Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 1051: vô đề
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Tà độc này đã hoàn toàn xâm nhập vào cơ thể Đường nhã, không chỉ máu, xương, gân mà cả linh hồn và võ hồn cũng bị ảnh hưởng. Chất độc và sinh lực của cô đã được kết hợp hoàn toàn. Giải độc cho nàng tương đương với việc giúp nàng giải phóng sinh lực.
Hoắc Vũ Hạo xoay bàn tay, cẩn thận nhìn chất bột màu xanh đen trong lòng bàn tay, đồng thời phóng thích tinh thần lực, hỗ trợ khứu giác và thị giác của mình trong việc xác định độc tố.
Trong lòng hắn vẫn ôm một vạn hy vọng. Lần trước hắn từ trong Băng Hỏa Nhãn lấy ra một lượng lớn địa bảo, nếu có thể giải độc được thì cũng đủ rồi.
Nhưng Hoắc Vũ Hạo rất nhanh liền thất vọng. Một lúc sau, hắn mới ngẩng đầu nhìn Bối Bối, nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Đại ca, không còn cách nào khác, đệ đã tỉ mỉ nếm thử, loại độc dược này rất phức tạp, là một loại độc hỗn hợp. Nó được tạo thành từ hỗn hợp các chất độc. Bởi vì nó được hợp nhất với sức sống của lão sư tiểu nhã, nên các chất độc khác nhau đã hoàn toàn kết hợp lại và không thể tách rời. Hơn nữa, còn có sự dao động linh khí mạnh mẽ trong tà độc này, lẽ ra phải là khí chất của người bị tà độc xâm nhập vào cơ thể của lão sư Đường Nhã. đệ không thể vừa giải độc cho lão sư tiểu nhã và vừa tước đi sinh lực cùng một lúc."
Bối Bối khẽ gật đầu nói: “Ta hiểu rồi, Vũ Hạo, ngươi cứ cố gắng hết sức đi.”
"Ừm. Nhưng đừng lo lắng quá, đệ chắc chắn mình có thể cứu được mạng sống của lão sư tiểu nhã. Đánh giá sự kết hợp giữa tà độc này và lão sư tiểu nhã, nếu lão sư tiếp tục bị đầu độc, đệ e rằng tà độc sẽ hoàn toàn chiếm lấy thân thể lão sư nhiều nhất là nửa năm nữa. Khi đó, linh hồn của lão sư tiểu nhã sẽ bị chất độc dược này nuốt chửng, và sẽ không có cách nào để đánh thức lão sư. Bây giờ chúng ta bắt đầu giải độc cho lão sư. Quá trình này sẽ diễn ra trong khoảng nửa năm, nói cách khác, Tiểu Nhã lão sư có thể sống được nửa năm, trong quá trình giải độc, lão sư sẽ không chết, nhưng sinh lực sẽ không ngừng giảm xuống, ý thức càng rõ ràng, thân thể càng yếu đi. Khi trí nhớ của lão sư được khôi phục hoàn toàn, đó là lúc sức sống của lão sư đã mất đi, và tất cả đều không còn nữa. Tuy nhiên, đệ có một thứ rất hữu ích trong tay. Từ giờ trở đi, đệ sẽ để lão sư tiểu nhã mang theo nó. Dựa vào khí tức sinh mệnh tỏa ra từ Sinh linh thủ vọng chi nhẫn, ít nhất có thể liên tục bổ sung sinh lực cho lão sư, bằng cách này, Tiểu Nhã lão sư có thể sống ít nhất thêm một năm nữa, để cho chúng ta thêm thời gian tìm kiếm Lam Ngân hoàng."
Nghe được Hoắc Vũ Hạo nói như vậy, Bối Bối lập tức vui mừng khôn xiết: "Vậy thì tốt rồi, Vũ Hạo, cảm ơn ngươi."
Hoắc Vũ Hạo nói: "Không cần phải khách khí như vậy, đây là việc đệ nên là thôi,. Giống như huynh , đệ cũng hy vọng Tiểu Nhã lão sư có thể nhanh chóng bình phục!"
Từ Tam Thạch ở bên cạnh hỏi: "Vũ Hạo, khí tức ẩn chứa trong Sinh linh thủ vọng chi nhẫn lớn như vậy, nó không thể giúp Tiểu Nhã khôi phục sao? Sinh lực đã mất có thể thông qua nó bổ sung được phải không?"
Hoắc Vũ Hạo lắc đầu nói: “Nếu là người bình thường thì điều này vẫn có thể xảy ra. Nhưng tình huống của lão sư Tiểu Nhã là hoàn toàn không thể. Bởi vì trong khi sinh lực của lão sư đang mất đi, nguồn sống và võ hồn của lão sư cũng đang dần cạn kiệt.Nói cách khác tình huống của Tiểu nhã là vô cùng đặc biệt và rất hiếm xảy ra. Nếu cơ thể của lão sư là một vật chứa thì sinh lực sẽ là nước bên trong, chỉ có đủ nước mới có thể duy trì đủ sinh lực. Tuy nhiên, hiện tại vật chứa đã vỡ, cho dù có đổ bao nhiêu nước vào, nó sẽ chảy ra ngoài. đệ chỉ có thể để luôn có nước chảy bên trong, điều này sẽ làm chậm quá trình vỡ của vật chứa và giúp lão sư sống lâu hơn. Chỉ khi tìm được Lam ngân hoàng, vật chứa mới có thể được sửa chữa và có thể chứa nước Khi đó, sức sống sẽ tự sinh ra và sẽ tốt lên ngay cả khi không cần bổ sung từ bên ngoài.”
Từ Tam Thạch đột nhiên ý thức được: "Thì ra phức tạp như vậy."
Bối Bối nói: "Được rồi, Vũ Hạo, vậy ngươi hiện tại có thể bắt đầu. Dù cuối cùng có chuyện gì xảy ra, chúng ta cũng đã cố gắng hết sức."
Hoắc Vũ Hạo gật đầu nói: "Được. Sư huynh ôm chặt Tiểu nhã lão sư, về sau lão sư có thể sẽ rất đau đớn. Nhưng lần đầu tiên loại bỏ độc tố là rất quan trọng, ít nhất có thể đảm bảo thân thể của lão sư sẽ không bị hủy hoại bởi những chất độc này.”
“Ừ.” Bối Bối ôm chặt Đường Nhã. Sắc mặt của hắn lúc này gần như tái nhợt như Đường nhã. Đã nhiều năm rồi hắn đây là lần đầu tiên hắn lo lắng đến như thế
Hoắc Vũ Hạo cầm tiên dược trước mặt Đường nhã bằng tay phải. Thuốc tiên này là tinh túy của hữu hương thất lạc đã được trồng trong nhiều năm và tác dụng giải độc của nó thậm chí còn mạnh hơn cả sản phẩm khác
Ánh sáng hồng dịu tràn vào cơ thể Đường nhã do sức mạnh linh hồn điều khiển. Cơ thể Đường nhã đột nhiên run lên, toàn bộ bề mặt da lại xuất hiện những đường màu tím đen.
Ánh sáng hồng phát ra từ tiên dược hữu hương thất lạc tiếp xúc với những đường màu xanh đen đó, đột nhiên, trên cơ thể Đường nhã xuất hiện một sự thay đổi giống như gợn sóng. Những đường sọc đen tím đó dường như bị tan biến bởi ánh sáng hồng của tiên dược trên bề mặt cơ thể Đường nhã.
Cơ thể Đường nhã đột nhiên run lên dữ dội, trên trán nàng lập tức chảy ra những giọt mồ hôi lớn. Những hạt mồ hôi này đều có màu xanh đen nhạt.
Hoắc Vũ Hạo một tay cầm đan dược, lòng bàn tay còn lại phủ đầy tinh thể băng của Băng Đế, sau đó hắn dùng phương pháp điều khiển hạc bắt rồng của Đường Môn để hút những hạt mồ hôi này vào lòng bàn tay của mình. Những giọt mồ hôi nhanh chóng ngưng tụ sau khi tiếp xúc với Băng Đế chi ngao tấn của Hoắc Vũ Hạo. Dần dần, một khối băng tinh màu xanh đen dần dần xuất hiện trong lòng bàn tay Hoắc Vũ Hạo. Và những hạt mồ hôi màu xanh đen không ngừng bay lên từ cơ thể Đường nhã, xuyên qua quần áo của nàng và bay ra ngoài.
Lão Tống xua tay nói: " nữ giới ở lại đây. Đàn ông tránh sang một bên. Đừng xem ở đây nữa."
Sắc mặt của Từ thạch tam và những người khác đột nhiên trở nên có chút quái dị, nhưng họ vẫn quay người và bước sang một bên để luyện tập riêng. Xung quanh chỉ còn bốn cô gái Tiếu tiếu, nam thu thu, giang nam nam và diệp cốt y.
Tống Lão luôn lo sợ quần áo của Đường nhã sẽ bị hư hỏng trong quá trình điều trị. Hoắc Vũ Hạo là người trị liệu, không thể rời đi, nhưng những người đàn ông khác đương nhiên sẽ bị đuổi đi.
Cơ thể của Đường nhã ngày càng run rẩy dữ dội, nhưng hơi thở của nàng ngày càng yếu đi. Lúc này, thiên nhãn giữa hai lông mày của Hoắc Vũ Hạo lặng lẽ mở ra, một cỗ linh lực mềm mại che phủ trên trán Đường nhã, giúp nàng ổn định thần tinh của mình. Cùng lúc đó, một tia sáng màu xanh lục bắn ra, lơ lửng phía trên đầu Đường Nhã, sau đó từ từ rơi xuống, lặng lẽ gắn vào ngực nàng, đó chính là Sinh linh thủ vọng chi nhẫn
Ngay khi Sinh linh thủ vọng chi nhẫn xuất hiện, không khí đột nhiên tràn ngập sinh mệnh khí tức
Đôi mắt Hoắc Vũ Hạo lóe lên, một vòng sáng và bóng tối vặn vẹo ngưng tụ xung quanh hắn, dần dần biến thành một hắn khác. Ánh sáng và bóng tối méo mó này lúc đầu có chút ảo tưởng, nhưng nhanh chóng trở nên rõ ràng hơn
Tống lão thầm kinh ngạc - đây là sức mạnh thần tinh hữu hình
Linh thể dần dần thành hình lặng lẽ tiến về phía trước, đến bên cạnh Đường nhã, thúc giục linh lực truyền vào Sinh linh thủ vọng chi nhẫn, sau đó điều khiển sinh mệnh lực trong Sinh linh thủ vọng chi nhẫn chảy vào cơ thể Đường nhã.
Lúc này, sắc hồng nhạt lần đầu tiên xuất hiện trên mặt Đường nhã. Mặc dù sinh lực trong cơ thể nàng đang giảm đi nhưng sinh lực từ Sinh linh thủ vọng chi nhẫn đổ vào cơ thể nàng lại mạnh hơn, ít nhất có thể duy trì được sinh lực hiện tại của nàng.
Sắc mặt Bối Bối không có chút cải thiện, bởi vì hắn có thể cảm nhận rõ ràng những lời Hoắc Vũ Hạo vừa nói.
Sau khi sinh lực khổng lồ trong Sinh linh thủ vọng chi nhẫn chảy vào cơ thể Đường nhã, nó sẽ từ từ tràn ra từ các lỗ chân lông trên cơ thể nàng và thay vào đó truyền vào cơ thể hắn. Bối Bối cảm giác được cơ thể mình đang được nguồn sinh lực dâng trào này nuôi dưỡng.
Nếu là lúc bình thường tu luyện, chuyện này xảy ra, chắc chắn bối bối sẽ rất vui mừng. Đối với bất kỳ Hồn Sư nào mà nói, sinh lực của bản thân tăng lên cũng chính là thể chất tăng lên, đối với tu luyện sau này sẽ có chỗ tốt.
Nhưng làm sao bối bối có thể vui vẻ trong hoàn cảnh này? Sinh lực tràn ra từ cơ thể Đường nhã khiến nàng không thể hấp thụ được!
Thời gian trôi qua, băng độc màu xanh đen trong lòng bàn tay Hoắc Vũ Hạo đã to bằng lòng bàn tay, trong khi những hạt mồ hôi màu xanh đen tràn ra trên cơ thể Đường nhã cuối cùng cũng có màu nhạt hơn.
Cơ thể của Đường nhã cuối cùng cũng bình tĩnh lại và chìm vào giấc ngủ sâu sau khi được xoa dịu bởi sức mạnh tâm linh của Hoắc Vũ Hạo và được truyền vào sức sống của Sinh linh thủ vọng chi nhẫn.
Sau khi băng độc lại nở rộng, Hoắc Vũ Hạo lấy lại đan dược U Hương Thất Lạc, đồng thời tạm thời thu mảnh băng độc vào kho hồn đạo khí. Ngay cả với nhiệt độ cực thấp của bang cực hạn, chất độc tà ác này cũng không thể gây ra rắc rối gì.
Hoắc Vũ Hạo thở phào nhẹ nhõm đứng dậy, nhưng cơ thể tinh thần của hắn vẫn tiếp tục điều khiển Sinh linh thủ vọng chi nhẫn đưa sinh khí vào cơ thể Đường nhã, để nàng luôn có sinh lực mạnh mẽ trong cơ thể.
Mặc dù làm như vậy sẽ không tăng cường sinh lực cho Đường nhã, nhưng khi cơ thể con người có đủ sinh lực, tốc độ phục hồi các chức năng trong cơ thể sẽ tăng nhanh nên không phải là không có tác dụng.
Bối Bối lo lắng nhìn Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo nhìn hắn gật đầu: “Sư huynh yên tâm, tình trạng của Tiểu Nhã khá ổn định, sau lần giải độc này, một lượng lớn chất độc trên bề mặt đã bị hút ra ngoài, nàng sẽ không liên tục bị tà độc xâm nhập. Tuy nhiên, theo cách này, kết quả là lão sư tiểu nhã sẽ tương đối yếu và huynh sẽ cần phải chăm sóc cô ấy."
Bối Bối nói: “Vậy Tiểu Nhã sau khi hồi phục lại có thể tỉnh lại hay không?”
Hoắc Vũ Hạo cười khổ lắc đầu nói: "Chỉ sợ khó khăn, cũng không biết tình huống cụ thể là thế nào, nhưng Tiểu Nhã lão sư đã bị tà độc xâm lấn quá lâu,thần tinh cũng đã không còn và bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Vì vậy, ngay cả việc hồi phục cũng cần có thời gian. Sư huynh, nếu huynh nói chuyện với Tiểu nhã lão sư nhiều hơn, sẽ rất hữu ích khi đánh thức trí nhớ của lão sư, đặc biệt là nói nhiều hơn về những điều khiến huynh ấn tượng trong quá khứ."
"Được. Cảm ơn Vũ Hạo." Bối Bối biết đây là kết quả tốt nhất, chậm rãi thả lỏng, "Cái này sinh mệnh lực cần bao lâu mới có thể truyền vào trong cơ thể?"
Hoắc Vũ Hạo phóng ra thần niệm dò xét, cảm nhận huyết mạch cùng tình trạng thể chất của Đường nhã, suy nghĩ một lát, nói: "Sẽ mất khoảng nửa giờ, để cho chức năng cơ thể của lão sư được chữa lành bằng cách tăng cường sinh lực, điều này có thể phát huy tối đa khả năng của mình, kéo dài tuổi thọ của cô ấy. Chỉ cần chúng ta có thể tìm thấy Lam ngân hoàng trong thời gian quy định và đánh thức võ hồn của lão sư và sức sống ban đầu của cơ thể, chúng ta có thể chữa khỏi bệnh cho cô ấy, sức sống được truyền vào cô ấy vào thời điểm đó sẽ không bị mất. Và cô ấy có thể tự mình tạo ra sinh lực.”
Nghe được Hoắc Vũ Hạo giải thích, bối bối liền có chút yên tâm. Sau lần giải đôc đầu tiên, tình trạng của tiểu nhã ít nhất sẽ không trở nên tồi tệ hơn. Điều hắn phải làm bây giờ là tìm kiếm lam ngân hoàng càng sớm càng tốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook