Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 1049: Phượng Hoàng đoạn hậu (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Hoắc Vũ Hạo biết, với một trận chiến ở cấp bậc này, hắn căn bản không thể làm gì được. Linh Hồn Trùng Kích mạnh nhất của hắn đã đánh trúng vào Chung Ly Ô, nhưng cũng khiến bản thân phải chịu tinh thần phản phệ. Hắn không dám lơ là, liền quay người bỏ chạy. Đồng thời truyền âm cho Nam Cung Oản đang giả chết cách đó không xa: "Cấm chế trong tinh thần hải của ngươi sau ba ngày sẽ tự biến mất, ngươi không cần làm gì cả."
Sau khi Nam Cung Oản bị đánh văng ra ngoài, hắn liền giả vờ bất tỉnh nằm trên mặt đất, để giả vờ cho tốt, hắn thậm chí còn chịu vài đòn từ Tống lão, khiến bản thân thế mà lại bị thương thật, xương cốt trên người cũng gãy mất mấy cái. Nghe được lời này từ Hoắc Vũ Hạo, hắn không thể làm gì hơn ngoài việc tin tưởng. Nếu đuổi theo hỏi cho rõ, chỉ sợ rằng bản thân sẽ bị lộ tẩy.
Hoắc Vũ Hạo gọi Băng Hùng Vương quay lại, rồi nhanh chóng rút lui về phía căn lều. Từ sau lưng. một đạo ánh sáng màu ngọc bích lóe lên, Hoắc Vũ Hạo và Băng Hùng Vương liền cảm thấy thân thể mình như nhẹ hẳn đi, chỉ trong giây lát đã vào đến bên trong lều rồi.
“Đi mau.” Thanh âm của Tống lão vang lên.
Hoắc Vũ Hạo liền đáp: "Không được, Tống lão, người và Tiểu Bạch đi trước, ta sẽ chờ Ngôn viện trưởng. Ta phải chủ động đóng cổng này lại, nếu lúc này rời đi, rất có thể sẽ bị bại lộ."
Tống lão nói: "Không sao đâu, đừng lo cho hắn, Thiểu Triết có cách để trốn thoát. Chúng ta rời đi trước là được. Nhanh lên."
"A?" Hoắc Vũ Hạo mặc dù trong lòng bối rối, nhưng hắn đương nhiên không hề nghi ngờ lời của Tống lão, hắn không dám lơ là, vội vàng cùng Tiểu Bạch đi vào vong linh chi môn.
Tống lão sau khi bước vào Vong Linh Bán Vị Diện xong, ngay lập tức quay sang nói với Hoắc Vũ Hạo: "Đóng cửa lại!"
"Nhưng còn viện trưởng..." Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc nhìn về Tống lão. Chẳng lẽ chúng ta không đợi Ngôn viện trưởng sao?
Tống lão khẽ mỉm cười, nói: “Cứ nghe ta đi, Thiểu Triết có biện pháp thoát thân. Ngươi cho rằng chức viện trưởng hệ võ hồn của học viện chúng ta dễ làm lắm sao? Nếu không thực sự có bản lĩnh, hắn có thể trở thành người thừa kế chức vị Các chủ Hải Thần Các đời tiếp theo sao?"
Trong lòng Hoắc Vũ Hạo khẽ động, liền nhanh chóng đóng lại Vong Linh Chi Môn của hắn. Đại môn tăm tối dần khép lại, toàn bộ Vong Linh Bán Vị Diện hoàn toàn bị tách biệt khỏi Đấu La Đại Lục. Lúc này, đám tà hồn sư kia có cường đại đến mấy cũng không thể tìm đến đây được.
Tất nhiên, nếu Hoắc Vũ Hạo và những người khác muốn quay trở lại, thì họ nhất định phải quay về quân doanh bên kia một lần nữa, nhưng lúc đó sẽ chỉ có một mình hắn, việc trốn thoát cũng dễ dàng hơn nhiều. Bây giờ không phải là lúc lo lắng, cần phải chờ cho đến khi bên ngoài triệt để an toàn trước đã.
Thời điểm Hoắc Vũ Hạo còn đang lập kế hoạch, Ngôn Thiểu Triết liền chủ động nói sẽ nhận nhiệm vụ đoạn hậu. Hoắc Vũ Hạo đương nhiên biết Ngôn viện trưởng thực lực cường đại, sắp xếp như vậy cũng có thể coi là thỏa đáng.
Nhưng mọi chuyện lại không diễn ra suôn sẻ như kế hoạch. Sau khi diễn ra trận đại bạo tạc kia, giáo chủ Thánh Linh Giáo vậy mà lại không dẫn người đến kiểm tra. Điều này hoàn toàn trái với dự kiến của Hoắc Vũ Hạo. Hắn vẫn còn đánh giá quá thấp tính ích kỷ của đám tà hồn sư này rồi.
Lều chỉ huy thì lại quá gần chiến trường, cuối cùng vẫn là bị giáo chủ Thánh Linh Giáo phát hiện ra. Đoạn hậu vào thời điểm này thật sự quá nguy hiểm. Nếu được thì Hoắc Vũ Hạo muốn là người đi đoạn hậu, nhưng bản thân lại không có thực lực làm vậy. Ban đầu hắn còn nghĩ rằng việc cải trang thành Giả Diện Đấu La, thậm chí việc Nam Cung Oản là nội gián, đều có thể bị bại lộ. Nhưng dù có bị lộ cũng chẳng sao, chỉ cần mọi người có thể an toàn trở ra là tốt rồi. Chỉ không ngờ rằng Ngôn Thiểu Triết lại chọn cách tự mình đoạn hậu thay vì rút lui. Tại thời điểm này, kế hoạch dường như đã hoàn mỹ. Điều không hoàn mỹ duy nhất chính là việc bản thân Ngôn viện trưởng đã không rút lui.
Nhìn nụ cười trên mặt Tống lão, Hoắc Vũ Hạo cũng mơ hồ đoán được, Ngôn viện trưởng hẳn là có con át chủ bài của riêng mình.
Trận bão tuyết đã tan biến nhưng Phượng Hoàng hỏa diễm vẫn bùng cháy như cũ, tàn phá mọi thứ. Cả vùng trời đều được chiếu rọi bởi luồng ánh sáng kim sắc.
Đám hồn đạo sư thuộc hồn sư đoàn của Nhật Nguyệt Đế quốc, vốn dĩ đang chuẩn bị nghênh chiến với kẻ địch trên không trung, bây giờ cũng đã nhanh chóng di chuyển về hướng này. Lều chỉ huy chính là khu vực trung tâm của toàn quân doanh, nếu khu vực trung tâm này xảy ra vấn đề thì sẽ rất phiền toái.
Hồn kỹ thứ chín của Ngôn Thiểu Triết, Phượng Hoàng Hàng Lâm, tạm thời đã áp chế được Chung Ly Ô cùng sáu vị cung phụng của Thánh Linh Giáo, khiến chúng không thể nào thoát ra khỏi Phượng Hoàng hỏa diễm.
Phượng Hoàng hỏa diễm này không chỉ tràn ngập khí tức quang minh thuần khiết, mà còn có hỏa diễm thiêu đốt ở nhiệt độ cao, tiệm cận với Cực Hạn Hỏa. Bị cuốn vào Phượng Hoàng hỏa diễm giống như bị mắc kẹt trong một vũng lầy vậy. Thực lực của đám tà hồn sư này đều rất cường đại, thậm chí còn có một số người ở cấp bậc Siêu Cấp Đấu La, nhưng dưới sự trấn áp của Phượng Hoàng hỏa diễm, bọn hắn chỉ có thể bị động chống cự.
Ngôn Thiểu Triết khống chế Phượng Hoàng hỏa diễm cực kỳ điêu luyện, không quan tâm đến mức độ tiêu hao của bản thân mà tiếp tục kháng cự. Bất kỳ tên tà hồn sư nào muốn xông ra, lập tức sẽ bị hắn điều động thêm Phượng Hoàng hỏa diễm để đẩy lui.
"Ngôn Thiểu Triết, ngươi là đang tìm chết!" Chung Ly Ô hừ lạnh một tiếng, nhưng lại không còn sốt ruột nữa. Trên người hắn lóe lên ánh sáng màu tím, bất động đứng yên một chỗ, mặc cho Phượng Hoàng hỏa diễm vẫn đang tấn công bản thân.
Loại công kích với phạm vi lớn và cường độ mạnh mẽ như thế này của Ngôn Thiểu Triết, ngay cả đối với Siêu Cấp Đấu La, cũng phải tiêu tốn một lượng hồn lực khổng lồ, không có ngoại lệ. Dưới tình huống này, hắn căn bản không có khả năng kiên trì trong thời gian quá dài. Và một khi không thể trụ được nữa, thì đó sẽ là lúc hắn phải chết.
Bên chúng ta nhiều cường giả như vậy, còn đối phó không được một Siêu Cấp Đấu La sắp lâm vào trạng thái suy nhược sao?
Chung Ly Ô đã tận mắt nhìn thấy Giả Diện Đấu La kêu la thảm, rồi tan biến bên trong quang minh hỏa diễm. Lòng hắn vẫn còn đau nhói! Mỗi một tên tà hồn sư cấp bậc Phong Hào Đấu La đều là tài sản cực kỳ quan trọng đối với Thánh Linh Giáo. Ngay cả khi Giả Diện Đấu La không có cơ hội tăng cao thực lực hơn nữa, thì cũng không ngoại lệ.
Hơn nữa hắn vẫn chưa biết thiệt hại tổng thể là bao nhiêu, cũng không biết nhị trưởng lão, tam, tứ trưởng lão bây giờ ra sao rồi.
Có lẽ nào bọn họ đều đã chết cả rồi? không thể nào! Đánh giá từ những luồng khí tức vừa rồi, thì cùng lắm bên Sử Lai Khắc học viện chỉ có ba tên siêu cấp Đấu La tới đây thôi. Chỉ với ba người, trong thời gian ngắn ngủi đó có thể giết chết bốn vị tà hồn sư cấp bậc Phong Hào Đấu La của bên ta sao?
Đắm người trong Phượng Hoàng hỏa diễm, lúc này Chung Ly Ô đã bình tĩnh trở lại, nhưng hắn lại không hiểu, rốt cuộc lần này Sử Lai Khắc Học Viện tập kích là vì cái gì.
Chỉ một đòn đánh lén ngắn ngủi như vậy sẽ không gây ra quá nhiều tổn hại cho quân doanh Nhật Nguyệt Đế quốc. Còn nữa, chúng vào đây bằng cách nào? Nếu đã vào sao chỉ vừa đánh liền bỏ chạy rồi? Lại còn để Minh Phượng Đấu La Ngôn Thiểu Triết đoạn hậu tìm chết? Đây đều là những điều không thể tưởng tượng ra nổi. Nếu mạng sống của Giả Diện Đấu La có thể đổi lấy Minh Phượng Đấu La, thì rõ ràng là một cuộc trao đổi cực kỳ có lời. Minh Phượng Đấu La chính là Các chủ đời tiếp theo của Hải Thần Các. Nếu không phải Mục lão chết quá sớm, thì thậm chí Huyền lão đã không đảm nhận vị trí các chủ Hải Thần Các rồi, mà là để Ngôn Thiểu Triết trực tiếp đảm nhiệm.
Sau một hồi suy nghĩ, Chung Ly Ô đã có được chủ ý. Bất kể tình huống của cuộc tập kích này là gì, hắn đều phải dốc toàn lực giết chết Minh Phượng Đấu La Ngôn Thiểu Triết. Chỉ cần Ngôn Thiểu Triết chết đi, thì lần này cho dù tổn thất có lớn đến đâu cũng đều xứng đáng.
Phượng Hoàng Chi Hỏa giờ đây đang ảm đạm dần, đúng như Chung Ly Ô đã phán đoán, ngay cả Siêu Cấp Đấu La cũng không thể kiên trì được lâu với cường độ công kích lớn như vậy.
“Ngôn Thiểu Triết!” Thanh âm lạnh lùng vang vọng khắp một vùng trời, khiến ngay cả Phượng Hoàng hỏa diễm cũng bị áp chế đến mức thu nhỏ lại đôi phần.
Không đợi cho Phượng Hoàng hỏa diễm hoàn toàn dập tắt, Chung Ly Ô hừ lạnh một tiếng, một luồng ánh sáng màu tím ngay lập tức từ phía sau phát ra, hóa thành đạo thân ảnh màu tím. Ngay sau đó, thân ảnh màu tím này chỉ về phía Ngôn Thiểu Triết. Trên người Chung Ly Ô, chiếc hồn hoàn thứ tám bất chợt lóe lên.
Một đạo ánh sáng màu tím mảnh khảnh như kim nhọn lập tức cắt ngang bầu trời. Ánh sáng tím đi tới đâu, Phượng Hoàng hỏa diễm lập tức bị xuyên thủng đến đó.
Ngôn Thiểu Triết trong không trung rên rỉ từng tiếng đau đớn.
Thân thể của Chung Ly Ô lóe lên, xông ra khỏi khu vực bị Phượng Hoàng hỏa diễm bao trùm. mà Phượng Hoàng hỏa diễm ngay sau đó cũng nhanh chóng tắt đi.
Ngôn Thiểu Triết trở lại hình dạng con người, đáp lên mặt đất, đôi chân có chút lảo đảo mà ngã xuống. Trên ngực hắn, một ngọn lửa màu tím vẫn đang bùng cháy.
Chờ cho Ngôn Thiểu Triết chật vật đứng dậy, thì sáu tên cung phụng của Thánh Linh giáo đã nhanh chóng bao vây với hắn rồi, hai người ở trên không, bốn người còn lại thì vây quanh Ngôn Thiểu Triết, còn Chung Ly Ô thì đang đứng ở chính diện của hắn. Cho dù là đối với một cường giả siêu cấp Đấu La, thì đây vẫn đích thực là thiên la địa võng.
"Ngôn Thiểu Triết, lần này ngươi tính chạy đâu?" Chung Ly Ô lạnh lùng nói.
Ngôn Thiểu Triết nở một nụ mỉm cười nhàn nhạt: "Tại sao phải chạy? Nếu đã lựa chọn ở lại, thì ta cũng chẳng có ý định rời đi. Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi."
"Hả?" Chung Ly Ô có chút sửng sốt. Hắn không ngờ rằng Ngôn Thiểu Triết vẫn có thể bình tĩnh như vậy, trong khi hắn còn đang bị bao vây, đồng thời bị công kích bởi hồn kỹ thứ tám của mình, Tử Vong Thần Châm.
Tử Vong Thần Châm nhìn qua thì mỏng như một sợi tóc, nhưng uy lực của nó đủ để đâm xuyên cả núi đồi, thường được sử dụng để công phá các loại hộ thể hồn kỹ. Ít nhất thì trong số những hồn kỹ mà cho đến nay Chung Ly Ô đã biết, không cái nào có thể chống lại Tử Vong Thần Châm của hắn. Muốn tránh bị đả thương thì chỉ có thể tìm cách tránh né, mà bản thân Tử Vong Thần Châm lại là một loại kỹ năng khóa chặt mục tiêu, nên việc né tránh cũng chẳng hề đơn giản.
Ngọn lửa màu tím vẫn đang liên tục thiêu đốt trên ngực Ngôn Thiểu Triết, chính là do Tử Vong Thần Châm gây ra. Rõ ràng là hắn đang sử dụng năng lượng từ Phượng Hoàng hỏa diễm để kháng cự Tử Vong Thần Châm. Chung Ly Ô thấy cảnh này liền bày ra vẻ mặt khinh thường. Nếu Tử Vong Thần Châm dễ đối phó như vậy, thì đã không xứng để trở thành hồn kỹ thứ tám của hắn rồi.
Sau khi Tử Vong Thần Châm xâm nhập vào cơ thể của bất kỳ sinh vật nào, nó sẽ tạo ra một ngọn lửa cháy rực có tên là Suy Vong Chi Diễm. Dù hồn sư mang thuộc tính gì đi nữa, một khi bị Suy Vong Chi Diễm đốt cháy, thì chỉ có thể bị mài mòn cho đến chết. Cảnh tượng này giống như một hồn sư đang tự thiêu đốt hồn lực và tinh thần hải của bản thân trong tuyệt vọng vậy. Suy Vong Chi Diễm này có thể trực tiếp khiến hồn lực và tinh thần hải của hồn sư tự bốc cháy, gần như không thể dập tắt được. Trong quá trình thiêu đốt, Suy Vong Chi Diễm sẽ không bùng phát với lực lượng mãnh liệt, mà sẽ dần dần khiến đối thủ lâm vào suy vong, giống như cái tên của nó vậy.
"Ngươi nghĩ bản thân còn cơ hội nào nữa sao?" Chung Ly Ô lạnh nhạt nói, nhìn về phía phương hướng của các thành viên Thánh Linh giáo. Khuôn mặt của hắn đột nhiên vô cùng khó coi, đến mức trông như sắp chảy ra nước.
Ở đó không còn mấy thành viên của Thánh Linh giáo có thể đứng vững, tam, tứ trưởng lão trông như bị thương rất nặng, hấp hối sắp chết, còn Nam Cung Oản thậm chí không thể gượng dậy nổi. Điều khiến Chung Ly Ô tức giận nhất là hắn thậm chí còn không nhìn thấy bóng dáng của Lam Ngân Thánh nữ đâu cả.
Phải biết rằng Lam Ngân Thánh nữ và Hỏa Phượng Thánh nữ là những người kế vị trong tương lai, do chính tay hắn bồi dưỡng ra. Hỏa Phượng Thánh nữ do gặp vấn đề với tà hỏa của bản thân, nên vẫn đang được điều trị tại tổng bộ Thánh Linh Giáo. Còn quá trình bồi dưỡng Lam Ngân Thánh nữ thì vô cùng suôn sẻ. Xét theo tình hình hiện tại, không bao lâu nữa tinh thần của nàng sẽ hoàn toàn được tịnh hóa, triệt để đánh mất đi bản ngã của mình.
Cái gọi là người kế vị, không có nghĩa là hai vị thánh nữ sau này sẽ thống trị Thánh Linh Giáo, mà là các nàng sẽ trở thành những thành viên mạnh nhất của Thánh Linh Giáo trong tương lai.
Chung Ly Ô cũng hiểu rất rõ, rằng mẫu thân hắn và Long Tiêu Dao đã lớn tuổi lắm rồi, còn có thể sống bao lâu thật sự rất khó nói. Mà một tà hồn sư tông như Thánh Linh Giáo sao có thể dễ dàng xuất thế nếu không có cường giả Cực Hạn Đấu La ủng hộ? Chắc chắn Thánh Linh Giáo khi đó sẽ bị người ta hợp lực tấn công!
Thánh Linh Giáo có một loại mật pháp có thể kích phát cơ năng cơ thể người, khiến thực lực của họ tăng trưởng nhanh chóng. Nhưng mật pháp này lại có tác dụng phụ rất tiêu cực, đó là ăn mòn hoàn toàn tâm trí con người, cuối khiến người ta trở thành một cỗ máy chỉ biết giết chóc.
Mật pháp này giúp cho một hồn sư sở hữu thiên phú mạnh mẽ có thể từng bước tiến bộ, cuối cùng có khả năng tấn thăng lên Cực Hạn Đấu La. Nhưng bản thân hồn sư đó nhất định phải có tâm hồn và thể xác đủ thuần khiết, đồng thời võ hồn nhất định phải phù hợp.
Đường Nhã và Mã Tiểu Đào đều là những ứng cử viên phù hợp nhất mà hắn tìm được. Tương đối mà nói, thì thiên phú của Mã Tiểu Đào nhỉnh hơn. Sau khi Phượng Hoàng hỏa diễm của nàng dung hợp với tà hỏa, nó đã tiến hóa thành Cực Hạn Hỏa, một khi được bồi dưỡng thành Cực Hạn Đấu La, nàng sẽ trở thành Cực Hạn Hỏa Cực Hạn Đấu La, thậm chí còn cường đại hơn cả Diệp Tịch Thủy và Long Tiêu Dao hiện tại.
Nhưng bởi vì Mã Tiểu Đào có thiên phú quá tốt, Phượng Hoàng hỏa diễm của nàng quá bá đạo, cho nên khả năng tương thích của nàng với mật pháp không hề cao. Mật pháp rất khó ăn mòn tâm trí của nàng, mặc dù có thể giúp nàng tiếp tục đề cao tu vi, nhưng tâm trí của Mã Tiểu Đào vẫn chưa bị tổn hại nghiêm trọng.
Đường Nhã tuy thiên phú không bằng Mã Tiểu Đào, nhưng khả năng tương thích với mật pháp lại cao đến kinh ngạc, sau khi dùng thuốc, nàng nhanh chóng bị mật pháp đồng hóa, tâm trí dần dần bị tà độc nuốt chửng. Tu vi của nàng tiến bộ rất nhanh, hiện tại xét về cấp độ hồn lực, nàng đã gần như ngang bằng với Mã Tiểu Đào.
Một khi Đường Nhã thăng cấp trở thành Phong Hào Đấu La, mật pháp sẽ được hoàn thiện. Khi đó chỉ cần sử dụng một món vật phẩm đặc thù để khống chế nàng là được. Trong tương lai, nàng sẽ là một trong những con át chủ bài lớn nhất của Thánh Linh Giáo. Sau này khi Diệp Tịch Thủy và Long Tiêu Dao không còn nữa, thì Đường Nhã, người được bồi dưỡng bằng mật pháp, vẫn có thể hỗ trợ Thánh Linh Giáo phát triển trong cả trăm năm tới.
Chính vì tầm quan trọng của Đường Nhã, mà Chung Ly Ô vẫn luôn phái Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng ở một bên bảo vệ nàng. Nhưng ai mà ngờ, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, Đường Nhã vậy mà đã biến mất! Phải biết, để đẩy nhanh quá trình tu luyện của Đường Nhã, Thánh Linh Giáo đã sử dụng một lượng lớn thiên tài địa bảo bồi dưỡng cho nàng! Suy cho cùng, Chung Ly Ô không chỉ muốn bồi dưỡng ra một vị Cực Hạn Đấu La tu vi cường đại, mà còn muốn đảm bảo rằng vị Cực Hạn Đấu La này có thể tồn tại được lâu dài, nên mới sử dụng đủ loại mật pháp để cải thiện cơ thể nâng cao thọ mệnh. Chỉ bằng cách này, lợi ích mới có thể được tối đa hóa.
Sự biến mất của Đường Nhã khiến Chung Ly Ô còn đau đớn hơn cả cái chết của Giả Diện Đấu La. Lúc này hắn hận chỉ muốn xé nát toàn bộ Sử Lai Khắc học viện thành từng mảnh để trút giận.
"Ngôn Thiểu Triết, ngươi đem Lam Ngân Thánh nữ đi đâu rồi?" Chung Ly Ô lạnh lùng hỏi.
Ngôn Thiểu Triết khẽ mỉm cười, đáp: "Lam Ngân Thánh nữ cái gì? Ta không biết ngươi đang nhắc đến ai."
Chung Ly Ô tức giận, khịt mũi một tiếng: "Ngươi đều tới nông nỗi này rồi, mà còn không biết đường ăn nói. Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi sao? Không, giết ngươi thì quá dễ dàng, ta sẽ biến ngươi thành một con khôi lỗi, chế tác ra một con khôi lỗi cấp bậc Siêu Cấp Đấu La, để linh hồn của ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh.”
Nghe hắn uy hiếp, Ngôn Thiểu Triết vẫn mỉm cười như cũ, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Chung Ly Ô, ngươi nghĩ nhiều quá rồi, mau chóng đi cứu đám người bị thương đi, ta không chơi với ngươi nữa, tạm biệt. "
Vừa nói dứt lời, một ngọn lửa màu vàng đột nhiên bốc lên mãnh liệt từ cơ thể của Ngôn Thiểu Triết, ngay cả ngọn lửa màu tím trên ngực hắn cũng bị ngọn lửa màu vàng này nuốt chửng chỉ trong nháy mắt. Cơ thể hắn dần dần biến mất bên trong ngọn lửa kim sắc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook