậm chí còn không phải là một kẻ siêu việt….. Thật tuyệt!! Cho dù thời cuộc luôn luôn thay đổi, ngươi vẫn đủ khả năng để ngăn chặn sự huỷ diệt"
Một trong số 72 con quỷ của Solomon
Ác Quỷ Vĩ Đại, Belial, đứng thứ 68. Mỗi lúc buồn chán, tên này lại xuất hiện ở các khe nứt như thế này để tìm trò mua vui cho mình
“ Ê, ngươi, ta thích ngươi rồi đấy, ta cho ngươi cơ hội để gia nhập đội quân và trở thành thuộc hạ của ta, đây là cơ hội ngàn năm có một đấy" Belial nói với Dojun
Dojun nghe vậy liền nhếch miệng cười một cách đầy tự tin để ra vẻ rằng Belial đang làm phiền cậu ta. Dojun bắt đầu khởi động kỹ năng Phi Mã Đạp Yến
“ Biến đi!!”
Một luồng năng lượng vô hình nhắm thẳng vào Belial, hắn ta lập tức biến mất theo làn khói
Bông hoa sen ban nãy giờ đã khô héo và dần lụi tàn
“ Cú đó là do ngươi dám gọi ta là thuộc hạ nhé! Đúng là đời còn dài, chẳng biết trước được mình sẽ thấy thứ gì mà..”
Dojun thầm ước gì bản tính cục cằn của cậu vẫn còn đây, lúc đó thì tên Belial vừa rồi còn chẳng kịp nhìn chứ chưa nói là mở mồm ra lải nhải
Dojun đỡ Cha Yoon-ji ngồi xuống, sau đó dìu con bé vào trong một túp lều nhỏ. Anh nhẹ nhàng nhấc cổ chân cô bé lên và thực hiện một loại kỹ thuật gì đó
Vụt
Cha Yoon-ji cảm nhận một luồng năng lượng thanh khiết xung quanh mắt cá chân. Vết sưng tấy lúc trước ngay lập tức xẹp xuống và cơn đau âm ỉ cũng biến mất theo
Ngay cả những người với năng lực chính là chữa lành cũng không thể làm vết thương khỏi nhanh như vậy được. Hơn thế nữa, chúng chỉ đẩy nhanh thời gian phục hồi của vết thương, chứ không thể nào chữa lành trong nháy mắt như thế này được
“ Này, thật ra anh là ai vậy hả!?... Oái!”
Dojun vỗ vào trán Cha Yoon-ji cái bộp. Con bé nhăn mặt đau đớn đưa tay lên xoa xoa trán
“ Này, bao giờ mới thôi làm phiền người khác hả?" Dojun chép miệng
“.....”
“ Để thay cho hình phạt, lát nữa khi ra khỏi đây nhớ phải dọn dẹp phụ giúp mọi người đấy biết chưa" Dojun đứng dậy nói
Cha Yoon-ji tròn mắt ngỡ ngàng, lên tiếng hỏi
“ Mà từ từ, làm sao anh biết tôi ở trong đây?”
“ Siêu năng lực" Dojun cảm thấy phiền não nên trả lời qua loa cho xong chuyện
Cha Yoon-ji nghiêng đầu thắc mắc trước câu trả lời cộc lốc của Dojun
“ Anh biết đấy, ý tôi không phải là chúng ta có duyên tới mức anh cảm nhận được tôi đang mắc kẹt trong này, và tôi thật lòng xin lỗi vì anh có vẻ ngầu đấy nhưng rất tiếc không phải là gu tôi nên tôi không có tình cảm với anh đâu nhé. Nên nếu mà anh định dính lấy tôi như vậy thì không có được đâu nha"
“.. không phải em mới là người dính lấy anh suốt sao?” Dojun cười
***
Bữa tiệc nướng bắt đầu lúc chập tối, và tới tận 11 giờ đêm tiệc mới tàn và mọi người mới bắt đầu cùng nhau dọn dẹp
Đa số họ đều xỉn cả rồi cho nên chỉ còn có vài người ở lại dọn cùng nhau
Thông thường, họ có thể lựa chọn phương án đi ngủ và sáng mai dậy dọn, nhưng trước đó họ đã hứa với chủ nhà nghỉ Yang In-suk là sẽ dọn dẹp ngay khi tiệc tàn
“ Tiền bối, xin hãy vào phòng nghỉ ngơi đi ạ, tôi sẽ dọn dẹp hết chỗ còn lại"
Dojun nói với Kwon Hyuk-soo - người đang miệt mài nhặt từng cái chai rỗng bỏ vào thùng
Trông anh ấy có vẻ tỉnh táo nhưng thật ra Hyuk-soo đã uống rất nhiều vì mọi người cứ liên tục đòi cạn chén với anh và anh không thể nào từ chối họ
“ Thôi, lúc mọi người chuẩn bị đồ ăn tôi chưa giúp được gì nhiều nên cứ để tôi dọn dẹp đi. Mà này,cậu gọi điện về nhà chưa? Con gái cậu ở nhà chắc đang lo lắng lắm đấy” Kwon Hyuk-soo nhún vai
Tháng trước
Một hôm, họ quyết định đi nhậu qua đêm
Đêm hôm đó, điện thoại của Dojun reo không ngừng
“ À….” Dojun bỗng khựng lại
***
Sau khi dọn dep xong xuôi, Dojun đi tới suối nước nóng để rửa ráy
Mọi người đều đang gáy khò khò cả rồi
Dojun bật điện thoại
“ Ừm….”
Đã là 1 giờ sáng rồi
Không như mọi khi, Trên màn hình điện thoại không có cuộc gọi nhỡ hay bất cứ một tin nhắn nào
Hay là con gái giận mình rồi ta?
Nhưng mà thôi, để sáng mai gọi sau vậy, giờ này chắc con bé đang ngủ rồi
Nhưng
Trái ngược hẳn với suy nghĩ ấy, ngón tay Dojun vẫn ấn nút “ gọi"
Tút…tút..tút
Bụp
Chỉ mất vài giây trước khi đầu dây bên kia nhấc máy
“ Bố à?”
“ Ừ, con chưa ngủ sao?”
“à…à thì con cũng đang định đi ngủ đây"
Tiếng Yong-yong vọng lại từ xa
“ Chị nói dối! Chị ngồi chờ cạnh cái điện thoại mãi!! Thậm chí còn đang run như cầy sấy đây này!!!”
“..........”
“ E hèm! Xin lỗi bố nhiều, tự dưng nhà có nhiều muỗi quá"
“.... à phải rồi"
Muỗi sinh sản nhiều nhất vào đầu tháng tư
“ Còn chuyện gì không bố? Mà nhắc mới nhớ, con quên mất không đưa cho bố chai sữa rửa mặt và nước cân bằng da, nhưng mà nếu đồng nghiệp của bố có mang theo thì bố nhớ mượn và bôi một ít trước khi đi ngủ nhé! Với lại…”
“ được rồi được rồi, thế con đã ăn tối chưa?”
“ À rồi chứ ạ… con ăn cá kho này, canh củ cải này…”Seol Yoon-hee vừa lục lại trí nhớ vừa kể
Cho dù cả buổi tối con bé trông chờ cuộc nói chuyện này, nhưng vẫn quyết định không gọi trước
“ Em nữa! Em cũng muốn nói chuyện với chủ nhân"
“ Tiểu chủ nhân, em cũng muốn nữa!”
“ Nào nào, tao sẽ không cúp máy đâu nên không cần phải tranh giành như thế"
***
[ Xếp hạng khu tập huấn mức độ 3]
Hạng nhất : Không rõ
Hạng nhì : Impelheim
Hạng ba: Murmu
Hạng 4: Kiriel
……
Chễm chệ tren ngai vàng là Belial, vừa chống cằm vừa nhìn vào bảng xếp hạng tỏ vẻ không hài lòng
Bao nhiêu ngày, à không, bao lâu đã trôi qua?
Bảng xếp hạng mức độ 3 của khu tập huấn vẫn luôn y chang qua hàng ngàn năm, và giờ đây nó vừa thay đổi
Những kẻ có mặt trong bảng xếp hạng thường là những kẻ sẽ có mặt ở vùng trung tâm
“ Tên này là ai được nhỉ?”
Được biết tới là kẻ khoẻ nhất trong các Siêu Việt Toạ
Impelheim, giờ đây có thể coi là đứng ngang hang với các vị thánh chúa
Hắn ta đã tiêu diệt toàn bộ lũ quái vật ở trong khu tập huấn mức độ ba và đạt được toàn bộ bảy kĩ năng Nhẫn thuật, chạm tới mức cao nhất là màu tím để ghi tên mình vào hạng nhất trong bảng xếp hạng
Sự thật là cái kỉ lục dường như không thể vượt qua của hắn ta, vừa bị phá vỡ
Quả là một điều thú vị bất ngờ với ta giữa cái thế gian nhàm chán này
Tất nhiên việc ai đó phá vỡ kỉ lục của hắn là một việc gây ra nhiều mối quan tâm, nhưng có một việc còn đáng lo ngại hơn thế nữa
[Kỹ năng đạt được vượt mức màu tím]
Có bảy thước đo kỹ năng từ cao đến thấp là : đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím
Tuy nhiên, cái kẻ không-rõ-là-kẻ-nào này vừa phá vỡ kỉ lục, vừa phá vỡ các tiêu chuẩn đo lường
“...ha, là vậy sao"
Chỉ có một kẻ duy nhất trên quả địa cầu này làm được như vậy
Belial nhớ lại khuôn mặt của Dojun và nghiến chặt hai hàm răng vào nhau
Nếu như mày dám bước chân vào vùng trung tâm
Tao sẽ không ngần ngại giết chết mày đâu
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook